Thiên Hậu Toàn Năng

Chương 20 - Hình Ảnh Định Trang*

trước
tiếp

Edit & Beta: Song Ngọc.

*Ảnh chụp sau khi diễn viên vào vai nhân vật. Là kết quả của mô tả và ý định của đạo diễn theo kịch bản. Trước khi phim bắt đầu quay, nhiếp ảnh gia sẽ hợp tác với bộ phận nghệ thuật, trang phục, ánh sáng để khám phá và nghiên cứu nhân vật. Sau đó chọn ra hình ảnh phù hợp nhất để làm cơ sở tạo hình cho nhân vật trong thời gian quay phim (Nguồn: Zhihu).

Các đồng nghiệp trong tổ đạo cụ còn đang bận rộn, nhìn thấy Kiều Na tới đều chào hỏi rất nhiệt tình. Bọn họ đã nghe nói việc Kiều Na sắp đóng vai Đoan Ninh Hoàng Hậu, đối với bọn họ mà nói, Kiều Na là bạn tốt, bạn tốt của mình sắp biểu diễn vai nữ số một, bọn họ bắt đầu làm đạo cụ càng nhiệt tình hơn.

“Quần áo này thật xinh đẹp!” anh Lục ở bên cạnh xen vào một câu, “Nhìn dáng vẻ không tiện nghi (không rẻ) đâu”.

Chị Hoa phụ trách tổ trang phục cười nói: “Anh Lục thật là biết nhìn hàng, làm ra một bộ quần áo này tốn không dưới năm vạn đồng đâu. Hoa văn ở mặt trên này là được mười vị nghệ nhân thêu thủ công lên, hơn nữa anh xem, không phải thêu đơn tầng, để nhìn lập thể hơn, tổng cộng thêu tám tầng đó”.

Cô gọi các đồng nghiệp cùng nhau đem quần áo bày ra, quả nhiên là lung linh rực rỡ, vô cùng hoa lệ.

Kiều Na khen: “Quá lợi hại! Hoa thức này cũng là phục chế lại đồ án trên Phượng bào của Đại Yến Triều, xem ra mọi người dụng tâm không ít đâu”.

Chị Hoa dẫn dắt các tổ viên làm bộ quần áo này thực sự là phí vô số tâm huyết, cô ấy nghe Kiều Na có thể nói được hoa văn bên trên, lập tức có một loại cảm giác gặp được tri âm, “Kiều tiểu thư thật là biết hàng, chúng tôi nghiên cứu thật lâu mới thiết kế ra mẫu hoa văn này. Đã dựa theo kích cỡ của Kiều tiểu thư sửa qua, Kiều tiểu thư thử xem, quần áo này vừa người không?”

Kiều Na nói: “Kích cỡ rất vừa vặn, mọi người vất vả rồi”.

Chị Hoa cười nói: “Không vất vả, Kiều tiểu thư theo tôi, chúng ta đi thử trang phục… Người của tổ hóa trang đã chờ ở bên trong, đợi chút tạo hình định trang xong, nhất định rất đẹp”.

Cô ấy dẫn Kiều Na đi đến phòng hóa trang phía sau, đi hai bước lại quay đầu lại nói: “Trang phục của Phàm ca cũng rất đẹp, A Thu em đi lấy lại đây để Phàm ca nhìn thử, đợi Kiều tiểu thư tạo hình xong, lại để Phàm ca… Phàm ca không ngại chứ?”

Giang Phàm cười nói: “Xem ra vị Hoàng hậu nương nương này so với Hoàng đế tôi đây còn được sủng ái hơn… Được thôi, trẫm khoan hồng độ lượng, không ngại”.

Chị Hoa bị anh chọc đến cười ha ha, dẫn Kiều Na tới phòng hóa trang. Giới thiệu một chút cho Kiều Na về chuyên viên trang điểm của cô, Tiểu Vũ.

“Xin chào Tiểu Vũ tiểu thư, làm phiền cô rồi.” Kiều Na cười chào hỏi một cái.

