Võ Thần Nghịch Thiên: Ma Phi Chí Tôn

Q.3 - Chương 7 - Gia Tộc Luyện Trận Sư

trước
tiếp

Edit: Thiên Hạ Đại Nhân

Sườn núi cao đất vàng, nhìn lại một cái là một mảnh hoang vu.

Lúc này trên đất cao, nữ tử mặc một áo choàng màu trắng, áo choàng tuyết trắng che kín cát vàng đang cuốn đến kia, chỉ là ở trong cuồng phong, bước chân của nàng rất là gian nan.

“Bây giờ cách Thanh Thành hẳn là không xa, nhưng nơi trục xuất này xác thật rất rộng lớn, một chốc một lát đoán chừng không thể rời khỏi nơi này……”

Bàn tay của Quân Thanh Vũ ngăn cản cuồng phong, xuyên qua khe hở ngón tay nhìn không trung xám xịt một mảnh kia, trong lòng hơi trầm xuống.

Bây giờ, cũng không biết Vô Tình ở chỗ nào……

“Rất nhanh sẽ phải tới Thanh Thành, ta cũng nên tiếp tục đi rồi……”

Nàng khẽ cong khóe môi lên, trên khuôn mặt thanh lệ dần có nụ cười.

Nàng có một loại dự cảm, chỉ cần ở Thần Cảnh là có thể trưởng thành lên, cuối cùng có thể gặp lại Vô Tình……

Thanh Thành không có trấn nhỏ lạc hậu, nhưng cũng không tốt đến đâu, nhưng mà, ở trên đường phố Thanh Thành cũng phồn hoa, người đến người đi, ngựa xe như nước.

Quân Thanh Vũ vừa tiến vào trong Thanh Thành, mọi người đã đưa tới ánh mắt kinh ngạc, chợt nhỏ giọng nói gì đó với người bên cạnh, ánh mắt rất là đồng tình dừng ở trên người nàng.

Cho dù bọn họ nói rất cẩn thận, nhưng nhĩ lực của Quân Thanh Vũ cường hãn ra sao? Vẫn nghe được những lời này rõ ràng……

“Lại là một người từ ngoài đến, hơn nữa lại là một nữ nhân, lần này nàng khẳng định xong đời rồi.”

“Hừ, nói nhỏ thôi, ngươi xem bên hông nàng treo ngọc bội kia, nàng hẳn là người của Cuồng Long Bang……”

“Ha ha, Tư Đồ gia tộc kia cũng mặc kệ ngươi đến từ thế lực gì, đi vào địa phương này, cần phải giao ra phần lớn phí thông hành, nếu không, cũng đừng nghĩ thông qua.”

Tư Đồ gia tộc đó là thế lực gì?

Trong Tư Đồ gia tộc này, chẳng những có vài cường giả Thần Cảnh, còn một Luyện Trận Sư gia tộc, nghe nói trong Tư Đồ gia tộc có được một Luyện Trận Sư bát cấp, cho nên mới có thể khiến Tư Đồ gia tộc trưởng thành trong thời gian ngắn ngủn đến nông nỗi như thế……

Nghe mọi người nghị luận, Quân Thanh Vũ từ từ ngước mắt lên, vào lúc này, đoàn người đập vào trong mắt nàng.

Không biết có phải oan gia ngõ hẹp hay không, người đi ở đằng trước bất ngờ đó là nam nhân đã từng tranh đoạt Cửu Tinh Liên Tử với nàng ở chợ đen……

“Là ngươi!”

Nam nhân liếc mắt một cái đã thấy được Quân Thanh Vũ, khóe môi nở nụ cười lạnh.

Lúc trước, vốn là hắn nhìn trúng Kim Liên kia, lại bị nha đầu thúi này cướp đi, bởi vì lão đại chợ đen là một cường giả Thần Cảnh, hắn không thể trêu vào, nên tạm thời rời đi. Chờ nha đầu thúi kia rời khỏi chợ đen mới động thủ, ai ngờ đúng lúc nhận được nhiệm vụ của gia tộc vì vậy mà rời đi, không nghĩ tới, lại vừa khéo như thế, lại để hắn ở nơi này gặp được nha đầu thúi này…

“Ha ha!” Nam nhân ngửa đầu cười to hai tiếng, khóe môi cong lên nụ cười lạnh lẽo: “Nha đầu thúi, giao Kim Liên ra đây!”

