” Âm Trúc , chúng ta đấu thử một trận đi ” . Tô Lạp hăng hái nói .
” Đấu thử ? Đấu cài gì ? ” . Diệp Âm Trúc nhìn Tô Lạp hỏi .
Tô Lạp đáp : ” Chúng ta chạy thi tới Mễ lan thành , từ đây tới Mễ lan thành cũng khoảng hai dặm đường . Thử xem trong chúng ta người nào tới cửa thành trước , thế nào ? Vốn ta sợ chúng ta mỗi ngày trong học viện luyện ma pháp nhiều quá , thân thể sẽ béo lên . Nhưng ngươi cũng tu luyện vũ kĩ nên không sợ , lần này coi như một lần rèn luyện thân thể đi . Cứ quyết định như vậy nhé ” . Vừa nói xong , Tô Lạp đã chuẩn bị tư thế chạy .
Diệp Âm Trúc nhìn thoáng qua tường thành xa xa phia trước , cười nói : ” Được rồi ” .
” Bắt đầu ” . Tô Lạp giảo hoạt cười , không đợi Diệp Âm trúc kịp phản ứng , đã phóng như bay về phía trước . Không hiểu hắn bằng cách nào mà trong chớp mắt đã chạy được mấy chục thước , lưu lại một đạo tàn ảnh . Trúc đấu khí tỏa ra khắp cơ thể , Diệp Âm Trúc đề khí , nhanh chóng đuổi theo . Hoàng trúc nhị giai tương đương với lục cấp trung giai đấu khí , hùng hậu mà thuần khiết , khiến cho hắn có thể cấp tốc di chuyển .
Chợt Âm Trúc giật mình phát hiện , cho dù bản thân đã toàn lực ứng phó nhưng thủy chung cũng không đuổi kịp Tô Lạp , chỉ có thể thấy thân ảnh hắn dần rời xa . Tô Lạp thoạt nhìn có vẻ di chuyển như bình thường nhưng chỉ cần qua mấy lần hô hấp đã thấy phía trước chỉ còn cái bóng nhàn nhạt .
” Thật nhanh . Rốt cuộc Tô Lạp đã đạt tới cấp bậc gì không biết ? ” . Trong lòng Diệp Âm trúc lúc này tràn đầy sự nghi hoặc . Hai dặm khoảng cách đối với chiến sĩ mà nói thật ra rất gần , cũng là nguyên nhân vì sao từ học viện cũng có thể nhìn thấy tường thành của Mễ lan thành . Diệp Âm Trúc đi tới cửa thành phía tây đã thấy Tô Lạp đứng đấy , đang cười dài chờ hắn , mặt không đỏ , khí không suyễn , nhìn bộ dạng như không có việc gì xảy ra .
” Tô Lạp , ngươi chạy thật nhanh ” . Diệp Âm Trúc hỏi thăm dò , mặc dù ngay từ đầu là Tô Lạp chạy trước , nhưng cho dù có cùng lúc chạy , hắn biết mình cũng không có khả năng đuổi kịp .
Tô Lạp mỉm cười nói : ” Không phải ta nhanh , mà là ngươi quá chậm thôi . Chúng ta vào thành thôi ” . Xa xa, mặt trời giờ mới bắt đầu mọc , Mễ lan thành tựa như mới tỉnh lại từ trong giấc mơ .