Tiểu Vũ là một cô gái phương Nam rất thẹn thùng, mỉm cười đáp lại nói: “Chào cô, Kiều tiểu thư, có thể hợp tác cùng cô tôi cảm thấy rất vinh hạnh”.

Kiều Na phải trang điểm trước mới có thể mặc quần áo, bởi vì quần áo quá mức quý trọng, lo lắng có đồ trang điểm rơi xuống sẽ làm bẩn đến.

Tiểu Vũ vô cùng chuyên nghiệp, để Kiều Na ngồi xuống liền bắt đầu dùng các loại dụng cụ trang điểm bôi lên mặt cô. Đa số những dụng cụ này Kiều Na đều không kêu tên được, ở cổ đại cô chưa gặp qua, nguyên chủ không am hiểu trang điểm, cũng không nhận biết mấy thứ này.

“Làn da của Kiều tiểu thư thật sự là quá tốt” Tiểu Vũ vừa trang điểm, vừa hâm mộ mà nói.

“Quá khen, Tiểu Vũ, da của cô cũng rất đẹp” Kiều Na nói, “Rất trắng, cảm giác rất tinh tế”.

Cô nói cũng không phải khen tặng, cô thật sự cảm thấy như vậy. Làn da của Tiểu Vũ trắng nõn, một chút tì vết cũng không có.

Tiểu Vũ thở dài, “Cô đã quên tôi đang làm gì rồi à? Tôi chính là chuyên viên trang điểm, trên mặt tôi vốn có rất nhiều mụn, là tôi dùng đồ trang điểm để che lại, bởi vì kỹ thuật tương đối thuần thục nên Kiều tiểu thư không thấy mà thôi”.

Kiều Na mở to hai mắt, “Phải không? Cô nói như vậy mới làm nghĩ tới, gần đây tôi đang làm một loại mặt nạ, hai ngày này hàng mẫu liền đến, lúc đó sẽ đưa cho cô thử xem”.

“Phải không?” Tiểu Vũ cười cười, cô dùng qua vô số mặt nạ đều không có hiệu quả gì, cũng không tin tưởng sẽ có loại mặt nạ nào có thể chữa khỏi mụn của cô, chẳng qua Kiều Na là có ý tốt, cô thực lễ phép nói cảm ơn, “Vậy cảm ơn Kiều tiểu thư”.

“Không cần khách khí.” Kiều Na từ biểu tình của cô ấy là có thể nhìn ra, kỳ thật cô ấy không tin, cô cũng hoàn toàn không để ý. Mặt nạ dùng có tốt hay không là muốn xem hiệu quả, cô dùng miệng nói đương nhiên sẽ không ai tin cô.

Mấy ngày hôm trước nhà cung cấp phát wechat nói là đã sản xuất xong nhóm hàng đầu tiên, trong hai ngày này hàng mẫu liền có thể chuyển tới. Tất cả thủ tục đều đã làm đầy đủ hết, chỉ chờ giao hàng.

Tính lên, hẳn là Kiều Na có thể thu được hàng mẫu trước buổi tối hôm nay.

Tiểu Vũ một bên dùng cọ quét trên mặt Kiều Na, một bên nói chuyện phiếm cùng cô, “Kiều tiểu thư, cô thật là đẹp mắt, trước kia sao lại không thấy phim cô diễn vậy?”

Kiều Na nói: “Đây là lần đầu tiên tôi đóng phim, nếu có cái gì không hiểu, cô nhất định nói với tôi nha”.

Tiểu Vũ gật đầu, “Được. Tính tình của Kiều tiểu thư thật tốt, trước kia tôi hoá trang cho những diễn viên đó tính tình đều rất lớn, không chú ý một chút liền sẽ bị mắng”.

“Không thể nào?” Kiều Na có chút không thể tin được, “Kỹ thuật hoá trang của cô tốt như vậy, tôi rất thích. Đúng rồi, Tiểu Vũ, cô rảnh rỗi có thể dạy tôi một chút kiến thức trang điểm cơ bản không? Tôi muốn học”.

Tiểu Vũ gật đầu, “Được, có rảnh tôi sẽ dạy cho cô”.

