– Thịnh Quang, ngươi…
Úc Quỳnh nghe động tĩnh ở đây, vô ý thức quay đầu nhìn qua xem, lại nhìn thấy một màn không thể tưởng tượng, lập tức cả kinh tròng mắt sắp rơi ra ngoài. Nhưng mà nàng cuối cùng cũng là cường giả bán thần của U Ảnh tộc, lập tức ý thức được đây là bẩy rập, thân hình phản xạ có điều kiện lao đi.
Nhưng mà phản ứng của nàng quá chạm cho nên “Bố Sơn” đang nằm dưới đất đột nhiên bật dậy, dùng một quyền đánh thẳng vào nàng.
Nếu như ở bên ngoài “Chiến Hồn Giới” dùng thực lực của Úc Quỳnh honaf toàn có thể né qua, nhưng mà ở chỗ này thực lực của nàng giảm xuống cực hạn, trong đầu vừa có ý niệm né tránh trong lòng thì một quyền đã đấm vào bụng, lực lượng cuồng bạo tiến vào người.
– Ah!
Trong miệng kêu đau một tiếng, thân hình Úc Quỳnh bay thẳng ra bên ngoài, khóe mắt nhìn qua bên này, dung mạo của Bố Sơn biến ảo lại, trong khoảng khắc đã hóa thành một nam tử trẻ tuổi, hình như là thống lĩnh địa cầu số một trăm tám mươi ba, tên gọi là “Thanh Hỏa” . Năm đó ngươi này dùng tu vị Phản Hư Cảnh trực tiếp khiêu chiến thống lĩnh địa cầu số một trăm tám mươi ba Thái Vi Cảnh, sau khi đánh bại thì biến thành thủ lĩnh.
Thanh Hỏa này hiện tại nghe nói đã đột phá tới Thái Vi Cảnh.
Ở bên ngoài “Chiến Hồn Giới”, Úc Quỳnh một tát có thể chụp chết đối thủ như vậy, nhưng ở đây tu vị của nàng chỉ dừng lại ở Giới Không Cảnh, cho dù Thanh Hỏa thực lực chân chánh thua nàng nhưng một kích toàn lực của hắn thì nàng không chịu nổi, bị trọng thương.
– Thanh Hỏa, ta nhớ kỹ ngươi!
Một tiếng kêu thê lương vang lên. Thân hình Úc Quỳnh còn chưa hạ xuống đất đã vặn vẹo quỷ dị, lúc này thay đổi phương hướng bay ra xa. Cơ hồ cùng thời khắc đó tay của nàng đặt lên ngọc bài, lực lượng điên cuồng tiến vào trong đó.
Hô!
Nhưng vào lúc này Mộ Hàn đã tiến tới trước mặt Úc Quỳnh, thân ảnh của nàng dừng lại. Thậm chí Úc Quỳnh còn chưa kịp làm ra phản ứng thì thân hình đã bị chế trụ rồi, một đạo lực lượng vô hình như sóng to gió lớn đảo qua. Trực tiếp phong tỏa ngọc bài của nàng.
Chỉ trong tích tắc cũng có nhiều “Huyết Thứ Thần Ti” bắn ra ngoài bao quanh chặt chẽ người của nàng lại.
Phanh! Phanh!
Tay phải Mộ Hàn giương lên ném Sào Quan cùng Úc Quỳnh cùng một chỗ, thân hình vẫn không nhúc nhích. Hoàn toàn mất đi năng lực phản kháng.
– Đại ca!
Thúc Kỳ xuất hiện trước mặt Mộ Hàn. Mặt mũi tươi cười lấy lòng.
– Thúc Kỳ!
Hai mắt Sào Quan cùng Úc Quỳnh phóng hỏa. Hận không thể một tát chụp chết Thúc Kỳ, chuyện cho tới bây giờ bọn họ dù ngu cũng biết được. Thúc Kỳ đã sớm đầu nhập vào “Thịnh Quang “, cùng tên “Thịnh Quang” dựng kịch bản đang chiến đấu lưỡng bại câu thương với Bố Sơn.
Giờ khắc này hai người thống hận Thúc Kỳ còn vượt qua Mộ Hàn cùng Thanh Hỏa.
Thúc Kỳ đã giật mình, vội vàng trốn sau lưng Mộ Hàn.
– Làm tốt lắm, nếu không phải ngươi ta còn không làm gì được bọn họ đấy.
Mộ Hàn cười tủm tỉm vỗ vai Thúc Kỳ, khen ngợi gật đầu, ý niệm trong đầu khẽ động, đại lượng hồn tinh trong “Nguyệt Thần Mi Ấn” bay qua phía Thúc Kỳ.
– Đây là ngươi nên được.
– Đa tạ đại ca!
Con mắt Thúc Kỳ sáng ngời, đây là tám trăm viên “Hồn tinh “, Mộ Hàn vốn hứa hẹn cho hắn sáu trăm, hiện tại cho thêm hai trăm khiến hắn cảm động rơi nước mắt.
