Tiểu Sát Tinh 2

Chương 80 - Kịch Chiến

trước
tiếp

Tần Bảo dừng lại, trợn mắt nhìn tân lang, trong óc toan tính diệu kế lột cho bằng được chiếc mặt nạ trên gương mặt tân lang xem hắn là ai, để làm sáng tỏ chân giả đối với quần hùng đang hoang mang.

Bỗng, tân lang phất tay sang phía dưới lễ đàn, chỗ ba vị lão nhân hình dung cổ quái đang đứng:

– Chư vị Hoang sơn tam quái hãy nã tróc tên Tần Bảo giả hiệu kia cho bản giáo.

Ba lão nhân Hoang sơn tam quái gật gật cùng bước tới đứng cách Tần Bảo hai trượng.

Tần Bảo đưa mắt nhìn, thấy ba lão nhân hình thù giống hệt nhau, có lẽ cùng một bào thai sinh ra.

Ba lão nhân mình vận trường y, mặt như dã thú, nửa trắng nửa xanh, tay thòng tới gối, mắt hườm cương thi, bất cứ ai trông qua cũng phải khiếp đảm.

Tần Bảo quay lại Mộ Anh:

– Anh muội hãy ra ngoài mau, để mặc huynh đối phó với ba lão nhân quái vật này.

Chàng đẩy Mộ Anh ra ngoài xa.

Tần Bảo nhìn ba lão Hoang sơn tam quái:

– Ba lão danh hiệu là gì?

Lão nhân đứng giữa cất giọng trầm âm như quỷ mụi:

– Lão phu là Hoang sơn nhất quái, hai vị hiền đệ là Hoang sơn nhị quái, Hoang sơn tam quái. Bổn lão phu được sự thỉnh cầu của giáo chủ m thần giáo bắt ngươi.

Tần Bảo lạnh lùng:

– Ba lão lặn lội từ ngàn dặm tới đây thay chết cho tên gian tặc đó phải không?

Hoang sơn nhất quái nổi giận gầm lên:

– Tiểu tử chớ điên cuồng, bọn lão phu sẽ bắt ngươi, lột da ngươi, phân thân tán cốt ngươi ra.

Lão phẩy cánh tay dài sang trái:

– Tam huynh đệ hãy bắt tên Tần Bảo giả mạo cho huynh.

Hoang sơn tam quái ứng thính, sầm sầm bước tới gần Tần Bảo.

Không nói một lời nào, Hoang sơn tam quái cất ngọn chưởng cương thi, khẽ quào vào không khí một cái.

Bóng chưởng màu tang ma hiện ra, một đạo kình pha mùi xú khí ngất người cùng bóng chưởng ào ào tới Tần Bảo.

Trong đám quần hùng, một vị lão nhân quát to như muốn báo nguy với Tần Bảo:

– Hủ thi ma công!

Nghe tiếng quát của lão nhân, Tần Bảo giật mình, nhất thời không phát chưởng chống trả, vận khí bế cửu khiếu không cho tà khí đột nhập vào cơ thể. Đồng thời dịch ngang nửa chưởng, tránh bóng chưởng tang ma kèm xú khí áp tới.

Bóng chưởng tang ma kèm xú khí ào qua. Mùi hôi thúi như thây ma chết lâu ngày.

Thật là khủng khiếp!

Hoang sơn tam quái nhìn Tần Bảo cười khặc khặc:

– Tiểu tử! Ngươi đã sợ rồi phải không? Ngươi không chạy khỏi đâu.

Lão phất ngọn chưởng một cái.

Chưởng hình màu tang ma kèm xú khí như tử thi lâu ngày ào tới Tần Bảo.

Bóng chưởng to lớn gấp đôi chiêu trước.

Trước đó Tần Bảo nghĩ nhanh:

– Nếu ta cứ mãi tránh né, bọn lão quỷ này sẽ cho là ta khiếp nhược, thừa thắng tấn công, sẽ vô cùng bất lợi cho ta. Bây giờ ta hãy thử qua chiêu thức Càn Khôn m Dương Nhị Cực của phụ thân đã truyền cho từ lâu chưa từng sử dụng, xem kết quả thế nào, sau đó sẽ liệu toan.

Thầm tính xong, Tần Bảo thét lên một tiếng xé mây thị uy, ngọn hữu chưởng liền cất lên.

Bóng chưởng to lớn màu vàng xanh nhạt xuất hiện mang theo đạo kình nặng như trái đồi tiếp lấy chưởng hình quỷ dị cảu Hoang sơn tam quái.

Bốp!

Một tiếng nổ khô khan. Kình phong ào ào bốn phía, xú khí bắn tràn lan.

Song phương vẫn còn đứng nguyên vị trí.

Tần Bảo rùng mình mấy cái vì bị xú khí vừa trương qua.

Chàng vội vã vận khí chân nguyên tống khứ tà khí ra ngoài cơ thể chuẩn bị tiếp chiêu.

Hoang sơn tam quái cười khằng khặc.

– Khá lắm, nhưng ngươi hãy nằm xuống đó.

Lão xuất luôn ba chiêu Hủ thi ma công.

Bóng chưởng màu tang ma kèm xú khí gấp ba lần trước, chu vi một trượng chộp lấy Tần Bảo.

