Chúa Tể Chi Vương

Chương 109 - Huyễn Ngư Đồ

trước
tiếp

Tại cửa thứ hai, biểu hiện của Triệu Phong có nói là vô cùng kinh diễm, tạo thành sự đối lập rõ ràng với biểu hiện vô cùng bình thường của cửa thứ nhất.

Ngay cả đám người Khâu chấp sự cũng nhìn Triệu Phong nhiều hơn vài lần

– Giết được năm con cơ quan thú, đạt hai điểm.

Đệ tử tông môn liền tuyên bố Triệu Phong được điểm thành tích tối đa.

Cửa thứ hai này, chỉ cần giết chết bốn con cơ quan thú là có thể nhận được điểm tối đa.

Mà ở cửa ải này, người có thể nhận được điểm tối đa cũng không phải là không có, tuy nhiên số lượng lại cực ít, càng không có khả năng giống như Triệu Phong, chỉ một chiêu đã giết chết cơ quan thú.

– Thực lực thật mạnh, chỉ lực mà cuối cùng hắn bộc phát, mỗi một chỉ đều có thể đánh trọng thương cường giả cửu trọng bình thường

Trên mặt Tiêu Vẫn lộ vẻ kinh dị, đánh giá Triệu Phong mấy lượt.

Trong số những thiếu niên tham gia khảo hạch, tu vi của người cao nhất là cửu trọng võ đạo.

Thực lực mà Triệu Phong biểu hiện ra khiến Tiêu Vẫn kinh hãi động dung, tự thấy bản thân cũng không nắm chắc thắng được Triệu Phong.

Cửa thứ hai là cơ quan đạo vẫn tiếp tục tiến hành.

Biểu hiện của Triệu Phong hiển nhiên không tầm thường, thế nhưng Khâu chấp sự và những thành viên trong tông môn cũng không để ở trong lòng.

Khảo hạch nhập môn tông môn, chú trọng nhất là ở cửa thứ nhất, bởi vì nó trực tiếp chiếm tới sáu điểm.

Ở cửa ải này, những gì Triệu Phong biểu hiện ra chỉ có thể nói rõ là chiến lực của hắn rất mạnh, nhưng tối đa cũng chỉ nhận được hai điểm.

– Lực chiến đấu có mạnh hơn nữa mà thiên phú không tốt thì ngày sau cũng sẽ bị chúng ta gạt qua một bên.

Đôi mắt phượng của công chúa Vân Hương Mộng nhẹ nhàng đảo qua Triệu Phong, cũng không để trong lòng.

Triệu Phong mơ hồ phát hiện, biểu hiện của mình ở cửa thứ hai này cũng không được tông môn coi trọng lắm.

Ngay cả một vài thiếu niên thiên tài cũng từ chối bình phẩm về lực chiến đấu siêu cường của hắn.

Những người này dường như đã nhận định là thiên phú của Triệu Phong rất bình thường, ngày sau nhất định sẽ không có bao nhiêu tiềm lực và thành tựu.

Chẳng qua, điều này cũng rất hợp ý Triệu Phong, hắn vừa vào tông môn, cũng không muốn gây sự chú ý với người khác.

Quảng Quân Hầu gật đầu với hắn, xem ra việc Triệu Phong biểu hiện mạnh hơn một chút ở cửa thứ hai cũng không có vấn đề gì.

Không bao lâu, cửa thứ hai đã kết thúc.

Triệu Phong tính một chút, cửa thứ nhất và cửa thứ hai của mình đều được hai điểm, tổng cộng là bốn điểm.

– Cửa thứ ba tiếp theo là “Cửu Đồ trận”.

Khâu chấp sự dẫn đám người vào bên trong một tòa tháp cổ xưa ở gần đó.

Lúc này, trưởng bối chịu trách nhiệm hướng dẫn cũng bị ngăn tại ngoài cửa. Ngay cả đám đệ tử tham gia khảo hạch cũng lần lượt bước vào.

– Cửa ải này, thật thần bí.

Triệu Phong lẩm bẩm một mình.

Cửa thứ ba là “Cửu Đồ trận”, thiếu niên thiên tài sẽ lần lượt tham gia khảo hạch, một người đi vào, lại có một người đi ra.

Phần lớn thiên tài khi đi ra khỏi lâu tháp đều chau mày, hoặc phiền não chán chường.

– Cửa thứ ba này, ngươi phải cố gắng giữ tỉnh táo, vi sư thấy ngày thường ngươi học tập lĩnh ngộ phi phàm, hẳn cửa ải này sẽ không có vấn đề gì.

Quảng Quân Hầu thấp giọng nói.

