Vì sự hối thúc của các quan thần trong triều, hoàng thượng cũng phải đưa thất vương gia lên làm thái tử nhưng phải tận 3 tháng nữa.
Từ khi cử Bắc tướng quân và thái tử đi đến biên cương thất bại, hoàng thượng vẫn chưa lệnh cho người nào ra biên cương khiến ngoài thành náo loạn, không yên.
———
Sáng hôm nay, Nghiên Dương thức dậy rất sớm. Cô vào phòng bếp và tự làm một ít bánh cupcake. Khoảng một lúc lâu xong, bánh nướng được hoàn thành.
Hạ Tâm tròn xoe mắt, từ trước giờ nàng chưa từng thấy chiếc bánh nào lạ kì đến như vậy. Vừa thơm vừa có màu sắc đẹp tuyệt vời. Nàng tò mò hỏi:”Tiểu thư, đây là bánh gì vậy? Thơm và đẹp quá! Từ trước giờ chưa ai làm bánh này. Trong cung cũng không hề có!”
Nghiên Dương xếp bánh vào giỏ, một ít bánh cô để vào đĩa để mang cho phụ thân của mình. Vừa làm cô vừa nói:”Đây là bánh cupcake. À, ở đây chắc chắn là không có! Cho em một cái ăn thử đó! Xem thử tay nghề của ta như thế nào! Ăn đi, xong rồi đem cái này cho lão gia. Nếu có hỏi ta ở đâu, nhớ nói là ta đến chỗ của tỷ tỷ chơi một chút!”
“Dạ tiểu thư! Nô tỳ ăn đây!”
Nghiên Dương cầm giỏ bánh đi đến phủ của thất vương gia phía tây kinh thành. Không biết là chàng có ở trong phủ hay không nữa.
Cô đi một lúc thì tới nơi. Bọn lính canh cửa cũng đã quen với sự xuất hiện thường xuyên của cô trong phủ nên không ngăn cản cô lại.
Cô vào thì gặp ngay An Vũ Phong – cận vệ của thất vương gia. Hắn ta chào cô:”Trần tiểu thư! Cô đến tìm vương gia sao? Vương gia hiện không có trong phủ! Ngài ấy đã vào cung sáng sớm nay rồi!”
“Vậy sao?”
Nghiên Dương có chút thất vọng. Cô không thể đưa cho chàng thử liền món bánh mình vừa làm. Cô tiếp tục nói:”Vậy ta gửi giỏ bánh này cho ngươi. Đây là ta tự làm, đảm bảo an toàn. Ngươi đem cho vương gia ăn. Sau đó chia cho các người ở đây một ít luôn. Ta làm rất nhiều! Vậy thôi ta về trước!”
“Vâng! Tiểu thư yên tâm! Nhất định sẽ giao đến tay vương gia!”