Vũ Vương

Chương 952 - Lôi Linh Hóa Thần Đại Pháp

trước
tiếp

– Muốn ta chết, vậy phải xem ngươi có bổn sự kia hay không!

Mộ Hàn Xùy~~ cười một tiếng, tâm niệm tầm đó, Cửu Long Lôi Vương đao bắn ngược mà về liền lần nữa gào thét bay đi.

Ầm ầm…

Trong tiếng nổ đùng rung trời động địa, lưỡi đao bạo ngược tầng tầng lớp lớp mà hướng bốn phía bạo tán, Mộ Hàn đem thức thức Tử Lôi Đao Quyết thi triển ra.

Ám Lôi Phá, Phong Lôi trảm, Tử Điện Thương Lôi Dẫn, Cửu Thiên Huyền Lôi Bạo…

Cùng lúc Thiên Anh sáu biến lĩnh ngộ Tử Lôi Đao Quyết thức thứ năm Phần Lôi Liệt Không cũng thi triển ra, Thiên Địa phương viên mấy ngàn thước tất cả đều hóa thành hải dương màu tím, tử mang nồng đậm, sáng chói giống như ở trên hư không xé mở một khe hở rộng lớn, đem Thái Hư nuốt vào.

Thanh thế khủng bố mà to lớn như thế, làm cho phần đông Võ Tiên chung quanh đều biến sắc.

– thực lực Mộ Hàn này tựa hồ trở nên so vừa rồi lúc cùng Cự Nham giao thủ cường đi một tí, chỉ sợ Thái Hư cũng khó có thể chiến thắng hắn!

– Mới vừa rồi là chuyện gì xảy ra? Đó là khí tức tuyệt phẩm tâm cung?

– Thái Hư cùng Mộ Hàn kia đánh cái bí hiểm gì, ta như thế nào cảm giác hắn đã biết lai lịch của Mộ Hàn?

Đủ loại thanh âm liên tiếp.

– PHÁ…!

Âm thanh quát chói tai của Thái Hư đột nhiên ở trong thiên địa nổ vang, một đạo kiếm quang sắc bén như dải lụa đem khe hở màu tím cự đại kia mổ ra.

Nhưng cơ hồ cùng thời khắc đó, Mộ Hàn dùng thủ pháp Lưu Tinh kích khống ngự Cửu Long Lôi Vương đao liền kích bắn đi, nhắm ngay giữa đạo kiếm quang đột nhiên thoáng hiện kia.

Phanh!

Trong tiếng nổ đùng rung trời động địa, kiếm quang lập tức nứt vỡ, Cửu Long Lôi Vương đao tiến quân thần tốc, giống như cuồng phong bạo vũ, liên tiếp chém lên trên thân kiếm màu tím kia.

Đinh đinh đinh đinh…

Thanh âm kim thiết dị thường dồn dập bỗng nhiên vang lên.

Cơ hồ là trong chớp mắt, Cửu Long Lôi Vương đao của Mộ Hàn cùng g thanh trường kiếm của Thái Hư kia đã va chạm tám mươi mốt lần.

Lúc Cửu Long Lôi Vương đao của Mộ Hàn tấn thăng làm Thánh phẩm đạo khí, là thánh khí chi Vương. Lúc tấn thăng làm tiên phẩm đạo khí, cũng đồng dạng là tiên khí chi Vương. Trường kiếm của Thái Hư mặc dù cũng là tiên phẩm đạo khí phẩm chất thật tốt, nhưng ở dưới Cửu Long Lôi Vương đao mãnh liệt va chạm như thế, đúng là cũng nhịn không được nữa.

Răng rắc!

Thân kiếm vốn là có đầy khe hở hẹp dài tại chỗ trán lộ ra, ngay sau đó, đạo vân trong thân kiếm đúng là đầu đầu đứt đoạn, trường kiếm nhấp nháy tử mang lập tức mờ đi.

– Đáng chết. Ngươi lại hủy Lôi Nha Trường Sinh kiếm của ta!

Thấy Cửu Long Lôi Vương đao lần nữa lôi cuốn lấy thế sét đánh lôi đình điên cuồng gào thét đến, Thái Hư kinh hãi, ý niệm tầm đó. Liền đem trường kiếm màu tím thu nhập tâm cung, nhưng trong lồng ngực lại tức giận bừng bừng, điên cuồng hét lên.

– Lôi Linh Hóa Thần… Mộ Hàn, ngươi cái dư nghiệt phản nghịch này, đi chết đi!

Lập tức, một đạo hư ảnh màu tím khổng lồ từ mi tâm Thái Hư kích xạ ra, giương nanh múa vuốt mà hướng Mộ Hàn nhào tới.

Cơ hồ là điện quang hỏa thạch tầm đó, hư ảnh kia đã xuyên việt Hư Không, đem cả người Mộ Hàn bao trùm ở bên trong. Nhưng sau một khắc, hư ảnh màu tím kia liền hóa thành tơ mỏng sắc bén, như lợi châm phô thiên cái địa đâm tới mi tâm của Mộ Hàn. Tốc độ nhanh để cho người muốn tránh cũng tránh không được.

– Đây là Lôi Linh Hóa Thần, thủ đoạn công kích linh hồn cường hãn nhất trong Linh Hư tộc, có thể lập tức đem linh hồn một người triệt để phân tán tan rã.

– Linh hồn Phong Bạo!

Mộ Hàn đã sớm từ trong miệng Tử Linh, hiểu rõ qua đại lượng võ đạo công pháp của Linh Hư tộc, cái Lôi Linh Hóa Thần này tự nhiên cũng ở trong đó. Chợt, Mộ Hàn ý niệm khẽ nhúc nhích, một đoàn tử quang liền từ chỗ mi tâm phún dũng ra, thoáng một phát liền đem mấy tơ mỏng y hệt lợi châm kia mang tất cả mà đi.