Tạo hình Hoàng hậu của Kiều Na rất phức tạp, trừ bỏ trang điểm còn có kiểu tóc, trang sức, những cái này không phải một mình Tiểu Vũ có thể làm hết. Tiểu Vũ trang điểm khuôn mặt xong, để cho mấy đồng nghiệp lại đây giúp Kiều Na tạo kiểu tóc, thêm những việc linh tinh vụn vặt khác, tốn gần hai tiếng mới hoá trang xong.

Sau đó chị Hoa mang Kiều Na đi thay quần áo, một bước này thật ra nhanh hơn nhiều, sau khi mặc xong, chị Hoa lui ra phía sau hai bước, nhìn chằm chằm Kiều Na, tán thưởng nói: “Kiều tiểu thư cũng rất thích hợp bộ quần áo này, quả thực chính là vì cô lượng thân làm theo yêu cầu”.

Trong phòng không có gương, Kiều Na không thấy tạo hình của mình, loại trang phục này cô cũng không xa lạ, mặc vào cũng không cảm thấy không tự nhiên. Nếu mặc chính là quần áo của Đoan Ninh Hoàng hậu, Kiều Na liền cảm thấy cảm giác của Đoan Ninh Hoàng hậu, thong thả mà trầm ổn đi về phía trước hai bước.

“Được rồi, đi studio đi.”

Một phòng bên cạnh đã cải tạo thành studio, Kiều Na đi theo chị Hoa, nhìn thấy Giang Phàm đang ngồi ở đó chơi di động.

“Phàm ca, thế nào?” Chị Hoa nói giống như khoe ra.

Giang Phàm ngẩng đầu, ánh mắt dừng trên người Kiều Na liền không có thể dời đi.

Ở trong tưởng tượng ban đầu của anh, Kiều Na mặc vào trang phục của Đoan Ninh Hoàng hậu hẳn là rất đẹp, nhưng khi Kiều Na thật sự mặc vào, anh liền biết ý tưởng của anh đã được mượn.

Tạo hình này đâu chỉ là đẹp, quả thực là quá đẹp!

Trong mỹ lệ mang theo uy nghiêm, ưu nhã mà trang trọng, giơ tay nhấc chân mang theo khí tràng cường đại, quả thực làm anh hoài nghi là Đoan Ninh Hoàng hậu chuyển thế.

“Ngẩn người gì vậy?” Kiều Na đi đến phía trước bối cảnh, “Không phải muốn chụp ảnh sao? Phàm ca, tạo hình này của em có được không?”

“Tốt đến không thể tốt hơn” Giang Phàm gật đầu liên tục, “Ánh mắt của tôi sao lại tốt như vậy, sao lại tốt như vậy”.

Chị Hoa ở bên cạnh lôi kéo góc áo Giang Phàm, “Phàm ca, anh nên hóa trang, đừng mãi nhìn Kiều tiểu thư người ta, đi thôi”.

“Oh oh……” Giang Phàm phản ứng lại, “Cái kia, A Côn cậu chụp chân dung một mình Na Na trước, lát nữa tôi hóa trang xong lại đến chụp ảnh chung với cô ấy”.

“Được rồi! Phàm ca yên tâm, nhất định đem ảnh chụp chụp đến xinh đẹp” Nhiếp ảnh gia A Côn xua xua tay với Giang Phàm, “Nhanh đi hoá trang đi, đừng làm cho Kiều tiểu thư người ta chờ quá lâu, bộ quần áo này mặc vào được rất vất vả”.

“Được được, tôi đây đi ngay” Giang Phàm gật đầu, đi cùng chị Hoa.

Vài người vừa mới hóa trang cho Kiều Na chạy tới xem A Côn chụp ảnh, hóa trang cho Giang Phàm không cần bọn họ, nhàn rỗi không có việc gì liền tới đây nhìn xem “Tác phẩm” của chính mình ở trên màn ảnh có đẹp hay không.

A Côn rất nổi danh trong ngành, lúc này Giang Phàm mời nhân viên công tác dường như đều là đoàn đội chuyên nghiệp, có danh tiếng tốt đẹp trong ngành, có không ít người trước kia đã hợp tác qua, mấy năm trước A Côn từng giúp Giang Phàm chụp ảnh quảng cáo, hai người quan hệ còn rất không tồi.

