Nhật Ký Xuyên Không Vào Inuyasha

Chương 61 - Ngoại Truyện

trước
tiếp

cuộc chiến kết thúc cũng đã hơn 20 năm, cuộc sống của mọi người đã ổn định, lâu lâu Tatsu sẽ đến làng của con người thăm Kagome và Sango

qua ngần ấy năm, Kagome cũng đã trở thành mẹ của 4 đứa con, và Sango cũng có những 3 đứa và hiện tại đã lên chức ngoại

Tatsu vẫn không thay đổi, dáng vẻ cứ như thiếu nữ nhưng với Kagome và Sango thì khác, họ vẫn không thắng được thời gian, trở thành phụ nữ gần tuổi tứ tuần rồi, cô ngồi cạnh họ cứ như mẹ và con gái

Ôm đứa bé còn đỏ hỏn trên tay, cô yêu thích không thôi… tới bây giờ Tatsu và Sesshomaru vẫn chưa có nổi một đứa con, người trong tộc đang làm ầm ĩ cả lên, nếu không phải nhờ có hắn và Yue thì có lẽ cô không có thể vui vẻ ngồi đây với hai người họ

gia đình của Kagome và Sango vẫn rất hạnh phúc, mỗi lần nhìn cứ như tấu hài, 20 năm trôi qua vẫn không mấy thay đổi, Miroku vẫn tính tình háo sắc với Sango,chuyên đi lừa gạt mấy tên nhà giàu, lâu lâu thì tia những cô em gái xinh đẹp liền bị Sango nhéo tai đau la oai oái, thấy vậy thôi chứ hắn ngắm thôi, còn ngoại tình thì gần như chưa có một tin đồn gì của hắn về việc xấu này, ngoài cái tính tưng tửng thì cũng coi đây là một ông chồng tốt

còn Kagome và Inuyasha thì khỏi nói, đang nói chuyện êm thắm cái đùng một cái cãi nhau lòng trời nổ đất, kết thúc cuộc tranh cãi chính là câu nói huyền thoại “ngồi xuống”

con cái ở nhà đó nhìn mà quen, mỗi lần thấy cha mẹ cãi nhau điều cùng nhau chạy ra ngoài chơi để tránh cái nồi hay cái nắp vô tình bay trúng rồi cỡ một khắc sau thì tự nhiên thấy cha mẹ chúng ấm áp như chưa có chuyện gì xảy ra

cái này có phải là yêu nhau lắm cắn nhau đau không nhỉ, Tatsu im lặng nghĩ

“Dì… cũng mau chóng sanh con đi, đến cả mẹ con đã có cháu rồi” Hana… đứa con của Kagome lên tiếng, chị cả của cô đã có thai 3 tháng, năm sau là lâm bồn rồi

Tatsu đâu phải không muốn, mà là chưa thể có được, cơ thể cô mới bình phục gần đây, đang thuận theo tự nhiên thôi nhưng tới bây giờ vẫn không động tĩnh gì thật là buồn bực

Advertisement / Quảng cáo

trở về nhà… ngẩn ngơ nhìn cái bụng của mình, vô thức chọc chọc vài cái, thầm nghĩ tại sao chưa có động tĩnh nhỉ

“ngươi lại gì vậy?” lão Jaken đứng thấy hành đồng trông thực ngốc nghếch của cô, buộc miệng hỏi

“tại sao gần 1 năm rồi mà ta vẫn chưa có thai nhỉ” Tatsu buồn rầu tâm sự với lão, dù gì ở cạnh nhau rất lâu, cô cũng coi lão là bạn già đi cà khịa khắp nơi, cứ thấy yêu quái nào chướng mắt là cùng nhau soi mói từ trên xuống dưới, không chừa một điểm hở nào mà không soi cả

“ngươi nghĩ muốn là có sao, nên nhớ ngươi là còn người còn đại nhân là yêu quái, xét về giống loài thì hai người bất đồng khó có là điều dĩ nhiên” lão cho cô cái ánh mắt khinh thường, nhếch môi nói

nhưng chả phải Kagome sau khi kết hôn với Inuyasha một năm là có con, trong truyện tranh phim hoạt hình bán yêu cũng quá chừng đi, sau đến cô mọi chuyện lại khó vậy

Cô không tin là không thể có con được

thế là mỗi tối liều mình hy sinh, như một con sói đói thịt, nhào đến Sesshomaru đòi thịt, mặc dù ngày hôm sau cơ thể đau nhức như trải qua mấy trăm trận chiến, cô vẫn kiên định vì mục tiêu đặt ra

