Cố Tư Ức đi ăn với Hạ Chi Tuyển rồi quay về phòng ngủ, các bạn cùng phòng lập tức kéo cô đến nói chuyện.
“Buổi chiều cái anh đến tìm cậu là ai thế?”
“Trời ơi, đẹp trai lắm ý!”
“Công nhận là quá tuấn tú, mình sống đến tuổi này rồi, thế mà lần đầu tiên được nhìn thấy một nam sinh đẹp trai đến thế…”
“Quả thật là đẹp trai đến mức làm cho người ta không thể kiềm chế nổi, cứ muốn nhìn mãi nhìn mãi, tiếc là anh ấy đi nhanh quá.”
Cố Tư Ức nói: “Anh ấy là bạn trai của mình đấy, tên là Hạ Chi Tuyển, học năm hai trường bọn mình luôn, khoa Công trình Hàng không.”
“Trời…” Ba cô bạn đồng loạt kêu lên.
“Tư Ức à, cậu muốn làm cho người ta căm hận vì ghen tỵ đấy à?”
“Bản thân đã xinh đẹp rồi, thế mà còn có bạn trai đẹp trai như thế nữa!”
“Đã thế lại còn học chung trường đại học! Đúng là trời sinh một cặp.”
Cố Tư Ức ngượng ngùng mỉm cười, dáng vẻ rất ngọt ngào: “Anh ấy giỏi lắm, là thủ khoa thi tốt nghiệp đấy, thành tích học của mình cũng là do có anh ấy kèm cặp cho, năm cấp ba luôn dạy mình học.”
Ba cô gái lại gào khóc kêu than.
“Hu hu, sao lúc mình học cấp ba lại không có một người bạn trai như vậy chứ, toàn một mình thức đêm học thôi.”
“Mẹ nó, mình cảm thấy thanh xuân của mình bị chó ăn rồi.”
Cố Tư Ức cười nói: “Trường chúng ta có rất nhiều nam sinh đẹp trai ưu tú mà, các cậu cố mà tận dụng triệt để bốn năm sinh viên đi.”
Vương Thù cười ranh mãnh: “Mình sẽ hướng mục tiêu tới các anh đẹp trai đây…”
Sau khi tán gẫu một lúc, mối quan hệ của bốn người lại càng thêm thân thiết.
Buổi tối nằm lên giường rồi mà vẫn còn nói chuyện trời Nam biển Bắc, cuối cùng chủ đề lại quay về các sinh viên nam trong lớp…
Các cô gái hăng hái bình luận, Cố Tư Ức thì ngơ ngác, cô không có ấn tượng mấy về bọn họ, bao gồm cả cái anh lớp trưởng đại diện mà mấy cô bạn nói là rất đẹp trai.
Trước khi ngủ, cô cầm điện thoại lên gửi tin nhắn cho Hạ Chi Tuyển: “Anh ngủ chưa?”
Anh nhắn lại rất nhanh: “Vẫn chưa.”
Ý Trên Mặt Chữ: “Sắp nửa đêm rồi, anh mau nghỉ ngơi đi.”
X: “Ừ.”
Ý Trên Mặt Chữ: “Ngủ ngon ~”
X: “Ngủ ngon.”
Chúc anh ngủ ngon xong, Cố Tư Ức lại mở Taobao ra xem, gõ từ khóa “Đau vai cổ”, sau đó nhìn thấy các loại miếng dán chuyên dụng, cô chọn ba loại đắt tiền nhất cho anh dùng thử xem có hiệu quả không.
Hạ Chi Tuyển nằm trên giường kí túc xá, tâm trạng rất mâu thuẫn.
Rõ ràng lúc ôm cô ngủ anh cảm thấy rất khổ sở, hưng phấn đến quá nửa đêm vẫn không ngủ được.
Nhưng không ngủ chung anh vẫn thấy khó chịu, dù sao thì ngủ với cô còn có thể hôn một cái ôm một cái coi như giải khát.
Trong đầu lại hiện ra hình ảnh đẹp tuyệt trần đêm hôm đó, cùng với xúc cảm cực kỳ đòi mạng ở tay… Anh lại bị kích động rồi.
.
Hôm sau, các sinh viên năm nhất bắt đầu tập quân sự.
