Chúa Tể Chi Vương

Chương 1506 - Ác Mộng Vô Tận

trước
tiếp

– Chờ thêm một chút đi! Vừa rồi trúng phải Vẫn Thần Pháo kia, ta thật sự cũng bị một chút thương thế!

Huyễn Thải Thần Chủ cũng nở nụ cười yêu mị.

Cùng lúc đó, sắc mặt của những người còn lại bên phía Huyễn Thần Thánh Địa cũng khôi phục lại một chút, khí tức cũng dần dần cường đại hơn không ít, thậm chí không ít người vốn đã trọng thương hôn mê cũng đột nhiên tỉnh lại. Tựa hồ tất cả mọi thứ trước đây cũng chỉ là biểu hiện giả dối mà thôi, toàn bộ đều chỉ là ngụy trang!

Huyễn Thần Tộc là chủng tộc bài danh thứ mười ba trong Thái Cổ Vạn Tộc, năng lực đặc thù thiên biến vạn hóa, sở trường ngụy trang. Bọn chúng ngay cả khí tức linh hồn cùng khí tức huyết mạch của những người khác cũng đều có thể bắt chước được. Hiện tại ngụy trang bị thương hoàn toàn là dễ như trở bàn tay. Loại ngụy trang này là tiến hành từng bước một, mỗi một lần trong lúc giao phong lại ngụy trang ra một tia thương thế, từ từ tích lũy dần, khiến cho người ta khó có thể phát hiện ra.

– Kế tiếp khi phản công, cần phải nhất cử bắt lấy Thần Mâu thứ chín, mọi người không được khinh suất!

Trong mắt Huyễn Thải Thần Chủ hiện lên quang mang âm ngoan xảo trá.

– Đại nhân thật là diệu kế a! Tuy Thiên Cơ Tộc sử dụng chúng ta làm xung phong, nhưng chúng ta giả vờ chiến bại, bức cho bọn chúng xuất thủ, như vậy vị trí liền trong nháy mắt thay đổi rồi, hiện tại chúng ta đã trở thành ngư ông!

Thần sắc nam tử áo vàng tràn đầy kính phục nói.

Huyễn Thải Thần Chủ khẽ gật đầu mỉm cười, nhưng không nói gì. Nếu mọi chuyện đúng như kế hoạch thì tốt rồi! Trong quá trình tiến hành, át chủ bài bên phía Triệu Phong vẫn khiến cho nàng có chút giật mình, khiến cho thực lực lưu lại của Huyễn Thần Thánh Địa cũng không còn nhiều như trong kế hoạch ban đầu của nàng. Nhưng tất cả không có gì đáng ngại, hiện tại bên phía Thần Mâu thứ chín hẳn là đã dốc ra hết tất cả át chủ bài rồi.

Tình hình chiến đấu vô cùng kịch liệt, nhìn biểu hiện bên ngoài, tựa hồ bên phía Thiên Cơ Tộc đã rơi xuống hạ phong. Nhưng Huyễn Thải Thần Chủ cũng không cảm thấy như vậy. Chí ít theo như nàng nghĩ, bên phía Thần Mâu thứ chín đã là dốc hết át chủ bài, mà Thiên Cơ Tộc bên kia lại vẫn như cũ có chút thần bí khó lường.

Bên phía Thiên Cơ Tộc, kết giới phòng ngự của chiếc Chiến hạm màu xám kia đã bị đánh vỡ nát. Bất quá, bởi vì phá vỡ tầng kết giới này, tổn thất của bên phe Triệu Phong cũng tương đối thảm trọng.

– Hỗn Độn Lôi Kiếp Trảm!

Triệu Phong nhắm thẳng vào tòa pháo đài kim hoàng sắc kia, chém mạnh một kiếm. Tòa pháo đài thật lớn này chính là một đại uy hiếp. Chỉ cần năng lượng đầy đủ, tích súc một đoạn thời gian, sẽ có thể phóng ra một lần công kích uy hiếp cực lớn.

– Thần Mâu thứ chín, lão phu quả thật đã xem thường ngươi! Nhưng tất cả giãy dụa của ngươi cũng chỉ là vô ích mà thôi!