Triệu Phong khẽ gật đầu, bởi vì sau khi dung nhập với mắt trái thần bí, khả năng lĩnh ngộ, phân tích, phản ứng và các phương diện khác của hắn đối với sự vật đều có năng lực vượt xa thường nhân.

Qua một lúc lâu, rốt cuộc cũng tới phiên Triệu Phong.

– Số 49, Triệu Phong!

Thanh âm của cường giả tông môn ở bên trong tòa tháp lâu vang lên, Triệu Phong cũng bước vào trong

Trong lâu tháp này, không gian trông rỗng, thậm chí chỉ có rất ít thành viên nào của tông môn.

– Lên trên lầu đi.

Tại cầu thang, có hai tên thành viên của tông môn.

Trong lòng Triệu Phong nảy sinh nghi vấn, bước chân lên cầu thang, đi lên tầng hai.

Đi lên tầng hai, Triệu Phong phát hiện vách tường phía đối diện có một bức tranh khổng lồ.

Cảnh tượng trong bức tranh này vô cùng kỳ diệu, có cảm giác như mọi thứ trong đó đang “động”.

Định thần nhìn kỹ thì bên trong bức tranh hiện ra đủ loại cảnh tượng.

Triệu Phong thất kinh, trong bức họa này nhất định có gì đó cổ quái.

Khụ!

Một thanh âm cắt đứt sự sững sờ và trì hoãn của Triệu Phong.

Hai bên của bức tranh có hai lão giả đang ngồi, một lão giả áo bào trắng, một lão giả mặt đỏ.

Khâu chấp sự thì đứng ở gần cầu thang, vẻ mặt có chút câu nệ.

Trên lầu hai, Khâu chấp sự chỉ đứng ở một bên, cũng không ngồi xuống.

Triệu Phong lập tức ý thức được sự bất thường của hai lão giả và bức tranh kia.

– Cửu Đồ trận, “Huyễn Ngư Đồ”, hiện!

Lão giả áo bào trắng vỗ một chưởng lên cảnh tượng trong bức tranh trên vách tường, liên tục biến ảo.

Triệu Phong phát hiện cảnh tượng trong bức tranh đột nhiên trở nên phức tạp, màu sắc và đường nét liên tục thay đổi biến hóa, từ một loại diễn hóa đến chín loại.

Huyễn Ngư Đồ có chín loại biến hóa.

– Huyễn Ngư Đồ này, có chín loại biến hóa, càng về sau sẽ càng phức tạp. Nội dung khảo hạch là: Bắt đầu từ loại biến hóa thứ nhất, trong mỗi một loại biến hóa có bao nhiêu con cá, hơn nữa phải nói ra màu sắc của bọn chúng

Lão giả áo bào trắng liền ra đề mục.

Đếm số lượng cá, còn phải kể ra màu sắc?

Triệu Phong gật đầu đồng ý.

Rất nhanh, Triệu Phong bắt đầu quan sát loại biến hóa thứ nhất.

Loại biến hóa thứ nhất tương đối đơn giản, nơi mà đồ án biến ảo, đường nét và màu sắc không thay đổi nhiều lắm.

– Tổng cộng có ba con cá, một con màu đen, hai con màu xanh lá.

Triệu Phong đáp.

Vẻ mặt lão giả áo bào trắng không chút thay đổi, lại thúc dục biến hóa thứ hai của trận đồ.

Triệu Phong nhìn một chút, cảm thấy biến hóa của loại trận đồ thứ hai này dường như hơi phức tạp một chút, thế nhưng vẫn không thoát khỏi ánh mắt nhạy cảm của hắn.

– Năm con cá, một con màu đen, hai con màu đỏ, hai con màu trắng.

Triệu Phong trả lời rất nhanh.

Ồ?

Lão giả áo bào trắng và lão giả mặt đỏ hơi lộ vẻ kinh dị.

Cửa thứ ba là Cửu Đồ trận, thông qua biến hóa thứ nhất là có thể nhận được nửa điểm, thông qua biến hóa thứ hai là có thể nhận được một điểm.

Các thiếu niên trước, phần lớn đều chỉ có thu được một điểm, tuy nhiên cũng mất rất nhiều thời gian để suy nghĩ.

Tốc độ trả lời của Triệu Phong còn nhanh hơn rất nhiều những thiếu niên khác.

Rất nhanh, loại biến hóa thứ ba của Huyễn Ngư Đồ lại hiện ra.

– Tám con cá, hai con màu đen, hai con màu trắng, ba con màu đỏ…

Triệu Phong rất dễ dàng đọc ra đáp án.

Hai vị lão giả không khỏi liếc mắt nhìn nhau, âm thầm đánh giá Triệu Phong.