Sesshomaru dĩ nhiên thịt dâng tới miệng, sao có thể từ chối, rất phối hợp với Tatsu cùng nhau tạo ra tiểu cún con

sau chín chín tám mươi mốt chiêu thức, một trăm lẻ tám tư thế thêm bảy bảy bốn chín ngày thì Tatsu cũng có con, cô mừng đến phát khóc, nếu còn không chịu có con, coi chừng bây giờ cô còn không thành hình người mất

coi như là kỳ nghỉ lễ dài sau những ngày sinh hoạt mệt nhọc đi

nhưng Sesshomaru lại không hài lòng lắm, vì Mai đã dặn, mấy tháng đâu phải kiêng cử chặt chẽ nhất là chuyện chăn gối nếu không sẽ động thai

thật là… đang được ăn trong bữa tiệc thịt ngon lành bỗng dưng cho thau nước lã, hắn tự dưng mất cảm xúc với đứa trẻ trong bụng Tatsu…

nhìn nàng lúc nào cũng chỉ lo cho nó mà quên cả hắn, cảm giác bất mãn càng tăng lên

là một người khá nhạy cảm, Tatsu dĩ nhiên là biết phu quân mình bất thường, nhưng đến khi hỏi là miệng kín như bưng… cô đành hừ một cái xách cái bụng mấy tháng của mình đi ra ngoài

nhưng nhớ lại từ khi có bầu tới giờ cũng ít nhìn hắn nên đành hạ nước quay lại, hắn vẫn ngồi đó, tay cầm sách, chăm chú đọc đáng chú ý hơn là cái trang đó nãy giờ rồi mà chưa thấy thay đổi

nghĩ lại lúc cần thì bám dính không cần là lơ là, trông cô bây giờ cũng thật tra

Ôm cái bụng nặng nề ngồi xuống, Sesshomaru tuy trông có vẻ không quan tâm song vẫn luôn chú ý đến cô, thấy cô muốn ngồi, mặt hầm hực vẫn đỡ cô ngồi cạnh hắn

Đang suy nghĩ sao dỗ cái chồng mặt lạnh này của mình thì hắn cẩn thận xoa cái bụng nhô gần vượt mặt của cô, Tatsu quan sát, hắn quả thật là người ngoài lạnh trong nóng, nhìn ánh mắt của hắn đi… dịu dàng biết bao nhiêu

cô thở dài một tiếng, ngồi dựa vào lòng hắn, nghĩ cũng tội, từ khi mang thai… trong người cô cũng hay khó chịu, cáu gắt vô lí người chịu là ai… dĩ nhiên chỉ có hắn

vòng tay ông lấy cổ hắn, Tatsu nhẹ nhàng hỏi “Sess…chàng nghĩ ta sẽ nam hay nữ”

Hắn nhìn như cảm nhận được đứa trẻ trong bụng cô là giới tính nào, nhưng vẫn im lặng… ở với hắn nhiều tự nhiên chính cô cũng đoán được

“không phiền gì cho chàng nữa chứ?” ta buồn bã nói, không phải là cô trọng nam khinh nữ, nhưng cái xã hội phong kiến này quá cổ hủ… không có nam nối dõi là không được, cô sinh con được lần này không biết khi nào mới có thể sinh được nữa

đã từng thấy một cặp gia đình quý tộc, người vợ chỉ vì sinh ba đứa con gái, ấy liền bị nhà chồng đuổi đi hoặc đẩy xuống làm thiếp, tìm một cô gái khác có thể sinh con trai

Tatsu tự nhiên thấy có gì đó hơi chạnh lòng, sinh nam hay nữ đâu phụ thuộc vào người vợ đâu, chủ yếu do đàn ông cơ mà… ấy thế luôn đổ dồn lên đầu những người phụ nữ yếu đuối đấy

“Đừng lo… nếu chúng thấy mạng quá dài thì cứ dị nghị” Sesshomaru gác cằm trên vai cô, tay vẫn nhẹ nhàng xoa bụng, trấn an cô

qua thêm một tháng, Mai bảo còn hai ba tuần nữa là lâm bồn… vì cầu may cô đi đến đền cầu nguyện… bất chợt đi đến một ngôi đền rất đẹp và lộng lẫy, cây cối bao quanh xanh tươi mát mẻ, tạo cảm giác bình yên cho người đến cầu nguyện

giữa dòng người đến đền, Tatsu nhìn thấy một người ngồi cầm một cây giấy đong đưa như thể buồn chán, nhưng ánh mắt lại rất dịu dàng nhìn những người đi đền

