Lang Vương Tổng Giám Đốc Vợ Yêu Được Cưng Mà Hoảng

Chương 370 - Chương 355

trước
tiếp

Lang Vương rốt cuộc đã hiểu rõ, khó trách pháp lực của anh không dùng được ở chỗ này, thì ra là như vậy, tất cả cảnh tượng nơi này đều là do các tinh linh nhỏ dùng ma pháp xây dựng, nơi này hoàn toàn là một thế giới thuần khiết thần bí, bọn họ ở chỗ này giống như là người tốt vậy, tất cả pháp lực đều biến mất không thấy.

Chỉ là, Tuyết Nhi và mẹ còn có Ức Ức đã đi nơi nào?

“Xin hỏi, nơi này còn có người nào đi vào nơi này giống chúng tôi hay không, tôi còn có một đứa con và vợ, mẹ cũng chẳng biết đi đâu.” Lang Vương đứng dậy, như đang mong đợi, nếu Tuyết Nhi ở nơi nào đó ở chỗ này, anh không lo lắng, nhìn ra được tinh linh nơi này đều tốt, sẽ không làm bọn họ bị thương.

“Không có.” Tinh linh kia chém đinh chặt sắt nói.

“Hả? Làm sao mà ngài biết được?” Lang Vương hỏi, vị tinh linh này đã hơn ba ngàn tuổi, xưng hô ngài cũng không quá phận, tuy rằng bọn họ lớn lên đều nhìn rất trẻ tuổi, nhìn giống như trẻ nhỏ, nhưng mà tuổi tác bọn họ đã lớn, cho nên Lang Vương vẫn là rất lễ phép nói.

“Là linh cảm, nơi này chỉ có ba người các người xâm nhập, không có những người khác.”

“Không tốt rồi ——” Lang Vương gầm nhẹ, mấy người Tuyết Nhi có thể đừng bị cuốn tới nơi khác hay không, nếu gặp Ma Vương liền thảm!

“Đừng có gấp, nếu bọn họ không có đến nơi này, như vậy chỉ có một khả năng bọn họ bị cuốn đến Thiên Ma. Nơi này của chúng tôi là địa ma, ở trên là Thiên Ma. Ma Vương xây dựng Thiên Ma ở trong hồ, anh ta lợi dụng ma lực khống chế được nơi đó. Thiên Ma và địa ma đều ở dưới Yêu giới, bên trên chúng ta chính là cái hồ kia, hồ bị Ma Vương ô nhiễm.”

Lang Vương khó có thể tin, những tinh linh nhỏ này, lại có thể xây dựng một nơi xinh đẹp thuần khiết ở phía dưới hồ bị Ma Vương làm ô nhiễm như vậy.

Bên trên là địa ngục, phía dưới là thiên đường, chính là như thế.

“Thiên Tầm, chúng ta cần phải rời khỏi nơi này, đi tìm mẹ các con.” Lang Vương rốt cuộc không thể bình tĩnh, không nghĩ rằng Tuyết Nhi lại ở chỗ đó, không nghĩ tới khả năng Tuyết Nhi bị cuốn tới Thiên Ma, tuy rằng nơi này được gọi là địa ma, lại không phải là địa ngục, nơi đó gọi là thiên ma, lại không phải thiên đường, mà chân chính là địa ngục.

“Bây giờ các người muốn rời đi, chỉ sợ có chút khó! Đường đi đến Thiên Ma ba ngày mới mở một lần, ma tính bên trên quá lớn, ba ngày mới có thể đi ra ngoài một lần.” Tinh linh xin lỗi nói.

“Cầu ngài nhất định nghĩ lại cách khác, chúng tôi cần phải đi ra ngoài, mẹ tôi vợ tôi còn có cả con tôi đều ở bên trên, bọn họ sẽ rất nguy hiểm.” Lang Vương nôn nóng nói.

“Bất lực thôi, nếu lúc này cố gắng mở con đường đi đến Thiên Ma, tà khí trên Thiên Ma sẽ làm ô nhiễm toàn bộ nơi này, nơi này sẽ bị hủy diệt!”

Lang Vương hung hăng nhíu mày, Tuyết Nhi……

Ức Ức và mẹ có thể đối phó với những thủ hạ của Ma Vương, nhưng mà Tuyết Nhi phải làm sao bây giờ? Sợ bên kia người nhiều, Ức Ức cũng khó có thể bảo vệ cho mẹ cậu được!

