Trong nội tâm Bánh Hấp nhỏ thích nhất hồ ly ca ca, nghe Lí Phượng nói hồ ly ca ca là đại thúc, trong nội tâm có chút không vui, đối đãi Lí Phượng sẽ không nhiệt tình nữa. Bất quá tính cách nàng nhu hòa, mất hứng Lí Phượng cũng nhìn không ra, cùng nàng vui vẻ như trước. Bánh Hấp nhỏ rất nhanh đem điểm không vui ấy để qua sau tai rồi.
Tiệc sinh nhật tiệc này, phi thường náo nhiệt.
Thiên Hạo Đế phái tổng quản thái giám Tần Ngọc Y tới đây tuyên chỉ, ban cho Minh Châu quận chúa Triệu Đàn một tòa phủ đệ bên cạnh Hoàng Cung, Thiên Hạo Đế còn tự mình viết tấm biển ” phủ Minh Châu quận chúa “, sai Tần Ngọc Y đưa tới.
Bánh Hấp nhỏ đối với mấy cái này đều không để trong lòng, bởi vì nàng còn không hiểu, nàng chẳng qua là biết mình lại thêm có một tòa nhà, là Sủi Cảo ca ca cho mình.
Ngày hôm nay Bánh Hấp nhỏ cùng đám tiểu quý nữ chơi đùa quá mệt mỏi, đến buổi chiều, Bánh Hấp nhỏ liền duy trì không nổi, cùng Lập Xuân ngủ hơn một canh giờ, lại bị kêu tới bồi khách.
thật vất vả khách khứa đều về hết, lúc này cả nhà mới buông lỏng xuống
Sau khi đã ăn cơm tối, Cao lão thái phi tinh thần mệt mỏi, muốn đi ngủ, Bánh Hấp nhỏ dựa sát vào tổ mẫu nói: “Tổ mẫu, ta muốn đi gặp hồ ly ca ca!”
Được Cao lão thái phi đồng ý, Bánh Hấp nhỏ liền đi ngoại viện gặp Liễu Ly.
Liễu Ly đang trong phòng đọc sách, nghe gã sai vặt hồi báo nói rõ châu quận chúa đã đến, vội vàng đứng dậy nghênh đón.Bánh Hấp nhỏ mặc áo choàng gấm đỏ nhạt thêu hoa, đội mũ trùm đầu đỏ thẫm, khuôn mặt hồng hồng, con mắt trong suốt lóe sáng, đứng bên ngoài cửa sân, phía dưới đèn lồng chờ Liễu Ly.
Thấy Liễu Ly, nàng vội vàng đi lên nghênh đón, dịu dàng nói: “Hồ ly ca ca!”
Liễu Ly mỉm cười, ấm giọng nói: “Bánh Hấp, có chuyện gì?”
Bánh Hấp nhỏ nhìn gương mặt ôn hòa của Liễu Ly, trong nội tâm có một loại trực giác, cảm thấy hắn giống như không có thật sự cười. Cái này làm lòng của nàng có một chút khổ sở. Nàng ngửa đầu nhìn Liễu Ly, nghiêm túc nói: “Hồ ly ca ca, hôm nay Lí Phượng nói không đúng!”
Chân mày Liễu Ly chau lại nhìn nàng.
Bánh Hấp nhỏ ngẩng mặt lên nhìn Liễu Ly, mắt to trợn tròn, rất nghiêm túc rất chân thành mà giải thích: “Nàng nói sai rồi, hồ ly ca ca rất trẻ tuổi, rất đẹp, rất có bản lĩnh, căn bản là ca ca, không phải đại thúc!”Liễu Ly: “…”
Bánh Hấp nhỏ nói xong, có chút thẹn thùng, cũng mặc kệ Liễu Ly phản ứng, quay người liền chạy.
Lập Xuân vội vàng đi theo.
Liễu Ly đứng tại nguyên chỗ, nhìn xem Bánh Hấp nhỏ tròn vo chậm rãi rời đi, tầm mắt rủ xuống.
Nguyên lai, Bánh Hấp nhỏ năm tuổi đã có ý nghĩ của mình.
Nghĩ tới đây, khóe miệng của hắn liền nhịn không được vểnh lên, tiểu nha đầu bắt đầu trưởng thành rồi!
Hai ngày sau, Bánh Hấp nhỏ lại bị Thiên Hạo Đế Triệu Đồng phái người đón vào trong cung.