Vũ Lưu Bình hừ nhẹ một tiếng, bàn tay vung lên một cái, đánh ra một cỗ Thần lực cường đại. Hỗn Độn Lôi Kiếp Kiếm Mang của Triệu Phong liền bị hắn đập tan.

– Thần Chủ Tam Trọng Thiên!

Căn cứ vào uy lực của một kích này, Triệu Phong liền có thể nhìn thấu tu vi của lão giả cầm đầu này.

– Vừa lúc, Cự Thần Tộc, Quang Tộc kể cả Thần Mâu thứ chín cũng đều ở nơi này, hôm nay ta sẽ đích thân báo thù cho cháu nội của ta!

Vũ Lưu Bình hét lớn một tiếng, thân hình lập tức phóng thẳng lên. Một cỗ uy thế Thần Chủ Tam Trọng Thiên chậm rãi lan tràn ra. Mặc dù nói Thiên Cơ Tộc không am hiểu chiến đấu, nhưng đây chẳng qua là so sánh với những chủng tộc Thái Cổ mười hạng đầu khác mà thôi. Luận sức chiến đấu, Thiên Cơ Tộc ít nhất cũng có thể sánh ngang với các chủng tộc Thái Cổ bài danh khoảng chừng ba mươi trong Thái Cổ Vạn Tộc.

– Cháu nội của hắn?

Trong mắt Triệu Phong lóe lên một tia thần sắc nghi hoặc. Nhưng rất nhanh, hắn đã nhớ tới một ít tin tức lúc trước Bắc Minh Huy đã nói với hắn. Vũ Hành mà Triệu Phong từng giết chết kia tựa hồ là cháu nội của một vị Trưởng lão Thiên Cơ Tộc. Lúc trước vị Trưởng lão này vẫn luôn chủ trương lập tức xử tử Triệu Phong, chỉ bất quá Thiên Chủ không đồng ý mà thôi. Triệu Phong nhất thời bừng tỉnh đại ngộ. Lúc này hắn mới biết được, vì sao vị lão giả Thiên Cơ Tộc này lại có địch ý sâu như thế với chính mình.

Đồng thời, sau khi đối phương nói ra những lời này, Triệu Phong lại càng thận trọng hơn. Lúc trước huyết mạch Thái Cổ Tộc của Vũ Hành đã để lại trong lòng hắn ấn tượng thập phần cường liệt. Như vậy, vị trưởng bối của Vũ Hành trước mặt này thì sao? Có phải bản thân hắn cũng ẩn chứa loại huyết mạch cường đại đó hay không?

Đúng lúc này, Vũ Lưu Bình đột nhiên đánh ra một chưởng. Trong thiên địa nhất thời xuất hiện một đạo quang chưởng kim sắc thật lớn, vô cùng ngưng thực, trên đó lại còn bao phủ đầy những đồ án phong cách cổ xưa, tản ra lực lượng to lớn vô biên.

– Quả nhiên không tầm thường!

Đối phương vừa mới ra tay, Triệu Phong liền biết rõ Vũ Lưu Bình không đơn giản.

– Hỗn Độn Lôi Kiếp Trảm!

Tay kia của Triệu Phong cũng ngưng tụ ra một thanh Hỗn Độn Lôi Kiếp Kiếm, song kiếm liên tục huy động. Từng đạo từng đạo Hỗn Độn Lôi Kiếp Kiếm Mang đan xen chằng chịt cấp tốc gào thét bay ra, đập tan đạo quang chưởng kim sắc kia.

Lực lượng Hỗn Độn của Triệu Phong cũng đã tương đương với Thần lực của Thần Chủ Tam Trọng Thiên bình thường, sau khi dung nhập Lôi kiếp vào, lực phá hoại lại càng mạnh mẽ hơn. Nhưng Vũ Lưu Bình cũng không phải Thần Chủ Tam Trọng Thiên bình thường. Trong lúc giao phong, Triệu Phong cảm giác thực lực của Vũ Lưu Bình chính là cùng một cấp bậc với Huyễn Thải Thần Chủ lúc trước.

– Xem ra, truyền thừa Bổ Thiên Tộc mà ngươi đạt được cũng không tệ a!

Ánh mắt Vũ Lưu Bình khẽ lóe lên. Trong tay hắn chợt xuất hiện một khối mảnh vỡ kim sắc chói mắt. Khoảnh khắc vật này vừa xuất hiện, liền phóng xuất ra quang huy kim sắc phong duệ chói mắt, hấp dẫn sự chú ý của tất cả mọi người trên chiến trường.

