Edit: Sakura
Nhìn thấy vệt đỏ thẫm trên ga giường thì Mặc Thành Đường rất cảm động, anh không nghĩ tới Hoàng Bảo San sẽ tặng lần đầu tiên cho anh, anh kích động nói không nên lời, thấy vẻ mặt của Mặc Thành Đường, Hoàng Bảo San vừa ngượng ngùng mặc quần áo vừa nói thỏ thẻ:
“Anh Thành Đường, em thuộc về anh đấy, bất kể người hay trái tim đều nguyện ý nghe theo anh xử lý.” Một cây này làm cho Mặc Thành Đường cảm động khiến anh lại đặt cô ở dưới người, hai người lại một hồi vận động.
Lúc hai người tình thâm ý trọng, cha mẹ Bách Hợp sau khi được Bách Hợp nhắc nhở thì cảnh giác Mặc Thành Đường hơn, tuy mẹ Bách không hy vọng con rể mình coi trọng lại là loại người như thế, nhưng mà dù sao thân phận người nhà họ Bách khác biệt nên hai vợ chồng vẫn thuê người theo dõi Mặc Thành Đường, đến lúc nhìn thấy tập ảnh Mặc Thành Đường cùng cô gái khác đang mây mưa thì ba Bách suýt nữa tức điên, mẹ Bách cũng sợ ngây người mắng máu chó phun đầy đầu Mặc Thành Đường và Hoàng Bảo San không biết xấu hổ này.
Bách Hợp vụng trộm cười đến mức đau cả ruột, mà trong tình tiết câu chuyện thì cuối cùng Hoàng Bảo San cũng hiến tặng trái tim, thế nhưng mà Bách Hợp đều không hề đồng tình cô ta, cô gái này cũng rất bỉ ổi, nếu tốt bụng như thế vì sao biết rõ người ta có vị hôn thê còn muốn chen vào, nói cái gì muốn làm bạn gái của người ta cảm nhận được tình yêu trước khi chết, dưới đời này cóc ba chân thì mới hiếm chứ đàn ông hai chân thì đầy. Đàn ông độc thân dạng gì mà chả có lại càng muốn đi chiếm vị hôn phu của người khác, sau khi chết còn đặt bẫy, cái gì mà trong lòng anh có em, trong lòng em có anh, đấy không phải khiến cho Mặc Thành Đường nhớ kỹ cô ta sao, khiến cho tình cảm vợ chồng Bách Hợp và Mặc Thành Đường không thuận lợi à.
Nếu cô ta thực sự vĩ đại như biểu hiện thì cũng sẽ không làm nhiều chuyện như thế, chết rồi lại còn khiến Mặc Thành Đường nhớ thương cô ta cả đời, cuối cùng làm cho nhà họ Bách nhà tan cửa nát, kỳ thật Hoàng Bảo San đã thắng, cô ta nhận được tình yêu cô ta muốn, thuận tiện chia rẽ hoàng tử và vị hôn thê của hoàng tử, cuối cùng Mặc Thành Đường coi cha mẹ Hoàng Bảo San thành cha mẹ ruột, cho dù Hoàng Bảo San chết thì cũng đáng.
“Không được, tha cho bọn họ dễ như thế thì tôi không cam lòng.” Cha Bách oán hận cầm ảnh chụp trên tay, nhìn con gái đang ngồi im lặng mà đau lòng, muốn dỗ con gái nhưng trong nhất thời lại không biết nói thế nào, bởi vậy liếc nhìn mẹ Bách, đương nhiên mẹ Bách đau lòng con gái tuy trong lòng mắng chửi đôi nam nữ chó má này nhưng vẫn tới chỗ con gái.
“Tiểu Hợp, chúng ta không cần Mặc Thành Đường nữa, bệnh của con thì cha mẹ sẽ nghĩ biện pháp khác, chúng ta không tin hiện tại kỹ thuật chữa bệnh tiên tiến như thế về sau có lúc sẽ chữa khỏi bệnh cho con.” Bà không dám nhắc tới chuyện của Mặc Thành Đường, trước kia Bách Hợp rất yêu Mặc Thành Đường, rất sợ nhắc tới thì Bách Hợp sẽ không chịu đựng được.
Cha mẹ Bách Hợp thật lòng yêu thương con gái, trong mắt bọn họ mang theo lo lắng, Bách Hợp nhìn thấy nên cảm giác rất ấm áp, càng kiên định bảo vệ nhà họ Bách, để cho nhà họ Mặc chết đi.
Cô vỗ vỗ tay mẹ Bách, giả bộ kiên cường rồi nói: “Mẹ, con không sao, đồ đạc người ta đã dùng qua, con nhất định sẽ không cần, con chỉ không cam lòng, nhà họ Mặc chiếm nhiều lợi ích của chúng ta như thế, nếu Mặc Thành Đường không thích con, ngại con vướng víu thì có thể nói thẳng, không nên dùng phương pháp này tổn thương con.” Càng nói thì Bách Hợp càng không giả bộ được nữa, dứt khoát nhào vào lòng mẹ Bách, giả bộ thương tâm không muốn nói tiếp nữa.