Các bạn cùng phòng cứ kêu than mãi, Cố Tư Ức phải an ủi: “Nghe nói một số trường còn phải đi đến nơi khác để tập đấy, bọn mình được tập ngay tại trường là hạnh phúc lắm rồi.”
“…Mình có thể không cần cái loại hạnh phúc này không?” Mấy cô gái thật sự không thể lạc quan được như Cố Tư Ức.
Ánh nắng mặt trời sáng rực, mọi người đứng đổ mồ hôi dưới cái nóng, lớp trưởng đại diện Trương Tư Thành đi tới.
Sau khi nói mấy câu với huấn luyện viên, hắn gọi Cố Tư Ức ra nói: “Em đi theo anh đến phòng tài liệu.”
Cố Tư Ức hỏi: “Tại sao? Có chuyện gì ạ?”
Trương Tư Thành gật đầu: “Ừ, người hướng dẫn có dặn dò, trước tiên em cứ đi theo anh đã.”
Thế là Cố Tư Ức phải đi theo hắn.
Hai người rời khỏi bãi tập, đi qua mấy tòa nhà, Trương Tư Thành dẫn cô tới một căn phòng làm việc không người, nói: “Em phân loại đống hồ sơ tài liệu này giúp anh.”
Trên bàn chồng chất rất nhiều thứ, Cố Tư Ức nhìn mà đau cả đầu.
Có thể đừng bắt cô làm mấy chuyện này được không? Vẫn còn chưa bầu ban cán sự mà, sao lại gọi cô chứ?
“Chúng ta cùng nhau làm.” Trương Tư Thành cười nói, “Em không phải lo, hai tuần tới em có thể ở trong này từ từ làm, không cần tập quân sự.”
Cố Tư Ức nhìn vị lớp trưởng đại diện này, chân thành hỏi: “Có thể đổi người khác không ạ?”
“…??” Trương Tư Thành sững người.
Các sinh viên nữ không phải đều luôn muốn trốn tập quân sự hay sao? Cả ngày đứng phơi nắng, mệt muốn chết, tới đây ngồi quá rảnh rang còn gì, hắn vì muốn tốt cho cô nên mới tạo cho cô phúc lợi này.
Tất nhiên, cũng tranh thủ để tạo cơ hội gần gũi với cô nữa.
Cố Tư Ức nói: “Em không muốn ở đây làm cái này, anh có thể hỏi các bạn khác trong lớp em xem có ai muốn làm được không?”
Trương Tư Thành điều chỉnh lại suy nghĩ, nói: “Sao em lại không muốn làm?”
Cố Tư Ức rất thẳng thắn: “Phiền lắm, em thà tập quân sự còn hơn.”
Trương Tư Thành: “…”
“Được rồi, để anh hỏi người khác xem.” Hắn cười nói.
Hắn không có quyền gì ép cô phải làm cả, nếu cô muốn đi thì đành để cô đi thôi.
“Cảm ơn lớp trưởng.” Cô lễ phép cúi đầu một cái rồi quay người đi.
Trương Tư Thành ngẩn ngơ nhìn theo bóng lưng cô…
Mấy cô bé xinh đẹp đều có cá tính như vậy sao?
Hắn sững sờ trong chốc lát, sau đó bước nhanh đuổi theo: “Để anh đưa em đi.”
Cố Tư Ức nói: “Không cần đâu ạ, anh còn nhiều việc phải làm, em không làm chậm trễ thời gian của anh đâu, em nhớ đường tới bãi tập mà.”
Trương Tư Thành: “…”
Cố Tư Ức lại trở về sân tập, tham gia tập quân sự.
Giờ nghỉ giải lao, mấy cô gái nói chuyện phiếm với nhau, có người hỏi Cố Tư Ức: “Lớp trưởng đại diện tìm cậu làm gì thế?”
“Làm mấy việc lặt vặt thôi.” Cô nhún vai đáp.
“Thế sao cậu lại quay về rồi?”
“Mình từ chối mà.”
“Mình thì tình nguyện đi làm mấy việc vặt đấy, tập quân sự mệt lắm, hai tuần sau lại lột mất một tầng da.”
“Thế cậu mau liên hệ với anh ấy đi.”
Lúc mấy cô bạn tự đề cử mình, lớp trưởng đại diện Trương Tư Thành lại chậm chạp không trả lời, làm ngơ giả chết.
Hắn nhìn mấy tin nhắn gửi tới, cảm giác như nhận về hai lần tổn thương.
