“Không đâu, mời giám đốc Liên ngồi” Nam Cảnh Hành chỉ vào sofa.
“Lần này tôi đến là vì chuyện của Bách Nghề” Liên Thắng Lợi giảm thái độ của mình xuống rất thấp.
Nam Cảnh Hành mang vẻ mặt chẳng biết chuyện gì, “Về chuyện gì của cô Liên mà phải đến tìm tôi? Giám đốc Liên, ông hãy nói rõ một chút, tôi và cố Liên chẳng có chút quan hệ gì cả.”
“Điều này tôi biết” Liên Thắng Lợi vội nói.
“Vậy tại sao lại liên quan đến cô Liên?” Nam Cảnh Hành hỏi.
Liên Thắng Lợi nén giận trong lòng, đưa mắt nhìn chàng trai đã biết mà còn cố ý hỏi trước mặt mình. Rõ ràng ông có yêu cầu nhưng lại không thể nói được gì, trong lòng càng tức giận Liên Bách Nghề hơn. Nếu không phải là Liên Bách Nghệ, ông hà tất phải đến đây ăn nói khép nép xin lỗi yêu cầu Nam Cảnh Hành tha thứ?
“Bài báo của Nam m hôm qua về Bách Nghê…”
“A” Nam Cảnh Hành ngạc nhiên, “Là cái đó, trước đó tôi cũng không biết. Nam m là tập đoàn lớn như vậy, bên dưới có rất nhiều công ty con phụ trách các công việc khác nhau, tôi cũng không thể can thiệp hết mọi chuyện, nếu không thì sẽ bận không ngừng đúng không? Hôm qua tôi cũng xem tin tức xong mới nhìn thấy” Nam Cảnh Hành cười nói.
Trong lòng Liên Thắng Lợi cười lạnh, có quỷ mới tin lời cậu!
“Điều này tôi đương nhiên hiểu, nên lần này đến là muốn giám đốc Nam giúp đỡ tháo tin tức đó xuống, hoặc là viết một bài nói bài báo đó chỉ là chuyện hiểu lầm. Dù sao thì con gái tôi vẫn còn trẻ, mang tiếng như vậy thật không dễ nghe”
Nam Cảnh Hành mỉm cười, không nói gì thêm.
Qua một hồi, Nam Cảnh Hành mới nói: “Vậy giám đốc Liên có thể cho tôi biết, cô Liên gặp mặt người đó là vì lí do gì? Người trong video tối có quen biết, đó là cậu của bạn gái tôi. Không sợ giám đốc Liên chế cười, người cậu đó rất không ra gì, âm thầm hãm hại bạn gái tôi, cướp đoạt tài sản của ba mẹ cô ấy, phá hoại danh dự cô ấy. Người như vậy, sao có thể qua lại với cô Liên?”
Liên Thắng Lợi cũng không ngốc, thần sắc hơi biến động, nói: “Nói như vậy, giám đốc Nam đã sớm biết người đàn ông trong video không phải là chồng của người phụ nữ trung niên kia?”
Nam Cảnh Hành mỉm cười, “Thân phận của ông ta, tôi đã sớm biết, nhưng tin tức này tối hôm qua tôi mới nhìn thấy.”
Lời của Nam Cảnh Hành trôi chảy trót lọt, Liên Thắng Lợi muốn bới móc cũng không tìm ra được lỗi.
Liên Thắng Lợi không vòng vo nữa mà nói: “Lần này tôi đến là để thay mặt Bách Nghề xin lỗi cậu và cô Trình. Đứa con gái đó của tôi là do tôi dạy không tốt, lại được mẹ nó chiều hư. Tối hôm qua xảy ra chuyện, trước tiên tôi đã bảo nó đến xin lỗi.”
Liên Thắng Lợi cười khổ, “Chỉ là nó không biết sai nên không chịu đến. Nó đã đi vào chỗ bế tắc, nói thế nào cũng không nghe lời.”