Con mắt Mộ Hàn đảo qua Sào Quan cùng Úc Quỳnh, cười mỉm nói:
– Hai vị thống lĩnh, các ngươi biết nên làm gì rồi chứ?
– Ngươi muốn ‘ hồn tinh ’ của chúng ta? Mơ tưởng!
Úc Quỳnh nói một câu đầy phẫn uất.
– Hừ!
Sào Quan kiêu căng hừ một tiếng.
– Đã bị bắt còn dám mạnh miệng!
Mộ Hàn vui vẻ dạt dào, nói:
– Các ngươi đã không muốn chủ động giao ra thì ta phải tự lấy mà thôi. Sào Quan, Úc Quỳnh, đây chính là các ngươi tự rước lấy nhục, đã không thể trách ta được!
Vừa dứt lời tay phải Mộ Hàn vỗ vào mi tâm của Sào Quan.
Oanh!
Lực lượng tinh thần thô bạo tiến vào “Nguyệt Thần Mi Ấn” của Sào Quan, lại lại như sóng to gió lớn tỏa ra ngoài, giống như có thể phá tan tất cả trở ngại. Mộ Hàn đúng là muốn mạnh mẽ mở “Nguyệt Thần Mi Ấn” của Sào Quan, từ không gian bên trong mang toàn bộ “Hồn tinh” ra ngoài.
– Dừng tay! Dừng tay…
Sào Quan hoảng sợ kêu to, dùng phương pháp này của Mộ Hàn thì “Nguyệt Thần Mi Ấn” của hắn sẽ bị mở ra. Đến lúc đó chẳng những “Hồn tinh” khó bảo toàn, “Nguyệt Thần Mi Ấn” cũng sẽ bị thương, muốn trị hết phi thường khó khăn, thậm chí thực lực giảm xuống.
Hắn vừa quát lên và một đống “Hồn tinh” tuôn ra ngoài, trong khoảnh khắc đã bao phủ không gian vài chục mét.
– Ti, một vạn sáu ngàn ba trăm hai mươi ba!
Hai mắt quét qua, Mộ Hàn lúc này hít khí lạnh, cười nói:
– Con heo như ngươi thật mập!
Hắn gọi Thanh Hỏa tới đây, lại cho Thúc Kỳ phối hợp biểu diễn một màn này, cuối cùng thành công bắt giữ hai cường giả bán thần Sào Quan cùng Úc Quỳnh. Hắn biết rõ hai người tích trữ “Hồn tinh” còn nhiều hơn những người hắn từng cướp bóc.
Sào Quan có nhiều như vậy, Úc Quỳnh chẳng kém hơn chỗ nào.
Mang một vạn sáu ngàn “Hồn tinh” thu vào trong không gian tâm cung, con mắt Mộ Hàn đảo qua người Úc Quỳnh, cười tủm tỉm nói:
– Úc Quỳnh thống lĩnh, ngươi quyết định chưa?
– Thịnh Quang, lần này xem như ta thua! Vốn định nuôi ngươi mập lên sau đó giết, lại không nghĩ tới chúng ta chính là heo mập!
Oán hận thở dài, Úc Quỳnh cũng ném toàn bộ “Hồn tinh” ra ngoài, tâm của nàng như nhỏ máu.
– Một vạn năm ngàn hai trăm mười lăm, tốt!
Mộ Hàn cũng không khách khí thu toàn bộ,
– Thịnh Quang ngươi bây giờ có bao nhiêu ‘ hồn tinh ’ ?
Thấy Mộ Hàn không nói lời vô dụng đã thu hơn ba vạn “Hồn tinh “, mặc dù là Thanh Hỏa cũng không dám tin nổi, nhưng mà Thanh Hỏa cũng hết sức cẩn thận không dám tham lam.
– Tám vạn năm ngàn!
Báo ra con số Mộ Hàn rất vui vẻ.
Lần này thu hoạch lớn vượt qua dự kiến của Mộ Hàn, hắn vốn cho rằng thu hoạch hơn hai vạn “Hồn tinh” là phi thường không tệ, không nghĩ tới cuối cùng đã có hơn tám vạn. Những “Hồn tinh” này nếu toàn bộ ngưng tụ thành anh lôi, có thể khiến Mộ Hàn tối thiểu gia tăng bốn trăm triệu anh lôi.
Hơn nữa Mộ Hàn cũng hấp thu không ít lực lượng linh hồn trong tâm cung, lại có thể ngưng luyện hai chừng hai trăm triệu anh lôi.
Trong ba tháng ngắn ngủi liền kiếm đủ sáu trăm triệu anh lôi ngưng luyện công pháp! Đối với Mộ Hàn mà nói, tham gia “U Ảnh thần hội” phi thường đáng giá.
– Tám vạn năm ngàn?
Nghe báo con số Thanh Hỏa kìm lòng không được há to mồm, thật lâu mới hồi phục tâm thần lại.
– Sào Quan cùng với Úc Quỳnh hai tên này xử trí thế nào?