Buổi trưa, kết thúc tập luyện, Hạ Chi Tuyển ở gần bãi tập chờ Cố Tư Ức.
Cố Tư Ức và mấy cô bạn nhìn thấy anh từ đằng xa, cả bọn kêu lên: “Tư Ức, bạn trai đẹp trai của cậu lại tới kìa!”
“Hai người tình cảm thật đấy, kiểu như một ngày không gặp thôi là sẽ thấy bứt rứt ý.”
Cố Tư Ức bị trêu nên hơi ngượng, cười nói: “Mình đi trước đây, không ăn cơm cùng các cậu được rồi.”
“Đi đi đi đi, người đã có chủ đúng là không giống đám cẩu độc thân mà.”
Cố Tư Ức đi tới trước mặt Hạ Chi Tuyển, anh cầm cốc sữa xoài bưởi lạnh mới mua, cắm ống hút vào rồi đưa cho cô.
Cố Tư Ức hút mạnh một hơi, ngon đến nỗi muốn bay lên trời, hai mắt cô sáng rực nhìn anh: “Anh mua ở đâu thế? Ngon lắm!”
“Bên ngoài trường có một quán được lắm.” Anh biết là cô thích, mà quán kia lại không nhận ship đồ nên anh đã bắt xe đi mua cho cô.
Anh vừa đứng xếp hàng vừa xem luận văn, trước đây anh luôn không hiểu vì sao người ta phải xếp hàng để mua đồ, nhưng bây giờ anh cam tâm tình nguyện làm mọi thứ vì cô, chỉ cần cô thích.
Cố Tư Ức hạnh phúc uống đồ lạnh, Hạ Chi Tuyển lại lấy một gói khăn ướt trong túi, rút một tờ đưa cho cô.
Cố Tư Ức cầm lấy lau cái trán đang không ngừng chảy mồ hôi.
Đợi đến khi cô đỡ mệt rồi, Hạ Chi Tuyển mới nắm tay cô đi đến nhà ăn.
Cố Tư Ức một tay bị anh nắm, một tay cầm cốc sữa xoài bưởi lạnh uống ngon lành.
Xung quanh có những sinh viên năm nhất đi qua, ai cũng quay đầu nhìn về phía họ, hâm mộ muốn khóc luôn.
Người bạn trai này kiếm ở đâu vậy…
Hai người cùng nhau ăn cơm trưa, hai cậu bạn cùng lớp Hạ Chi Tuyển cũng tới hóng hớt ngồi bên cạnh bọn họ.
Cả hai nhiệt tình chào hỏi Cố Tư Ức, Cố Tư Ức cũng cười đáp lại.
Hạ Chi Tuyển ăn xong, một tay vắt lên lưng ghế của Cố Tư Ức, một tay lướt điện thoại đợi cô.
Hai người kia đã quen với sự ít nói của Hạ Chi Tuyển, cho nên lại tích cực trò chuyện với Cố Tư Ức.
Ánh mắt Hạ Chi Tuyển hờ hững quét qua hai cậu bạn, lại nhìn cặp má lúm tỏa sáng của Cố Tư Ức, bỗng cảm thấy hơi khó chịu.
Hai người kia dường như cũng cảm nhận được sự bực bội của người nào đó, cho nên phải chuyển chủ đề liên quan đến cậu bạn.
“Tính cách Hạ Chi Tuyển chẳng có gì thú vị cả, sao lại theo đuổi được em thế?”
“Đúng đấy, cậu ta thế mà lại có một cô bạn gái xinh đẹp như vậy, tôi cũng muốn học tập.”
Cố Tư Ức cười nói: “Cái này hai anh không học tập được đâu.”
“Tại sao?”
“Vì anh ấy rất đẹp trai mà, không cần phải chủ động theo đuổi, chỉ cần nhìn mặt anh ấy thôi là em đã tự đổ rồi.”
“…Một nhát đâm vào tim.”
“Xin lỗi vì đã quấy rầy.”
Hạ Chi Tuyển liếc nhìn Cố Tư Ức, không cần phải theo đuổi? Anh đã ra ám hiệu theo đuổi cô lâu như thế, nhẫn nhịn lâu vì cô như vậy, cuối cùng mới nếm được chút ngon ngọt. Nếu mà không theo đuổi, chỉ e là đến bây giờ cô vẫn còn luôn miệng gọi anh là anh Hạ, sau đó bị một đám con gái bám dính lấy lòng cô em chồng.