“Bất quá, nếu các người thật muốn rời khỏi nơi này, còn có một cách nguy hiểm nhất, nơi này của chúng tôi có một cái hồ sâu, chỉ cần các người có thể đi qua hồ sâu đó là có thể rời khỏi nơi này.”

“Dẫn chúng tôi đi đến hồ sâu kia.” Lang Vương không chút do dự nói.

Lang Vương mang theo con đi theo tinh linh kia đi đến hồ sâu, anh nhất định phải rời khỏi nơi này, nghĩ đến mẹ, nghĩ đến Tuyết Nhi, nghĩ đến Ức Ức, anh không thể ngồi chờ chết.

Lúc tinh linh dẫn đi, bọn họ đi vào một khu vườn nhỏ cũ nát, trong vườn không có cây, cũng không có hoa cỏ, giữa sân có một đồ vật đen tuyền.

Tinh linh đứng lại ở cửa sân, chỉ vào đồ vật đen tuyền kia nói: “Nhìn thấy đồ vật đen tuyền kia không, nơi đó chính là hồ sâu.” Chỉ thấy mặt tinh linh trắng bạch, giống như không dám tới gần nơi đó.

“Nơi đó chính là hồ sâu, sao nhìn giống như một đống bùn đen.” Thiên Tầm hỏi.

“Đó là lối vào hồ sâu, tôi khuyên các người vẫn nên suy nghĩ lại đi, lần đi này dữ nhiều lành ít.”

“Chúng tôi không sợ.” Thiên Tầm nắm chặt tay nhỏ, nhìn cửa vào đầy bùn đen kia sắc bén nói.

“Chúc các người gặp may.”

“Cảm ơn.” Lang Vương và bọn nhỏ nói lời cảm ơn, sau đó đi vào trong vườn, tinh linh liền rời đi.

Lúc Lang Vương mang theo bọn nhỏ bước vào khu vườn đó, trời bỗng nhiên tối sầm. Đen kịt, chỉ thấy bùn đen kia lại lóe ánh sáng.

Trên bầu trời, một luồng gió nhẹ xẹt qua, thôi mây đen dày đặc thành một con đường, lộ ra chút ánh sáng, dựa vào chút ánh sáng này bước về hồ sâu.

Dưới chân là mềm mại, chỉ cảm thấy thân mình lún xuống, Lang Vương một tay nắm chặt Thiên Tầm, một tay nắm chặt Niệm Niệm.

Lúc này, bỗng nhiên cảm giác có quái thú xuất hiện, bởi vì Lang Vương nghe được rất rõ ràng có tiếng kêu quái thú, âm thanh càng ngày càng gần, bọn họ bị khối bùn đen kia mang vào hồ sâu. Quả nhiên ở trước mặt có một con quái thú như là Hỏa Kỳ Lân (kỳ lân lửa) căm tức nhìn bọn họ.

Lang Vương bảo vệ hai đứa nhỏ ở sau người, lạnh lẽo nhìn chăm chú quái thú kia.

Cảm giác được thân thể rời khỏi địa ma, pháp lực trên người cũng bắt đầu khôi phục từng chút một, tuy rằng lúc này còn chưa được mười phần pháp lực, nhưng mà anh biết anh không thể thua, nhất định phải rời khỏi nơi này, Tuyết Nhi còn đang cần anh.

Nghĩ đến Tuyết Nhi, máu nóng cả người sôi trào, “Bọn nhỏ, chờ lát nữa ba và quái thú quyết đấu trực tiếp, các con tấn công từ hai bên sườn, chúng ta cần phải tốc chiến tốc thắng, chạy nhanh rời khỏi nơi này mới được.”

“Dạ, ba, ba cẩn thận một chút, pháp lực của chúng ta còn chưa khôi phục hoàn toàn, đánh thắng được chúng ta liền đánh, đánh không lại chúng ta liền chạy.” Niệm Niệm lạnh giọng nói, tay nhỏ chui vào nói.

“Được.” Lang Vương nói xong, không chút do dự tấn công quái thú, muốn rời khỏi nơi này, cần phải đánh bại quái thú, bởi vì nơi quái thú đứng là con đường bọn họ nhất định phải đi qua.