Huyễn Ngư Đồ đạt tới loại biến hóa thứ ba, huyền diệu trong đó quả thật không thể giải thích, thật giả khó phân.

Cho dù là một vài cường giả thoát phàm cảnh, khi gặp phải loại biến hóa thứ ba thì cũng phải suy tư trong chốc lát.

Vậy mà Triệu Phong chỉ trong thời gian ngắn ngủi đã cho ra đáp án.

Rất nhanh.

Biến hóa của đồ án đã đạt tới loại thứ tư.

– Mười ba con cá, năm con màu lam, ba con màu vàng…

Triệu Phong hơi ngừng lại một chút, sau đó đọc ra đáp án.

Một hơi đã tới loại biến hóa thứ tư…

Lão giả áo bào trắng và lão giả mặt đỏ liếc nhìn nhau, trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.

Dựa theo quy tắc, đạt tới loại biến hóa thứ tư thì đã nhận được điểm tối đa.

Chẳng qua…

– Tiếp tục.

Lão giả áo bào trắng lại vỗ một chưởng lên trận đồ. Ô… Ô… Ô… N… G

Loại biến hóa thứ năm hết sức phức tạp, các loại cảnh tượng nhanh chóng diễn hóa, Triệu Phong phảng phất thấy trong nước có một vài con cá đang chơi đùa, lần lượt bơi đi, thỉnh thoảng lại bơi tới trước mắt mình.

Loại biến hóa thứ năm này, chỉ cần bỏ qua bất kỳ một chi tiết nào thì đáp án cuối cùng đều sẽ trật đi ngàn dặm.

Suy nghĩ trong chốc lát, Triệu Phong đáp:

– Hai mươi bảy con cá, bảy con màu trắng, sáu con màu cam…

Hai lão giả thần sắc biến đổi, ánh mắt nhìn Triệu Phong có chút nồng nhiệt và vui mừng.

Ngay sau đó, lão giả áo bào trắng lại mở ra loại biến hóa thứ sáu của trận đồ.

Loại thứ sáu của trận đồ, cảnh tượng trong bức tranh rất sống động, diễn dịch vạn biến, vô cùng chân thật, gần như khiến Triệu Phong rơi vào trong ảo cảnh.

Lúc này, ánh mắt của Triệu Phong đột nhiên trở nên sắc bén, nhìn trận đồ một lượt, sau đó nói ra đáp án:

– Bốn mươi tám con cá, chín con màu tím, mười hai con màu đen…

Không phải nghi ngờ, đáp án lần này lại đúng, hơn nữa cũng không mất quá nhiều thời gian.

Thần sắc trên mặt hai lão giả có chút khiếp sợ, nhìn nhau một cái, sau đó thu liễm thần sắc lại.

Triệu Phong mơ hồ ý thức được điều gì đó, theo lý thuyết, sau loại biến hóa thứ tư thì tất cả những trận đồ tiếp theo đều nắm ngoài phạm vi bình thường, trừ phi ngộ tính cực cao, bản lĩnh thông thiên mới có thể theo dõi được.

Lão giả áo bào trắng hít sâu một hơi, mở ra trận đồ thứ bảy.

Trận đồ thứ bảy lại càng khó khăn hơn, Triệu Phong phải thúc dục mắt trái toàn lực mới có thể quan sát được hư thật.

Lần này, hắn đột nhiên suy tư một hồi, sau đó trả lời một đáp án sai.

Phù…

Lúc này lão giả áo bào trắng và lão giả mặt đỏ mới thở phào nhẹ nhõm.

Nếu như Triệu Phong còn có thể tiếp tục trả lời, vậy thì quả thật là siêu cấp yêu nghiệt phi nhân loại rồi.

Song, bọn họ nào biết rằng, ở trận đồ thứ bảy vừa rồi, Triệu Phong đã cố ý đọc đáp án sai.

– Lão hủ là Phó đường chủ của “Thảo Mộc Đường” trong tông môn, thiếu niên, nhỏ tuổi, ngươi có đồng ý gia nhập vào Thảo Mộc Đường, bái ta làm thầy hay không?

Lão giả mặt đỏ khẽ mỉm cười.

Phó đường chủ? Bái sư?

Triệu Phong không khỏi sửng sốt.

– Quan lão đầu, ngươi có ý gì đây, đoạt đệ tử của ta? Chẳng lẽ ngươi không nhìn ra tiểu tử này am hiểu lĩnh ngộ trận pháp, thích hợp gia nhập “Tông Vụ Đường” hơn sao?

Lão giả áo bào trắng có chút tức giận.

Cũng không biết tại sao hai lão giá này lại tranh chấp với nhau, không ai nhường ai.

