Không Còn Là Nữ Phụ

Chương 18 - Chương 18

trước
tiếp

Mộc Trà cắn môi đẩy hắn ra, cô chỉnh quần áo của mình thật ngay ngắn rồi đứng dậy.

– Tôi sẽ gọi người tới đón anh. Tôi về đây.

Mộc Trà nhanh chóng chạy đi. Cô chạy thật nhanh, không phân định phương hướng.

Thượng Tử Đằng muốn nắm tay cô kéo lại thì cô đã chạy mất. Hắn rũ mí mắt, đưa tay lên trán. Một dòng nước ấm từ khóe mắt hắn chảy xuống. Là nước mắt sao? Khi đàn ông khóc thật sự cũng chỉ vì một chữ *Tình*

________^-^____________>_<_______
Mộc Trà về đến nhà liền nằm vật ra ghế sô pha.

Bạch Bạch tiến đến cọ cọ cái đầu trắng mềm của nó vào người cô. Tiểu Bạch nhảy lên chỗ cô nằm bên cạnh.

———Cốc cốc ——–

Mộc Trà uể oải đứng dậy ra mở cửa. Hai hàng lông mày nhíu chặt

– Bác sĩ Tiêu, anh đến đây làm gì?? Anh hình như rất rảnh?

Mộc Trà định khóa chặt cửa nhưng bàn tay to lớn của hắn giữ cửa lại. Tiêu Phong nhanh chân chèn cửa đi vào nhà cô thoải mái.

Không uổng công hắn cho người theo dõi cô thì mới biết được cô ở đâu.

Bạch Bạch ngẩng đầu nhìn người lạ. Tiểu Bạch dò xét đi xung quanh. Mộc Trà thật tức đến thổ huyết thôi. Cô hung hăng xông đến

– Tên này, anh bị khùng sao? Anh đang xâm nhập gia cư bất hợp pháp đó?!!….Tôi… Tôi… Tôi sẽ kiện anh đó!!

Tiêu Phong yêu nghiệt mỉm cười. Vô sỉ nhéo má cô yêu chiều.

– Anh ở nhà vợ của anh thì có gì là sai?? Em không cần phải kích động đến vậy đâu!

Mộc Trà vung tay muốn tát hắn nhưng không tát được mà còn bị hắn nắm ngược lại đưa lên môi cắn nhẹ.

Hắn ta biết cô cùng tên Lãnh Hàn mặt than kia quan hệ. Hắn ta cũng biết cô không tự nguyện trong chuyện đó. Hắn cho người theo dõi cô. Nhìn màn hình điện thoại tiếng gầm gừ, tiếng thở dốc…từng âm thanh truyền đến làm hắn tức giận không thôi. Bình thường Lãnh gia an ninh chặt chẽ khó có thể vào . Thế mà khi thuộc hạ của hắn đột nhập lại dễ như ăn cháo. chứng tỏ Lãnh Hàn biết có người theo Mộc Trà bị theo dõi cố ý bố trí an ninh không nghiêm ngặt để bọn nam nhân thích cô nhìn thấy cảnh đó. Khẳng định chủ quyền. Tiêu Phong vác Mộc Trà lên vai, khóa cửa cẩn thận rồi đặt cô lên ghế sô pa cạnh đó. Một tay nâng nhẹ cằm cô, nhếch khóe môi

– Hôm nay em sẽ thành nữ nhân của Tiêu Phong anh.

Mộc Trà còn đang há mồm tròn mắt kinh ngạc thì gương mặt tuyệt mĩ của Tiêu Phong đã cúi gần xuống, chuẩn xác hôn lên môi cô. Hắn nâng mặt cô đầy dịu dàng

Đối với sự dịu dàng này, Mộc Trà….. Cô lại thấy ấm áp… Cô điên rồi sao??

Mắt cô vẫn mở, nhìn thấy rõ hàng lông mi của hắn không hè run rẩy như cô.

– Chúng ta sẽ mãi bên nhau…. Còn có cả baby của hai chúng ta nữa.

Hắn hôn lên trán cô rồi ôm chặt cô ngủ.

———

Bên ngoài kia hai chú chó trắng như cục bông đứng trước cửa phòng cô, sửa ba tiếng rồi trở về chuồng nhắm mắt đi ngủ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.