Cha Bách đang oán hận ở một bên cũng vội vàng ngồi xuống bên cạnh con gái , vừa vỗ lưng con gái vừa nói: “Con gái ngoan, con yên tâm, baba nhất định sẽ không bỏ qua cho nhà họ Mặc, trước kia bọn họ ăn hết của chúng ta bao nhiêu chỗ tốt, lúc này ba muốn bọn họ đền gấp hàng nghìn lần.”
Ảnh chụp Mặc Thành Đường vừa mới bị nhà họ Bách thấy không bao lâu, Hoàng Bảo San cũng đưa ra đề nghị gặp vị hôn thê của Mặc Thành Đường. Hai người đã yêu đương đến mức này, tuy nói hai người còn không có thâm tình đến mức Mặc Thành Đường nguyện ý vì một người bạn gái mà muốn Bách Hợp chết, có lẽ sau khi xảy ra quan hệ nam nữ thì một ít yêu cầu nhỏ này thì Mặc Thành Đường vẫn cam nguyện thỏa mãn Hoàng Bảo San.
Lúc này anh rất tự tin, coi như mình mang Hoàng Bảo San đến thì Bách Hợp cũng sẽ không nói cái gì cả, đến lúc đó mình chỉ cần nói với Bách Hợp rằng Hoàng Bảo San là người hiến tim cho cô ấy, anh tin tưởng Bách Hợp cũng sẽ sợ chết mà muốn sống đấy, vừa nghe đến có cơ hội sống tiếp coi như có chỗ không đúng thì cũng nhất định mắt nhắm mắt mở làm bộ không thấy.
Huống chi nhà họ Bách rất tín nhiệm anh ta, từ nhỏ Bách Hợp lại yêu anh như thế, Mặc Thành Đường lại không nghĩ tới những người này lại không tin mình lại muốn tìm người điều tra mình.
Bởi vì gần đây kết giao với Hoàng Bảo San khiến cho Mặc Thành Đường rất vui vẻ, loại vui vẻ này khác với lúc trước anh ở cùng Bách Hợp bị bệnh tim bẩm sinh, anh có thể tùy thời tùy chỗ muốn Hoàng Bảo San, cô ấy lại si tình với mình, không giống như Bách Hợp, yêu mình nhưng có thể vì gia thế mà cô có một loại khí thế cao cao tại thượng trời sinh. Hơn nữa bởi vì cô có bệnh nên không thể làm được chuyện nam nữ, cô mang danh vị hôn thê mình đã lâu, bình thường ngoại trừ hôn mặt ra thì ngay cả miệng cô mà Mặc Thành Đường cũng chưa từng hôn qua, rất sợ cô thiếu không khí mà ngất xỉu.
Đủ loại khách quan đương nhiên ở cùng với Hoàng Bảo San thú vị hơn nhiều, Mặc Thành Đường đã hơn nửa tháng không đi bệnh viện thăm Bách Hợp rồi, lúc này Hoàng Bảo San nhắc tới muốn nhìn vị hôn thê của anh, anh mới nhớ tới Bách Hợp, lúc dẫn Hoàng Bảo San đến bệnh viện thì chụp hụt, được bác sĩ nói từ tháng trước Bách Hợp đã ra viện rồi.
Trong lòng Mặc Thành Đường tức Bách Hợp xuất viện mà không nói với mình một tiếng, dẫn Hoàng Bảo San đến chỗ nhà họ Bách ở.
Nhận được người làm thông báo nói rằng Mặc Thành Đường đã đến thì cha mẹ Bách Hợp mặt tái nhợt, tuy công ty của ông rất lớn nhưng gần đây có nhiều việc xảy ra như vậy, ông chỉ có mỗi một con gái độc nhất, rất sợ con gái nghĩ không thông cho nên mang hết công việc về nhà làm thuận tiện ở cùng với con gái, ngoại trừ lúc họp có lẽ đã lâu ông không đến công ty, ngay cả mấy cuộc họp nhỏ ông chỉ cần chủ trì xem tin tức ở nhà mà thôi.
“ Đồ chết tiệt này còn dám tới.” Mẹ Bách chửi ầm lên, đang lúc bà tức giận thì cha Bách cho người bảo Mặc Thành Đường vào.
Lúc này Mặc Thành Đường rất mất hứng, anh là con rể của Nhà họ Bách, lúc nào đi vào nhà vợ tương lai còn phải thông báo, anh dẫn Hoàng Bảo San đến thì sắc mặt hơi khó coi, còn nói với cha Bách: “ Bác trai, có phải bảo vệ trông cổng không biết con?”