Lúc Lang Vương và quái thú đánh nhau, Thiên Tầm và Niệm Niệm cũng bắt đầu đối tấn công quái thú từ hai bên, Lang Vương xoay người một cái tới phía sau lưng quái thú.

Hạ quyết tâm, bỗng nhiên một chân giẫm lên, chân này một chút, tuy rằng sức lực có ba phần phát, bảy phần thu. Anh không thể dùng hết toàn lực, đường kế tiếp còn chưa biết như thế nào, anh muốn bảo tồn sức lực, không thể một lần chiến bại!

Nhưng mà, chính là một chân kia, đã nổi lên biến hóa nghiêng trời lệch đất. Nơi này là hồ sâu, địa hình kỳ dị, lúc anh ra một chân sau, thân hình lập tức chìm đi xuống.

Lúc này Thiên Tầm hét lớn một tiếng, nâng bàn tay lên trên trời, hô một tiếng, thân hình như đang đốt cháy trở ngại, kéo lên năm sáu thước, nháy mắt kéo ba lên.

“Nội lực rất thâm hậu!” Quái thú khó có thể tin nói, nhìn đứa bé nhỏ như vậy, bỗng nhiên nó dừng lại.

“Em gái (ý là đang trêu chóc quái thú), còn có thể nói chuyện được sao.” Thiên Tầm nói thầm một câu, đứng đối diện quái thú với ba mình, Niệm Niệm thì ở một bên gắt gao nhìn chằm chằm quái thú.

Bỗng nhiên, quái thú kêu rên một tiếng xé rách, bỗng nhiên ngã trên mặt đất, thì ra một kích vừa rồi của Lang Vương, quái thú đã bị nội thương, chỉ là lúc ấy còn chưa có cảm thấy, quái thú ngã trên mặt đất trợn tròn mắt, khó có thể tin nhìn ba người đi qua trên thân thể nó. Mà nó lại chỉ có thể trơ mắt nhìn, xương cốt cơ thể đã bị một chân Lang Vương đánh vỡ toàn bộ, còn có một chưởng của đứa bé kia, gân mạch của nó đứt đoạn.

Lang Vương mang theo con đi về phía trước, phía trước lại là một vách tường trong suốt như là thạch trái cây, chặn đường đi của bọn họ.

“Bọn nhỏ, các con đều lui ra phía sau, ba dùng nội lực đánh nát vách tường.” Lang Vương bắt đầu vận khí, hai chưởng dùng hết toàn lực đánh nát vách tường, bọn nhỏ đều sửng sốt, cũng tò mò, đây là một vách tường thạch trái cây, thật sự có thể đánh nát sao?

Kết quả đúng như bọn nhỏ suy nghĩ, Lang Vương bị chưởng lực của chính mình bắn ngược trở về, vách tường thạch trái cây kia lại chỉ là hơi hơi run rẩy một chút, sau đó liền không có nhúc nhích, càng đừng nói là đánh nát!

“Ba, tụi con có cách.” Thiên Tầm nói xong, bàn tay cô lấy trong bao nhỏ ra, bên trong tất cả đều là bảo bối ông nội Lang cho cô bé, chỉ thấy cô bé lấy ra một con chó nhỏ xinh xắn, đặt xuống dưới, trong miệng im lặng đọc chú ngữ, chỉ thấy con có nhỏ kia càng lúc càng lớn, miệng rộng dài liền bắt đầu cắn vách tường kia, chỉ thấy sau một lát vách tường kia đã bị chó lớn cắn ra thành một động lớn.

Lang Vương mang theo con đi về phía trước một đoạn, phát hiện con đường phía trước càng ngày càng rộng mở, cuối cùng bọn họ đi đến trước mặt một cái la bàn, phía trước không có đường ra, ba người vây lại xem xung quanh la bàn, trong lòng đều rất sốt ruột, đặc biệt là Thiên Tầm và Niệm Niệm hiển nhiên có chút càng thiếu kiên nhẫn! Lang Vương nghiêm túc đánh giá la bàn, cái la bàn này được bố trí ở chỗ này, nếu xông vào thì sẽ như thế nào?

