Chúa Tể Chi Vương

Chương 139 - Tấn Chức Nội Môn

trước
tiếp

Khoảnh khắc đeo bịt mắt lên. Năng lực mắt trái của Triệu Phong đã bị “che” đi. Nhưng hắn vẫn rất tự tin, thậm chí còn yên tâm hơi

Thân thể của hắn đã được mắt trái thần bí cải tạo, cho dù dưới tình huống bình thường thì sự phản ứng của Triệu Phong vẫn nhanh hơn những người cùng cấp.

Trong những lần luận bàn trước kia. Hắn đều cố gắng không sử dụng mắt trái, chỉ có thời khắc nguy hiểm hoặc mấu chốt thì mới toàn lực sử dụng nó.

– Nếu như che đi mắt trái, thực lực chân chính của ta ít nhất sẽ giảm đi một nửa.

Trong lòng Triệu Phong thầm tính.

Giảm đi một nửa thực lực, vừa nghe thì có chút khoa trương, nhưng chỉ có Triệu Phong là biết rõ, sau khi mắt trái dị biến, năng lực đã không còn giống ngày xưa nữa.

Mỗi lần ý thực của hắn chạm vào “vực sâu” trong không gian của mắt trái, hắn đều cảm nhận được một luồng khí tức hoang xưa đáng sợ.

Mắt trái đã trở thành lực lượng cấm kỵ trên người Triệu Phong.

Có thể nói rằng, nếu như Triệu Phong sử dụng huyết dịch màu xanh và mắt trái thì ít nhất thực lực cũng tăng lên gấp bội.

Đây chính là một lá bài tẩy, là một đòn sát thủ.

Không đến thời khắc nguy cơ mấu chốt, không thể dễ dàng sử dụng.

Sau khi mắt trái dị biến, một khi phát động sẽ xuất hiện “đặc tính”, rất có thể sẽ khiến cường giả của Tông môn chú ý. Lúc đó thì bí mật của Triệu Phong cũng sẽ bị phơi bày ra ánh sáng.

Rời khỏi Tông Vụ Đường. Triệu Phong lại quay trở về Ngoại Môn Đường, chờ đợi tin

Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì hôm nay Triệu Phong có thể tới Trung Xu Đường báo danh, chính thức tiến vào nội môn.

Ở Ngoại Môn Đường có rất nhiều đệ tử đều biết tin tức Triệu Phong đột phá Thoát Phàm Cảnh.

– Tư chất của Triệu Phong này chỉ thuộc loại bình thường, nhưng thực lực lại mạnh tới đáng sợ. Không ngờ bây giờ đã đột phá Thoát Phàm Cảnh.

Mọi người đều rất kinh hãi trước tin tức này.

Mặc dù ở ngoại môn. Triệu Phong đã vững vàng ở vị trí thứ nhất, thậm chí xưng bá vô địch thì vẫn không thể khuất phục được mọi người.

Trong mắt một số đệ tử. Tư chất Linh thể hạ đẳng của Triệu Phong, chỉ có thể xếp vào hàng ngũ đệ tử thấp kém, tầng chót trong Tông môn mà thôi.

Mặc dù trước kia Tiêu Vẫn không đánh lại Triệu Phong, nhưng bởi vì hắn đã tiến vào nội môn cho nên cũng không hề để Triệu Phong vào mắt.

– Hắc hắc. Các ngươi còn chưa biết rõ nội tình rồi. Nghe nói Triệu Phong được hai vị Phó đường chủ chiếu cố, thậm chí còn nhận được đan dược ban thưởng của Quan lão nữa…

– Thì ra là thế! Có cao nhân trong Tông môn đỡ đầu. Đổi lại là ta thì e rằng ít nhất cũng đột phá Thoát Phàm Cảnh rồi.

Rất nhiều người trong ngoại môn đều nghị luận về Triệu Phong.

Bởi tư chất của Triệu Phong quá bình thường, nhưng tuổi của hắn vẫn còn nhỏ, có thực lực hết sức cường đại, tiến cấp cũng rất nhanh.

Mà đối với những nghị luận này, Triệu Phong đều tỏ vẻ hờ hững, giống như không nghe thấy.

Việc mà hắn phải làm bây giờ chính là chờ đợi.

Rốt cuộc, vào xế chiều hôm đó. Khâu chấp sự đã truyền tin tức cho Triệu Phong.

– Triệu Phong! Chúc mừng ngươi đã trở thành đệ tử nội môn, bây giờ ngươi có thể tới “Trung Xu Đường” báo danh, đợi lượt kiểm tra cuối cùng.

Khâu chấp sự cười nói.

Lúc Tông môn bắt đầu khảo hạch,, Bởi vì Triệu Phong nhận được sự ưu ái của hai vị Phó đường chủ cho nên Khâu chấp sự vẫn luôn chú ý tới hắn.

