“Hừm, không muốn biết thì thôi. Dù thế nào ta cũng không gấp, hừ hừ, được rồi, tiểu tử, ta đi ngủ đây, ồ……. Tuy tiểu tử ngươi không biết điều, lại dám mắng lão tử, nhưng ta đại nhân độ lượng sẽ không tính toán với ngươi, lúc rảnh rỗi hãy cho nó ăn nhiều ma hạch một chút, sẽ tốt cho nó….” Cửu U ngữ khí như ta không thèm tính toán so đo với ngươi, uể oải trả lời một câu, sau đó biến mất vô tung vô ảnh.
Còn Bạch Khởi bên này thì suy nghĩ có chút phức tạp, Cửu U tuy có vẻ gian trá, nhưng cũng không hẳn là một gian thương, lão ta từ trước đến nay một phân tiền cũng phải sòng phẳng, đã dám đòi mười vạn điểm giao dịch, như vậy chắc chắn có ý của hắn, chỉ là Bạch Khởi tạm thời lấy không ra nhiều điểm giao dịch như vậy, hơn nữa cứ coi như bản thân có, chỉ sợ cũng không nỡ, bởi vậy Bạch Khởi đành phải từ bỏ.
Nhưng một đoạn đối thoại ngắn gọn như vậy lại khiến cho sự đánh giá của Bạch Khởi đánh giá Khiếu Thiên cao hơn mấy lần, Bạch Khởi biết giữ lại Khiếu Thiên bên cạnh chắc chắn sẽ có lợi vô cùng…….. nghĩ đến đây Bạch Khởi nhìn Khiếu Thiên một cái thật sâu, sau đó tiếp tục ngồi xếp bằng bắt đầu tu luyện.
Sáng sớm hôm sau, Bạch Khởi đứng dậy, Khiếu Thiên cũng đã tỉnh dậy, đi ra bên ngoài, trước khi đi, Bạch Khởi dặn dò Khiếu Thiên: “Khiếu Thiên, lần này ta đến Hoành Đoạn sơn mạch là để tu luyện, ngươi có thể đi cùng ta, nhưng tất cả mọi chuyện đều do ta xử lý, gặp phải nguy hiểm ngươi cũng không cần giúp, trừ phi ta thực sự chống đỡ không nổi và có nguy hiểm đến tính mạng, ngươi mới được ra tay, hiểu không?”
“Gâu gâu~~” Khiếu Thiên nghe xong lời này, sủa lên hai tiếng biểu thị mình đã hiểu rồi.
Điều này khiến Bạch Khởi rất hài lòng, dù sao lần này Bạch Khởi đến đây là để rèn luyện bản thân, Khiếu Thiên này tuy không được xem là ma thú cao cấp, trình độ sức mạnh Bạch Khởi cũng không rõ, nhưng chí ít cũng lợi hại hơn mình rất nhiều, Bạch Khởi hiện nay cũng chỉ có thể chống lại nhị cấp ma thú, dựa vào đấu kỹ ưu thế Bạch Khởi có lẽ có thể quyết đấu với những đỉnh cấp ma thú trong nhị cấp, nhưng muốn thắng cũng không dễ, nhưng đây chính là cái Bạch Khởi muốn, chỉ cần đối thủ có thực lực tương đối, thậm chí đối thủ mạnh hơn mình mới có thể đem lại cảm giác áp lực cho mình, giúp mình thành công đột phá, đây chính là mục đích tu hành, trong lúc sinh tử đạt được đột phá, trước áp lực lớn mạnh như vậy buộc bản thân phải tiến bộ.
Nếu Khiếu Thiên xuất thủ, vậy hiển nhiên sẽ không đạt được mục đích tu luyện bản thân của Bạch Khởi, bởi vậy Bạch Khởi mới nói những lời như vậy với Khiếu Thiên.
Bạch Khởi và Khiếu Thiên đi từ trên núi xuống, sau đó Bạch Khởi giống như một con báo săn xông vào trong rừng sâu, địa vực mấy trăm km vuông, rộng chừng hơn mười km đều thuộc về phạm vi hoạt động của nhị cấp ma thú, mà Bạch Khởi sau khi tiến vào đây không hề do dự liền bắt đầu tàn sát để rèn luyện…..
Phương pháp rèn luyện của Bạch Khởi rất đơn giản, chém giết, liên tục chém giết, tuyệt đối không buông tha bất kỳ một đối tượng có thể chiến đấu nào, đương nhiên mục tiêu của Bạch Khởi đều là những ma thú đơn độc riêng lẻ, đối với những quần cư nhị cấp ma thú Bạch Khởi có lẽ không có gan đi khiêu khích, dù sao bọn chúng tuy đơn thể thực lực thuộc về hạ đẳng trong nhị cấp ma thú, nhưng số lượng lại đông đảo, cho dù là tam cấp ma thú mạnh mẽ cũng không dám khiêu khích những tên quần cư này, càng không nói đến Bạch Khởi, thực lực chỉ tương đương với nhị cấp ma thú.