Lang Vương cầm la bàn, nhắm mắt, dùng tâm linh nghe, chăm chỉ hiểu được.Chỉ nghe kẽo kẹt một tiếng, la bàn chuyển động, thì ra đây là cửa chợt lóe. Đi vào bên trong cửa lại là một tòa nhà cổ, nhà cổ rất rất cũ, Lang Vương và bọn nhỏ không có lập tức đi vào, cha con con nhìn cha, ý tứ là muốn đi vào hay không?

Lang Vương nắm chặt bọn nhỏ đi vào đi, hiện tại bọn họ đã không có đường lui, vì rời khỏi nơi này, cần phải đi về phía trước.

Bỗng nhiên gió lạnh gào thét, hô hấp của mọi người trở nên rất nặng nề, Lang Vương cảm giác nơi này có bất thường!

“Bọn nhỏ cẩn thận, âm khí nơi này rất nặng, giống như có không đồ vật sạch sẽ!” Lang Vương thấp giọng dặn dò nói, trong lòng bọn nhỏ đều đổ mồ hôi.

Lúc Lang Vương bước lên, nháy mắt chung quanh có một hơi thở lạnh lẽo bao phủ bọn họ, anh cảnh giác nắm tay bọn nhỏ, ánh mắt nhanh nhạy quan sát chung quanh.

Anh không nghĩ tới phía dưới hồ sâu này lại có như vậy một căn nhà cổ âm u khủng bố như vậy, hơn nữa đá cuội dưới chân bồng nhiên biến thành con đường, nơi này không có bùn lầy, không có một chút cảm giác hồ sâu, hình như là có người dân trong nhà, chẳng qua là người dân âm âm u u!

Đi qua thì vừa thấy, trước nhà cổ có một cái thẻ bài “Nhà cũ hồ sâu.” Bốn cái chữ to hồng hồng, giống như là dùng máu để viết, làm người khác nhìn thấy rùng mình một trận.

Kỳ quái chính là, tòa nhà rất cổ xưa, chỉ là cây cối trong vườn đều sống rất tốt, xanh mượt, điều duy nhất không giống bên ngoài chính là, tất cả mặt trên lá cây đều được bao trùm một tầng màu bạc hơi mỏng.

Cha con ba người Lang Vương, gắt gao dựa vào nhau đi về phía, Thiên Tầm bỗng nhiên cảm giác phía sau lạnh lẽo vô cùng, quay đầu lại nhìn xem, không nhìn còn tốt, lần này lại rất hoảng sợ, vừa rồi mâm tròn trước cửa kia còn ở phía sau bọn họ, vì sao lúc quay đầu lại lại nhìn không thấy, cái gì cũng đã không có, mâm tròn biến mất không thấy, thay thế chính là sương trắng trắng xoá, sương trắng dày đặc.

Lang Vương cảm giác được con gái dừng lại, cũng quay đầu, nhìn thấy sương trắng dày đặc, trên mặt sửng sốt, ngay sau đó lại quay đầu, khiếp sợ chính là, phía trước trong nháy mắt cũng bị sương trắng dày đặc che kín!

Lang Vương loáng thoáng nhìn thấy ở trong sương trắng có một bóng người đen đen, anh tin tưởng đó không phải bóng người, nơi này hẳn là bị bỏ hoang rất lâu, không giống như là có người ở, như vậy những người này nhất định là ma quỷ.

Chỉ thấy ma quỷ trong sương trắng kia có màu đen, liền như vậy đứng ở nơi đó vẫn không nhúc nhích, Lang Vương và bọn nhỏ xác định, đây hẳn chính là chủ nhân của tòa nhà cổ, bọn họ là muốn ngăn cản bọn họ đi vào.

“Ba, làm sao bây giờ?” Niệm Niệm thấp giọng hỏi, đó là quỷ, cũng không phải là người, nếu là người còn có thể đánh giá một chút, quỷ nơi này sờ không được, nên đối phó như thế nào!

Nhiều bóng đen như vậy, nếu muốn giải quyết, cần có rất nhiều thời gian. Vì thế, “Các vị tiền bối, tôi là Lang Vương mang theo con đang trên đường đi qua nơi đây, chỉ là muốn đi ra ngoài từ nơi này, cũng không có ác ý, xin các vị tiền bối giúp đỡ?” Lang Vương la lớn, hy vọng chủ nhân tòa nhà cũ này là người tốt bụng, bọn họ liền có thể thuận lợi đi qua, nếu là người làm nhiều việc ác, như vậy sau khi chết cũng sẽ là ác quỷ, như vậy bọn họ sẽ rất phiền toái!

