Ba gã Tiên Thiên Cảnh cường giả này đều là Trưởng lão của Bạch Vân Tông, theo thứ tự là Thất, Bát, Cửu. Mà trung niên mập mạp kia là con trai độc nhất của Bạch Vân Tông Tông chủ Quách Lĩnh Nguyên, tên là Quách Dương, mười đủ mười phẩm tính bất hảo, tính cách háo sắc, lười biếng thành tánh, một thân tu vi này chính là dựa vào ăn đan dược ngạnh sanh đề cao mà ra!
Mặc dù Quách Lĩnh Nguyên có mười bốn nữ nhi, nhưng nhi tử chỉ có một Quách Dương! Tuy hắn y nguyên ở trên người thê thiếp của mình cày cấy liên tục, hy vọng có thể sinh ra một nhi tử đầy hứa hẹn, kéo dài huyết mạch, kế thừa Tông phái, nhưng ở trước khi nhi tử thứ hai sinh ra, Quách Dương dù không chịu nổi thế nào cũng là bảo bối tâm can của hắn!
Bởi vậy, lúc này đây sau khi được đến tin tức của Tiên Thiên Hôi Thạch Ly, Quách Lĩnh Nguyên trước tiên phái ra ba vị Trưởng lão bảo vệ Quách Dương tới thu hồi Yêu đan, chỉ cần luyện thành Tiên Thiên Kim Đan, nhi tử không chịu nổi này có thể tiến vào Tiên Thiên Cảnh !
Buổi chiều, Lâm Lạc đi tới trong rừng rậm bên ngoài doanh địa, lấy ra hắc thạch được từ huyệt động của Hôi Thạch Ly, Hỗn Độn Dung Lô vận chuyển, bắt đầu luyện hóa tinh hoa trong đó, đạt được Thổ lực đã tinh thuần, lại khổng lồ.
Hắn không có lựa chọn ở trong doanh địa tu luyện, đó là bởi vì hắn hiện tại danh tiếng quá nổi, quỷ mới biết Thẩm, Lý hai nhà có thể đối với hắn triển khai ám sát hay không. Không hề nghi ngờ, một võ giả ở lúc tu luyện chính là thời khắc hắn suy yếu nhất, cho dù võ giả Cương Khí Cảnh cũng có thể lật thuyền trong mương!
Thổ lực liên tục không ngừng chuyển hóa làm Thổ hệ chân nguyên lực, tu vi của Lâm Lạc bắt đầu rất nhanh tăng trưởng.
Hiện tại đã không có đại lượng Yêu hạch cung ứng hắn luyện hóa, Lâm Lạc muốn nhanh chóng tăng tu vi lên, phải tìm được đủ loại Ngũ Hành tinh hoa! Giống yêu hạch có thể không thuộc tính hóa thành Ngũ Hành chân nguyên lực, nhưng các loại tinh hoa lại không được, xem khối hắc thạch này cũng chỉ có thể chuyển hóa thành Thổ chi lực, tứ hệ chân nguyên lực khác muốn đạt được tăng lên, hoặc là đi tìm tứ hệ tinh hoa khác, hoặc là thông qua kích hoạt khiếu huyệt thu nạp linh khí đến chậm rãi luyện hóa.
Nhưng Ngũ Hành cùng tu vẫn là ưu thế cự đại, nếu Lâm Lạc giống như trước chỉ tu luyện Xích Dương Quyết mà nói, khối hắc thạch này đối với hắn không có bất cứ tác dụng gì .
Luyện hóa! Luyện hóa! Luyện hóa!
Xào xạc xào xạc!
Bởi vì không phải ở địa phương an toàn, Lâm Lạc cho dù ở lúc tu luyện cũng giữ vững tính cảnh giác nhất định, hắn đột nhiên nghe được một hồi động tĩnh, vội vàng dừng luyện hóa lại, mở mắt.
Một đôi nam nữ từ trong bụi cỏ chui ra, lập tức lăn làm một đoàn, nữ còn phát ra tiếng cười liên tiếp.
Lâm Lạc nhẹ nhàng thở ra, nguyên lai là nam nữ vụng trộm giao hoan, lại vừa vặn lựa chọn chỗ hắn tu luyện. Cái này cũng không kỳ quái, Lâm Lạc sẽ chọn cái chỗ này, là bởi vì nơi này đủ bí mật, đồng dạng cũng là nơi tốt để vụng trộm giao hoan.
Bất quá, khi Lâm Lạc chứng kiến bộ dáng nam nữ này liền không khỏi sững sờ.
Nguyên lai hai người bọn họ không phải người khác, đúng vậy Bạch Vân Tông thiếu gia Quách Dương cùng người nổi bật trong một đời tuổi trẻ Thượng Quan Nguyệt!
Lúc này hai người đã lăn thành một đoàn, Quách Dương thành thục lột hết quần áo của Thượng Quan Nguyệt, hai người trần truồng ôm thành một cục, không ngừng ngọ nguậy, Thượng Quan Nguyệt lại phát ra tiếng rên rỉ làm cho người ta mặt đỏ tới mang tai.
