Đinh Hành Mộc nói:
– Nhớ mười tám năm trước tiểu tử ngươi chưa mọc ra ta từng ôm ngươi, bây giờ lớn như vậy rồi. Ha ha ha ha ha ha! Khi ta nghe tam ca nói ngươi còn sống thì suýt hưng phấn muốn điên, không uổng là nam nhi của Đinh gia ta, hổ tử của dại ca. Chỉ có trải qua mưa gió mới trưởng thành nam tử hán!
Đinh Hạo tươi cười, lòng cảm động.
Đinh Hành Mộc khẽ thở dài:
– Hài tử, mấy năm nay khiến ngươi chịu khổ, ta làm thúc thúc thật xấu hổ, không thể chăm sóc ngươi . . .
Đinh Hành Họa cười to bảo:
– Được rồi lão tứ, đừng nhắc chuyện xưa nữa, tất cả đã qua. Ngụy Thần Đế mất, ngôi đế sắp trở vào tay Đinh gia ta, mọi chuyện đều qua. Ngươi đó, sau này bồi thường Hạo nhi là được. Sao tứ thúc nhà ngươi đến không mang lễ gặp mặt gì, tay không đến sao?
Đinh Hành Mộc cười khổ nói:
– Tam ca cũng biết mấy năm nay ta sa sút, không bằng ngươi, làm gì có thứ tốt nào? Hưm, vậy đi, hổ phù này tặng Hạo nhi xem như làm lễ gặp mặt, trong tay ta chỉ có thứ này đáng giá.
Đinh Hành Mộc nói rồi xòe tay ra, một hồ phù hoàng kim bay hướng Đinh Hạo.
Đinh Hành Họa giật mình kêu lên:
– Ngươi . . . Lão tứ bỏ vốn gốc, nỡ giao ra hổ phù Lăng Vân vệ? Đây là năm xưa . . . Là lực lượng cuối cùng trong tay ngươi. Không có Lăng Vân vệ thì ngươi thật sự thành vương gia thùng rỗng.
Đinh Hạo nghe Đinh Hành Họa nói vội thụt lùi, kiên quyết không nhận.
Đinh Hành Mộc cứng rắn nói:
– Tiểu tử này tính tình như phụ thân ngươi, nhưng trưởng giả ban cho không được từ chối, Hạo nhi phải nhận.
Đinh Bất Tam nói nhỏ giới thiệu với Đinh Hạo. Lăng Vân vệ là thế lực thân tín của Đinh Hành Mộc, do một ngàn cường giả tinh nhuệ hợp thành. Mỗi người đều có thể đảm đương một phía, sức chiến đấu cực kỳ đáng sợ, dù là trong Thần đô cũng khiến người e ngại. ần này trong hanh động lật đổ Ngụy Thần Đế Lăng Vân vệ thể hiện sức chiến đấu cường đại, khiến các phương kinh hoảng. Lăng Vân vệ là một trong những con bài khiến Đinh Hành Mộc đứng vững tại Thần đô, lời nói nặng ký.
Đinh Hạo nghe vậy càng không chịu nhận, nếu hắn lây hổ phù Lăng Vân vệ thì Đinh Hành Mộc sẽ gặp tình cảnh khó khăn.
Đinh Hành Họa ngẫm nghĩ, nói:
– Hạo nhi đừng từ chối, ngươi nhận hổ phù Lăng Vân vệ cũng tốt. Ngươi mới đến Thần đô, mọi mặt xa lạ, không biết có bao nhiêu cặp mắt quan sát ngươi trong bóng tối. Lần này ngươi nhận tổ quy tông sẽ bị ngăn cản nhiều, Thần đô không như chỗ khác, thoạt trông bình tĩnh thật ra sắp có sóng thần. Nắm giữ Lăng Vân vệ coi như ngươi có năng lực tự bảo vệ mình.
Đinh Hạo nhìn hai trưởng bối thái độ kiên quyết, ngẫm nghĩ, quyết định không giấu diếm nữa. Đinh Hạo vung tay lên, minh văn kỳ lạ lan tràn dưới chân Đinh Hạo bao phủ nguyên đại điện.
Chớp mắt lực lượng tu vi trong cơ thể Đinh Hạo bùng phát.
Biểu tình Đinh Hành Họa, Đinh Hành Mộc giật mình, tràn đầy khó tin.
Đinh Hạo mỉm cười nói:
– Hai vị thúc phụ, không phải điệt nhi khoe khoang, hiện giờ trong Thần đô đã không người nào có thể uy hiếp được điệt nhi. Hai người cứ yên tâm, Lăng Vân vệ ở trong tay ta không thể phát huy ra uy lực như trong tay tứ thúc. Vậy đi, ta chọn lựa mười người quen thuộc thế cục, địa hình trong thành từ Lăng Vân vệ làm cạn vệ, những khác đều do tứ thúc cai quản được không?
Hai thần vương ngơ ngác nhìn Đinh Hạo, biểu tình giật mình chưa biến mất.