Tần Bảo khẩn cấp xuất ba chiêu Càn Khôn m Dương Nhị Cực chống đỡ.

Chưởng âm lại nổ liên tiếp. Một vùng xú khí rộng lớn lang tràn.

Một số cao thủ ngồi gần đấu trường hoảng hốt đứng phắt lên, xô ghế chạy ra ngoài xa tránh né xú khí cương thi.

Nhận ra chiêu Càn Khôn m Dương Nhị Cực không thắng nổi Hoang sơn tam quái, lại còn hai lão đứng phía ngoài nếu tiếp tục sẽ lâm nguy. Tần Bảo thốt lên một tiếng xuất ngay chiêu Vô Cực Thần Công với tám thành.

Bóng chưởng khổng lồ hai màu đỏ, xanh đổ ập xuống đầu Hoang sơn tam quái kêu lên quái gở, xuất chiêu Hủ thi ma công chống trả.

Một tiếng nổ chấn động khắp đấu trường, áp khí lẫn xú khí bắn qua bốn phía vùn vụt.

Hoang sơn tam quái tháo lui ba, bốn bước, bộ mặt nửa trắng, nửa xanh càng thêm cổ quái.

Trông thấy nhị đệ bại trận, Hoang sơn nhất quái quát to:

– Nhị đệ lâm chiến.

Lão phóng mình vào trận.

Ba lão quái chia ra ba mặt vây đánh Tần Bảo.

Nhận ra chiêu Vô Cực Thần Công đã có hiệu quả, Tần Bảo liên tiếp xuất ba chiêu chia ra ba mặt chống lại chưởng hình tang ma kèm xú khí của bọn Hoang sơn tam quái.

Bóng chưởng tang ma lẫn chưởng kình hai màu đỏ xanh chất cao như núi, kình phong vùn vụt, xú khi ào ào bao trùm một chu vi ba trượng.

Qua hơn năm mươi hiệp, song phương hãy còn trong cái thế quân bình bởi bọn Hoang sơn tam quái khôn quỷ, hiểu rõ chiêu Vô Cực Thần Công vô cùng lợi hại, luôn luôn né tránh không dám trực diện đối kháng, thân ảnh của ba lão như ba chiếc bóng quỷ, thoắt ẩn thoắt hiện nhanh như chớp, không biết thực hư để đo lường, vì vậy chưởng kình Vô Cực Thần Công chỉ đánh vào khoảng trống không.

Trận đấu càng thêm khốc liệt, tất cả quần hùng đều đứng dậy, trố mắt nhìn từng bóng chưởng khổng lồ cất lên không trung.

Đây là một trận đấu hiếm thấy trên chốn giang hồ từ mười năm qua, kể từ khi Thiên tà Đại Ma Tôn tuyệt tích.

Trên lễ đàn, tân lang nhận ra ba lão Hoang sơn tam quái đã cầm chân Tần Bảo, cất tiếng cười đắc chí:

– Tiểu tặc! Ta sẽ bắt sống ngươi, lột bộ mặt hóa trang của ngươi xem ngươi còn dám tự xưng là Tần Bảo nữa không.

Mộ Anh nghe giận sôi gan nhưng không biết phải làm sao với tân lang, vì sợ ám khí m thần châm của hắn.

Bỗng tân lang trỏ tay về phía Mộ Anh:

– Lão đại hộ pháp! Hãy mau bắt lấy ả liễu đầu kia cho bản giáo.

Có tiếng hô to:

– Tuân lệnh.

Từ phía sau lễ đàn, một tên đại hán vận phục xám, thân hình to lớn, mắt tóe hung quang hiện ra, chầm chậm bước tới chỗ Mộ Anh đang đứng.

Trông thấy hình dạng Lâm đại hộ pháp, Mộ Anh biết ngay công lực của hắn rất cao cường.

Tiên hạ thủ vi cường, Mộ Anh rút thanh trường kiếm xuất luôn sáu chiêu liên hoàn.

Sáu làn kiếm ảnh vọt tới ngoài một trượng.

Lâm hộ pháp cười lớn:

– Nàng đừng hung dữ, ta sẽ bắt nàng nạp cho giáo chủ hưởng lạc.

Hắn luồn vào kiếm ảnh, phóng chưởng tấn công Mộ Anh như vũ bão.

Chỉ trong nháy mắt Mộ Anh đã rơi vào cái thế hạ phong, kiếm pháp rối loạn, luôn luôn lùi về phía sau.

Nàng chỉ còn sử dụng thân pháp né tránh chưởng kình của Lâm đại hộ pháp không trả lại một chiêu nào nữa.

Bên kia đấu trường, Tần Bảo nhận ra tình hình nguy ngập của Mộ Anh toan sang cứu nguy, nhưng bị ba lão Hoang sơn tam quái chận lại.

Đang lúc tình thế vô cùng nguy ngập, thình lình nghe trên lễ đàn có tiếng “soạt” vang lên.

Tiếp đó tiếng quát của tân lang:

– Nàng dám phản ta sao?

Quần hùng giật mình, hướng lên lễ đàn, trông thấy tân nương Nhạc Phụng Giao đang cầm một chiếc mặt nạ trong tay…


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.