Sau đó, những biểu hiện của Triệu Phong ở Ngoại Môn Đường, Thảo Mộc Đường và Thảo Mộc Đường cũng khiến Khâu chấp sự âm thầm lưu ý.

Với tư chất và tuổi tác của Triệu Phong, đạt được thành tựu như vậy thì quả thật không thể tưởng tượng nổi.

– Làm phiền chấp sự rồi!

Triệu Phong vui vẻ nói, liên tục cảm tạ.

Trước khi rời khỏi Ngoại Môn Đường, Triệu Phong còn cáo biệt hai vị sư huynh Dương Thanh Sơn và Nam Cung Phàm.

Cũng có không ít đệ tử ngoại môn vẫn sợ hãi Triệu Phong.

– Tên sát tinh này cuối cùng cũng chịu đi rồi…

Đám đệ nội môn dự khuyết tử như Hầu Viên, Giang Ngọc Yên đều thở phào một hơi, trong lòng mừng thâm.

Chỉ khi Triệu Phong tiến vào nội môn thì hắn mới có cơ hội tranh đoạt hạng nhất.

Điều đáng mừng chính là Triệu Phong đột phá Thoát Phàm Cảnh so với dự liệu của bọn họ còn sớm hơn.

Thế nhưng vẻ mặt của bọn họ cũng có chút ảm đạm, Bởi Triệu Phong còn nhỏ tuổi, hơn nữa chỉ mới vào ngoại môn được một tháng đã giành được vị trí đệ nhất, sau đó thuận lợi tiến vào nội môn.

Dương Thanh Sơn và Nam Cung Phàm thì lại cảm thấy mừng rỡ tự hào, trong lòng đồng thời cũng có chút chưa xót.

Nhớ lại ngày trước, lúc còn ở Quảng Lăng phủ, Triệu Phong rõ ràng vẫn kém hơn bọn họ, thế nhưng bây giờ đã dẫn đầu tiến vào nội môn, bỏ xa hai người.

Đương nhiên, Dương Thanh Sơn và Nam Cung Phàm cũng tiến triển không tệ, cả hai đều đã bước vào cửu trọng võ đạo.

Dưới sự trợ giúp của Tẩy Tủy Đạn, hai người đã tấn chức cửu trọng đỉnh phong, việc đột phá Thoát Phàm Cảnh cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. Nhất là Dương Thanh Sơn, hắn có tư chất Linh thể trung đẳng, nếu thuận lợi thì chỉ trong một năm là có cơ hội tiến vào nội môn rồi.

Rời khỏi Ngoại Môn Đường, Triệu Phong nhanh chóng đi về phía Trung Xu Đường, bước đi càng lúc càng nhanh.

Trung Xu Đường chính là vòng hạch tâm của Tông môn, càng tới gần thì Triệu Phong càng cảm nhận được thiên địa nguyên khí dày đặc xung quanh, áp bách vô hình cũng lớn hơn nhiều so với nơi khác.

Phần lớn những người đi vào Trung Xu Đường đều là cường giả cấp độ Thoát Phàm Cảnh.

Cùng lúc đó.

Một luồng khí tức tang thương cổ xưa cũng tiếp cận Triệu Phong, khiến mắt trái của hắn hơi nhảy lên.

Vừa ngẩng đầu lên liền nhìn thấy một tòa cung điện màu xanh đậm đang trôi nổi trong mây mù, bốn phía là điện mang màu xanh thô to bằng ngón cái, hùng vĩ huyền bí, bên trong phát ra một luồng khí tức hoang vu từ cổ chí kim.

Cung điện thần bí này lơ lửng trên không trung, điên mang và mây mù uốn lượn xung quanh, giống như đắm chìm trong khí tức “thế giới thần thoại”.

Thân ở Tông môn, mỗi lần nhìn thấy Phù Loan Điện, tâm linh Triệu Phong đều cảm thấy rung động.

Giờ khắc này.

Khoảng cách giữa Triệu Phong và Phù Loan Điện càng lúc càng gần.

Bởi vì Phù Loan Điện ở trên đầu Trung Xu Đường.

Thu hồi ánh mắt, Triệu Phong bước nhanh vào đại điện của Trung Xu Đường, tới chỗ báo danh.

– Ngươi đi theo ta, mỗi đệ tử nội môn đều phải được Phó đường chủ tự mình xác nhận.

Một Phó chấp sự đã chuẩn bị từ sớm, liền đi trước dẫn đường.

Trong Hiểu Nguyệt Tông, mỗi khi xuất hiện một đệ tử nội môn thì đều phải báo cáo với cao tầng.