Một màn này khiến cho Khâu chấp sự đứng cách đó không xa, lộ vẻ kinh ngạc.

Hắn không ngờ rằng thiếu niên có tư chất bình thường này lại khiến hai vị Phó đường chủ tranh giành nhau.

Trong Hiểu Nguyệt Tông, có rất nhiều cơ cấu, ví dụ như Chấp Pháp Đường, Thảo Mộc Đường, Tông Vụ Đường, Trung Xu Đường,…

Trong đó, Thảo Mộc Đường chịu trách nhiệm luyện đan, trông trọt, trị liệu hậu cần.

Trong Thảo Mộc Đường, nếu chỉ xét riêng về luyện đan thì Quan lão đầu là nổi tiếng nhất, ông ta cũng chính là một trong những Luyện Đan Sư kiệt xuất nhất của “Đường”.

Tương ứng, “Tông Vụ Đường” chịu trách nhiệm xử lý các loại sự vụ trong tông môn, trong đó còn bao gôm duy trì và quản lý trận pháp của sơn môn.

Lão giả áo bào trắng kia chính là một Trận Pháp Sư phi phàm trong tông môn, ngay cả Cửu Đồ trận cũng là do ông ta và một vài Trận Pháp Sư khác liên thủ tạo ra.

Cửu Đồ trận đã được xây dựng mấy chục năm, nhưng đây là lần đầu tiên có người chỉ một hơi đã đi tới loại biến hóa thứ bảy.

– Thiếu niên, ngươi muốn bái ai làm thầy?

Lão giả áo bào trắng tha thiết nói.

– Thiếu niên! Có lẽ ngươi còn chưa biết rõ, địa vị của Luyện Đan Sư trong tông môn Thế Giới hết sức cao thượng…

Lão giả mặt đỏ cũng không chịu thua.

Một Trận Pháp Sư, một Luyện Đan Sư, tu vi và địa vị đều trên cả Khâu chấp sự.

Hai vị Phó đường chủ đều muốn thu Triệu Phong làm đệ tử.

Mặc dù Triệu Phong tiến vào tông môn rất cần chỗ dựa, thế nhưng ai mà biết được hai cái chỗ dựa này có đáng tin hay không? Nếu chăng may bị Vân Hải chân nhân nói một câu, rất có thể sẽ khiến hai vị Phó đường chủ này phải khúm núm một phen.

Dựa theo phương án mà Quảng Quân Hầu đã đặt ra cho hắn, đầu tiên, muốn trở thành đệ tử nội môn thì phải tìm một người làm chỗ dựa, ít nhất cũng phải là cấp bậc trưởng lão.

– Đa tạ hảo ý của hai vị tiền bổi, thế nhưng vãn bổi chỉ mới vừa gia nhập tông môn, một lòng tu hành, không hề biết gì về luyện đan và trận pháp, chỉ muốn trước hết gia nhập tông môn, trở thành đệ tử nội môn, còn lại không muốn lo nghĩ nhiều.

Triệu Phong uyển chuyển cự tuyệt, đồng thời nói rõ chí hướng của mình.

Lão giả áo bào trắng và lão giả mặt đỏ liếc mắt nhìn nhau, hơi có chút thất vọng.

Thế nhưng ánh mắt của hai người đều khẽ lóe lên, dường như cũng không định từ bỏ dễ dàng như vậy.

Dù sao thì Triệu Phong cũng không hoàn toàn cự tuyệt, hết thảy chỉ cần đợi hắn trở thành đệ tử nội môn là không còn gì phải lo nghĩ nữa rồi.

Hai vị lão giả, mặc dù đều là Phó đường chủ, thế nhưng còn chưa có tư cách trực tiếp khiến Triệu Phong trở thành đệ tử nội môn.

Đã như vậy, trước tiên cứ quan sát một thời gian xem sao đã…

Rất nhanh, Triệu Phong đã vượt qua cửa thứ ba, lại là hai điểm, điểm tối đa.

Trước khi đi, Triệu Phong còn nói ra một thỉnh cầu của mình, đó là muốn xem hoàn toàn biến hóa thứ tám và thứ chín của Huyễn Ngư Đồ.

Triệu Phong cảm thấy Huyễn Ngư Đồ này ẩn chứa rất nhiều ý cảnh huyền ảo, so với “Tứ Phong thức” còn phức tạp hơn.

Hai vị Phó đường chủ tất nhiên sẽ không cự tuyệt.

Triệu Phong mở mắt trái ra, đem hình ảnh diễn hóa của hai loại đồ án cuối cùng thu vào trong không gian của mắt trái.

Lúc này, trong không gian của mắt trái, lại xuất hiện hình ảnh chín loại biến hóa của Huyễn Ngư Đồ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.