Xùy~~! Xùy~~! Xùy~~…

Thanh âm bén nhọn chói tai liên tục bạo nổ, không ngừng có tơ mỏng sắc bén bị Phong Bạo cắn nát, lập tức lại có tơ mỏng diễn sinh ra, đúng là liên tục không ngừng. Mà linh hồn Phong Bạo kia cũng thỉnh thoảng bị đâm ra nguyên một đám lỗ thủng thật nhỏ, nhưng mà cái Phong Bạo kia xoay tròn một vòng, lỗ thủng liền đã bế hạp.

Như thế không ngừng tuần hoàn nhiều lần, linh hồn Phong Bạo của Mộ Hàn cùng Lôi Linh Hóa Thần của Thái Hư biến thành châm nhỏ vậy mà bắt đầu giằng co.

– Mộ Hàn cùng Thái Hư thoạt nhìn đúng là thế lực ngang nhau!

– Nếu thật là công bình luận bàn, Thái Hư có lẽ đã thất bại, dù sao hắn đã là Thái Vi cảnh đỉnh phong, mà Mộ Hàn mới là Hỗn Nguyên cảnh.

– Thái Hư càng đem thủ đoạn công kích linh hồn mạnh nhất của Linh Hư tộc Lôi Linh Hóa Thần thi triển ra, rõ ràng cho thấy muốn đưa Mộ Hàn kia vào chỗ chết! Hắn đối với Mộ Hàn đến cùng có thâm cừu đại hận gì? Đúng rồi, vừa rồi Thái Hư xưng Mộ Hàn là phản nghịch dư nghiệt, cái này là vì sao, Linh Hư tộc gần đây có ra nghịch tặc sao?

– Các ngươi có phát hiện hay không, Mộ Hàn kia cùng một người của Linh Hư tộc rất giống?

– Ai? Thái Thanh! Hơn trăm năm trước, Thái Thanh đã từng tới đây, còn leo qua sáu mươi sáu cấp Thiên Trụ, ta đối với hắn ấn tượng sâu đậm.

– Phản nghịch dư nghiệt? Vài chục năm này, Thái Thanh một mực bị coi là phản nghịch Linh Hư tộc, chẳng lẽ Mộ Hàn kia là hậu nhân của Thái Thanh? Nếu thật là nói như vậy, vậy thì trách không được Thái Hư hận không thể giết rồi, hắn là đích hệ tử tôn của Linh Hư tộc Thái Hoàng Thái Thượng Thiên hôm nay, hơn nữa từ trước đến nay bị coi như hạ nhiệm tộc trưởng đến bồi dưỡng, há có thể trơ mắt nhìn Mộ Hàn ở nơi này tiêu diêu tự tại?

Tình huống của Mộ Hàn cùng Thái Hư, lại để cho Võ Tiên chung quanh chậc chậc không thôi, thân phận của Mộ Hàn cũng dần dần bị một ít Võ Tiên từ phản ứng của Thái Hư phát hiện dấu vết để lại.

– Mộ Hàn, ta đã là Thái Vi cảnh đỉnh phong, mà ngươi mới là Hỗn Nguyên cảnh, linh hồn của ta xa xa mạnh hơn ngươi. Lại như vậy giằng co nữa, ngươi rất sẽ dần dần rơi vào hạ phong, khônng có cơ hội thoát thân nữa. Buông tha đi, nếu ngươi bó tay chịu trói, ta sau khi huỷ bỏ tu vị của ngươi, lấy ra Tử Hư Thần cung, có lẽ còn có thể lưu ngươi một mạng. Thanh âm sẳng giọng của Thái Hư vang lên, như lôi đình như sét đánh ở bên tai Mộ Hàn nổ vang, muốn dao động tinh thần của hắn.

– Ngươi còn tiếp tục ngoan cố chống cự như vậy, ta tất để cho ngươi táng thân nơi này.

– Nói khoác không biết ngượng!

Mộ Hàn ha ha cười cười.

– Thái Hư, ta lập tức cho ngươi biết rõ, ở trước mặt ta, linh hồn của ngươi cho dù cường thịnh trở lại cũng không có bất kỳ tác dụng. Tử Linh, đi ra!

Tiếng nói vừa ra, một đoàn khí tức màu tím nồng đậm liền từ mi tâm Mộ Hàn dâng lên mà ra, dung nhập trong đoàn linh hồn phong bạo kia.

Oanh!

Nháy mắt sau đó, linh hồn Phong Bạo kia liền giống như ăn hết thuốc kích thích, một cỗ khí tức Thần cung mênh mông, bàng bạc, hùng hậu điên cuồng mà lan tràn ra.

– Đáng hận!

Thái Hư nghiến răng nghiến lợi mà tức giận mắng lên tiếng, trước kia huyết mạch bị áp chế xuống càng là lần nữa nổi lên sóng gió, thậm chí ngay cả linh hồn của hắn cũng nhận lấy ảnh hướng, cảm giác vì sợ mà tâm rung động từ sâu trong linh hồn dâng lên, làm Lôi Linh Hóa Thần của hắn khó có thể tiếp tục.

Cơ hội tốt như vậy, Mộ Hàn có thể nào bỏ qua?

Hô!

Linh hồn Phong Bạo kịch liệt xoay quanh về phía trước, đúng là dùng xu thế dễ như trở bàn tay đem những tơ mỏng kia toàn bộ cắn nát, như Cự Long điên cuồng gầm thét phóng tới Thái Hư, tiến quân thần tốc, thế như chẻ tre, trong nháy mắt, liền đem vị Thái Vi cảnh đỉnh phong cường giả này cuốn vào chính giữa linh hồn Phong Bạo.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.