Nhìn thấy ánh mắt Giang Phàm nhìn Kiều Na, có lẽ người khác cảm thấy chỉ là thưởng thức đơn thuần nhưng lấy A Côn, một nhiếp ảnh gia nhạy bén quan sát, anh ta cảm thấy có chút chỗ không giống nhau.

Nhưng mấy thứ này rất mơ hồ, A Côn cũng không thể khẳng định, thường ngày anh là người có đạo đức nghề nghiệp, cũng không nói thêm cái gì, xua xua tay với Kiều Na, “Kiều tiểu thư, chúng ta bắt đầu đi, hãy đứng ở giữa, đúng, mỉm cười một chút, tay đặt ở… Tốt lắm, tư thế này của cô rất tốt. Đừng nhúc nhích”.

Trước đó, A Côn thiết kế mấy cái động tác là anh chuyên môn tra tìm tài liệu liên quan đến các cô gái quý tộc cổ đại, thiết kế mấy cái dáng vẻ phù hợp thân phận Hoàng hậu. Nhưng Kiều Na hoàn toàn không cần anh ta chỉ bảo, làm còn tốt hơn so với anh ta tưởng tượng, động tác của cô biểu hiện ra khí độ làm A Côn cảm giác chính là một Hoàng hậu chân chính nên có như vậy.

Anh ta cầm lấy camera, liền chụp mấy chục bức ảnh, lại bảo Kiều Na thay đổi vài cái tư thế, không bao lâu, liền chụp xong.

“Cùng Kiều tiểu thư hợp tác thật sự quá vui sướng.” A Côn bỏ camera xuống, “Những tư thế, động tác này đều không cần tôi chỉ”.

Kiều Na cười nói: “Quá khen, chúng tôi học lịch sử hiểu được một ít mà thôi, anh A Côn vất vả rồi”.

A Côn nói: “Tôi không vất vả, cô mặc thành như vậy mới vất vả đó, mau ngồi xuống nghỉ một lát, tôi cho cô xem ảnh chụp”.

Kiều Na thật sự mệt mỏi, thân quần áo này của cô ước chừng có bảy, tám tầng, mặc vào vô cùng nặng, cũng rất nóng, tuy rằng thời tiết mát mẻ, nhưng vẫn có chút cảm giác rầu rĩ.

A Côn mở camera ra, đem từng bức ảnh chụp mở lên, cùng thưởng thức với Kiều Na.

“Quá đẹp, quả thực không cần chỉnh sửa, trực tiếp là có thể đăng lên.” A Côn tán thưởng nói, “Kiều tiểu thư rất thích hợp tạo hình này”.

“Là anh A Côn chụp tốt.” Kiều Na mỉm cười nói.

Hai người xem xong ảnh chụp, nhân viên công tác khác cũng chen qua xem, Kiều Na liền ngồi bên cạnh, vừa nói chuyện phiếm với nhân viên công tác vừa chờ Giang Phàm. Tạo hình của Giang Phàm tuy rằng tương đối đơn giản hơn nhiều nhưng cũng không phải không tốn thời gian.

“Kỳ thật giới giải trí có thể có tính tình tốt như Kiều tiểu thư không nhiều lắm,” A Côn nói, “Phần lớn người còn chưa bắt đầu nổi liền khinh thường chúng tôi, những người công tác phía sau màn ảnh, Kiều tiểu thư quay xong bộ phim này nhất định sẽ rất nổi, nhưng có thể đối đãi hiền lành với người khác như vậy, thật sự không dễ dàng”.

“Mọi người cùng nhau đóng phim, không cần khách khí như vậy,” Kiều Na nói, “Mọi người kêu tôi Na Na là được, không cần kêu tôi là Kiều tiểu thư, tôi cũng gọi tên mọi người, mọi người không ngại đi?”

