Sau cái ngày mà Phương Kiều và Kỳ Thiên giở chứng giận dỗi nhau vì ba cái lí do nhảm nhí để hành xác Uyển Nhi và Nhất Hàm thì mọi chuyện đều trở nên bình yên tốt đẹp. Bình yên đến nỗi cũng trở nên đáng nghi. Những chiếc “hộp quà” máu me với những lời cảnh cáo không còn được gửi đến nữa. Đây liệu có phải sự bình yên trước bão giông? Uyển Nhi và Nhất Hàm cùng với Kỳ Thiên và Phương Kiều vẫn điều tra về thân thế của mẹ Uyển Nhi. Thân thế của bà ngày một rắc rối nên tiến triển vô cùng chậm. Nhưng công ty Thiên Nhi bỗng phát triển mạnh một cách đáng nghi ngờ. Hàng loạt dự án lớn cứ lần lượt tìm đến công ty của Uyển Nhi. Doanh thu của công ty cũng theo đó mà tăng lên nhanh chóng, nhưng Uyển Nhi và Kỳ Thiên không cảm thấy vui vẻ trước việc công ty ngày càng thuận lợi như này. Không phải anh và cô thích bị ngược đãi mà là việc này quả thật không bình thường. Làm gì có cái chuyện mà hắn buông tha cho cô và anh như thế trừ khi đang có âm mưu gì đó chờ đón cô. Uyển Nhi nhận thấy chuẩn bị có một cơn bão lớn sắp đến rồi. Hôm nay cũng như bao ngày qua lại có cuộc gọi từ người muốn hợp tác với công ty cô. Nhưng hôm nay có chút đặc biệt đó là một công ty được đầu tư từ nước ngoài. Bên đó muốn gặp cô nói chuyện. Uyển Nhi tuy có chút ngờ vực nhưng cũng đồng ý luôn.
*
Tại một nhà hàng sang trọng tại trung tâm thành phố.
Uyển Nhi và một người đàn ông với thân hình vô cùng cao lớn. Có lẽ anh phải cao tới gần 1m90. Anh sở hữu nét đẹp lai vô cùng cuốn hút với đôi đồng tử xanh nước biển đậm. Khuôn mặt anh vô cùng lạnh lùng, trầm tĩnh lên tiếng giới thiệu:
“Chào giám đốc Bạch, tôi là David đến từ công ty LKP”
Uyển Nhi nở nụ cười thân thiện đáp lại:
“Chào anh! Tôi là Bạch Uyển Nhi.”
David chu đáo gọi món. Trong lúc đợi món ăn được đưa lên David có đưa cô xem tập tài liệu và hợp đồng, rồi anh lãnh đãm lên tiếng thuyết trình:”Cô Bạch! Công ty chúng tôi là công ty tư nhân từ nước ngoài bây giờ muốn mở rỗng lĩnh vực trong nước, nhận thấy Thiên Nhi quả có thể giúp đỡ công ty chúng tôi phát triển hơn nưaz nên rất mong bên các vị có thế tạo điều kiện. ”
Bạch Uyển Nhi khẽ nhíu mày trước phúc lợi của công ty đối phương đưa ra. Phải nói rằng công ty đối phương đứa ra ưu đãi vô cùng lớn. Uyển Nhi cũng ngờ vực trong lòng không có đời nào mà có công ty ưu đãi như vậy được. Cô quyết định lên tiếng hỏi:
“Tại sao công ty anh lại cho chúng tôi khúc lợi cao như vậy?”
David không hề tỏ ra lúng túng hay mất bình tĩnh, vẫn một vẻ trầm luôn như thế có điều khóe môi vẫn hơi nhếch lên rồi mở miệng nhàn nhạt đáp lại:
“Công ty của cô cho chúng tôi danh tiếng để thuận lợi tiến vào thị trường trong nước, chúng tôi trả công cho cô tiền có gù sai sao? Và còn nữa, chúng tôi chỉ đang chu cấp cho công ty cô một ít tiền ngộ nhỡ sau này chúng tôi thành công rồi công tmy cô lại rơi vào cảnh khốn khổ lúc đó lấy tiền đó ra mà cứu chữa. ”
David không ngại gì hết ngạo mạn nói. Nhưng chính sự ngạo mạn, tự tin đó lại làm Uyển Nhi tin anh ta để rồi cô đã đưa ra sai lầm trong cuộc đời mình! Cô ký vào bản hợp đồng đó xong, David xem xét lại một lần nữa rồi mới đứng lên nói:
“Tính cách cô đặc biệt như tên công ty của chúng tôi vậy! Hợp tác vui vẻ. Thật xin lỗi cô bây giờ tôi lại có việc rồi nên không thể dùng bữa với cô được, tiền tôi đã trả chúc cô một bữa ăn ngon miệng! ”
David nói xong cũng rời đi luôn. Nghe anh ta nói Uyển Nhi cũng chỉ biết cười nhiệt thành đáp lại. Nhìn bàn ăn với đầy đủ món, mà cô vô cùng mãn nguyện và hạnh phúc. Tự nhiên có phúc ăn! Uyển Nhi với tâm thái thoải mái ngồi ăn nhưng mới ăn được một nửa cô bỗng khựng lại không ăn nữa. Có phải cô đã bỏ xót chi tiết nào không? Sao cô như có cảm giác mình đã bỏ lỡ một điều gì vậy nhỉ? “Tính cách cô đặc biệt như tên công ty của tôi?” Ý anh ta là sao? Đây đơn giản là anh ta thấy cô đặc biệt như công ty của anh ta hay thực chất là anh ta đang muốn nhắc nhở cô điều gì? LKP? Tên công ty của anh ta đang muốn ẩn chứa điều gì? Uyển Nhi nhức đầu khi nghĩ đến vấn đề này. Uyển Nhi không nghĩ nữa tập trung vào việc ăn uống.
Đúng là sau sự kí kết hợp đồng với công ty LKP đó công ty của cô có tiến triển mạnh mẽ
hẳn. Uyển Nhi cũng bận rộn giúp công ty đó về lĩnh vực PR. Vì quá bận rộn mà Uyển Nhi hầu như quên bẵng đi sự việc lời khen “đặc biệt ” của anh chàng con lai đó. Cô tính là sau khi việc làm cho hợp đồng này ổn thỏa rồi cô sẽ điều tra về việc anh ta muốn nhắc nhở cô sau.
*
Tại một phòng làm việc với xung quanh là bóng tối. Người đàn ông với dung mạo đẹp hơn con gái kia lại một lần nữa xuất hiện, bên cạnh là một anh chàng người con lai với thần sắc lạnh lùng, trầm tĩnh. Đôi đồng tử xanh nước biển nhìn vào gương mặt của Uyển Nhi trên màn hình lấp lánh tia hy vọng. Bỗng tiếng đàn ông trầm khàn lên tiếng:
“David! Ngày mai chúng ta có thể trả thù cho Miên thị một tay chúng ta gây dựng rồi. Haha…cô gái đó thật ngốc!”
David không nói gì chỉ lặng nhìn Uyển Nhi qua cái màn hình máy tính. Đến bao giờ cô mới chú ý đến lời nhắc nhở của anh? Lục Kình Phong quả thật anh ta nói đúng! Cô ngốc, thật ngốc! Chắc lần này sẽ là lần đầu tiên trong cuộc đời David anh không hoàn thành tốt nhiệm vụ mất!