Bỗng nhiên bên trong sương mù vươn ra một cánh tay khô khốc, trực tiếp bắt lấy tay Thiên Tầm, kéo về bên cạnh.

“A ——” Thiên Tầm kêu to, hoảng hốt nhìn tay con quỷ bắt lấy cô bé, thân thể không thể khống chế bị tay quỷ lôi kéo về hướng bên cạnh, Lang Vương vừa định đuổi theo, phát hiện lại có một tay của con quỷ khác hướng tới tay Niệm Niệm, lúc này anh có thể kết luận người ở nơi này nhất định là một số đàn ông hoang dâm, bây giờ cũng chính là nam quỷ.

lequydonnn

Lang Vương nhanh chóng đuổi theo Thiên Tầm, giơ tay lên chính là một chưởng, hung hăng đánh một chưởng hướng về phía trên cánh tay con quỷ, phía trên chợt lóe ánh sáng mạnh mẽ, cái cánh tay kia bị chém xuống xuống dưới, cũng không có máu tươi phun ra ngoài, mà là nháy mắt không thấy nữa.

Niệm Niệm sợ tới mức tới gần ba, cậu không sợ yêu, không sợ người, không sợ thần, nhưng mà, bây giờ cậu sợ quỷ, lại là nhiều quỷ như vậy! Nếu là trước đây, cậu sẽ không sợ, chỉ là hiện tại cậu không sử dụng được pháp lực, cứ như vậy mà nhìn Thiên Tầm bị quỷ kéo đi, suýt nữa là vứt bỏ tính mạng.

Lang Vương múa cánh tay, làm sương trắng tan dần đi, anh thấy Thiên Tầm, vì thế lôi kéo Niệm Niệm chạy tới phía trước.

Sau khi đuổi theo, phất tay một chưởng, chặt đứt tay quỷ, nhanh chóng bế Thiên Tầm lên, Thiên Tầm thuận thế ôm cổ Lang Vương, bọn họ không có lập tức đi tiếp, mà cứ lẳng lặng dừng lại như vậy, yên lặng xem xét.

Chỉ thấy Lang Vương lấy ra một lá bùa từ trên người, bắt đầu niệm chú, cuối cùng chỉ nghe anh hô.

“Gió tới ——”

Giọng nói Lang Vương vừa dứt, chỉ cảm thấy chung quanh bắt đầu thổi qua từng trận gió lớn, sương trắng dày đặc bị thổi tan đi.

“Bọn nhỏ, đi mau.”

Tuy rằng sương trắng đã chậm rãi tan đi, nhưng mà, Thiên Tầm vẫn cảm giác phía sau lạnh buốt, giống như có rất nhiều đôi mắt ở nơi tối tăm vẫn luôn nhìn chằm chằm vào cô bé!

Bỗng nhiên ——

“Vùng trọng yếu của hồ sâu, người ngoài không nên tiến vào”.

Giọng nói âm trầm truyền ra từ chung quanh bọn họ, trong nháy mắt giọng nói vang lên, mấy người đàn ông mặc trường bào (áo dài) xuất hiện ở trước mặt bọn họ.

Những người này toàn bộ mặt không còn chút máu, vẻ mặt dữ tợn, trừng mắt, hơn nữa sương đen lượn lờ quanh cơ thể, một thân sát khí.

“Chúng tôi chỉ là muốn đi qua nơi này, cũng không có mạo phạm nơi này, mong các vị giúp đỡ?” Lang Vương lại nói rõ ý đồ đến đây lần nữa.

“Muốn đi qua nơi này, mơ tưởng.” Giọng nói âm trầm vang lên.

“Các người đã không thuộc về nơi này, vì sao ại không đi đầu thai?” Lang Vương lạnh giọng hỏi, anh hiểu rõ, đối mặt với quỷ nhất định không nên biểu hiện dáng vẻ sợ hãi, nhất định phải lấy khí thế áp chế bọn họ, nếu không sẽ rất nguy hiểm!

