Cổ Phạn đương nhiên cũng biết chuyện Long Kình Thiên trở về, nhưng khi nghe đệ tử dưới tay bẩm báo thì chỉ lạnh nhạt nói:
– Trở về? Trở lại là tốt rồi.
Cùng với thời gian so tài đệ tử tinh anh không ngừng đến gần, chuyện đồn đãi liên quan Long Kình Thiên, Cổ Phạn, các cường giả trên Thiên Địa bảng ngày càng đồn ầm ĩ.
Thời gian trôi qua, chớp mắt đã qua nửa tháng.
Từ khi Long Kình Thiên trở về Long Viêm cốc thì luôn bế quan trong tiểu viện của mình.
– Đại ca, ngươi đã tỉnh!
Cửu Vĩ Thiên Miêu canh giữ một bên thấy Long Kình Thiên tỉnh lại thì bay tới đáp xuống trước mặt Long Kình Thiên.
Long Kình Thiên thở ra một hơi, gật đầu, đứng dậy.
Cửu Vĩ Thiên Miêu hỏi:
– Đại ca, sao rồi?
Long Kình Thiên cười tủm tỉm gật đầu.
Lần này Long Kình Thiên bế quan hoàn toàn luyện hóa lực lượng linh dược của Tử Huyết Ngọc Tham, rốt cuộc đến đỉnh hậu kỳ kim đan.
Long Kình Thiên nói:
– Đi, chúng ta đi Tử Tiêu cung!
Long Kình Thiên nói xong lóe người mang theo Cửu Vĩ Thiên Miêu ra khỏi tiểu viện, hướng tới Tử Tiêu phong.
So tài đệ tử tinh anh, địa điểm so đấu là quảng trường phía trước đại điện Tử Tiêu cung.
Một lát sau Long Kình Thiên đã tới quảng trường phía trước đại điện Tử Tiêu cung.
Khi Long Kình Thiên tới nơi thì quảng trường phía trước đại điện Tử Tiêu cung đã là biển người.
Nhưng đa số là đến quan sát trận đấu.
Khảo hạch đệ tử nội điện có hơn hai vạn đệ tử ngoại điện tham gia, so tài đệ tử tinh anh lần này chỉ có khoảng một ngàn người báo danh.
Báo danh so tài đệ tử tinh anh điều kiện thứ nhất chính là hoàn thành một nhất đẳng nhiệm vụ, nên rất nhiều đệ tử nội điện muốn báo danh tham gia cũng không được.
Bởi vì nhất đẳng niệm vụ rất khó hoàn thành.
– Long Kình Thiên đến!
Long Kình Thiên tiến đến khiến đám đông xôn xao.
Long Kình Thiên biểu tình lạnh nhạt, bỗng nảy ra trực giác, liếc hướng đám người, hắn thấy Cổ Phạn.
Ánh mắt của Long Kình Thiên và Cổ Phạn giao nhau, khí lưu vô hình kích động, va chạm.
Đệ tử xung quanh kinh ngạc lùi ra.
So sánh nửa năm trước thì khí thế của Cổ Phạn nội liễm rất nhiều, ánh mắt nhìn Long Kình Thiên âm trầm.
Ánh mắt hai người giao nhau rồi dời đi.
Long Kình Thiên đi đến không lâu sau thì đám đông lại xôn xao.
– Xem kìa, là Hoằng Hòa sư huynh, Hoằng Hòa sư huynh đến!
– Nghe nói hai năm trước Hoằng Hòa sư huynh đạt tới đỉnh võ vương thất tầng, nhưng năm nay mới hoàn thành một nhất đẳng nhiệm vụ, đến giờ mới tham gia so tài đệ tử tinh anh.
– Đúng vậy nếu không thì từ hai năm trước Hoằng Hòa sư huynh đã có thể trở thành đệ tử tinh anh. Lấy thực lực của Hoằng Hòa sư huynh cho dù là đệ tử tinh anh bình thường cũng không phải đối thủ của hắn.
Đệ tử xung quanh thảo luận.
Long Kình Thiên nhìn sang, chỉ thấy một thanh niên mặc áo lam được mọi người vây quanh chậm rãi bay tới đây.
Thanh niên mặc áo lam cùng Cổ Phạn đều có loại kiêu ngạo ở trên mọi người.
Đệ nhất Thiên Địa bảng nội điện, Hoằng Hòa!
Cũng là nổi tiếng nhất trong so tài đệ tử tinh anh, có hy vọng đoạt được đệ nhất.
Mặc dù Cổ Phạn, Long Kình Thiên cũng gây chú ý nhưng nói về uy phong thì kém xa Hoằng Hòa.
Ba năm, Hoằng Hòa luôn ở trong Thiên Địa bảng nội điện, trước giờ không có đệ tử nào có thể lay động địa vị của gã, từ đó có thể thấy được thực lực.
Long Kình Thiên nhìn thấy Phong Long đi theo phía sau Hoằng Hòa.
Phong Long biểu tình căm hận nhìn Long Kình Thiên, nói với Hoằng Hòa:
– Hoằng Hòa sư huynh, đó chính là Long Kình Thiên!
– Ồ.
Hoằng Hòa theo tầm mắt của Phong Long nhìn qua, bay hướng Long Kình Thiên.