Mấy nhân viên công tác ngồi vây quần bên nhau đều vui vẻ, “Vậy là định rồi, về sau sẽ kêu tên của Kiều tiểu thư, Na Na… Tên này rất thường thấy, trong tổ hóa trang của chúng ta cũng có một người”.

Kiều Na cười, “Là tiểu thư tạo mẫu tóc kia sao? Tôi thấy cô ấy còn nhỏ tuổi hơn tôi, nếu không chúng ta kêu cô ấy là Tiểu Na Na được không?”

“Được đó, ha ha”.

“Chị Na Na, em không nhỏ đâu…” Tiểu Na Na cố ý xụ mặt, “Người ta chỉ là phát dục muộn. Hừ hừ… Tuy nhiên em thích”.

Sinh hoạt của Kiều Na ở niên đại kia cấp bậc nghiêm ngặt, sau khi cô đi vào hiện đại lại phát hiện giữa người với người là bình đẳng. Cô cảm thấy đây mới là hình thái ở chung chính xác giữa người với người, tựa như lần đầu tiên Giang Phàm nhìn thấy cô, tuy rằng anh là ngôi sao, cô là sinh viên nghèo, lại không có biểu hiện ra một tia kiêu căng.

Lúc cô bần cùng nhất, trong lòng cũng không có nửa điểm tự ti, cũng không phải bởi vì cô đã từng là Hoàng hậu, mà là trong lòng cô cũng không cảm thấy chế độ cấp bậc là đúng. Trong lúc làm Hoàng hậu cô không thể thay đổi những điều này nhưng nếu có thể lựa chọn thì cô sẽ lựa chọn đối đãi mọi người bình đẳng.

Giang Phàm hoá trang trở về, mới vừa tiến vào studio liền nhìn thấy Kiều Na cùng nhóm nhân viên công tác cười nói, đã hoà mình.

Anh gãi gãi đầu, “Tôi không bỏ lỡ gì chứ? Không đúng… Tiểu tử A Côn cậu chụp xong rồi hả? Ở đây lười biếng là muốn bị trẫm kéo đi ra ngoài chém sao?”

A Côn nghe anh nói giỡn cũng dùng ngữ khí đùa giỡn nói: “Hồi Hoàng Thượng, tất cả đều xong, Hoàng Thượng lại đây xem ảnh chụp đi”.

Kiều Na nhìn thấy Giang Phàm đã hóa trang xong, cảm thấy có một loại cảm giác thực kinh diễm.

Vốn dĩ cô cảm thấy dáng người, tướng mạo của Giang Phàm cùng Yến Hiếu Công có chút giống nhau, phương diện tạo hình chưa chắc sẽ giống. Chẳng qua cô tin tưởng kỹ thuật diễn của Giang Phàm là tuyệt đối có thể đền bù hết thảy.

Nhưng khi Giang Phàm mặc long bào bước ra, Kiều Na liền biết mình nghĩ sai rồi. Tuy rằng thân cao không cường tráng bằng Yến Hiếu Công, nhưng khí thế của Giang Phàm tuyệt đối chịu đựng được, quả thực chính khí thế của một vị hoàng đế chân chính.

Cô xem qua Giang Phàm đóng nhân vật khác, lúc anh đóng vai ăn trộm sợ hãi rụt rè, lấm la lấm lét; khi diễn tú tài tự cho là thanh cao, trong lòng rõ ràng lại không chắc chắn; diễn vai ác vẻ mặt thiếu tấu, làm người ta nhịn không được muốn đánh một cái lên đó. Hiện tại thay long bào đế vương, quả thực chính là một vị hoàng đế còn sống sờ sờ trước mặt cô.

Loại kỹ thuật diễn cường đại tùy thời thay đổi nhân vật này làm Kiều Na không thể không chịu phục.

Giang Phàm thấy Kiều Na đang nhìn mình, thực kiêu ngạo mà xoay một vòng tại chỗ, “Như thế nào? Ca đẹp trai đi?”

Kiều Na do dự một chút, “Phàm ca, anh… Vẫn là đừng xoay, có chút nương (娘, chỗ này không hiểu ý tác giả lắm, từ niáng này là từ để gọi mẹ, hay ý muốn nói ẻo lả ta


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.