Tuy mới rồi Đinh Hạo phát ra lực lượng rồi thu về ngay, nhưng thoáng chốc đó Đinh Hành Họa, Đinh Hành Mộc cảm nhận được sự đáng sợ. Với thực lực của Đinh Hành Họa, Đinh Hành Mộc tuy không nói xưng tôn trong Thần đô nhưng cũng vào hàng cường giả, thế mà trước lực lượng này tựa ánhnh cỏ bị cuốn vào biển cả, tuyệt vọng bất lực. Lực lượng này rõ ràng là tiến vào thần cảnh cao giai.
– Hạo nhi . . . Là cao giai thần cảnh?
Đinh Hành Họa rất rung động, vì một năm trước thực lực của Đinh Hạo mới là nhất khiếu thần cảnh, đến nay có bao lâu đã đi xong con đường thiên tài nhân kiệt suốt đời không đi hết?
Một lúc sau, Đinh Hành Họa, Đinh Hành Mộc liếc nhau, thấy mừng như điên trong mắt đối phương.
– Tốt, tốt quá, không ngờ Hạo nhi . . .
Đinh Hành Họa cười to bảo:
– Giờ thì mọi vấn đề đều giải quyết. Hạo nhi có thực lực như vậy ta chống mắt xem trong Thần đô còn có ai dám ngăn trở ngươi nhận tổ quy tông. Hừ hừ, đám người còn ôm mơ mộng đó có thể hoàn toàn từ bỏ rồi. Vốn ta, lão tử, mấy người khác có nghĩ đến đưa ngươi lên ngôi Thần Đế nhưng cảm thấy kinh nghiệm của ngươi còn thấp, mấy năm nay không nhậm chức trong Thần Đình. Dù miễn cưỡng đưa ngươi vào ghế Thần Đế cũng sẽ có người bằng mặt không bằng lòng, đủ chuyện rườm rà kéo đến, sẽ ảnh hưởng tu vi và đường võ đạo của ngươi. Không ngờ . . . Ha ha ha ha ha ha!
Đinh Hành Mộc nghiêm túc hỏi:
– Không ngờ tiểu tử nhà ngươi đạt đến trình độ này, giờ thì không có vấn đề nữa. Chờ nhận tổ quy tông tông tổ miếu, hồi phục thân phận huyết mạch tộc Đinh thị, ta và nhóm tam ca sẽ đưa ngươi lên ngôi Thần Đế. Ngươi có thực lực như vậy có thể dễ dàng đập tan mọi chướng ngại, ha ha ha ha ha ha! Thật là trời giúp chúng ta. Vị trí năm xưa vốn nên thuộc về phụ thân ngươi do ngươi lấy lại là cực kỳ thích hợp.
Đinh Hạo nghe vậy lòng run lên.
Muốn đẩy hắn lên ngôi Thần Đế? Không ngờ hai thúc phụ có ý định này.
Nói thật là Đinh Hạo chưa từng nghĩ tới điều này. Sau khi Ngụy Thần Đế chết, ngôi Thần Đế tạm thời không ai cai quản. Thần Đình đại lục phương đông hỗn loạn, ngôi báu năm xưa nên thuộc về phụ thân Đinh Thánh Thán nhưng bị Thập Tam Thần Tử cưu chiếm thước sào, nếu Đinh Hạo tự tay cướp về chắc Đinh Thánh Thán sẽ rất vui mừng. Đinh Hạo lo lắng mình tranh giành ngôi Thần Đế sẽ dẫn đến tranh luận, giết chóc rầm rộ, không phải chuyện tốt, rất có thể bị vài người bụng dạ xấu xa lợi dụng.
Đinh Hạo nghĩ đến giết chóc, náo động sẽ tăng mạnh sự giết chóc trong thiên địa, khiến sức mạnh hắc ám tăng lên là hắn ngần ngừ.
Bây giờ trong thiên địa này uy hiếp lớn nhất là U Minh Chân Tiên núp trong bóng tối.
Ngôi Thần Đế có ý nghĩa tượng trưng nhiều hơn thực chất đối với Đinh Hạo, bởi vì bây giờ hắn nắm giữ lực lượng không kém gì Thần Đình phương đông.
Đinh Hạo không cãi lại Đinh Hành Họa, Đinh Hành Mộc quyết định. Cả gia đình vui vẻ ăn uống, có Cửu Thần nghe tin chạy tới, cũng là một thành viên quan trọng dưới tay Đinh Thánh Thán, bởi vì tính cách cứng đầu, làm việc thẳng thắn nên mấy năm nay bị Ngụy Thần Đế giam lỏng, mãi đến mấy hôm trước mới thoát khốn. Cửu Thần kém hơn Đinh Hành Họa, Đinh Hành Mộc nhiều, trước khi mở tiệc Đinh Hành Họa phái người đi mới Cửu Thần mới đến.
Cửu Thần cười gật đầu, nói:
– Tốt, tốt, không ngờ lúc ta còn sống có thể gặp Hạo nhi.
Tuy Cửu Thần chưa đến trăm tuổi nhưng tóc hoa râm, người hơi gù. Mấy năm nay thực lực của Cửu Thần bị Ngụy Thần Đế phong ấn, hoàn cảnh chỗ nhốt gã không tốt, chịu nhiều cực khổ. Cửu Thần đã già nua, có cảnh ngộ thê thảm nhất trong nhiều thần tử.