Quân Thanh Vũ nâng ánh mắt thanh lãnh lên, giọng nói không nóng không lạnh, nghe không ra bất kì cảm xúc gì: “Nếu ta nói không thì sao?”

Trong khoảnh khắc, sắc mặt của nam nhân biến đổi, nụ cười lạnh ở khóe môi càng sâu: “Chẳng lẽ ngươi không biết quy củ của Thanh Thành chúng ta? Muốn thông qua nơi này cần phải để lại phí qua đường, bằng không, ngươi không chỉ không thể thông qua từ nơi này, cuối cùng còn không thể quay về!”

Hắn nâng cằm, từ trên cao nhìn xuống Quân Thanh Vũ, ánh mắt cao ngạo kia như đang nhìn một con kiến bé nhỏ không đáng kể……

Phí qua đường là quy củ nơi này của bọn họ, đương nhiên, Tư Đồ gia tộc cũng không phải là ai cũng đều sẽ chiếm đoạt, nếu đi ngang qua chính là cường giả Thần Cảnh, rất tự nhiên sẽ để cho bọn họ thông qua.

Hiện giờ Quân Thanh Vũ vẫn chưa tới Thần Cảnh, lại là lẻ loi một mình, khó tránh khỏi người của Tư Đồ gia tộc sẽ khinh thường nàng…

“Tránh ra!”

Khuôn mặt của Quân Thanh Vũ trầm xuống một chút, giọng nói đặc biệt lạnh lẽo.

“Ngươi nói cái gì?” Sắc mặt của nam nhân càng thêm âm trầm, đôi mắt như rắn độc nhìn chằm chằm Quân Thanh Vũ: “Nếu ngươi không biết tốt xấu như thế, cũng đừng trách ta không khách khí, người đâu, bắt nàng lại cho ta! Tất cả đồ vật trên người đều đoạt đi! Nha đầu thúi, Tư Đồ Chấn Vân ta đã cho ngươi cơ hội, là ngươi vẫn không quý trọng, cho nên, hậu quả này đều là ngươi nên nhấm nháp!”

Trong phút chốc, các hộ vệ vốn còn ở xung quanh nam nhân tập thể đều bọc đánh về phía Quân Thanh Vũ.

Mà nhìn thấy một màn này, tập thể cư dân trong Thanh Thành đều tản về hai bên, để ra một vị trí thật lớn ở bên cạnh vây xem cuộc vui.

Với bọn họ mà nói, loại cảnh tượng này cũng không xa lạ, cơ bản mỗi ngày đều sẽ xảy ra, tuy nói bây giờ gặp nạn chính là một nữ tử tuyệt mỹ, nhưng mà, không có người ngu ngốc sẽ vì một người xa lạ mà đối nghịch với Tư Đồ gia tộc như vậy, kia căn bản chính là hành vi tìm chết.

Quân Thanh Vũ hít sâu một hơi, xem ra mặc kệ mình đến chỗ nào, cũng đều không tránh được bị người tìm phiền toái……

Nàng từ từ nâng tay lên, trong nháy mắt, một đại kiếm to trôi nổi ở trước mặt nàng.

Quân Thanh Vũ cầm kiếm trước mặt, dưới ánh mắt thanh lãnh bắn ra hai tia lạnh lẽo: “Các ngươi muốn chiến, ta phụng bồi, chỉ là, ta sẽ không khuất phục.”

“Ha ha!” Tư Đồ Chấn Vân cười to hai tiếng, kiệt ngạo khó thuần nói: “Hy vọng đến lúc đó ngươi còn có thể nói ra lời như thế……”

Ở một khắc kia tất cả mọi người rút vũ khí ra, khi chạy đến Quân Thanh Vũ, đại kiếm nàng nắm chặt trên tay dâng lên ngọn lửa mãnh liệt.

Trong khoảnh khắc ngọn lửa kia bao trùm toàn bộ thân thể nàng, nữ tử trong ngọn lửa mặt mày thanh lãnh, áo bào trắng ở trong gió khẽ bay, tóc đen xẹt qua khuôn mặt tuyệt mỹ kia, khiến nàng thoạt nhìn chấn động lòng người như thế.