Thấy Hoằng Hòa bay tới gần Long Kình Thiên thì đệ tử xung quanh ngây ra, đều nhìn hướng hắn. Long Kình Thiên một lần nữa bị các đệ tử chú ý.
Hoằng Hòa tới trước mặt Long Kình Thiên, hỏi thẳng:
– Ngươi chính là Long Kình Thiên?
Long Kình Thiên biểu tình thản nhiên nói:
– Đúng vậy
Hoằng Hòa chỉ vào Phong Long đứng cạnh, nói:
– Phong Long là bằng hữu của ta, một bằng hữu cực tốt.
Long Kình Thiên vẫn thản nhiên nói:
– Rồi sao?
Hoằng Hòa ngây ra, sau đó cười, nụ cười rất dịu dàng, nói:
– Hy vọng ngươi ở trên lôi đài đừng đụng phải ta, nếu không thì kết cuộc của ngươi sẽ rất thảm, cực kỳ thảm!
Long Kình Thiên biểu tình bình tĩnh nói:
– Vậy sao?
Hoằng Hòa nheo mắt nhìn chằm chằm vào Long Kình Thiên, nhưng gã không nói gì thêm. Vài giây sau Hoằng Hòa xoay người rời đi.
Phong Long liếc Long Kình Thiên, cười lạnh nói:
– Long Kình Thiên, đừng tưởng ngươi đánh bại ta thì cho rằng mình mạnh lắng, ngươi vĩnh viễn không biết thực lực của Hoằng Hòa sư huynh mạnh tới đâu, khủng bố cỡ nào!
– Đến lúc đó ngươi sẽ ở trên lôi đài quỳ cầu ta, để Hoằng Hòa sư huynh đừng giết ngươi!
Phong Long nói xong đi theo Hoằng Hòa rời khỏi.
Long Kình Thiên nhìn bóng lưng hai người, cười lạnh.
– Long Kình Thiên đánh bại Phong Long, không ngờ Hoằng Hòa sư huynh ra mặt cho Phong Long, lần này Long Kình Thiên tiêu rồi.
– Đúng vậy Phong Long và Hoằng Hòa sư huynh có giao tình không sai, nghe nói lần rèn luyện Phong Long khiến Hoằng Hòa sư huynh tránh thoát một kiếp nạn.
– Mặc dù thực lực của Long Kình Thiên cũng khá nhưng không thể nào là đối thủ của Hoằng Hòa sư huynh. Long Kình Thiên cần tự cầu may mắn, đừng đụng phải Hoằng Hòa sư huynh mới tốt.
Đệ tử xung quanh thấy Hoằng Hòa và Long Kình Thiên đối đầu nhau thì xôn xao.
Các đệ tử nhìn Long Kình Thiên bằng ánh mắt thương hại.
Long Kình Thiên biểu tình bình tĩnh.
Trong đám đông Long Kình Thiên nhìn thấy thanh niên áo đen Phạm Tiêu cùng hắn khảo hạch vào Võ Thần Điện, xem ra Phạm Tiêu cũng báo danh tham gia so tài đệ tử tinh anh lần này.
Long Kình Thiên còn nhớ lúc trước khảo hạch đệ tử nội điện thì Phạm Tiêu dùng thách tích hạng mười mấy tiến vào nội điện, so với Long Kình Thiên hạng nhất thì kém một trời một vực.
Nhưng Long Kình Thiên nhìn ra Phạm Tiêu luôn ẩn giấu thực lực, nếu không thì lấy thực lực của y tuyệt đối có hy vọng tiến vào mười hàng đầu, thậm chí là ba hàng đầu trong khảo hạch đệ tử nội điện.
Trừ Phạm Tiêu ra Long Kình Thiên còn thấy một người, đó là Phó Trần có được tam nhãn tà đồng.
Lúc khảo hạch đệ tử nội điện thì Phó Trần xếp hạng bốn.
Xem ra lần này khảo hạch đệ tử nội điện cũng tới báo danh so tài đệ tử tinh anh.
Nhưng Long Kình Thiên không để mắt các cường giả đệ nhị khảo hạch đệ tử nội điện.
Thời gian trôi qua, đệ tử đến xem ngày càng nhiều, quảng trường chật như nêm cối.
Có hai bóng người bay ra khỏi Tử Tiêu cung, Long Kình Thiên nhận ra là cường giả võ tông lần trước chủ trì khảo hạch đệ tử nội điện.
Hai cường giả võ tông đi tới, toát ra khí thế, phút chốc quảng trường ồn ào yên tĩnh lại.
Một cường giả võ tông mở miệng nói:
– Các đệ tử, xin lùi lại!
Đợi đám đệ tử thụt lùi thì hai cường giả võ tông tay ấn pháp quyết, mở ra cấm chế trên quảng trường, phút chốc nguyên quảng trường rung động.
Đám đệ tử nhìn chăm chú, chính giữa quảng trường, từ dưới lòng đất dâng lên một lôi đài.
Lôi đài cỡ vài thước vuông.
Làm xong tất cả, một cường giả võ tông nói:
– Xin mời đệ tử tham gia so tài đệ tử tinh anh lần này tiến lên trên.