Em Là Điều Tuyệt Vời Nhất Của Anh

Chương 33 - Chương 33

trước
tiếp

“Bắt được rồi, xem anh phạt em thế nào” hắn ôm chặc cô trong lòng.

“Thôi đừng giỡn nữa em thua, em thua rồi mau đem cá về nhanh nào”

“Được rồi, bây giờ không phạt nhưng tối về đi anh lấy vả vốn lẫn lời”.

Nghe tới đây cô cảm thấy hơi rùng mình, “không ổn rồi lại sắp bị hành rồi mẹ ơi!!!..”

[…..]

Về đến nhà cô chạy xuống bếp đưa cho mẹ cô giỏ cá.” Đem thuốc này lên cho Lỵ An đi con, đắp vào chân sẽ giảm đau đấy” mẹ cô đưa cho cô chén thuốc giã nhuyễn.

“Dạ”

“Mấy đứa giỡn gì mà giữ vậy, giỡn đến nỗi chặc chân thế này ” mẹ cô ngán ngẫm.

“Mà này, cháu ra đây nói chuyện với ta một lát” mẹ cô bảo hắn.

“Anh đi đi em đem thuốc lên cho Lỵ An được mà” nói rồi cô chạy đi lên lầu.

[….]

“Cháu và Niệm Nhi quen biết được bao lâu rồi?” Mẹ của cô đưa cho Dương Thế Minh ly trà.

“Dạ thưa bác,Cũng được nữa năm rồi”

“Cháu thật sự yêu Niệm Nhi?”

“Một lòng một dạ thưa bác”

“Nếu vậy thì tốt, mà ta thấy hai đứa cũng trưởng thành rồi hai đứa có dự định gì không?”

“Thực ra lần về đây cháu muốn hỏi cưới Niệm Nhi thưa bác”

“Hai đứa cứ tới đi, càng sớm càng tốt”

[……]

“Mà cháu năm nay bao tuổi, cha mẹ ở cùng hay là cháu ở riêng”

“Cháu 30 rồi thưa bác, mẹ cháu mất năm cháu 10 tuổi, hiện tại ba cháu sống ở Mỹ. ”

“À ra là vậy, xem ra cháu chỉ lớn hơn Niệm Nhi 2 tuổi thôi, à thôi hai đứa có đi dạo đâu nữa thì đi đi bác phải chuẩn bị đồ ăn cho mấy đứa đây”

“Dạ”

____________________

Còn ở cô thì vừa đến phòng Lỵ An đã nghe tiếng của hai người này làm cô nổi da gà mặt hơi đỏ lên.

“An An à yên nào không đau đâu ngoan đi”

“Đau muốn chết đây này, huhu”

“Ngoan đi, anh thương mà gáng nhịn chút sẽ hết đau thôi” ( hazz…. nghe hơi ám muội gê


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.