Muốn trở thành đệ tử nội môn thì ít nhất cần phải có nhân vật cấp bậc Phó đường chủ xác nhận.

Không lâu sau. Triệu Phong đã tiến vào một tòa đại điện sâm nghiêm.

Vừa bước vào đại điện. Triệu Phong liền cảm nhận được một luồng áp lực đập vào mặt. Uy áp tinh thần vô hình ngưng kết bao phủ phạm vi trăm trượng.

– Vị này chính là Lý đường chủ.

Phó chấp sự thấp giọng nhắc nhở.

– Bái kiến Lý đường chủ.

Triệu Phong lập tức biểu lộ sự cung kính, hành lễ với trung niên râu cá trê đang ngồi ở vị trí thủ tọa trong đại điện.

Vị này là Lý đường chủ, thực ra cũng chỉ là Phó đường chủ trong Tông môn, Bởi vì Đường chủ chính thức đều do trưởng lão kiêm nhiệm, không ai không phải là cao nhân Chân Linh cảnh, mà những người đó nào có nhàn rỗi đi khảo sát đám đệ tử.

Lý đường chủ mặt lạnh như sắt, trong ánh mắt sắc bén lộ ra hàn quang, quan sát Triệu Phong từ trên xuống dưới.

Triệu Phong cảm thấy trên người như bị một ngọn núi lớn đè ép, uy năng to lớn ngưng kết phủ xuống, chỉ cần có chút sai lầm thì hắn sẽ bị đè ép đến tan xương nát thịt.

Tòa núi lớn này cũng lộ ra tu vi Thất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh của Lý đường chủ, thậm chí tu vi chỉ còn đạt tới nửa bước Chân Linh cảnh.

– Triệu Phong, mười bốn tuổi, tư chất linh thể hạ đẳng, nhập môn được một tháng, từ bát trọng võ đạo tấn chức Thoát Phàm Cảnh, đồng thời cũng là đệ nhất nhân trong đám đệ tử ngoại môn…

Lý đường chủ nhìn qua cuốn sách nhỏ trong tay, lẩm bẩm đọc.

Khi biết được tuổi tác, tư chất và thành tựu tu vi của Triệu Phong, Lý đường chủ không khỏi có chút kinh ngạc.

Mười bốn tuổi đột phá Thoát Phàm Cảnh cũng không phải là chuyện lạ trong Tông môn.

Thế nhưng nếu đối phương chỉ là Linh thể hạ đẳng, cũng không có bối cảnh đặc thù thì quả thực có chút không bình thường

– Gỡ bịt mắt của ngươi xuống

Lý đường chủ lạnh lùng nói.

Triệu Phong thông qua mắt trái, âm thầm điều động huyết dịch màu xanh trong cơ thể, dồn về không gian của mắt trái, hoàn toàn ngăn cách “vực sâu”.

Sau đó, hắn chậm rãi gỡ bịt mắt xuống

Lúc bịt mắt bị gỡ xuống chỉ thấy bên trong là một con mắt hoàn toàn ảm đạm vô quang

Lý đường chủ lập tức khẽ giật mình, trong mắt mơ hồ lộ ra một tia thương xót.

Một thiếu niên mười bốn tuổi, trong quá trình tu hành võ đạo lại bị mù một mắt, quả thực khiến người khác tiếc hận.

Lý đường chủ thở dài, phất phất tay, để Triệu Phong bịt mắt lại.

Sau đó, Lý đường chủ tùy ý hỏi Triệu Phong vài vấn đề, cũng không đặc biệt gây khó dễ.

Những vấn đề này đều nhằm vào lai lịch, tu luyện và tư tưởng chí hướng của Triệu Phong

Triệu Phong trả lời hết sức cẩn thận, thân phận và lai lịch của hắn đều rất dễ bị tra ra.

– Từ chỗ Trương lão, ta cũng biết một chuyện của ngươi.

Lý đường chủ khẽ gật đầu, đã xác định Triệu Phong không phải là nội ứng của Tông môn khác phải tới.

Thứ nhất, tuổi của Triệu Phong còn rất nhỏ, lai lịch cũng trong sạch.

Thứ hai, hắn là do Quảng Quân Hầu đề cử đến.

Ngoài ra, Triệu Phong còn được hai vị Phó đường chủ yêu thích, cho nên lòng nghi ngờ của Lý đường chủ cũng giảm đi quá nửa.

Thông qua “thẩm vấn”, Triệu Phong lại nhận được một lệnh bài thân phận mới, đại biểu cho thân phận đệ tử nội môn của hẳn.

– Từ hôm nay trở đi, ngươi chính là đệ tử nội môn chính thức.

Phó chấp sự của Trung Xu Đường lập tức au bài chỗ ở cho Triệu Phong.