Advertisement / Quảng cáo

Ai cũng không thấy người đó… và cái dáng vẻ đó…

mái tóc màu bạc ngắn ngang vai, gương mặt hiền hậu cùng mắt kính tròng gọng vàng, trên người kimono xanh lá nhạt… là thổ thần Mikage?

ký ức chợt lùa về…lúc trước ở hiện đại, chính người này đã nói cô vẫn bình yên sống tốt…

Cô quay sang ông, mỉm cười chào hỏi, ông ấy khá ngạc nhiên vì có người thấy được mình, kèm theo con cáo kiêu ngạo đứng sau ông

đứng trước nơi cầu nguyện… Tatsu cầu cho Sesshomaru và cả đứa con gái sắp chào đời sẽ luôn hạnh phúc, khỏe mạnh..

vì bụng nặng nề… cô khó mà cúi 90 đồ nên chỉ hơi cúi người một chút

bên ngoài đã có người chờ, không ai khác chính là Sesshomaru, vì là yêu quái nên hắn không đi vào trong, cả hai có cảm giác ai đó quan sát mình, quay lại chính là thổ thần cùng với sứ thần của mình, họ khá ngạc nhiên vì con người và yêu quái ở cạnh nhau sau đó như hiểu gì đó, mỉm cười quay đi

ngày lâm bồn, khỏi phải nói phủ khi ấy loạn biết bao nhiêu, cô đã nhờ bà Kaede rồi cả Kagome, ấy vậy vẫn khá loạn

Tatsu rất bình tĩnh nghĩ là đau chắc cỡ kiếm đâm vài nhát thôi, nhiêu đó cô dư sức chống chịu, rốt cuộc là đau hơn cô nghĩ rất nhiều lần, nếu bây giờ đổi lại bị chém vài nhát mà đứa trẻ có thể ra đời liền, cô cũng chịu, đằng này có cứ đau dai dẳng suốt mấy canh giờ, mệt chết cô

“Á… Sesshomaru… đừng hòng sau này ta sẽ sinh con nữa… ĐAU QUÁ” vừa cô rặn cô vừa hét to, tại sao kẻ làm cô có thai lại không hề bị gì chứ… thật không công bằng, sau này cô sẽ cố gắng tìm kiếm trận pháp có thể chuyển đau đớn đến kẻ khác để cho mấy ông chồng biết, phụ nữ đẻ con không có dễ dàng gì

Sesshomaru bên ngoài nghe thấy liền biết bên trong không ổn, Tatsu là người sợ đau nhưng là người chịu đựng đau rất giỏi vậy mà có ầm ĩ la mắng đến vậy chứng tỏ đứa trẻ sắp sinh đang hành hạ cô đến mực nào

ngay cả Yue bên ngoài cũng đồng tình với cô, sinh con đối với phụ nữ giống như bước qua cổng sinh tử, con người khó khăn một phần, yêu quái chả khá hơn bao nhiêu, xem chừng có khổ hơn nhiều, đằng này Tatsu chỉ là con người lại mang thai con của đại yêu quái… đứa trẻ này xem chừng còn lâu mới rời bụng mẹ được

qua mấy trăm năm làm vợ chồng với Inu cũng vì lí do đó, một phần khó thụ thai và một phần là yêu quái cấp càng cao… khả năng mất mạng vì sinh con kèm theo đó mà cao theo

ấy vậy mà… cái tên bán yêu kêu có thể được 4 đứa… con bé loài người cũng lợi hại thật, Yue liếc nhìn kẻ bán yêu mặc áo đỏ kia, đang đứng bên ngoài vô tâm vô phế đùa giỡn với tên yêu tinh lùn kia

nhìn qua con trai mình, tuy hắn vẫn vẻ mặt chẳng đáng yêu tí nào, song cũng là đứa con bà đứt ruột sinh ra, bà cảm nhận được hắn vô cùng lo lắng cho vợ mình

cho đến khi… cả 4 người bên ngoài bất ngờ có gì đó không đúng… tại sao trong phòng lại có yêu khí, tuy mỏng nhưng không qua được khứu giác nhạy của họ, mỏng không pha tạp… yêu khí thuần chủng

