‘- Ngươi hẳn đã nghe câu chuyện về người tiền nhiệm của mình rồi? – Thần Tình dừng lại, chợt hỏi.
Mai Lang Vương rũ mắt, nhẹ đáp – Không, ta không bận tâm.’
-o-
Trên đỉnh Phan Xi Păng mù mây từ xa xưa đã tồn tại một cánh cửa bí mật. Các vị Thần gốc vẫn quen gọi nó là ‘Cánh cửa cấm’. Nó được tạo ra từ thời của Kinh Dương Vương – Cha của Lạc Long Quân. Đó là nơi người Lạc Việt giam cầm bọn thần biến chất.
Thần biến chất là những vị thần gốc hoặc Vương có sức mạnh to lớn nhưng phạm phải tội ác nghiêm trọng đến mức bị tước đi tư cách thần. Bọn chúng sẽ bị nhốt vào ‘Cánh cửa cấm’ và vĩnh viễn không thể trở lại thần giới nữa. Chẳng ai biết phía sau cánh cửa đó là một không gian như thế nào, người đã bị đưa vào đó thì muôn đời muôn kiếp cũng không thể trở ra.
Dù ‘Cánh cửa cấm’ có thể xem là nhà ngục thép nhưng bọn thần biến chất bị nhốt trong đó cũng là những thành phần không vừa. Chúng đã tập hợp sức mạnh lại, quyết tâm phá vỡ cánh cửa để thoát ra ngoài. Cuối cùng, sau bao năm phá hoại điên cuồng, chúng suýt nữa đã khiến cánh cửa bung ra. May mắn thay, Kinh Dương Vương và Lạc Long Quân đã gia cố cánh cửa kịp thời.
Sức mạnh của hai vua quá to lớn khiến cho bọn phản thần bên trong không thể chống lại. Cánh cửa trở về hiện trạng ban đầu và bọn chúng tiếp tục bị giam. Khi Kinh Dương Vương chìm vào giấc ngủ và sau đó, Lạc Long Quân cũng ngủ say, ‘Vì sao lõi’ không yên tâm về bọn phản thần nên đã quyết định nhập sức mạnh của mình làm một với ‘Cánh cửa cấm’, trở thành ‘chiếc khóa’ giữ chặt cửa lại.
‘Vì sao lõi’ ở lại đỉnh Phan Xi Păng từ đó, nàng ở đấy vừa trông giữ cánh cửa vừa trông giữ cõi thần. ‘Vì sao lõi’ và Hoa Thần tiền nhiệm của Hoa giới có một mối giao tình. Phan Xi Păng và Khau Pạ cũng gần nhau nên Hoa Thần thường tới lui chuyện trò cùng nàng.
Phong Thần tiền nhiệm là một người có dã tâm khôn lường. Ông ta muốn thống nhất cõi thần và đặt nó dưới sự thống trị của một vị vua duy nhất. Lúc đó, Đông Bắc và Tây Bắc chiến tranh liên miên. Hoa Thần là Lạc tướng của Tây Bắc còn Phong Thần là người nắm giữ binh lực của Đông Bắc.
Hai người đó chưa từng giáp mặt nhau trên chiến trường. Nguyên nhân là do Hoa Thần không thích lộ diện với bên ngoài. Dù nàng nổi tiếng khắp cõi thần nhưng có rất ít người được diện kiến dung nhan nàng. Nàng thích tĩnh tu ở một nơi và chỉ giao lưu với những bằng hữu thân thiết.
Năm đó, Hoa Thần đến Tản Viên Sơn làm chút việc, trên đường quay về lại chạm mặt Phong Thần. Phong Thần đem quân đến định ám sát nàng nhưng do không biết được dung mạo nàng, hơn nữa Hoa Thần còn mặc thường phục, cho nên ngài ấy đã lầm tưởng rằng nàng chỉ là một tiên nữ bình thường.
Nhan sắc kiều diễm của Hoa Thần khiến cho Phong Thần điên đảo. Ngài nhanh chóng rơi vào tình yêu cùng nàng. Họ đến với nhau và sống hạnh phúc một thời gian, Hoa Thần tin rằng nàng có thể cảm hóa trái tim của người đàn ông này, có thể khiến Phong Thần quay đầu, bắt tay hòa bình với Lạc Việt.
Đáng tiếc, Phong Thần là một tên cầm thú. Khi hắn biết nàng chính là Hoa Thần, hắn đã buộc nàng phản bội Hùng Vương và giúp hắn đạt được tham vọng. Hoa Thần không đồng ý nên đã rời bỏ hắn mà trở về Khau Pạ. Lúc ra đi, nàng đang mang thai tháng thứ tám.
Không chiêu dụ được nàng khiến Phong Thần điên cuồng, hắn quyết tâm tiêu diệt nàng cho bằng được. Nếu không thể khiến nàng đi theo hắn thì hắn sẽ giết nàng để trừ hậu hoạn, hắn cũng sẽ cướp lại giọt máu của mình.
Thời gian ấy, trong nội bộ Thần giới bắt đầu lan truyền một tin đồn, rằng Phong Thần đã tìm cách thỏa thuận với bọn thần biến chất. Hắn sẽ thả chúng ra và mượn sức mạnh của chúng để thực hiện tham vọng. Chẳng ai biết thực hư tin đồn ra sao, ‘Vì sao lõi’ vẫn ở yên trên đỉnh Phan Xi Păng và không có chuyện gì xảy ra nên tin đồn dần lặng xuống. Thế rồi đùng một ngày, Phong Thần xua quân đến tiêu diệt Hoa giới. Hai bên đánh nhau kịch liệt, cuối cùng Hoa Thần chết còn Phong Thần thì mất tăm.
