Cầm Đế

Chương 318 - Địch Quân Tấn Công, Trận Chiến Đầu Tiên (Phần 1)

trước
tiếp

Nói cách khác, dựa vào Vĩnh hằng chi thụ, liên quân đã biến vùng đất này thành sân nhà mình. Ảnh hưởng của Thâm Uyên vị diện tại đây đã bị giảm xuống mức tối thiểu. Nhưng mà quân đội của bốn quốc gia Thâm Uyên vị diện vẫn im lìm như cũ, không có dấu hiệu xuất hiện, sức nhẫn nại của bọn họ so với tưởng tượng còn ghê gớm hơn. Ngay khi Diệp Âm Trúc nghe hồi báo từ Giác Ưng Kỵ sĩ, khóe miệng nhếch lên một nụ cười lạnh, hay lắm, các ngươi chịu đựng giỏi lắm, để ta xem các ngươi rốt cuộc chịu đựng nổi tới mức nào.

Một ngày sau, Địch Đạt bằng năng lực phân thân ngàn vạn lần, ở phạm vi trăm thước ngoài tường thành pháo đài gieo thêm hai hạt giống Sinh mạng chi thụ nữa. Bởi vì ở đây cũng có một Vĩnh hằng chi thụ hỗ trợ, hắn không cần sinh mệnh năng lượng của Diệp Âm Trúc cũng có thể làm cho Sinh mạng chi thụ phát triển với tốc độ rất nhanh. Trong lúc này, năng lực của Địch Đạt thể hiện tới tận cùng. Trong thời gian 3 ngày, hắn bằng vào phân thân chính mình, mỗi phương hướng bên ngoài pháo đài đều tự để lại một mầm cây Sinh mạng, hơn nữa cũng đồng thời tiến hành phát triển. Do Vĩnh hằng chi thụ tại trung tâm dẫn dắt, khí tức tự nhiên khổng lồ lan tràn ra ngoài với tốc độ kinh người. Có lẽ bởi vì không khí tĩnh lặng, tại thế giới này không hề có mặt trời tồn tại nhưng có ánh trăng giữa không trung, Sinh mạng chi thụ sinh trưởng cực kì tươi tốt, ngay cả bầu trời cũng bị ảnh hưởng từ khí tức tự nhiên khổng lồ của bọn chúng, lộ ra quang mang màu lam nhạt.

Một Sinh mạng chi thụ với năm Sinh mạng chi thụ ý nghĩa hoàn toàn khác nhau. Sinh mạng khí tức mà chúng sinh ra nhân lên gấp bội phần bình thường, không ngừng tạo phản ứng hóa học cải tạo không khí của Thâm Uyên vị diện. Khí tức tự nhiên khổng lồ này đối với sinh vật của Thâm Uyên vị diện mà nói, không khác gì một loại ôn dịch. Nếu bọn chúng mất đi hoàn cảnh của Thâm Uyên vị diện, rõ ràng là ưu thế lớn nhất của bọn chúng cũng đã mất. Cách làm của Diệp Âm Trúc tuy đơn giản nhưng vô cùng hữu hiệu. Chỉ cần sinh vật Thâm Uyên vị diện không xuất hiện, hắn đem hàng loạt Sinh mạng chi thụ trồng xuống, cải tạo rộng lớn hoàn cảnh Thâm Uyên vị diện. Cho dù một mình Địch Đạt không cách nào thực hiện việc trồng Sinh mạng chi thụ mà bị gián đoạn nhưng có sinh mạng lực của Diệp Âm Trúc ủng hộ thì mọi chuyện khác hẳn. Trong thời gian rất ngắn có thể làm cho Địch Đạt khôi phục rất nhanh, tiến hành tiếp tục nuôi dưỡng Sinh mạng chi thụ. Ba ngày sau, Địch Đạt vừa trồng thêm bốn cây Sinh mạng chi thụ thì Thâm Uyên vị diện rốt cục cũng có phản ứng.

– Báo!

Một gã tinh linh cung thủ chạy như bay từ bên ngoài vào soái trướng, hướng Diệp Âm Trúc khom người hành lễ. Chiến sĩ các tộc không phải nhân loại gia nhập liên quân, không cần phải quỳ lạy các cấp lãnh đạo cao tầng không thuộc tộc mình. Đây là quy định do Diệp Âm Trúc đề xuất, điều kiện này phi thường thích hợp cho liên quân.