– Mảnh vỡ Tổ khí ẩn chứa Pháp tắc Kim hệ!

Sắc mặt Triệu Phong thoáng trầm xuống. Mảnh vỡ Tổ khí lúc trước Huyễn Thải Thần Chủ lấy ra không quá phù hợp với Pháp tắc bản thân nàng chủ tu, nhưng Mảnh vỡ Tổ khí hiện tại Vũ Lưu Bình lấy ra rõ ràng là thập phần phù hợp với hắn.

Một đạo đao phong kim sắc mỏng như cánh ve, bóng loáng như gương cắt thẳng về phía Triệu Phong. Chỉ thấy một đạo kim quang lóe lên, đạo đao phong kim sắc kia phảng phất như đã phóng tới trước mặt vậy, tốc độ công kích nhanh như lôi đình này hoàn toàn có thể so với Hỗn Độn Thần Kiếm bản đồng thuật của Triệu Phong.

Triệu Phong lập tức thôi động hai Mảnh vỡ Tổ khí trong Trường bào Thời Không, thi triển ra một đạo Thời Không Chi Nhận. Hai đạo công kích tốc độ cực nhanh, lực phá hoại siêu cường trong nháy mắt va chạm với nhau. Lực lượng Pháp tắc cường đại ảnh hưởng tới thiên địa bốn phía, khiến cho các thành viên chiến đấu phụ cận không khỏi thoái lui về phía sau.

– Không ổn a! Lão đầu Thiên Cơ Tộc này sâu không thể lường…

Tuy rằng thực lực mà lão giả Thiên Cơ Tộc trước mắt thể hiện ra không mạnh hơn Huyễn Thải Thần Chủ bao nhiêu, nhưng đối phương là Thiên Cơ Tộc, hoàn toàn không thể khinh thường.

Triệu Phong đảo mắt ngắm nhìn bốn phía, suy nghĩ phương pháp giải quyết. Nhưng chiến lược do Thiên Cơ Tộc an bài thập phần nghiêm cẩn, rất khó tìm ra kẽ hở. Chiếc Chiến hạm kia vẫn còn hai lão giả Thiên Cơ Tộc phụ trách điều khiển, tuy tầng kết giới phòng ngự bên ngoài đã bị nghiền nát, nhưng vẫn như cũ có thể chữa trị lại. Mà Tinh Tượng Thần Chủ phụ trách điều khiển Vẫn Thần Pháo cũng là một đại uy hiếp. Cuối cùng còn lại Vũ Lưu Bình, lại càng khiến cho người ta nhìn không thấu.

– Nếu đã như thế, chỉ có thể như vậy!

Ánh mắt Triệu Phong liếc nhìn về phía Huyễn Thần Thánh Địa phương xa.

Chiến đấu vẫn tiếp tục kéo dài, nhưng Triệu Phong dần dần không địch lại Vũ Lưu Bình, rơi xuống hạ phong. Dù sao hiện tại nếu hắn không lấy ra những át chủ bài khác nữa, quả thật không phải là đối thủ của Vũ Lưu Bình. Cho nên Triệu Phong tiếp tục bảo tồn thực lực, thậm chí còn để cho chính mình rơi vào hiểm cảnh, trên người cũng bị một chút thương thế nhất định.

Phương xa, đám người Huyễn Thần Thánh Địa vẫn đang quan sát chiến cuộc.

– Thiên Cơ Tộc quả nhiên cường đại! Thần Mâu thứ chín sắp thua rồi!

Trong lòng nam tử áo vàng khẽ động, có chút gấp không kịp đợi.

– Vì sao Triệu Phong không dùng tới lực lượng của Thần Mâu thứ chín?

Nhãn mâu vẫn đục của lão bà mái tóc xanh lục lóe lên một tia dị sắc. Tất cả mọi người cũng có chút hiểu biết đối với năng lực của Thần Mâu thứ chín, nếu như lúc này Triệu Phong thi triển ra, như vậy cũng không đến mức bị Vũ Lưu Bình áp đảo như hiện tại.

– Có lẽ là do hắn đã sử dụng quá nhiều rồi, chưa kịp khôi phục lại!