Thời gian trôi qua quá nhanh, trong nháy mắt Bạch Khởi đã vào khe núi được một tháng rồi, khe núi này không hổ là nơi rèn luyện tốt nhất, thực lực của Bạch Khởi tăng lên rất nhanh, tuy không bằng những ngày cùng Cửu U đánh cướp, nhưng cũng không tệ rồi, một tinh, một tháng này thực lực của Bạch Khởi đã đột phá đến cấp ngũ tinh đấu sư.
Một tháng tăng lên một tinh, tốc độ như vậy ở bên ngoài tuyệt đối thuộc loại nhanh vô cùng, mặc dù cũng có người như vậy, nhưng người như vậy thuộc về số ít, số rất ít……
Ngày hôm nay Bạch Khởi cùng Khiếu Thiên cùng nhau lang thang khắp Hoành Đoạn sơn mạch, ma thú trong khe núi này rất đông đảo, nhị cấp ma thú gần đó cũng không ít, nhưng thực lực của Bạch Khởi đã có tiêu chuẩn của ngũ tinh đấu sư rồi, hơn nữa lại có đấu kỹ rất mạnh, đối với nhị cấp ma thú hắn tuy không đảm nói là toàn thắng, nhưng ít nhất cũng có thể thủ hòa.
“A~~ Khiếu Thiên à, ta ngày hôm qua đã đánh bại con tinh tinh ở trên núi đó, tuy chưa giết nó cũng chạy trốn vào vùng đồng hoang rồi, khu vực nhị cấp này đã chẳng còn gì để khiêu chiến nữa, mấy ngày nữa ta chuẩn bị đi một chuyến đến khu vực tam cấp ma thú, từ từ rèn luyện một chút, ngươi muốn đi không?” Bạch Khởi ngồi trên một tảng đá lớn hỏi Khiếu Thiên bên cạnh.
“Gâu gâu~~” Khiếu Thiên sủa hai tiếng, gật gật đầu biểu thị mình đồng ý cùng đi với Bạch Khởi, điều này khiến cho Bạch Khởi cảm thấy nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
Nói thật, Bạch Khởi có thể hoành hành khu vực nhị cấp không phải vì thực lực của Bạch Khởi đã đạt đến trình độ có thể khinh thường nhị cấp ma thú, những tên cực mạnh trong nhị cấp ma thú, thực lực so với Bạch Khởi còn muốn mạnh hơn vài phần, nhưng Bạch Khởi có ba loại địa cấp đấu kỹ tọa trấn, dù sao cũng không sợ, tinh tinh núi là kẻ lợi hại nhất trong nhị cấp ma thú cũng không phải đối thủ của Bạch Khởi, đối mặt với một kích Liệt Sơn quyền của Bạch Khởi cũng chỉ có thể hốt hoảng chạy trốn, điều này khiến cho Bạch Khởi bắt đầu nảy sinh ý nghĩ muốn tiến vào khu vực tam cấp để thử.
Bất quá, ở đó vô cùng nguy hiểm, Bạch Khởi cơ bản không dám chắc chắn, bởi vì nhị cấp đến tam cấp giống như đấu sư và đại đấu sư, tuy sự chênh lệch giữa cửu tinh đấu sư và nhất tinh đại đấu sư chỉ là một tinh, nhưng thực lực của hai người lại khác nhau một trời một vực, khoảng cách chênh lệch giữa nhị cấp ma thú và tam cấp ma thú cũng như vậy, Bạch Khởi có thể dựa vào ba loại đấu kỹ địa cấp hoành hành ở khu vực nhị cấp ma thú, nhưng muốn đi vào khu vực tam cấp ma thú khiêu chiến thì vô cùng khó khăn, đó quả thực là cửu tử nhất sinh….
Bất quá có những việc Bạch Khởi buộc phải đi làm, trong lòng Bạch Khởi có một khát vọng, khát vọng nhanh chóng nâng cao thực lực của mình, mà cách nhanh nhất để nâng cao thực lực của bản thân chính là không ngừng để bản thân đối mặt với nguy hiểm, trong bước đường cùng đạt được đột phá, tuy Bạch Khởi vẫn có thể nâng cao ở khu vực nhị cấp ma thú, nhưng tốc độ lại rất chậm, đây không phải là điều Bạch Khởi muốn, thứ Bạch Khởi muốn là không ngừng nâng cao bản thân, nhanh chóng nâng cao bản thân, khiến cho Bạch Khởi có thể nhanh chóng đột phá, bởi vậy tuy có nguy hiểm nhưng Bạch Khởi vẫn lựa chọn khu vực tam cấp ma thú.
Có một câu tục ngữ Bạch Khởi nhớ rất rõ, “Không nỡ vứt con thì không phải sói, không vào hang cọp làm sao bắt được cọp con……”
Bởi vậy Bạch Khởi quyết định phóng tay thử một lần, cho dù thất bại cũng không hối hận, bởi vì Bạch Khởi tự tin, mình cho dù không thể đánh với tam cấp ma thú nhưng dựa vào “Đạp vân bộ”, Cửu chuyển hồi sinh đan, bản thân vẫn có thể chạy trốn để giữ mạng sống.