Vũ Trạch đọc to chữ trên tấm bảng đang treo lên trên người của tên bị cắt lưỡi:” Hậu quả của việc đập phá quán.”
Trình Tiểu Nhu vừa nghe Vũ Trạch đọc xong, mặt mày tái xanh, kinh sợ, Lạc Hi khẽ nhíu mày:” Hậu quả của việc đập phá quán là sao chứ? Mà ai đã làm chuyện này chứ? Đụng đến người của bang Thần Long không nghĩ đến hậu quả sao?”
Tên bị chặt đứt hai tay, giọng nói đứt quãng:
” Là người của bang Tử Thần, có một cô gái đã bảo thuộc hạ của mình làm những chuyện này.”
Vũ Trạch bất ngờ quay sang nhìn anh:” Chủ tịch.”
Anh lạnh lùng ra lệnh cho người đem hai tên đó đi, anh quay sang nhìn Trình Tiểu Nhu vẻ mặt lạnh tanh:” Là em đã bảo bọn họ đi đập phá quán sao?”
Trình Tiểu Nhu nghe anh hỏi vậy liền giật mình, im lặng không nói gì. Anh tức giận quát lớn:” Em có biết đây chỉ là lời cảnh cáo thôi không? Tốt nhất là em đừng có nên đụng đến cô ấy nữa nếu không ngay cả anh cũng không thể bảo toàn nổi cái mạng của em đâu.”
Anh nói xong, bỏ đi vào trong Diệp Lạp Mỹ nhìn Trình Tiểu Nhu vội hỏi:” Tiểu Nhu! Chuyện này là sao vậy?”
Mặt cô ta đã trắng bệch, lắc đầu không nói gì, ai hỏi gì cũng không nói.
Sáng sớm, tại biệt thự của An Kỳ, Lion cùng K về nước rồi đi đến biệt thự, Thiên Tuyết cũng ở đó đợi hai người, Lion cùng K về đến rồi thay phiên nhau ôm cô, bỗng nhiên từ phía sau có một giọng nói khá tức giận và có chút đanh đá vang lên:
” Mau buông Tiểu Tuyết của tôi ra! Ai cho hai người ôm cậu ấy vậy?”
An Kỳ, Lion, K và cô quay lại nhìn vẻ mặt ai cũng ngạc nhiên cùng nhau thốt lên:
” Angel?”
Angel chạy đến ôm chặt lấy cô ” Tiểu Tuyết của tớ! Tớ nhớ cậu quá đi.”
Thiên Tuyết chớp mắt liên tục, vẻ mặt kinh ngạc nhìn cô:” Tại sao cậu lại ở đây? Cậu về đây từ lúc nào vậy?”
Angel mỉm cười, véo mặt cô đáp:
” Tớ mới vừa về đến đã đi đến đây để gặp cậu luôn đó.”
Angel quay sang nhìn Lion, K và An Kỳ vẻ mặt lập tức thay đổi:
” Angel tôi đã về. Tiểu Tuyết là của tôi các người không được giành cậu ấy với tôi. Nếu các người dám giành thì các người đã biết hậu quả rồi đó.”
Lion, K cùng An Kỳ nuốt nước bọt đồng loạt lui về phía sau, tránh xa Thiên Tuyết ra, Thiên Tuyết nhìn Angel rồi hỏi:” Tại sao đột nhiên cậu lại về đây vậy?”
” Tớ về đây là để bảo vệ cậu. Tớ tuyệt đối sẽ không để ai ức hiếp cậu.”
Lion tay đặt lên trán lẩm bẩm:
” Cho người lá gan cũng không dám đụng, đụng đến chẳng phải là sẽ toi mạng sao?”
Angel nghiến răng lườm anh:
” Lion! Anh vừa mới lẩm bẩm cái gì vậy?”
Lion vừa lắc đầu vừa vẫy vẫy tay:
” Không có, anh đâu có nói gì đâu.”