Ngày hôm đó, Triệu Đồng thay đổi y phục hàng ngày, chuẩn bị mang theo Bánh Hấp nhỏ đi phủ Minh Châu quận chúa hắn mới ban cho.
Vừa ra đến trước cửa, Triệu Đồng lại kỹ càng nhìn nhìn Bánh Hấp nhỏ, cảm thấy nàng tuy rằng mang theo mũ trùm đầu, thế nhưng là cái mũi miệng như trước lộ ở bên ngoài, một chút nữa ngồi trên lưng ngựa sợ là sẽ lạnh.
Triệu Đồng chỉ thị cung nữ cầm một cái khăn lụa lớn xưa nay Minh Châu quận chúa hay dùng tới.
hắn đem khăn lụa quấn quanh mặt Bánh Hấp nhỏ, vây cái mũi cùng miệng Bánh Hấp nhỏ, chỉ chừa đôi mắt to lộ ở bên ngoài.
Bánh Hấp nhỏ cũng như có điều suy nghĩ nhìn hắn, sau đó chạy vào tẩm điện, lục tung rồi tìm ra một cái khăn lụa mình rất ưa thích tới y, chạy đến trước người Triệu Đồng: “Ca ca, Bánh Hấp cho ngươi quấn lên!”
Bánh Hấp nhỏ nói một câu rất bình thường, tuy nhiên lại làm cái mũi Triệu Đồng có chua xót: Bánh Hấp nhỏ của ta biết quan tâm ca ca rồi!
hắn ngồi chồm hổm xuống, con mắt có chút ướt át nhìn Bánh Hấp nhỏ, đợi Bánh Hấp nhỏ quấn khăn lụa cho mình.
Bánh Hấp nhỏ bắt chước phương pháp Triệu Đồng mới vừa rồi giúp mình quấn khăn lụa, dùng khăn lụa quấn cái mũi cái miệng Triệu Đồng, quấn quanh một vòng rồi cột lại, nàng còn đặc biệt cột nơ con bướmmà lúc trước Lập Xuân dạy——chẳng qua là nàng học nghệ không thông, nơ con bướm một bên cánh lớn, một bên cánh nhỏ, tại chỗ mối bị nối vểnh lên, nhìn quái dị vô cùng.
Vì vậy, Thiên Hạo Đế Triệu Đồng mười lăm tuổi, mặc áo choàng liền mũ màu đen chất liệu cao quý, trên mặt quấn khăn lụa màu hồng lựu, mang theo muội muội một thân áo choàng đỏ thẫm, cưỡi con ngựa cao to, thị vệ vây chặt chẽ xung quanh, hướng phủ Minh Châu quận chúa cách cửa cung không xa đi tới.
Phủ đệ Minh Châu quận chúa thật sự cách Hoàng Cung không xa.
Ra khỏi cửa cung đi không xa, Triệu Đồng liền ghì ngựa, chỉ vào cổng chính màu đỏ, kêu Bánh Hấp nhỏ nhìn và nói: “Đây là phủ đệ quận chúa ca ca chuẩn bị cho ngươi!”
Mùa đông qua đi rất nhanh. Mùa xuân rút cuộc đi vào nhân gian.
Thời tiết ấm áp khiến cho Bánh Hấp nhỏ hoạt động cũng nhiều hơn.
Do Cao lão thái phi dồn hết tâm trí an bài xuống dưới, Bánh Hấp nhỏ cũng có mấy người bạn tốt, lúc ban đầu cùng nàng là Minh Viễn Hậu phủ đích Tôn tiểu thư Lý Phượng cùng với thứ xuất muội muội Lý Thấm, về sau lại thêm Tứ tiểu thư Hồ Mạn.
Lúc này bốn nữ hài tử ở bên trong, Hồ Mạn là lớn nhất, bất quá cũng mới chín tuổi.
Bánh Hấp nhỏ thích nhất chính là Hồ Mạn, còn không có chơi đùa đến hai lần, mà bắt đầu suốt ngày Hồ Mạn tỷ tỷ ơi Hồ Mạn tỷ tỷ à.
Hồ mạn đã trở thành tỷ tỷ Bánh Hấp nhỏ thích nhất.