đứa trẻ oa oa hai ba tiếng liền ngưng lại

bà Kaede ôm ra một khuyển yêu vừa sinh, yếu ớt như thể chỉ cần dùng sức một chút đã có thể bóp chết nó

“ban nãy khi sinh ra là hình dáng con người nhưng chỉ giữ được trong giây lát liền biến trở lại nguyên hình” đã thế bà cảm nhận được… đây là yêu quái thuần chủng

Yue kinh ngạc… ngay cả khi sanh Sesshomaru mất cả hai ba năm, hắn mới có thể tiến hóa thành người đã thời thời gian rất ngắn… xem ra trong tương lai người nối dõi tiếp theo đã định rồi

Sesshomaru nhìn đứa con mình vài giây liền đi vào trong, căn phòng còn nồng nặc mùi máu tươi, Tatsu suy yếu nằm trên giường, gương mặt xanh xao như mới vừa bệnh nặng, cơ thể hắn mất hơn chục năm mới khỏe mạnh nay có lẽ phải dưỡng lại từ đầu

“Con khỏe chứ ” Tatsu yếu ớt nói chuyện

“Rất tốt” Sesshomaru vuốt mái tóc ướt đẫm mồ hôi của cô, nhẹ nhàng nói, không ngại mùi mồ hôi mà hôn lên trán cô “nàng cố gắng rồi”

“ừm…” Tatsu hạnh phúc cười nhẹ… do mệt quá nhanh chóng chìm vào giấc ngủ

tỉnh lại đã hai ba ngày rồi, ánh sáng mặt trời làm chói mắt cô, phải chờ một lúc mới giúp cô thích ứng với ánh sáng được, người bước vào là Sesshomaru theo cùng là đứa trẻ còn đỏ hồng được bọc kỹ càng

một tay bồng trẻ, một tay đỡ ta ngồi dậy, khi bồng con của mình, cảm giác thật lạ cùng với sự yêu thích không muốn rời… đây là cảm giác làm mẹ sao…

có điều sao lại là yêu quái nhỉ?

Advertisement / Quảng cáo

Tatsu tò mò nhìn sang Sesshomaru, hắn bèn nói “mẫu thân nói có thể do sức mạnh của đá minh đạo cùng với việc sức mạnh của ta dưỡng trong cơ thể nàng, đứa trẻ trong bụng ngày qua ngày hấp thu nên mới có thể trở thành một yêu quái”

đó là lí do vì sao khi sinh xong, sinh mệnh của nàng rất mỏng, rất may Mai đã kịp thời chữa trị, nên Tatsu chỉ cần nằm nửa tháng là có thể đi lại bình thường

nghe vậy cô liền nghĩ, cái này chả khác gì ở cữ cả, trề môi ghét bỏ… nằm trên giường nữa tháng chả khác này muốn giết nửa mạng của cô

“Vậy tên của đứa trẻ là gì?” đã hai ba ngày rồi nên nàng nghĩ hắn xem chừng đã đặt tên

“Ta chưa đặt” hắn hờ hững bảo

Tatsu không có gì để nói, xem chừng muốn ta đặt tên hoặc là hắn không quan tâm lắm đến nó, nhưng ta nghĩ tốt nhất vẫn để ta đặt, đứa con gái của cô sao này cô không muốn có cái tên lạnh lùng khát màu gì đâu

“Nyoko Taishou” nàng là kho báu của cô, là viên ngóc của do cô và hắn cùng tạo ra

“tùy nàng” hắn mỉm cười, tuy rất nhẹ

Tatsu hôn lên trán đứa trẻ yếu ớt trong chăn, chúc một lời chúc tốt đẹp, cô sẽ cùng hắn nuôi nấng nàng trở thành một người đáng tin cậy, có thể nàng sẽ không phải người thừa kế nhưng nhất định sẽ không phải ai có thể động vào, tự lập tự chủ giống cha không bị bất kỳ yếu tố bên ngoài tác động làm ảnh hưởng

Nyoko con gái ta, mẹ cùng cha mong con sẽ trưởng thành như bao yêu quái khác, tự mình khám phá thế giới xung quanh, tự do tìm kiếm sức mạnh và tự mình tìm được được hạnh phúc của mình mà không ảnh hưởng của bất kỳ bộ phận, cá nhân nào

P/S: nói thiệt… thấy người ta viết kết của ngoại truyện nào cũng hay hoặc ý nghĩa, Thỏ không biết nên viết sao nên có gì đừng ném gạch Thỏ nhe


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.