Mọi người ngây người một chút, sau khi phục hồi tinh thần lại, ngăn chặn kinh sợ trong lòng lại xông về phía Quân Thanh lần nữa Vũ.

Cũng chỉ là một tiểu nha đầu mà thôi, bằng thực lực của bọn họ, chẳng lẽ ngay cả một tiểu nha đầu trẻ cũng tuổi không thể thu phục?

Chỉ là những người này rõ ràng xem trọng mình, đúng lúc này, kiếm trong tay Quân Thanh Vũ chợt biến thành một hỏa long, bắn thẳng vào không trung, phát ra một tiếng rống to kinh người, rồi sau đó ngọn lửa kia hình thành thân thể thật lớn trực tiếp quay ở xung quanh Quân Thanh Vũ cuốn hết bên cạnh lên.

Ầm ầm ầm mấy tiếng, ngay tức khắc quét tất cả mọi người ra ngoài, còn không đợi bọn họ phục hồi tinh thần lại, Quân Thanh Vũ lại nâng kiếm trong tay lên lần nữa……

“Hồng Liên Bạo Phong Kiếm!”

Ầm!

Ngọn lửa gió lốc thổi quét đến, như tận thế trải rộng ở khắp thiên địa, các hộ vệ Tư Đồ gia tộc đều hoảng sợ mở to hai mắt nhìn, căn bản không ai có thể phản ứng kịp, đã bị gió lốc mãnh liệt kia cuốn vào trên không.

Ẩn ẩn, còn nghe được từng tiếng hét to tê tâm liệt phế……

Sắc mặt của Tư Đồ Chấn Vân hoàn toàn thay đổi: “Ngươi cũng dám đối xử với người Tư Đồ gia tộc ta như vậy, gia chủ của chúng ta nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi!”

Quân Thanh Vũ không nói gì, nàng rũ mắt nhìn khuôn mặt tái nhợt của Tư Đồ Chấn Vân, từ từ đi qua, giờ khắc này, cuồng phong cuốn lên tóc đen kia, trên khuôn mặt tuyệt mỹ của nữ tử là một vẻ thanh lãnh.

“Đi chết đi!”

Trong lòng Tư Đồ Chấn Vân nhiễm sát khí, hét lớn một tiếng xông về phía Quân Thanh Vũ, mà đối phương chỉ nhìn hắn một cái, hắn đã cảm giác được đầu óc ong một tiếng trống rỗng.

Chờ hắn phục hồi tinh thần lại, chợt nhìn thấy đại kiếm trong tay Quân Thanh Vũ đã trảm phá trời không, như một ánh lửa chém về phía đầu của hắn……

“Không!”

Khóe mắt của Tư Đồ Chấn Vân muốn nứt ra, khàn cả giọng hét lớn nói.

Mắt thấy đại kiếm sắp rơi xuống, đáy mắt hắn hiện ra tia tuyệt vọng……

“Dừng tay!”

Bỗng nhiên, một tiếng hét tức giận từ phía sau truyền đến, như là một ánh sáng nhanh chóng xẹt qua trời cao, đứng ở trước mặt Tư Đồ Chấn Vân, ông ta vung tay lên, một ánh sáng màu xanh lục bắn ra ngoài, ầm một tiếng bắn về phía đại kiếm trong tay Quân Thanh Vũ.

“Phụt!”

Quân Thanh Vũ phun ra một ngụm máu tươi, bước chân đột nhiên lui về phía sau, vẻ mặt ngưng trọng nhìn nam nhân trung niên trống rỗng xuất hiện.

Thần Cảnh sơ cấp!

Thực lực của nam nhân này lại là ở cấp bậc Thần Cảnh! Tuy chỉ là một sơ cấp, nhưng cũng không phải là Thánh Cảnh có thể ngăn cản……

Nếu lấy Chu Tước Bảo Đỉnh ra, cũng có một đường hy vọng, nhưng người nơi này quá nhiều, nàng không thể giết hết mọi người, huống chi, Thần Cảnh này không bằng cấp với Lâm Nghi, thực lực của ông ta tuyệt đối cường đại hơn Lâm Nghi rất nhiều.