– Nói đi.

Diệp Âm Trúc trả lời, vẫn đang nhìn vào sa bàn cùng các vị Phó soái.

– Báo cáo các vị Nguyên soái, Thâm Uyên sinh vật đã xuất hiện.

Thanh âm của cung thủ tinh linh tộc có chút dồn dập nhưng không che dấu nổi hưng phấn. Đã chờ đợi gần nửa năm, chiến tranh rốt cục đã bắt đầu. Lời trình của hắn lập tức hấp dẫn cả Diệp Âm Trúc lẫn 5 vị Phó soái. Trong mắt Diệp Âm Trúc tinh quang lóe ra:

– Cái gì phải tới rốt cuộc cũng phải tới. Bọn chúng khoảng bao nhiêu quân?

– Đông vô kể.

Cung thủ tinh linh tộc trả lời làm cho 6 vị thống soái liên quân đồng thời trong lòng có chút rùng mình. Giác Ưng Kỵ sĩ sở dĩ có thể thành lực lượng lính trinh sát số một, đầu tiên là vì tốc độ phi hành cực nhanh, thậm chí không hề thua kém Phong hệ cự long, điều còn lại chính là nhờ vào thị lực cực kì nhạy bén của Tinh linh tộc. Trong số các chủng tộc Đại lục, thị giác của Tinh linh tộc lợi hại nhất, bọn họ có thể quan sát các tình huống từ khoảng cách rất xa. Nếu như ngay cả tinh linh tộc cũng không đoán nổi đại khái địch có bao nhiêu quân, có thể thấy được số lượng này rất kinh khủng.

Tây Đa Phu cau mày nói:

– Nói tường tận hơn một chút đi.

Cung thủ tinh linh tộc hít sâu một hơi, ổn định tâm tình một chút rồi nói:

– Địch nhân từ 4 phương 8 hướng đồng thời xuất hiện, khoảng cách tới pháo đài này còn ước chừng trên dưới 300 dặm. Tốc độ hành quân không nhanh, đã bị chúng ta phát hiện. Số lượng nhiều không đếm xuể, đội quân xếp hành không thấy đường biên. Tiến tới với đội hình vây quanh pháo đài. Có thể mơ hồ thấy được lúc Thâm Uyên sinh vật này đi tới, bầu trời cũng ngưng tụ đại lượng khí lưu màu xám, hẳn là một loại ôn dịch tồn tại. Không quân của địch nhân số lượng cũng phi thường ghê gớm. Nhìn xa chỉ thấy một mảnh đem kịt, che cả bầu trời.

Diệp Âm Trúc gật đầu nói:

– Quả nhiên 4 quốc gia Thâm Uyên liên minh lại. Đây hẳn là đại quân của cả 4 quốc gia này đồng thời phái ra mới có quy mô như vậy. Sợ rằng so về số lượng thì quân địch hơn ta đến mấy lần. Trinh sát kỹ càng lại lần nữa, dựa theo hình phác họa Thâm Uyên sinh vật mà ta cung cấp, có thể ước lượng các chủng loại và số lượng của sinh vật Thâm Uyên. Ít nhất cũng phải biết được con số đại khái.

– Tuân lệnh.

Cung thủ Tinh linh tộc lĩnh mệnh lui ra.

Khắc Lôi Tư Ba trong mắt toát ra quang mang kính nể:

– Nguyên soái quả nhiên thần cơ diệu toán, dùng chiêu Sinh mạng chi thụ dụ địch nhân không công không được, mưu kế quả thật làm cho người ta phải bội phục.

Diệp Âm Trúc cười nhạt, nói:

– Cho dù không có Sinh mạng chi thụ, ta nghĩ 4 quốc gia Thâm Uyên cũng sẽ có phản ứng như vậy. Trải qua thời gian dài điều động, bọn họ hoàn toàn có thể tập trung binh lực với số lượng chiếm ưu thế. Thâm Uyên vị diện này không có bình dân, mỗi một sinh vật đều có thể thành binh sĩ. Cho nên số lượng của bọn chúng tất nhiên phi thường kinh khủng. Ưu thế của chúng ta chính là ma pháp cùng khoa học kỹ thuật. Chiến tranh sắp bắt đầu rồi, chúng ta cũng phải chuẩn bị sẵn sàng. Các vị Nguyên soái, chúng ta dựa theo kế hoạch ban đầu đã vạch ra, hành động thôi.

