Tổng Tài Lẳng Lơ, Tình Yêu Xấu

Chương 110 - Ở Trong Flub Tranh Giành Người

trước
tiếp

Cả ngày hôm nay Lâm Phiên Phiên đều không thể tập trung làm việc, vừa đến giờ tan tầm là cô liền vội vàng chạy đến bệnh viện để thăm cha, sau đó lại vội vàng về nhà.

Sở Tường Hùng vẫn chưa về đến nhà.

Lâm Phiên Phiên cảm thấy hụt hẫng, cô ngồi bệt xuống đất, cầm điện thoại ở trong tay, cô muốn gọi điện thoại cho Sở Tường Hùng nhưng lại không dám, cuối cùng thì Lâm Phiên Phiên quyết định gọi điện thoại cầu cứu Lâm Sương Sương.

Kết quả là cô còn chưa kịp nói gì thì giọng nói của Lâm Sương Sương đã vang lên từ đầu dây bên kia: “Alo, Phiên Phiên à, thật là trùng hợp, tớ cũng đang định gọi điện cho cậu, tớ đang ở FLub ASN nhưng lại quên mang tiền, cậu mau đến đây thanh toán giúp tớ, được rồi, cứ như thế nhé, bye bye!”

Đối phương vừa nói xong liền lập tức tắt máy.

Lâm Phiên Phiên cầm điện thoại, biểu cảm có phần dại ra, nghe giọng của Sương Sương là cô biết cô ấy đã uống rất nhiều, cho nên Lâm Phiên Phiên vội vàng cầm lấy ví tiền rồi ra khỏi nhà mà không chút do dự.

Hai mươi phút sau Lâm Phiên Phiên đã đứng ở trước cửa FLub ASN.

Đây là lần thứ hai Lâm Phiên Phiên đến những chỗ như thế này, vì thế cô không chỉ không quá khẩn trương như lần thứ nhất mà còn có phần bình tĩnh.

Tìm kiếm một lúc lâu thì Lâm Phiên Phiên cũng tìm thấy Lâm Sương Sương.

Nhưng bên cạnh Sương Sương còn có một người phụ nữ xinh đẹp, trang điểm quyến rũ, người phụ nữ này ôm lấy eo của Lâm Sương Sương, hai người dính lấy nhau, cùng nhau uống rượu thế nhưng tư thế của bọn họ lại vô cùng mập mờ.

Vừa nhìn rõ khuôn mặt của người phụ nữ kia thì cả người cô đều trở nên cảnh giác, bởi vì cô ta cũng chính là người mà cô đã gặp trong lần đầu đến đây, nếu như lúc đó không có Sở Tường Hùng đứng ra thì chỉ sợ là cô sẽ phải chịu thiệt.

Cô tiến về phía hai người bọn họ, sau đó bỏ tay của người phụ nữ kia ra khỏi eo của Lâm Sương Sương, rồi kéo con ma men Sương Sương về phía của mình, dáng vẻ của cô lúc này giống như một con gà mẹ đang xù lông bảo vệ con mình, cô trừng mắt về phía người phụ nữ xinh đẹp kia: “Cô ấy là bạn của tôi, với lại cô ấy cũng chỉ thích đàn ông nên mong cô đừng làm phiền cô ấy.”

Người phụ nữ xinh đẹp kia hơi ngẩn ra, sau đó lại lập tức nở một nụ cười vô cùng cuốn hút, cô ta cầm cốc rượu đi về phía Lâm Phiên Phiên, ánh mắt quyến rũ không ngừng di chuyển trên người cô, giọng nói lại có phần tùy tiện: “Thì ra là cưng! Lâu rồi không gặp, hình như là cưng lại đẹp lên không ít, Sở Tường Hùng đâu, sau hắn không đi cùng với cưng?”

Lâm Phiên Phiên nghe thấy vậy thì biết người phụ nữ này có quen biết với Sở Tường Hùng, hơn nữa nghe giọng nói thì có vẻ như cô ta có chút cố kỵ anh ấy, cô khẽ dừng lại một chút, sau đó lên tiếng: “Tường Hùng đương nhiên là sẽ đi với tôi rồi, anh ấy đang chờ tôi ở bên ngoài.”

Nói xong thì Lâm Phiên Phiên liền giúp Lâm Sương Sương trả tiền rượu rồi nhanh chóng đỡ cô ấy rời khỏi nơi này.

Không ngờ người phụ nữ xinh đẹp kia lại chặn đường đi của cô, cô ta mỉm cười rồi nói: “Người đẹp, đừng nói dối trước mặt chị, phải biết rằng cưng nói dối trước mặt chị thì chả khác nào múa rìu qua mắt thợ cả. Nếu Sở Tường Hùng đến đây thì sao hắn có thể để cho một mình cưng đi vào một nơi hỗn loạn như FLub này còn bản thân hắn thì ngồi đợi ở ngoài, theo suy đoán của chị thì Sở Tường Hùng cũng không biết cưng đến đây để tìm cô bạn này của cưng.”

Sắc mặt của Lâm Phiên Phiên trở nên trắng bệch, nhưng cô vẫn lấy hết dũng khí để lên tiếng: “Cô tránh ra, chúng tôi phải rời khỏi đây.”

“Chị đây không tránh.”

Người phụ nữ xinh đẹp chỉ về phía Lâm Sương Sương rồi nói: “Bạn của cưng đã đồng ý tối nay sẽ theo chị, nếu như cưng muốn đi thì đi đi, nhưng bạn của cưng phải ở lại.”

“Cô nói dối, Sương Sương không phải là lesbian, cô ấy sẽ không nói những lời đó với cô, cô tránh ra, nếu cô còn đứng đó cản đường thì tôi sẽ gọi người đến.”

Lâm Phiên Phiên lập tức đứng che trước người Lâm Sương Sương.

Người phụ nữ xinh đẹp kia nghe thấy vậy thì lập tức bật cười: “Kêu người đến đây? Người đẹp, em còn có thể đáng yêu hơn được không? Em muốn kêu cứu ở một nơi như thế này sao? Em muốn gọi ai? Ai sẽ quan tâm đến em? Mọi người đều đến đây để chơi, nếu không dám chơi thì đừng có đến. Nói tóm lại là hôm nay chị đã nhắm trúng bạn của em rồi.”

Cô ta vừa nói xong thì lập tức nắm lấy tay của Sương Sương, kéo về phía mình.

Lúc này thì Lâm Sương Sương đã say đến mức không nhấc nổi mí mắt, cả người cô ấy đều dựa lên người của Lâm Phiên Phiên, người phụ nữ xinh đẹp kia vừa kéo một cái là cô ấy lập tức ngã vào trong lòng đối phương, còn Lâm Phiên Phiên thì vội vã ôm chặt lấy Lâm Sương Sương, không để cho người phụ nữ kia đắc ý.

Nhưng Lâm Phiên Phiên lại không nghĩ là người phụ nữ kia lại khỏe như vậy, cô vốn không phải đối thủ của cô ta, nên khi nhìn thấy Lâm Sương Sương bị người phụ nữ này lôi đi thì cô gấp đến mức phát khóc.

Đúng lúc này lại có một người đàn ông mặc đồ màu đen chặn đường của người phụ nữ kia, tuy còn khá trẻ nhưng giọng nói lại lộ ra sự uy nghiêm không cho phép người khác chống lại và cả sự tức giận, nói với người phụ nữ xinh đẹp kia: “Em đã gây sự đủ chưa?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.