– Lão gia các người chết rồi, hà cớ gì ông lại không báo án?
Quách Tiểu Phong trừng mắt nhìn người quản gia, nói rành mạch từng từ từng từ một.
– Không phải tôi không muốn báo án, chỉ là lão gia chúng tôi chết rất kỳ lạ, giống như bị ma quỷ làm vậy, cho nên tôi mới không báo án. Tôi nghĩ không biết có nên mời đạo sĩ tới xem không.
– Nói bậy, trên đời này làm gì có ma quỷ, đều do con người làm cả thôi. Để tôi vào xem thế nào, thi thể của lão gia các người có phải cũng bị chó hoang cắn xé không, phu nhân của các người có phải là đã mất tích rồi không?
Quách Tiểu Phong nói.
– Ai ô, vị thiếu gia này, sao cậu lại biết, đúng là suy đoán như thần, lẽ nào tiểu ca này cậu cũng làm đạo sĩ à?
Người quản gia đó nhìn Quách Tiểu Phong với vẻ sùng bái nói.
– Đừng hỏi nhiều như vậy, mau dẫn chúng tôi vào xem thi thể của lão gia các người đi.
– Hai vị đại nhân, bên này mời.
Hai người rẽ này rẽ mới đi tời một căn phòng nhỏ.
– Tôi vốn định mời đạo sĩ về làm pháp, cho nên đã để thi thể của lão gia ở đây.
Người quản gia giải thích.
– Lý đại nhân, ngài hãy đi gọi Vương bổ đầu và Tống Kiện Tác tới đây.
– Quách lão đệ, quả nhiên cao kiến, ta cũng đang nghĩ vậy.
Lý đại nhân cũng không chịu nổi khi phải nhìn cái xác chết đó, mượn cơ hội này để chạy ra ngoài.
Sau khi Lý đại nhân đi, Quách Tiểu Phong bắt đầu nghiên cứu thi thể này. Đầu tiên là quan sát bên ngoài, sớm đã bị nát rữa, trông còn ghê rợ hơn cả thi thể của Lôi Thành Đào. Qua dáng người thì xem ra đây chính là người lộ diện trên bức tường đó, bởi vì Hồng Bảo trông rất to béo, rất giống với hình dáng của kẻ trên tường, như vậy có thể xác định, người chết chính là người trong hình vẽ trên tường, cũng chính là Hồng Bảo. Cũng giống như hai nạn nhân trước, Hồng Bào đã bị cắt gân, sau đó bị chó hoang cắn xé đến nỗi không thành người nữa, đích xác đây là một vụ án sát nhân liên hoàn (giết người hàng loạt). Quách Tiểu Phong nghĩ, không ngờ vẫn đến chậm một bước.
– Ông là quản gia của Hồng gia phải không?
Quách Tiểu Phong hỏi.
– Phải, tôi họ Vu.
– Phu nhân của các người đúng là đã mất tích sao?
Quách Tiểu Phong lại hỏi lại một lần nữa.
– Đại nhân, tôi không nói bậy đâu, tôi đã tìm cả buổi chiều rồi nhưng vẫn không tìm thấy phu nhân.
– Như này đi, Vu quản gia, dẫn ta đi xem phòng lão gia ở lúc chết.
– Được, theo tôi.
Vu quản gia nói xong liền quay người đi ra ngoài. Quách Tiểu Phong cũng vội đi theo. Rất rõ ràng, Hồng lão gia đã chết trong căn phòng này, bởi vì đồ đạc ở đây đều bị làm cho lộn xộn hết cả lên.
– Khi đó lão gia đã chết trong căn phòng này.
Quách Tiểu Phong nhìn xuống nền nhà, tuy dưới mặt đất đầy những dấu chân, nhưng vẫn có thể trông thấy rất rõ, sàn nhà có viết một chữ “Hoa” bằng máu. Lại là chữ “Hoa”, rất giống với hai vụ trước, nó rốt cuộc là có thâm ý gì? Quách Tiểu Phong có trăm nghĩ ngàn nghĩ cũng không thể giải thích nổi.
– Có người không?
Bên ngoài truyền vào giọng nói của Lý đại nhân. Tốc độ của Lý đại nhân này cũng thật là nhanh. Quách Tiểu Phong nghĩ thầm.
Sau khi Lý đại nhân, Vương bổ đầu, và cả Tống Kiện Tác tới, Quách Tiểu Phong trình bày tình hình cụ thể cho ba người họ, song lần này, Quách Tiểu Phong không hiểu tại sao lại có cảm giác hình như trước đây đã từng gặp Vương bổ đầu ở đâu rồi thì phải.
– Quách huynh, tôi cũng đã phát hiện ra manh mối, tôi và Lý đại nhân đã đi kiểm tra lại hồ sơ về Tiểu Hoa phu tử và Lưu Thiên Thiên, kết quả là tôi đã phát hiện ra bọn họ không chỉ chuyển nhà đi cách nhau hai ngày , mà còn cùng chuyển đến một nơi, Côn Minh, Vân Nam. Còn nữa, hôm qua là ngày 11 tháng 6, ngày chết của Tiểu Hoa phu tử là 15 tháng 6, như thế tức là, bốn ngày nữa sẽ tới ngày giỗ của Tiểu Hoa phu tử, cho nên, tôi cảm thấy…
Vương bổ đầu ngập ngừng.
– Cho nên cậu cảm thấy Lưu Thiên Thiên chính là hung thủ?