– Tuân lệnh.

Năm vị Phó soái đồng thời hành lễ với Diệp Âm Trúc xong nhanh chóng rời đi.

Ánh mắt Diệp Âm Trúc lóe hàn quang:

– Tới đây đi bọn khốn kia, thời khắc báo thù đã tới. Ta nhất định sẽ cho các ngươi biết sự chắc chắn của pháo đài Long Khi Nỗ Tư.

Không khí bên trong pháo đài Long Khi Nỗ Tư khẩn trương tăng vọt, tường thành dày toàn bộ đều thấy liên quân tinh nhuệ phủ kín, vài Quân đoàn chủ lực cực mạnh của liên quân cũng đều tập trung điểm danh rất nhanh rồi lẳng lặng chờ đợi. Tổng số đại quân trong pháo đài hơn 300 vạn nhưng chỉnh thể hành động lại không có cảm giác nào không thuần thục gọn gàng. Đây là thành quả của mấy năm gian khổ huấn luyện tại Cực Bắc hoang nguyên. Ngoại trừ Tử ra, 4 vị Phó soái khác đều mỗi người phụ trách một phương.

Năng lực trinh sát của Giác Ưng Kỵ sĩ đoàn hoàn toàn được thể hiện, khắp nơi tin tức không ngừng được truyền đi với tốc độ cực nhanh, các hạng mục công tác bên trong pháo đài cũng đã tới giai đoạn cuối cùng. Các quân đoàn đã tập kết xong, theo mệnh lệnh của Diệp Âm Trúc chờ đợi tại chỗ.

Đứng ở mặt nam tường thành, Diệp Âm Trúc dõi mắt nhìn về phía xa, mặc dù lúc này vẫn chưa thấy bóng dáng quân địch nhưng bầu trời u ám dã mang lại cảm giác áp lực rất nặng nề. Đó là hiện tượng năng lượng hắc ám ngưng tụ, che kín cả bầu trời. Bởi vậy có thể thấy được số lượng lần này của quân địch nhiều đến cỡ nào. Tiểu Long Nữ lẳng lặng đứng cạnh Diệp Âm Trúc, sắc mặt vẫn bảo trì vẻ lạnh lùng như băng, phảng phất những gì phát sinh trước mắt đối với nàng căn bản không có gì liên quan.

Mỗi phút thời gian trôi qua, áp lực vô hình cũng trở nên ngày càng mạnh. Liên quân chiến sĩ trên đầu thành sắp hàng chỉnh tề, vũ khí cầm chắc trong tay chĩa ra phía ngoài tường thành. Từ rất xa, địch nhân rốt cục xuất hiện. Trong mắt của liên quân chiến sĩ Long Khi Nỗ Tư, đội quân đầu tiên xuất hiện chính là không quân Thâm Uyên, bay rợp trời.

Đó là Thiên quỷ đại quân của Thâm Uyên vị diện, phóng tầm mắt nhìn ra, tựa như một tảng lớn mây đen từ từ di động tại không trung, chậm rãi tiến tới. Từ số lượng Thiên quỷ cho thấy, chỉ riêng một binh chủng này thôi, quân số đã hơn hai trăm vạn. Liên quân Long Khi Nỗ Tư đối với khả năng phòng ngự của pháo đài có niềm tin rất lớn thế nhưng khi bọn họ nhìn thấy địch quân xuất hiện cũng không khỏi hít sâu một hơi. Quân địch mà bọn họ đối diện là lực lượng của cả một vị diện. Phía dưới Thiên quỷ là một bộ phận lúc nhúc Thực thi quỷ cùng Ác liêm chậm chạp tiến về phía trước. Các sinh vật cấp thấp của Thâm Uyên này như một vết dầu loang, đi tới đâu cả nơi đó chìm ngập vào trong hắc ám.

Đại quân Thâm Uyên đi tới đâu, không khí nơi đó trở nên ô nhiễm nặng nề. Các loại độc tố nhanh chóng lan khắp không trung đồng thời tiếng rít sa sa chói tai cũng theo bước chân của bọn chúng không ngừng truyền tới. Ánh trăng xanh biếc nhàn nhạt trong không trung tựa hồ như được phủ thêm một tầng sương mù màu đỏ sậm, không khí ngưng trọng có thể thấy cả độc dịch ăn mòn, địch nhân với số lượng đông đảo phóng mắt không thấy biên giới như sóng biển từ từ dồn vào. Nửa năm chờ đợi, Thâm Uyên vị diện không để cho liên quân Long Khi Nỗ Tư thất vọng, địch nhân xuất hiện trước mắt bọn họ, số lượng tuyệt đối phải lên tới hàng triệu.