Một gã Thần Chủ Nhị Trọng Thiên chợt nói. Từ lúc mới bắt đầu khai chiến, Triệu Phong đã khá nhiều lần sử dụng tới lực lượng của Thần Mâu thứ chín, mỗi một lần cũng có phạm vi ảnh hưởng cực lớn, tiêu hao nhất định là không nhỏ.

– Có thể quả thật đã sử dụng quá nhiều, nhưng cũng có thể là Triệu Phong tự biết, cho dù hắn sử dụng Thần Mâu thứ chín với Thần Chủ Tam Trọng Thiên của Thiên Cơ Tộc, cũng khó có thể thủ thắng, vì vậy giả vờ sắp sửa thua đến nơi, khiến cho chúng ta xuất thủ!

Khóe miệng Huyễn Thải Thần Chủ khẽ nhếch lên. Dù sao Vũ Lưu Bình cũng đã nói, muốn đích thân xử tử Triệu Phong, một khi Triệu Phong bị giết chết rồi, bên phía Huyễn Thần Thánh Địa cũng không chiếm được Thần Mâu thứ chín. Cẩn thận ngẫm lại, Huyễn Thải Thần Chủ cũng có thể đoán được tâm tư của Triệu Phong.

– Như vậy chúng ta…

Nam tử áo vàng cũng có chút chần chờ.

– Xuất thủ! Nhanh chóng bắt lấy Thần Mâu thứ chín, sau đó rời khỏi Thần Quốc Quang Tộc!

Ngôn ngữ Huyễn Thải Thần Chủ kiên định. Mặc dù đã đoán được Triệu Phong có thể là đang cố ý tỏ ra yếu kém, hy vọng bọn chúng xuất thủ nhằm giảm bớt nguy cơ, nhưng Huyễn Thải Thần Chủ vẫn như cũ lựa chọn xuất thủ, bởi vì nàng hoàn toàn nắm chắc tuyệt đối có thể thắng lợi.

Toàn thể thành viên của Huyễn Thần Thánh Địa đột nhiên phóng ra, đồng thời phóng xuất ra lực lượng huyết mạch Huyễn Thần Tộc cường đại.

– Mục tiêu là Thần Mâu thứ chín!

Huyễn Thải Thần Chủ khẽ quát một tiếng, đái lĩnh tất cả mọi người xông ra. Trên đường phi hành, tất cả thành viên của Huyễn Thần Thánh Địa nhất thời kết thành một trận thế kỳ quái. Lực lượng huyết mạch của tất cả mọi người tương liên lẫn nhau, dần dần bộc phát ra một cỗ khí tức ba động kinh người.

Song phương đang chiến đấu phát hiện ra một màn này, lập tức nhìn về phía phương xa, trong lòng nhất thời cả kinh.

– Không phải bọn chúng đã bị trọng thương rồi sao? Như thế nào lại giống như không có việc gì vậy?

– Vừa rồi đại chiến với chúng ta đã bị thương nặng như vậy, không ngờ nhanh như vậy đã khôi phục lại toàn bộ rồi!

Các thành viên Thần Quốc Quang Tộc đều cảm thấy có chút không thể tin nổi.

– Không tốt! Bọn chúng tựa hồ đang thi triển Bí pháp huyết mạch cổ lão của Huyễn Thần Tộc!

Tân Vô Ngân cảm giác được hành động quái dị của Huyễn Thần Tộc. Nhưng đối với cái chủng tộc sở trường ngụy trang, giả mạo này, hắn cũng không biết được nhiều lắm.

– Ác Mộng Vô Tận!

Huyễn Thải Thần Chủ khẽ quát một tiếng. Đồng thời, trong tay nàng xuất hiện một viên tinh châu ngũ sắc. Vừa bóp nát viên tinh châu ngũ sắc, trong đó liền bộc phát ra một cỗ Thần lực vô thượng cường đại vô cùng, vờn quanh trên đỉnh đầu của đám người Huyễn Thần Thánh Địa. Đây là Thần lực kết tinh do U Vân Thần Vương của Huyễn Thần Thánh Địa trước khi rời đi đã lưu lại, hiện tại Huyễn Thải Thần Chủ đã sử dụng tới nó!