Lần trước , Diệp Âm Trúc đến nơi phồn hoa này cũng không có quan sát kĩ , ngã tư đường hiện giờ có rất ít người qua lại . Tô Lạp dường như rất quen thuộc với thành thị này , vừa đi vừa giới thiệu cảnh vật với Diệp Âm Trúc : ” Nhìn đi , kia là ma pháp vặt phẩm điếm , nơi đó người bình thường không thể đi vào , mặc dù đồ vật nơi đó không có khuôn mẫu nhưng chỉ có quý tộc mới có thể ghé qua . Bên kia là chiến sĩ công hội , khi đấu khí đạt tới tranh sắc , chỉ cần ngươi là Mễ lan đế quốc chiến sĩ , ở bất cứ nơi nào cũng có thể nhận cấp bậc tương ứng … Bên kai là quán cơm nổi danh nhất của Mễ lan thành , rất nhiều quý tộc đều thích đến nơi đó dùng bữa . Oa , ngươi xem , đây là chỗ nghỉ của long kỵ binh . Mễ lan thành được công nhận là đệ nhất đại thành trên đại lục cũng nhờ danh tiếng của long kỵ binh đại đội . Ngoại trừ Mễ lan , không quốc gia nào có nhiều long kỵ binh đến thế đâu ” .
Diệp Âm Trúc nhìn theo Tô Lạp , chỉ thấy một ường viện có độ cao ngang với tường thành bên ngoài , tạo sự cách ly với ngoại giới . Địa phương này chiếm một diện tích rộng lớn , từ bên ngoài không thể nhìn vào bên trong , tại tường viện trung ương một môn lâu ( cánh cửa ) cực lớn , độ cao khoảng hơn mười thước , có thể sánh ngang với cửa thành . Vừa hay có hai long kỵ binh đi tuần , chỉ thấy người nào cũng tỏa ra khí tức âm trầm kiên định , thân thể được bao phủ hoàn toàn bằng áo giáp màu đen , trong tay cầm long thương dài năm thước , dưới ánh sáng buổi sớm tỏa ra quang mang nhàn nhạt . Bọn họ đều cưỡi địa long màu xám , cao ba thước , dài hơn năm thước , thân hình tựa hồ tỏa ra hung khí vô hình . Nhìn qua lớp vảy màu đen cũng có thê cảm nhận được độ dày của chúng như thế nào . Mặc dù chỉ có hai gã long kỵ binh ở nơi đây nhưng cũng có thể cảm nhận sát khí tỏa ra .
” Tô Lạp , đây là loại long gì vậy ? Ta chưa bao giờ thấy qua ? ” . Diệp Âm Trúc thấp giọng hỏi .
Tô Lạp trả lời : ” Đây là một loại thuộc địa long , tên là mã kỳ nặc thiết long . Mã kỳ nặc tuy chỉ là tứ cấp nhưng lực phòng ngự cực kì nổi danh , loại công kích bình thường không thể sinh ra thương tổn với chúng . Tại long kỵ binh , chúng được coi là lực lượng chủ yếu , chuyên dùng để đánh sâu vào trận địa phòng ngự của đối phương . Chúng nổi danh cùng ai lư khắc mẫn long là hai chủng loại long địa vị thấp nhất nhưng số lượng nhiều nhất . Đương nhiên , ngươi hôm qua đã chiến thắng lục long rồi thì không cần để ý tới loại mã kỳ nặc thiết long này ” .
” Hả ? Lục long thật sự lợi hại như vậy sao ? Có vẻ rất bình thường mà ” . Diệp Âm Trúc không tin , hỏi lại .
Tô Lạp tức giận nói : ” Đồ ngốc , hôm qua ngươi chiến thắng loại lục long chưa trưởng thành . Luận về thực lực , nó so với mã kỳ nặc thiết long không hơn được bao nhiêu , nhưng mà sau này , một khi nó trưởng thành , đừng nói ngươi đạt thất cấp , bát cấp , cho dù là người đứng đầu thần âm hệ Ny Na cũng rất khó đối phó . Đừng quên nó chính là cự long chứ không phải tuần long ” .
” Nếu cự long lợi hại như vậy , tại sao long kỵ binh quân đoàn không dùng làm tuần long ? ” . Diệp Âm Trúc lại một lần nữa phát ra câu hỏi hết sức ” ngây thơ ” , hoặc có thể nói là hơi ngu ngốc .