Mặc dù Lâm Lạc là Lâm gia Đại thiếu gia, nhưng ba năm này trôi qua cực kỳ gian khổ, nào có cơ hội thử nghiệm sự tình nam nữ hoan ái này, nhìn xem đôi cẩu nam nữ đang ở trước mặt hắn tằng tịu với nhau, lập tức phi thường không được tự nhiên, đặc biệt này thân thể của Thượng Quan Nguyệt trần truồng như nhộng, hai tòa Ngọc Phong cùng một nhúm cỏ đen giữa hai chân, làm cho hắn có loại xúc động kỳ quái tim đập rộn lên.
Nhưng hắn lại không dám di động, hai người đối phương đều là Cương Khí Cảnh cao thủ, hơi có chút động tĩnh liền có thể kinh động bọn họ. Mà bị người phá vỡ chuyện tốt, bọn họ khẳng định phải giết Lâm Lạc để tiết hận!
Mặc dù Quách Dương dùng đan dược chất chồng mới ra tới Hậu Thiên thập nhị tầng, chiến lực có hạn, nhưng tu vi cuối cùng bày ở đó! Huống hồ bọn họ là hai người! Trở mặt đối với Lâm Lạc mà nói không phải một chuyện tốt.
Nói sau, nơi này cách doanh địa rất gần, cho dù Lâm Lạc có thể chiến thắng bọn họ, đối phương cũng rất dễ dàng chạy trốn tới trong doanh địa. Đến lúc đó, Lâm Lạc đối mặt đúng là Tiên Thiên Cảnh cường giả!
Nên hắn chỉ có thể kiên cường chịu đựng, ở một bên làm kẻ rình coi bất đắc dĩ.
Kỳ thật dù Lâm Lạc không có kinh nghiệm phương diện này, nhưng trên thực tế nam nữ ở chuyện này đều là vô sự tự thông, lần này nhìn xem coi như là một lần hướng dẫn cho hắn sau này.
Khá tốt, hai người này rất nhanh liền xong việc, Quách Dương ngay từ đầu còn sinh long hoạt hổ giống như lợn chết ghé vào trên thân thể uyển chuyển của Thượng Quan Nguyệt, giống như một đống bùn nhão bôi ở trên hoa tươi, thấy thế nào cũng không được tự nhiên.
Lâm Lạc không khỏi thầm nghĩ hai người này như thế nào còn chưa xéo đi, nhưng không ngờ hai người kia rõ ràng hàn huyên, không ngoài là Quách Dương nói ở Bạch Vân Tông là như thế nào như thế nào tưởng niệm Thượng Quan Nguyệt, nên đặc biệt tới cùng nàng gặp gỡ.
Thượng Quan Nguyệt khanh khách cười nịnh nọt một hồi mới nói:
– Đại thiếu gia của ta, ngài cũng đừng lừa ta, ta còn không biết tính ngươi sao? Ngươi lúc này tới, không phải là muốn nhìn một chút trong tam đại gia tộc có nữ nhân xinh đẹp cho ngươi chà đạp hay không sao?
– Cái gì gọi là chà đạp, bản Thiếu Tông chủ cái này gọi là sủng ái, là phúc khí của các nàng !
Quách Dương quả nhiên lộ ra nguyên hình.
– Vậy ngươi có nhìn trúng cái nào hay không?
– Nha đầu Thẩm gia kia không tệ, mông tròn ngực lớn, lớn lên lại rất xinh đẹp, có thể làm thị thiếp thứ mười bảy của ta.
– Không có đi Lâm gia bên kia nhìn xem sao? Bọn họ có một đệ tử khác họ, gọi Nam gì gì đó, này lớn lên có thể nói quốc sắc thiên hương, ngay cả ta cũng xấu hổ không bằng!
– A?
Quách Dương hứng thú đại động.
Trong lòng Lâm Lạc không khỏi sinh oán hận, thầm nghĩ Thượng Quan Nguyệt như thế nào thấp hèn như thế, không những mình cam tâm làm đồ chơi, còn muốn hành động dẫn mối ! Nếu đổi lại là người khác, Lâm Lạc còn có thể bỏ mặc, nhưng Nam Nhược Hoa lại không được.
Hắn thiếu đối phương một thiên đại nhân tình, tự nhiên không thể khoanh tay đứng nhìn.
Hai người Quách Dương lại hảo triền miên một phen, nói chút ít lời nói tán tỉnh bồn nôn, thẳng qua nửa canh giờ sau bọn họ mới ly khai nơi đây.
Lâm Lạc tạm thời để phiền toái như Quách Dương qua một bên, tiếp tục vận chuyển Hỗn Độn Dung Lô, luyện hóa hắc thạch trong tay.
Bất tri bất giác sắc trời đã sáng rõ, Lâm Lạc nhảy lên mà dậy, về tới trong doanh địa, lập tức đi tìm Nam Nhược Hoa.
– Khái khái!
Lâm Lạc ở bên ngoài doanh trướng nhẹ nhàng ho khan một chút.