Với tư cách là đệ tử nội môn, đãi ngộ của Triệu Phong rất cao, có biệt viện độc lập, mỗi ngày đều có nha hoàn và người làm hầu hạ.

Bổng lộc của đệ tử nội môn là mười khối nguyên tinh thạch thứ phẩm mỗi tháng, cứ cách hai ba tháng lại được cấp cho ít nhất là một viên linh đan chính thức.

Cấp bậc của Linh đan chính thức không phải nghi ngờ đều trên Tẩy Tủy Đan, giá trị cao không chỉ gấp mười lần.

Trong ngày hôm đó, Triệu Phong được mặc vào “thanh sam hoa văn”, sau lưng còn thêu một vầng trăng khuyết, chế tác hết sức tinh tế cẩn thận.

Triệu Phong liền phát hiện, trong thế giới Tông môn này, mỗi cành hoa ngọn cỏ đều không đơn giản.

Ngay cả quần áo của đệ tử nội môn, tài liệu chế tác cũng rất đặc thù, đông ấm hè mát, công kích của võ giả cửu trọng võ đạo cũng không dễ dàng khiến nó hư tổn.

Bất luận là Bắc Mặc, Nhiễm Tiểu Uyển, hay Tuyền Thần, cũng đều mặc loại trang phục này.

Mới tới nội môn, trước hết Triệu Phong phải hiểu được quy tắc của nơi này.

Những quy tắc quan trọng thì phó chấp sự đã nói qua với hẳn.

Đệ tử nội môn đều có tuổi không quá ba mươi. Một khi vượt qua ba mươi sẽ không còn là đệ tử nữa, lúc đó sẽ được phân công cho một chức vụ tương ứng.

Hơn nữa, đệ tử nội môn cũng có xếp hạng

Toàn bộ Hiểu Nguyệt Tông này, đệ tử nội môn có hơn trăm người, nhưng chỉ có người trong mười hạng đầu mới có thể gọi là “đệ tử chân truyền”.

Đệ tử chân truyền có thực lực kinh người, không ai không phải tu vi Tứ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh trở lên, phần lớn đều là môn hạ của trưởng lão trong Tông môn, thậm chí của Tông chủ.

Ngoài ra, đệ tử chân truyền hạng nhất còn được tôn làm “Thủ tịch đại đệ tử”, lực áp quần hùng.

“Thủ tịch đại đệ tử” của Hiểu Nguyệt Tông tu vi đáng sợ, đạt tới Lục trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, trong Liên minh mười ba tông cũng có chút danh tiếng.

– Đệ tử chân truyền… Thủ tịch đại đệ tử…

Trong lòng Triệu Phong dần dần xuất hiện một mục tiêu.

Bất kể là tu vi hay địa vị, đám người Bắc Mặc, Tuyền Thần đều kém xa đệ tử chân truyền.

Ngược lại, “Viên sư tỷ” mà Triệu Phong gặp trong đầm Thiên Diệp ngày trước cũng có tu vi đạt tới Tứ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, có thể xem là đệ tử chân truyền.

Nghĩ đến Viên sư tỷ, Triệu Phong không khỏi giật mình, lại nghĩ tới “Nhiễm Tiểu Uyển”, đó là thiếu nữ mà hắn rất có hảo cảm và biết ơn, ngày sau có cơ hội thì tốt nhất nên báo đáp lại đôi chút.

Ra khỏi biệt viện, Triệu Phong muốn tìm hiểu tình huống của “hàng xóm” xung quanh.

Kết quả lập tức phát hiện, đám người Tiêu Vẫn, Vân Hương Mộng và “Lâm Phàm” là đệ nhất ngoại môn trước kia đều ở rất gần chỗ mình.

Những người này đều xuất thân từ ngoại môn, cho nên chỗ ở cũng không quá xa nhau.

– Triệu Phong!

Tiêu Vẫn há hốc miệng, vô cùng kinh ngạc và thất thố, vẻ mặt hết sức quái dị.

Hắn tuyệt đối không ngờ rằng Triệu Phong lại nhanh chóng tiến vào nội môn như vậy.

Lúc ở ngoại môn, hắn vẫn không chịu khuất phục Triệu Phong, càng hận đối phương vì đã chiếm đoạt vị trí đệ nhất ngoại môn.

Cuối cùng, hắn dẫn đầu tiến vào nội môn, vốn có chút đắc chí, chẳng ngờ không đến mấy ngày thì Triệu Phong cũng tiến nhập nội môn.

– Triệu… Triệu sư đệ!

Vân Hương Mộng và Lâm Phàm lần lượt đi tới, lúc nhìn thấy Triệu Phong thì vẻ mặt cũng vô cùng đặc sắc, giống như gặp quỷ vậy.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.