Diệp Âm Trúc vẻ mặt vẫn tỉnh táo, hắn lúc nào cũng có thể thông qua hệ thống thông tin liên lạc do Địa tinh bộ lạc chế tạo để ra mệnh lệnh cho bốn phương tường thành. Mấy tháng yên lành, hắn đã sớm dự tính sẽ có ngày hôm nay. Thân là thống soái, bình tĩnh chính là yếu tố cần thiết nhất phải có. Theo cánh quân Thâm Uyên ngày càng tới gần, khí tức tự nhiên mà Sinh mạng cổ thụ tỏa ra cũng bị bức ngược trở lại, ánh mắt nhìn cũng thấy bầu trời hiện giờ ánh sáng mờ mịt, trở nên u ám hơn trước vài phần. Thỉnh thoảng lại nghe một tiếng húyt chói tai từ trong đại quân Thâm Uyên truyền ra, Diệp Âm Trúc biết đó là sinh vật cấp cao của Thâm Uyên đại quân ra lệnh cho sinh vật cấp thấp hơn.

Ngay khi Thâm Uyên đại quân tiến tới khoảng cách với pháo đài còn 50 dặm. Một tiếng hú dài vang lên. Toàn bộ Ác liêm, Thực thi quỷ đều dừng cả lại. Trong không trung Thiên quỷ cũng ngừng tiến tới, chỉ đứng yên tại chỗ. Màu mắt xanh biếc u ám của bọn chúng giống như một bầy đom đóm, mang đến cảm giác kinh khủng. Hai đạo quân của hai vị diện khác nhau, rốt cục cũng gặp tại chiến trường. Đối với song phương mà nói, không có gì cần phải trao đổi. Trừ phi một bên hoàn toàn bị tiêu diệt, nếu không cuộc chiến này không thể chấm dứt.

– Truyền lệnh của ta, quân thủ thành chuẩn bị nghênh địch.

Diệp Âm Trúc hạ lệnh.

Lúc trước vẫn ở trạng thái nghỉ ngơi chiến sĩ đều đứng thẳng lên, trường thương chĩa lên trời, tiếng lách cách va chạm của áo giáp sắt nối nhau thành chuỗi tiếng vang, áp lực do quân địch mang tới nhất thời bị tán ra mất vài phần. Đứng ở bên người Diệp Âm Trúc, phụ trách phía Nam chính là Phó soái Khắc Lỗ Tư Ba, nguyên soái của Lam Địch Á Tư đế quốc.

– Cho Ma pháp sư chuẩn bị được chưa?

Khắc Lỗ Tư Ba thấp giọng hỏi.

Diệp Âm Trúc lắc đầu nói:

– Chính thức quyết chiến vẫn chưa bắt đầu, Ma pháp sư là vương bài của chúng ta, chưa tới thời khắc mấu chốt không thể dễ dàng tiêu hao ma pháp lực của bọn họ. Đây là một hồi so bì về tiêu hao, ai kiên trì không nổi sẽ thất bại. Người nào có khả năng giấu chủ bài đến phút cuối cùng mới mở, kẻ đó sẽ thu được thắng lợi.

Quang mang màu đỏ sậm bắt đầu xuất hiện trong trận doanh địch nhân, sau lưng từng nhóm lớn Thực thi quỷ cùng Ác liêm, từng đạo ánh sáng màu đỏ sậm từ trong trung ương của Thâm Uyên đại quân bay ra, hạ xuống phía trước mặt bọn chúng. Ngay sau đó, một màn kinh khủng diễn ra. Mặt đất run rẩy sau đó một cánh tay xương trắng bệch từ dưới đất ngoi lên, từng con từng con Thực thi quỷ cùng Ác liêm từ dưới đất từ từ trồi lên.Thực thi quỷ cùng Ác liêm này so với đám đại quân của Thâm Uyên vị diện kia hoàn toàn không giống. Bọn chúng toàn bộ là do ma pháp triệu hồi, thân mình không có linh hồn. Tử năng của bọn chúng cũng là do Thâm Uyên vị diện cung cấp mà có.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.