Quan trọng nhất chính là, nàng cần phải có cũng đủ nắm chắc giết ông ta, nếu không, Chu Tước Bảo Đỉnh bại lộ ra ngoài, sẽ đưa tới càng nhiều phiền toái.

Nàng không muốn mạo hiểm như vậy!

“Gia chủ!”

Nhìn nam nhân trung niên trước người, trong lòng Tư Đồ Chấn Vân đại hỉ, ánh mắt âm độc nhìn về phía Quân Thanh Vũ. Hiện giờ gia chủ tới, lần này là nha đầu này chết chắc rồi.

“Tiểu cô nương, ngươi thật sự là rất to gan, ở trong Thanh Thành ta, ra tay với người Tư Đồ gia tộc ta!” Đôi mắt của Tư Đồ Thanh rơi xuống trên người Quân Thanh Vũ, giọng lãnh lệ nói: “Là ai cho ngươi quyền lợi lớn như vậy?”

Quân Thanh Vũ lau vết máu ở khóe miệng, cười lạnh một tiếng: “Chẳng lẽ, ta còn phải đứng ở chỗ này bị người Tư Đồ gia tộc các ngươi giết sao?”

“Tiểu nha đầu, Tư Đồ gia tộc ta đều không phải là ác nhân, chỉ cần ngươi giao ra bảo bối trên người, ta đương nhiên sẽ không làm khó dễ ngươi.” Trong mắt Tư Đồ đầy lạnh lẽo, hùng hổ doạ người nói: “Bây giờ, ta có thể cho ngươi một cơ hội, để lại toàn bộ bảo bối trong tay ngươi, hơn nữa vừa rồi tay nào giết người của ta thì chặt tay đấy, ta sẽ cho phép ngươi sống!”

Giọng điệu của ông ta, như để Quân Thanh Vũ sống là như ban ân lớn vậy.

Chúng thú Tiểu Hoàng Nhi trong Chu Tước Bảo Đỉnh giận tím mặt, muốn từ trong bảo đỉnh lao ra, lại bị Quân Thanh Vũ ép lại.

Nói thật, bây giờ bảo nàng đối mặt với Thần Cảnh, nàng căn bản không có chút nắm chắc nào……

Đột nhiên, Quân Thanh Vũ một chưởng đánh về phía Tư Đồ Thanh.

Tư Đồ Thanh sửng sốt một chút, như không nghĩ tới tiểu nha đầu này sẽ động thủ với mình, mà ngay ở lúc ông ta ngây người, Quân Thanh Vũ chợt lóe từ bên người ông ta, chạy như bay về con đường phía trước.

Chợt, một giọng nói thanh lãnh theo gió truyền vào tai, khiến Tư Đồ Thanh tức xanh cả mặt.

“Tư Đồ gia tộc, chuyện hôm nay ta nhớ kỹ, rồi sẽ có một ngày sẽ trả lại cho các ngươi.”

Nhìn bóng dáng rời xa kia, Tư Đồ Thanh nắm chặt nắm tay, hàm răng nghiến ken két nghẹn ra mấy chữ: “Ngươi cho rằng, ngươi có thể trốn sao?”

Đã bao lâu? Đã bao lâu không ai dám đối xử với Tư Đồ gia tộc ông như vậy? Nha đầu thúi này quá không biết tốt xấu, tuyệt đối không thể giữ lại!

Xoạt!

Bỗng nhiên, thân thể của Tư Đồ Thanh xẹt qua hư không, đuổi theo về phía Quân Thanh Vũ…

Ầm!

Một đạo chưởng phong đánh vào trên lưng Quân Thanh Vũ, cơ thể của nàng lập tức phóng nhanh về phía trước, rất nhanh tăng lớn tốc độ, nhưng tốc độ của nàng có nhanh, cũng không nhanh bằng Tư Đồ Thanh thân là Thần Cảnh, chỉ nửa ngày hai người đã rút nhỏ khoảng cách……

“Tiền bối, giúp ta cảm ứng một chút, nơi nào không có ai!”

Ánh mắt Quân Thanh Vũ chợt lóe vài cái, nàng muốn bỏ xa ông ta trên không chỉ sợ có chút khó khăn, như vậy, cũng chỉ có một biện pháp…


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.