Ở chỗ dì thái hậu, ở chỗ tổ mẫu, ở chỗ Triệu Đồng, ở chỗ Triệu Sam, ở chỗ Liễu Ly, Bánh Hấp nhỏ đều là thỉnh thoảng mà nhắc đến Hồ Mạn tỷ tỷ, Hồ Mạn tướng mạo xinh đẹp, khí chất thanh tao lịch sự, tính cách ổn trọng, ôn nhu hiền thục, nguyện ý mang theo Bánh Hấp nhỏ chơi, là một tỷ tỷ tốt nhất.
Triệu Đồng không phục lắm: ” Hồ Mạn tỷ tỷ so với Sủi Cảo ca ca thì sao?”
Bánh Hấp nhỏ liền rất chân thành mà nói cho hắn biết: “Sủi Cảo ca ca, Hồ Mạn tỷ tỷ cùng ngươi đều đẹp mắt giống nhau!”
Triệu Đồng: “…”
Bánh Hấp nhỏ miêu tả làm cho Triệu Đồng cùng Chu thái hậu chưa thấy qua Hồ Mạn, đối với đệ nhất quý nữ Đại Kim Hồ Mạn tràn đầy chờ mong.
Chu thái hậu sủng ái cháu ngoại nữ Bánh Hấp nhỏ, liền đặc biệt mỗi lần trong cung tụ hội, liền mời tất cả đám quý nữ kim kinh cùng tuổi Bánh Hấp nhỏ cùng đám quý công tử vào cung du ngoạn, còn đặc biệt cho phép Bánh Hấp nhỏ viết thiếp mời cho Tứ tiểu thư Hồ Mạn.
Tụ hội ngày đó, Triệu Đồng đặc biệt tới, chuẩn bị nhìn Hồ Mạn tỷ tỷ được muội muội tôn sùng hình dáng ra sao.
Trước khi hắn đến, tận lực kêu thái giám nghe ngóng điều tra. Cho nên, Triệu Đồng trên đường liền vừa vặn đụng phải Bánh Hấp nhỏ.
Bánh Hấp nhỏ đang cùng Hồ Mạn, Lí Phượng, Lý Thấm một đám nữ hài tử ngồi ở trên đồng cỏ đấu cây cỏ, từ xa trông thấy Sủi Cảo ca ca đến, vội vàng đứng dậy nghênh đón.
Đám nữ hài tử cũng đứng dậy chào Hoàng Đế
Triệu Đồng mỉm cười liếc nhìn những nữ hài tử này, cúi người nhỏ giọng hỏi Bánh Hấp nhỏ: “Người nào là Hồ Mạn tỷ tỷ ngươi thích nhất?”
Bánh Hấp nhỏ đem miệng tiến đến bên tai hắn nói ra: “Sủi Cảo ca ca, Hồ Mạn tỷ tỷ chính là tỷ tỷ xinh đẹp mặc áo váy vàng nhạt!”
Triệu Đồng ngồi thẳng lên, nói: “Đều đứng dậy đi!”
Mấy nữ hài tử đều cúi đầu đứng ở nơi đó.
“Ngẩng đầu lên!” Triệu Đồng trầm giọng nói.
Đám nữ hài tử tuy rằng ngẩng đầu lên, nhưng cũng không dám nhìn thẳng Hoàng Đế, đều rủ mi xuống nhìn rất mất tự nhiên.
Triệu Đồng mắt nhìn nữ hài tử áo vàng nhạt váy lụa đứng ở chính giữa. cô bé kia đại khái cảm giác được Hoàng Đế đang nhìn chính mình, vô thức mỉm cười.
Tiêu chuẩn quý nữ kim kinh hiện nay là cười lộ ra bốn cái răng, thế nhưng Thiên Hạo Đế Triệu Đồng chỉ thấy tiểu cô nương Hồ Mạn hé mở môi đỏ, một cái hang động lớn màu đen, lại không thấy được hàm răng!
Nguyên lai cái gọi là “Cùng một dạng với hắn Hồ Mạn tỷ tỷ xinh đẹp ” là một tiểu cô nương miệng còn hôi sữa đang thay răng!
Triệu Đồng u oán mà liếc mắt Bánh Hấp nhỏ, tiền hô hậu ủng rời đi.
Đến buổi tối, chuẩn bị đi ngủ, Triệu Đồng hỏi Bánh Hấp nhỏ: ” Người không còn răng cửa chính là tỷ tỷ mà ngươi gọi là Hồ Mạn tỷ tỷ? Cùng ca ca ta giống nhau đẹp mắt ở chỗ nào?”
Bánh Hấp nhỏ giảo hoạt che miệng mà cười.