Tất cả thành viên Huyễn Thần Tộc điên cuồng thiêu đốt lực lượng huyết mạch, hô ứng với Thần lực vô thượng trên đỉnh đầu của mình. Một cỗ quang mang ngũ sắc nhất thời lan tỏa ra, bao phủ tại bốn phía xung quanh bọn chúng, toàn trường nhìn qua vô cùng quỷ dị. Đồng thời, cỗ quang vụ vặn vẹo ngũ sắc này trong nháy mắt liền lan rộng ra, không tới một hồi, đã bao phủ toàn bộ thiên địa.

Thân rơi vào trong phiến huyễn thải ngũ sắc này, những người bốn phía xung quanh Triệu Phong từng tên từng tên một biến mất, cuối cùng chỉ còn lại có một mình hắn.

– Đây là mộng cảnh chi thuật?

Trong lòng Triệu Phong thầm nói. Trong số những truyền thừa tương đối cao cấp của Huyễn Thần Tộc cũng có cả Mộng đạo. Mà bản thân đồng thuật Nhập Mộng của Triệu Phong cũng thuộc về Mộng đạo, đây chính là một trong những nguyên nhân hắn có thể khám phá ra loại Bí thuật này. Nguyên nhân thứ hai chính là, Triệu Phong có được Mộng Huyễn Thần Mâu, bản thân có lực miễn dịch cực mạnh đối với huyễn thuật.

Nhưng Triệu Phong cũng không vội vã giãy thoát phiến mộng cảnh này, mà chỉ thôi động năng lực thấu thị của Mộng Huyễn Thần Mâu. Dần dần, Tả Mâu của hắn đã có thể nhìn thấy một chút hình ảnh hiện thực ở bốn phía. Toàn bộ thiên địa tĩnh lặng một cách thần kỳ. Một số người ở phụ cận cũng đều đang mơ mơ màng màng đứng thẳng tại chỗ, ý thức của bọn chúng cũng giống như Triệu Phong vậy, lâm vào phiến không gian mộng cảnh kia.

Đúng lúc này, Triệu Phong chợt nhìn thấy Huyễn Thải Thần Chủ cùng lão bà mái tóc xanh lục của Huyễn Thần Tộc đang cấp tốc tiếp cận về phía chính mình. Huyễn Thần Tộc tiêu hao giá cả thật lớn khiến cho tất cả mọi người rơi vào Ác Mộng Vô Tận, mà mục đích thật sự của bọn chúng chính là bắt giữ Triệu Phong. Nếu như đổi lại là những người khác, Huyễn Thần Thánh Địa cơ hồ không có khả năng thất thủ.

Hiện tại, Triệu Phong liền chuẩn bị phá tan mộng cảnh. Nhưng đột nhiên, trong tầm mắt hắn lại xuất hiện thêm một đạo nhân ảnh, từ phía sau cấp tốc phóng thẳng về phía Huyễn Thải Thần Chủ cùng lão bà mái tóc xanh lục. Kẻ này chính là Vũ Lưu Bình!

– Làm sao có thể? Cho dù là Thần Chủ Tam Trọng Thiên cũng không thể giãy thoát khỏi Ác Mộng Vô Tận nhanh như vậy!

Huyễn Thải Thần Chủ nhất thời cả kinh. Chiêu Ác Mộng Vô Tận này chính là tập hợp đại lượng lực lượng của các cường giả đỉnh cao của Huyễn Thần Tộc, mấy gã Thần Chủ, kể cả hai gã Thần Chủ Tam Trọng Thiên nữa. Đồng thời, trong đó lại còn dung nhập lực lượng Mộng đạo của U Vân Thần Vương nữa!

– Cái trò chơi gạt người nho nhỏ của Huyễn Thần Tộc các ngươi kia cũng muốn che mắt Thiên Cơ Tộc sao? Mà Ác Mộng Vô Tận này của các ngươi, trước đây lão phu đã từng kiến thức qua một lần rồi!

Vũ Lưu Bình không khỏi cười lớn một tiếng. Hóa ra, Thiên Cơ Tộc bọn chúng sớm đã nhìn ra kế sách giả vờ trọng thương của Huyễn Thần Thánh Địa, lại càng đã từng kiến thức qua môn Bí thuật Ác Mộng Vô Tận này, cho nên sớm đã có cách đối phó.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.