Tập đoàn Ninh thị, văn phòng tổng giám đốc.
Một tay Ninh Doãn Ngân chống lên trán, vẻ mặt làm cho người ta không nhìn ra là vui hay buồn.
“Ngân.” Mậu Tư Vân nhún vai. Sao anh ta lại xui xẻo như thế? Không phải anh ta muốn đụng vào họng súng có được hay không! Nhưng tối nay họng súng vẫn chỉ vào người anh ta. Anh ta cảm thấy cô bé kia nhìn hơi quen mắt. Bây giờ suy nghĩ lại một chút, ngược lại cảm thấy có vài phần giống với thằng bạn khốn kiếp xấu xa này, nhất là khí thế trên người cô bé.
Thật sự không thể xem thường cô bé này. Yến tiệc của ông Ninh đã tạo thành cơn sốt lam tuyền trong thiên hạ. Không ngờ cô bé này lại là chân nhân bất lộ tướng.
Sáu tuổi lại có thể cầm điện thoại, kỹ thuật bắn súng thật tốt. Không chỉ có như thế, nó còn làm cho Hứa Tâm Lam nói ra bí mật đã được chôn giấu từ lâu.
Khi anh ta biết rõ những chuyện này, quả thật anh ta rất khiếp sợ. Anh ta bổ cái đầu nhỏ như quả dưa của cô bé này ra, nhìn xem bên trong có thứ gì hay không.
“Kết quả còn chưa có sao?” Giọng nói Ninh Doãn Ngân hơi lạnh.
Nhiều ngày như vậy, kết quả DNA còn chưa có. Đây là đang cố ý đối nghịch với anh sao?
Bàn tay để trên bàn nắm thành quyền thật chặt, trên mu bàn tay đều nổi gân xanh.
Bởi vì chìa khóa vàng, anh bị ông nội mắng cho một trận. Còn có, anh có thể nhìn thấy được ý cười hả hê và vui vẻ khi nhìn vào đáy mắt ông cụ.
Vì sao vui vẻ? Vì sao có chút vui sướng khi người khác gặp họa?
Ninh Doãn Ngân xoa xoa huyệt thái dương, anh thật sự cảm thấy hơi đau đầu. Nhìn văn tập văn kiện trước mặt.
Đây là văn kiện HM hợp tác cùng Ninh thị.
“Ngân, hiệp ước lần này cậu xem thế nào?” Mậu Tư Vân ngồi xuống một bên, hai mắt nhìn hiệp ước trên bàn.
Đối tượng hợp tác lần này lại là tình nhân một đêm cách đây sáu năm của anh. hơn nữa giữa bọn họ còn có sự ràng buộc chặt chẽ. Mậu Tư Vân thật sự không dám đảm bảo, lần này HM thật sự muốn hợp tác, hay là có mục đích gì khác.
“Cậu nói, mình có thể thế nào?” Khóe miệng Ninh Doãn Ngân hơi nhếch lên.
Người phụ nữa này, anh nhất định phải thuần phục. Không đơn giản là vì cô gợi lên sự hứng thú đối với anh, càng là vì giữa bọn họ có thể tồn tại mối quan hệ. Nếu đúng là như thế……..Vậy cũng tốt!
Ninh Doãn Ngân cảm thấy anh không thể chờ đợi kết quả DNA được nữa.
“Reng…..” Điện thoại trên bàn vang lên.
“Nói!” Giọng nói Ninh Doãn Ngân vang lên, nghe giọng nói ở đầu dây bên kia điện thoại, khóe miệng anh hơi nhếch lên, “Đến đây…..”