Quách Tiểu Phong hiếu kỳ hỏi
– Không sai, Lưu Thiên Thiên tuy có vẻ khong liên quan đến vụ án này, nhưng, chúng ta không thể laoij trừ khả năng này.
Vương Long tiếp tục nói.
– Kỳ thực tôi cũng từng cho rằng Lưu Thiên Thiên là hung thủ, nhưng chúng ta phải đi đâu tìm Lưu Thiên Thiên đây? Thứ nhất, thê thiếp của ba người này đều bị mất tích một cách bí ẩn là sao? Thứ hai, Lưu Thiên Thiên rốt cuộc là có liên quan gì tới vụ án này? Thứ ba, nếu Lưu Thiên Thiên đúng là hung thủ, vậy ba câu hỏi này giải thích thế nào đây, hơn nữa, tôi có một dự cảm, có lẽ cái chết của ba người này chỉ là khúc dạo đầu mà thôi, giờ chỉ có thể mau chóng xác định người bị hại thứ tư, đồng thời bảo vệ người này. Tôi cảm thấy mấy ngày này hung thủ sẽ không động thủ, nó đợi hai mươi năm sau mới đến báo thù, cho nên nhất định muốn làm một cái kết cho vụ án này. Vậy nên khả năng hung thủ sẽ ra tay vào ngày giỗ của Tiểu Hoa phu tử là rất cao. Ngoài ra, tôi cũng đã trông thấy cái gọi là “bóng ma” trên bức tường đó rồi, tôi cho rằng đó chỉ là hiện tượng tự nhiên mà thôi. Ở đó, tôi nhìn thấy bốn người, ba người lộ diện đã bị chết, vẫn còn một người tay cầm đao đứng quay mặt nên tôi không biết đó là ai, song theo như cách nói của ông chủ Chu thì kẻ đứng quay lưng về tôi đó rất có thể là Chu Hữu Tài, cho nên chỉ cần tới nhà Chu Hữu Tài gặp hắn một chút thì có thể biết người đó rốt cuộc có phải là hắn hay không.
Quách Tiểu Phong phân tích.
– Còn nữa, tôi cũng phát hiện ra, vết thương trên nạn nhân không giống như vết chó hoang cắn, dựa vào vết răng để lại thì có vẻ đó là do người làm.
Tống Kiện Tác nói.
– Cái gì, người làm, sao có thể.
Catr ba người cùng lên tiếng. Bởi vì ba người họ biết rằng, một người nếu có thể biến nạn nhân thành ra như vậy trừ khi kẻ đó rất thích ăn thịt người, không những vậy mà còn có thể đã chịu một sự kích thích nào đó.
Hơn nữa, sự mất tích ba người thiếp kia cũng khiến người ta nghi vấn, bởi vì Lý đại nhân đã ra cáo thị truy nã toàn thành, tam phu nhân của Hoàng Thế là Thu Cúc chưa tìm thấy có thể là vì thời gian quá ngắn, vậy cửu thiếu phu nhâ của Lôi Thành Đào là Xuân Đào thì sao, nếu vẫn lấy cái lý do đấy ra thì e rằng không xác đáng cho lắm, vì cáo thị truy nã Xuân Đào đã được ban bố từ tối qua, dù thế nào, chỉ cần Xuân Đào còn xuất hiện trong thành, thì lập tức bị phát hiện ngay, nhưng tới giờ mà vẫn chưa tìm được Xuân Đào, vậy chỉ có hai khả năng. Thứ nhất, Xuân Đào hiện giờ đã không còn trong thành. Thứ hai, Xuân Đào có thể không bao giờ xuất hiện ở trong thành nữa, tức là Xuân Đào cũng bị hung thủ sát hại. Khả năng thứ nhất đã được phân tích rồi, cho nên là không thể, cho nên có khả năng hung thủ đã giết Xuân Đào, sau đó đã giấu xác cô ta. Nhưng tại sao hung thủ lại khiến thi thể của nạn nhân thành ra như vậy, hình như là có thù oán gì rất sâu đậm. Và tại sao nó phải giấu thi thể của mấy vị thiếu phu nhân đó? Lẽ nào nó đúng là một kẻ biến thái, thích hành hạ xác chết? Quách Tiểu Phong thầm nghĩ vậy rồi lắc đầu, thật quá ly kỳ. Cứ cho những suy luận đó là có lý, vậy nó có liên quan gì đến vụ án của Tiểu Hoa phu tử hai mươi năm trước không? Vụ án càng ngày càng trở nên phức tạp. Lúc này, Quách Tiểu Phong vẫn không hề biết vẫn có một tin giật gân đang chờ đợi mình, đó chính là việc Bạch Nguyệt Quang đã mất tích, thử thách lớn nhất cuộc đời Quách Tiểu Phong sắp đến rồi. Quách Tiểu Phong cũng không biết, dự cảm của bản thân sớm đã ứng nghiệm rồi.
Vậy Quách Tiểu Phong rốt cuộc có tìm ra hung thủ đứng sau mọi chuyện không? Nạn nhân cuối cùng trong số bốn người có phải là Chu Hữu Tài? Bạch Nguyệt Quang có thể nghĩ ra cách nào để cầu cứu Quách Tiểu Phong? Thử thách lớn nhất của Quách Tiểu Phong rốt cuộc là gì ?
Mời các bạn theo dõi diễn biến gay cấn, bất ngờ của vụ án ở những chương tiếp theo…