Cô nhóc này có cung phản xạ rất dài, không được thông minh cho lắm. Nhưng mà không sao cả, ai bảo anh thích cô chứ, cho nên cam tâm tình nguyện theo đuổi cô, chiều chuộng yêu thương cô.
Ăn cơm trưa xong, Hạ Chi Tuyển đưa cô về kí túc nghỉ ngơi.
Đứng dưới lầu, anh nói: “Buổi tối anh dẫn em ra ngoài ăn nhé? Có một quán lẩu ngon lắm.”
“Vâng ạ!” Cố Tư Ức nghe tới ăn uống là thích rồi, “Em gọi mấy bạn cùng phòng đi cùng được không? Ăn lẩu thì phải đông người một chút mới vui.”
“Để chủ nhật hẵng mời đi.” Tạm thời anh không muốn chia sẻ thời gian ở bên cô với bất kỳ ai hết.
“Được, em nghe lời anh.” Cô hớn hở gật đầu.
Buổi chiều các sinh viên lại tiếp tục tập quân sự, chương trình tập ở đại học nghiêm khắc hơn cấp ba, cho nên mệt mỏi hơn nhiều.
Nhưng mà thể lực của Cố Tư Ức luôn rất tốt, đối phó với mấy cái này thì không có vấn đề gì.
Nghỉ giải lao, Cố Tư Ức thấy Thái Hiểu Nhiễm kéo bốn người cùng phòng các cô vào nhóm chat, trừ năm người ra thì còn có cả Trương Tư Thành.
Thái Hiểu Nhiễm: “Các bạn yêu, tối nay mời phòng ngủ của các cậu đi ăn liên hoan nha ~”
Lưu Sướng: “Lớp trưởng phát phúc lợi kìa [Cười trộm] [Cười trộm].”
Vương Thù: “Mình còn đang nghĩ xem tối nay ăn gì, bây giờ đã giải quyết xong rồi [Xoay vòng].”
Trương Vi Lan: “Đã đọc, cảm ơn nha.”
Thái Hiểu Nhiễm: “@Ý Trên Mặt Chữ”
Cố Tư Ức: “[Bĩu môi] Tối nay mình có kế hoạch rồi, làm sao bây giờ?”
Thái Hiểu Nhiễm: “Đợt này chúng mình đang lần lượt mời từng phòng đi ăn để xúc tiến tình cảm đoàn đội mà ~ Bạn Tư Ức à, cậu dời kế hoạch kia sang hôm khác đi, tích cực tham gia hoạt động tập thể được không?”
Mấy cô bạn ngồi bên cạnh Cố Tư Ức quay sang hỏi cô: “Cậu có kế hoạch gì vậy?”
Cố Tư Ức: “Bạn trai mình nói là tối dẫn mình ra ngoài ăn.”
“Bạn trai thì còn nhiều dịp mà, lúc nào đi ăn với nhau chẳng được, bây giờ có cả lớp trưởng đại diện mời phòng chúng ta đi ăn thế này, cậu không đi mà được sao?”
“Đúng đấy, cậu không đi chắc chắn là không được, với cả cũng có chuyện gì quan trọng lắm đâu, chỉ là đi ăn với bạn trai thôi mà.”
“Có cần bọn mình nói chuyện với bạn trai cậu không? Nhất định anh ấy sẽ hiểu thôi.”
Các bạn cùng phòng cứ nói hết câu này tới câu khác vào tai cô, Cố Tư Ức cũng thấy khó xử, đành gửi tin nhắn cho Hạ Chi Tuyển.
Cô chụp ảnh màn hình đoạn nói chuyện trong nhóm gửi cho anh, “Buổi tối mọi người rủ em đi ăn, làm sao bây giờ?”
Hạ Chi Tuyển nhắn lại: “Em đi đi, hòa đồng với tập thể, ngày mai anh lại dẫn em đi ăn sau.”
Cố Tư Ức: “[Tội nghiệp] [Tội nghiệp] Cảm ơn đại bảo bối nha!”
Sau khi Cố Tư Ức nhắn tin vào nhóm chat, Thái Hiểu Nhiễm lập tức gửi tin nhắn riêng cho Trương Tư Thành: “Nữ thần của anh đồng ý đi rồi kìa! Anh định cảm ơn em thế nào đây?”