Tô Lạp trợn mắt đến trắng dã : ” Ngươi , ngươi nói xem cự long là cái gì ? Ngươi tưởng dễ thu phục cự long lắm hả . Số lượng cự long trên dại lục cực kì hiếm , chưa bao giờ vượt quá con số nghìn . Hơn nữa cự long phần lớn cực kì kiêu ngạo , trừ khi có nguyên nhân đặc thù , nếu không sẽ không bao giờ thuần phục loài người . Nếu có người thu phục được cự long trưởng thành , đều có thể trở thành long kỵ tướng hoặc long ma pháp sư , là vị trí cao nhất của các quốc gia , cũng chứng tỏ thực lực cực kì khủng bố . Tại long kỵ binh quân đoàn cũng chỉ có kim tinh long kỵ tướng hoặc tử tinh long kỵ tướng mới có thể chính thức có cự long . Thật ra trong tuần long đội cũng có không ít người mạnh nhưng số lượng ngày càng ít đi . Tại kỵ binh long chủng , mỗi một tuần long kỵ binh năng lực rất khác nhau , căn bản là không có biện pháp chỉ huy . Cho nên khi lựa chọn tuần long kỵ binh , năng lực phải tương đối đồng đều . Ai lư khắc mẫn long kỵ binh hay mã kỳ nặc thiết long kỵ binh đều phụ thuộc vào cách chọn đó ” .
Trong khi hai người nói chuyện , địa môn của long kỵ binh quân đoàn đột nhiên mở ra kèm theo một tiếng âm thanh gây cảm giác khó chịu , một thân thể khổng lồ từ bên trong địa môn đi ra , đầu tiên là cái sừng dài một trượng tỏa quang mang lạnh lẽo như thủy tinh , ngay sau đó là một thân hình cao chừng bốn thước , dài mười thước . Thật lớn a ! Con rồng mới xuất hiện thở ra những luồng hơi nặng nề , tạo cho những người xung quanh một áp lực , không thể hít thở nổi . Quang mang rực rỡ tỏa ra từ bộ ngân khải giáp ( ngân = màu bạc ) của người kỵ sĩ ngồi trên , kết hợp với hình dáng của long thương đã khẳng định thân phận tôn quý cùng thực lực cường đại .
” A ! Là hắn ” . Người này Diệp Âm Trúc có biết , hắn đã gặp qua người này trên đường đến Mễ lan thành , chính là ngân tinh long kỵ tướng Áo Tư Đinh tử tước . Diệp Âm Trúc nhìn thấy được Áo Tư Đinh nhưng Áo Tư Đinh lại không thấy hắn , kim tinh bạo long vương thật lớn ,đã chiếm cứ ba phần của ngã tư đường , cước bộ nặng nề nhằm cửa thành phía tây đi tới . Trong lúc đó , Áo Tư Đinh ngồi trên mang sắc mặt có chút khó coi , không biết đang nghĩ đến điều gì .
” Ngươi biết hắn ? ” . Tô Lạp nghi vấn hỏi , thanh âm có chút quái dị .
Diệp Âm Trúc gật đàu , đáp : ” Trên đường ta đã gặp hắn một lần . Người này rất bá đạo , còn cho rằng dong binh công đoàn cùng ta có thân phận mờ ám ” . Sự việc hắn cùng cân thiết dong binh công đoàn cùng tới Mễ lan thành đã sớm nói với Tô Lạp .
Tô Lạp sắc mặt nghiêm túc nói : ” Âm Trúc , sợ rằng ngươi thực sự đã gặp phiền toái rồi . Áo Tư Đinh bộ dạng là hướng tới học viện của chúng ta đó ” .
” Phiền toái ? Phiền toái gì cơ ? Việc hắn tới học viện cùng chúng ta có gì quan hệ ? ” . Diệp Âm Trúc nghi hoặc hỏi .
Tô Lạp liếc mắt nhìn hắn một cái , nói : ” Ngươi cái gì cũng không biết a ! Ta nói ngươi gặp phiền toái bởi vì Áo Tư Đinh chính là đại ca của Tiểu ma nữ . Ngươi ngày hôm qua đã đả thương nàng cùng ma thú lục long … ”