Cũng từ đó mà Hoa Tiên không còn sống ven Khau Pạ nữa, cuộc chiến đó gây ra cho họ quá nhiều đau thương mất mát. Họ trở về cổng thông hành và sống khép kín trong vùng đất của mình. Vĩnh viễn hạn chế tiếp xúc với bên ngoài.
– Ngươi hẳn đã nghe câu chuyện về người tiền nhiệm của mình rồi? – Thần Tình dừng lại, chợt hỏi.
Mai Lang Vương rũ mắt, nhẹ đáp – Không, ta không bận tâm.
Chuyện về Hoa Thần tiền nhiệm là điều cấm ở Hoa giới. Mai Lang Vương chưa bao giờ tiếp xúc với bất kì thứ gì dù là thông tin hay kỉ vật liên quan đến ngài khi còn ở quê hương. Mãi sau này, khi chàng rời khỏi Hoa giới và đến những vùng đất khác học tập làm việc thì mới nghe loáng thoáng chuyện ấy, dù vậy, chàng không quan tâm.
Tại sao chàng phải chú ý đến chuyện của người khác chứ? Đó là chuyện riêng tư cơ mà? Cho dù có là chuyện của Hoa Thần đi nữa thì cũng chẳng liên quan gì đến chàng. Ngài ấy đã trông coi Khau Pạ rất tốt và làm tròn chức trách của mình, giờ ngài ấy cũng ra đi rồi, không cần thiết phải lật đi lật lại câu chuyện xưa cũ ấy nữa.
– Ừ, cứ thế đi. – Thần Tình gật đầu, uống một ngụm trà, cười nhẹ nhõm – Cứ sống an nhiên tự tại như vậy đi, đó là may mắn của ngươi.
Mai Lang Vương không nói gì.
Thần Tình tiếp tục kể – Vì mối quan hệ thân thiết trước đó giữa Hoa Thần và ‘Vì sao lõi’, cho nên sau khi cuộc tương tàn kia diễn ra, phía Đông Bắc không tìm thấy xác của Phong Thần, bọn chúng đã tin rằng Hoa Thần phong ấn Phong Thần vào ‘Vì sao lõi’. Tin đồn đó nổi đình nổi đám khắp Thần giới suốt một thời gian dài rồi chìm lỉm mất tăm. Cho đến khi ‘Vì sao lõi’ rơi, nó đã bị đào lên, nhiều người cho rằng việc rơi của ‘Vì sao lõi’ là do Đông Bắc đứng phía sau.
– Nhưng An Dương Vương đã giúp đỡ chúng ta rất nhiều trong việc ngăn chặn các hiểm họa.
– Ừ, vậy nên tin đồn đó đã chìm hẳn.
– Mai Lang Vương, dù ta không biết Phong Thần có thỏa thuận gì với bọn ác thần phía sau ‘Cánh cửa cấm’ hay không nhưng sau khi ‘Vì sao lõi’ trở thành ‘chiếc khóa’ cho cánh cửa đó thì Lạc Long Quân đã gọi ta đến và trao cho ta cuộn giấy điệp này. Bên trong nó là những nguyền thuật được tạo ra để khống chế ‘Vì sao lõi’. Nó có vẻ đến từ sau ‘Cánh cửa cấm’, ta thật sự chưa từng chú tâm đến nó quá nhiều bởi vì nghĩ rằng bọn sa ngã trong ấy còn khuya mới thoát ra ngoài được. Nhưng, dấu ấn trên tay Sao đã khiến ta thay đổi suy nghĩ, dường như có một thế lực nào đó đã liên lạc được với bọn phản thần và nắm được các nguyền thuật của chúng. Thế lực đó nhiều khả năng liên quan đến Phong Thần tiền nhiệm. Chúng đã nhắm vào Sao, trong tay em ấy là ‘Cánh cửa cấm’ và vận mệnh của cõi Thần, ngươi phải bảo vệ em ấy thật kĩ lưỡng!
– Hiển nhiên rồi, ta sẽ bảo vệ em suốt đời. – Mai Lang Vương ngẩng đầu, nghiêm trang đáp.
Thần Tình trầm lặng quan sát chàng hồi lâu, đôi mắt nâu ấy thật vững vàng và kiên định. Hắn khiến người ta có thể yên tâm tin cậy đấy nhỉ?
– Được rồi, đi đi, đừng chần chừ nữa. – Thần Tình bảo chàng.
– Vâng, cảm ơn ngài vì cuộn giấy điệp này. – Chàng nói và giao trả nó cho nàng.
– Không cần đâu. – Thần Tình khoát tay – Giữ đi, từ nay nó sẽ do ngươi trông giữ.
Mai Lang Vương nhìn cuộn giấy một lúc, sau đó vâng theo lời nàng, chàng điểm thần lực lên nó, gửi nó về Mai Viện và đứng dậy chào nàng, rời đi. Khi chàng ra đến cổng, Thần Tình đột nhiên cười bảo chàng – Lúc nào Sao gật đầu thì đến tìm ta, ta giúp cho.
Mai Lang Vương hơi dừng bước chân, trao về nàng một ánh nhìn nghi hoặc, chàng không hiểu ý nàng. Thần Tình cũng không giải thích, nàng chỉ cười bí hiểm. Mai Lang Vương cau mày, cúi chào nàng lần nữa và rời đi gấp gáp.