Trương Tư Thành chuyển khoản cho cô ấy 8000 tệ, “Dòng máy mới ra rồi đấy, đổi máy đi.”
Thái Hiểu Nhiễm: “[Nhe răng] Em thích cách cảm ơn nhanh gọn thế này của anh đấy, chúc anh mã đáo thành công!”
Trương Tư Thành: “Sau này vẫn còn cần đến sự giúp đỡ của em, mong được chiếu cố.”
Trong khoa Quản trị thì Trương Tư Thành là một nhân vật khá nổi tiếng, không chỉ bởi vẻ ngoài điển trai, mà còn vì hắn có nhiều tiền và rất hào phóng.
Tập quân sự xong, bốn cô gái về phòng ngủ tắm rửa thay quần áo.
Lúc xuống nhà tập trung với Thái Hiểu Nhiễm, Trương Tư Thành đã đứng chờ sẵn ở ven đường bên cạnh một chiếc xe SUV 7 chỗ.
Thái Hiểu Nhiễm chào hỏi mấy cô gái rồi lên xe, cô ấy ngồi ở ghế lái phụ, bốn cô gái thì ngồi chung ở ghế sau cho ba người, nhưng cũng không thấy chật lắm.
Trương Tư Thành tháo mắt kính xuống, quay đầu chào hỏi mấy cô.
Lưu Sướng luôn cảm thấy Trương Tư Thành rất đẹp trai, hô hấp có phần trở nên khó khăn.
Trương Tư Thành lái xe đi, vừa lái vừa hỏi: “Nghe nói bạn Tư Ức đã dời lại kế hoạch khác để đi ăn đúng không?”
Lưu Sướng nói: “Đúng ạ, bạn ấy ban đầu là có hẹn với bạn trai.”
Trương Tư Thành ngẩn người, cười nói: “Vừa mới vào đại học mà đã có bạn trai sao?”
“Chúng em là bạn học từ cấp ba ạ.” Cố Tư Ức nói.
Trương Tư Thành lại hỏi: “Cậu ấy cũng học cùng trường mình à?”
Trương Vi Lan nói: “Vâng, anh ấy cũng học năm hai giống anh đó, tên là Hạ Chi Tuyển, khoa Công trình Hàng không, đẹp trai lắm!”
Tim Trương Tư Thành nhói lên, Hạ Chi Tuyển…
Tên đó đúng là rất tuấn tú! Còn được công nhận là hot boy của trường!
…Chả trách mà em gái nhỏ lại chung tình với cậu ta đến vậy.
Không sao, hắn còn đánh lâu dài, chỉ cần vung cuốc đúng cách thì không có góc tường nào không đào được.
Xe đi xuống hầm gửi xe của trung tâm thương mại, Trương Tư Thành để mấy cô gái xuống xe trước, còn mình thì đỗ xe.
Lưu Sướng và Trương Vi Lan nhìn vị học trưởng đẹp trai lùi xe vào vị trí một cách thành thạo, trước ở trung học chỉ toàn gặp mấy tên con trai nghịch ngợm trẻ con, vừa vào đại học đã tiếp xúc với một người đàn anh chững chạc phong độ như vậy, trong lòng khó tránh khỏi rung động.
Tiếc là… Mục tiêu của anh ấy lại là Cố Tư Ức, cái người vẫn đang đứng một chỗ xem điện thoại, còn chẳng thèm liếc người ta một cái.
Trương Tư Thành đỗ xe xong, dẫn các cô lên một nhà hàng món ăn Quảng Đông.
Tất nhiên là hắn không thể khoe khoang giá tiền ra, chỉ như một người anh trai nói chuyện với mấy học muội về các chủ đề liên quan đến trường học.
Hạ Chi Tuyển gửi tin nhắn tới, “Tối em đi ăn gì thế?”
Cố Tư Ức chụp một tấm hình gửi cho anh, “Ăn món Quảng Đông.”
Anh nhắn lại rất nhanh: “Người ngồi đối diện em là con trai à?”
Cố Tư Ức: “Vâng, anh ấy là Trương Tư Thành, là lớp trưởng đại diện của bọn em.”
Hạ Chi Tuyển: “Ừ, em phát định vị cho anh, ăn xong anh tới đón em.”