Đã luyện được ba chiêu Hắc Phong chưởng và xóa mọi dấu tích trên vách đá, Hán Sơn vẫn kiên nhẫn chờ đợi xem vị tiền bối họ Thái trở lại vùng thâm sơn này chăng?
Chàng moi trong bọc ra một tấm thẻ bài có khắc hình con chim xoải cánh giữa chữ Đại, lẩm bẩm một mình :
– Kỳ nhân bịt mặt chính là Kim Điêu Đại Kiệt, Cẩm Tiên và ta đã bị ông khống chế để giải thoát cho thần đao Tạ Đại Đởm thoát khỏi sự bức bách của cô gái tinh ranh. Rồi cũng chính ông xuất hiện bên bờ suối cứu ta khỏi tay Huệ Tiên dâm ác. Hai nữ nhân Cẩm Tiên, Huệ Tiên đã có hành tung lạ lùng, ông lão bịt mặt càng kỳ bí hơn. Nếu ông chính là Thượng Quan Kỳ Long sao ông chẳng tìm lại đứa điệt nữ Thượng Quan Linh Phụng? Theo việc xảy ra hôm đó ông lão bịt mặt cứu ta đưa về hang đá này. Nhưng tại sao vị tiền bối truyền cho ta ba chiêu võ công trên vách đá kia lại là người họ Thái?
Hình ảnh Cẩm Tiên và Linh Phụng lại cùng xuất hiện trong tâm tư sâu kín của chàng trai.
Niềm hy vọng thiết tha của Hán Sơn là mong tìm thấy Linh Phụng. Còn Cẩm Tiên chàng đã định rời xa… bởi không ưa cô gái quỷ quái đang luyện ma công. Nhưng dù sao Cẩm Tiên cũng đã từng cứu chàng thoát qua hai lần nguy hiểm. Nếu chàng không chịu cùng đi với cô ả tới Trường Sa rửa mối gia thù thì cũng phải tìm cách cứu nàng thoát tay bọn Lạc Thủy tứ quái cho trọn nghĩa.
Chẳng còn hy vọng gặp lại vị tiền bối họ Thái để xin được thọ giáo võ công, Hán Sơn chép miệng :
– Hừm, chỉ cần chín đường đao biến hóa và ba chiêu chưởng Hắc Phong ta cũng đủ sức giao đấu với bốn quái nhân, buộc chúng phải trao trả Cẩm Tiên lại cho ta.
Hán Sơn mang thanh đại đao sau lưng, món quà ơn nghĩa của Khương Bạch Hổ. Chàng quay nhìn hang đá lần cuối cùng nơi chàng vừa học được ba chiêu chường tuyệt luân. Lưu luyến một hồi lâu, Hán Sơn rút thanh đại đao dùng nội lực xóa những dòng chữ cùng lời dặn dò ghi trên vách đá. Chàng khắc tên mình rồi uốn mình thành một đường vòng cung phóng vụt đi.