“Vì sao muốn chúng tôi đi đầu thai? Nơi này là nhà của chúng tôi, bên trong còn có rất nhiều người đẹp hầu hạ, chúng tôi ở chỗ này rất thoải mái, đầu thai có cái gì tốt!” Giọng nói lạnh lùng quanh quẩn ở nhà cũ.

“Nếu các người không muốn rời khỏi nhà mình, vậy vì sao còn muốn làm hại người khác?”

“Lang Vương, đừng xen vào việc của người khác ——”

“Làm càn! Các người đều là người đã chết rất lâu, hiện tại ở dáng vẻ này cũng chỉ là giả dối, thân thể các người đã bị sâu cắn, bị kiến ăn, bây giờ cũng chỉ là một đống xương trắng, còn có tư cách gì tùy tiện ở chỗ này!” Lang Vương phẫn nộ trả lời nói.

“Được rồi, là các người rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt!” Mấy con quỷ bị Lang Vương chọc cho tức giận, đồng thời trong ánh mắt còn ẩn nhẫn khó chịu, đúng vậy, thân thể bọn họ nhất định chỉ còn lại có một đống xương trắng, đã bị những con sâu đó ăn thịt!

“Khẩu khí thật lớn, nếu các người không muốn đi đầu thai, vậy chờ hồn phách mai một đi! Tôi chính là bạn của Diêm La Vương, loại ác quỷ hung ác nào mà chưa thấy qua, đối phó với mấy kẻ xương trắng hèn hạ này vẫn thừa sức! Vừa rồi bị chém rớt tay quỷ có cảm giác như thế nào? Có muốn nếm thử hàng quỷ chưởng không——” Lang Vương uy hiếp nói, vừa rồi bị Lang Vương chém rớt mấy tay quỷ, đều dọa sợ rút về phía sau, bọn họ không muốn nếm thử cảm giác bị rớt đầu!

“Vô dụng, trốn cái gì mà trốn, bây giờ chúng ta đã là quỷ, còn sợ cái gì chứ!” Một con quỷ lớn tuổi quát.

“Quỷ? Quỷ thì sẽ ghê gớm sao? Thành quỷ biết thân biết phận, Lang Vương tôi sẽ giết hết.”

“Lang Vương, tôi cũng không tin anh lợi hại như vậy, hai đứa nhóc bên cạnh anh đều là nửa người nửa yêu, chúng tôi đã ngửi được mùi loài người trên người bọn chúng.”

“Hừ —— bầy quỷ hoang dã các người không dám đi đầu thai, đó là bởi vì các người làm nhiều việc ác, sợ sẽ bị nhốt vào mười tám tầng địa ngục, mà tôi tuy rằng là yêu, quỷ môn quan tôi đã qua rất nhiều lần!” Lang Vương rống lớn nói.

“Anh nói bậy, ai nói chúng tôi không dám đi đầu thai, là chúng tôi không muốn đi!” Thật ra bọn họ thật đúng là không dám đi, bởi vì lúc còn sống làm nhiều việc ác, gây tai họa quá nhiều cho các thiếu nữ, lo lắng bị Diêm Vương biết, nhốt bọn họ vào mười tám tầng địa ngục, cho nên mới luôn ở chỗ này không đi.

Thì ra cái tòa nhà cũ ở hồ sâu này trước kia hại quá nhiều người, gặp báo ứng, tất cả đàn ông trong tòa nhà đều bị lửa lớn thiêu chết, nhưng mà, bầy quỷ này vì muốn có thể tiếp tục sung sướng, liền đem dấu nhà cổ trong hồ sâu, như vậy tránh cho ánh mặt trời chiếu vào, bọn họ cũng có thể có chỗ ở.

“Không có con quỷ thích vĩnh viễn là quỷ, quỷ chỉ là một sợi khói trắng, không có thân thể, còn không thể gặp ánh sáng, các người đã bao lâu không nhìn thấy ánh sáng bên ngoài, chẳng lẽ các người không nhớ đến nơi phồn hoa bên ngoài?”

“Anh là cái gì, dám dạy dỗ chúng tôi chứ! Để lão tử tôi một ngụm ăn anh!” Một ác quỷ quát.

“Hừ —— muốn ăn tôi, chỉ cần không lo lắng cho việc tiêu hóa thì tới đi —” Lang Vương giận dữ gầm lên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.