Triệu Đồng thế mới biết bản thân mình trở thành trò cười của tiểu nha đầu này, cũng không khỏi mỉm cười, trên khuôn mặt nhỏ nhắn núc ních thịt của Bánh Hấp nhỏ nhẹ véo nhẹ một cái.
Phương bắc mùa xuân rất ngắn, thời điểm hoa hồng mới nở rộ, mùa hạ đã đến rồi.
Cửa hàng Triệu Sam đã sớm mời được chưởng quầy tốt, đã đi vào quỹ đạo, chỉ còn chờ Phàn Duy Bân từ Đông Xu trở về liền cùng một chỗ quay về Nhuận Dương thôi.
Phàn Duy Bân cuối cùng đã tới kim kinh.
Triệu Sam muốn dẫn Bánh Hấp nhỏ Triệu Đàn quay về Nhuận Dương, Liễu Ly với tư cách thị vệ thiếp thân của Bánh Hấp nhỏ, tự nhiên cũng là muốn cùng một chỗ trở về.
Triệu Đồng năm nay mười sáu tuổi rồi, năm sau muốn tự mình chấp chính, hắn quyết định năm nay lại đi Nhuận Dương một lần. Họ Hồ sau nhiều lần khuyên bảo không có kết quả, liền mang theo con gái Hồ Mạn cũng đi theo.
Phàn Thanh mang theo thị vệ cung đình tự nhiên cũng là hộ tống Triệu Đồng, mà tổng quản thái giám Tần Ngọc Y cũng muốn đi theo Triệu Đồng, những thân tín thái giám cũng đi theo hộ tống.
Đoàn thuyển khổng lồ uốn lượn chạy trên sông, hai bờ sông cấm vệ quân mặc áo giáp tươi sáng rõ nét chạy băng băng hộ vệ, mỗi khi đến một bến tàu, đều có quan viên địa phương đến đây yết kiến… Bánh Hấp nhỏ Triệu Đàn lần này quay về Nhuận Dương thật sự thanh thế to lớn, thực sự phiền toái chết rồi.
đã đến bến tàu Tô Dương, Triệu Đồng cưỡi thuyền rồng ngừng lại, đám quan chức Tô Dương sau khi trải qua kiểm tra chặt chẽ lên thuyền yết kiến Thiên Hạo Đế.
Toàn bộ đoàn thuyền bị ép ngừng lại.
Bánh Hấp nhỏ Triệu Đàn cùng Triệu Sam Liễu Ly đứng trên một cái thuyền, đứng xa xa trên mạn thuyền nhìn về phía thuyền rồng của Triệu Đồng một cảnh tượng trang nghiêm.
Triệu Sam cùng Liễu Ly đều rất yên tĩnh lặng yên.
Khi còn bé bọn hắn thường thường cùng Triệu Đồng cùng nhau chơi đùa cùng một chỗ, khi đó ranh giới tựa hồ cũng không rõ ràng.
NgàyTriệu Đồng tự mình chấp chính dần dần tới gần, giữa bọn họ khe rãnh càng ngày càng rõ ràng, đối với Triệu Sam mới mười sáu tuổi cùng Liễu Ly mà nói, không thể không nói là một loại kích thích.
Lúc này, Bánh Hấp nhỏ mở miệng nói: “Sủi Cảo ca ca thật đáng thương!”
Triệu Sam Liễu Ly ngay ngắn hướng nhìn về phía nàng, kinh sợ nhìn nàng ngôn luận.
Bánh Hấp nhỏ cau mày nói: “Sủi Cảo ca ca rất thích cùng ta cùng nhau chơi đùa, thế nhưng là đoạn đường này đều có người vây quanh hắn, hắn cũng không thể hảo hảo cùng ta chơi một lần, trong nội tâm nhất định rất không vui, tự nhiên đáng thương!”
Triệu Sam Liễu Ly: “…”
Triệu Đồng đã có quyền lực, lại không có tự do.
Cuộc sống của bọn hắn biết bao nhiêu tự do, biết bao nhiêu sinh động.
Trong mắt Triệu Sam cùng Liễu Ly đều đã có chút ít vui vẻ. Chỉ có Bánh Hấp nhỏ, vẫn còn ngắm nhìn Sủi Cảo ca ca trên thuyền rồng bị người người vây quanh, mày nhíu lại, trong nội tâm tràn đầy yêu thương đối với Sủi Cảo ca ca.