“Bánh bao, em hãy tôn trọng anh một chút đi.”
“Ừm, xét thấy anh rất vất vả huấn luyện em, nên em sẽ gọi anh một tiếng sư phụ nhé, anh đồng ý không?”
“…”
[QAQ]
…
Tuy nhiên sự nghiêm túc chỉ kéo dài không quá ba giây.
Khi diễn xuất thì sự tương tác ăn ý giữa hai người là rất cần thiết, tiếp theo hai vợ chồng bắt đầu trò chuyện với nhau…
“Bánh bao, hay là em dạy anh diễn cảnh chết đi.” Hoắc Sâm nhướn mày, hiển nhiên là đang cảm thấy rất hứng thú, phải biết là tuy hắn thường xuyên đóng nam chính, nhưng đến nay vẫn chưa được đóng cảnh chết bao giờ.
“…”
Và thế là cái giường lớn trong phòng ngủ đã biến thành sân khấu biểu diễn, Bao Tử nhờ vậy mà diễn các cảnh chết một cách rất tự nhiên và thoải mái.
Lưu video lại, Hoắc Sâm cảm thán: “Ai nói là em không có kĩ năng diễn xuất chứ, nhìn em “chết” như thật ý.”
Bánh bao ngốc: “Em cũng chỉ giỏi nhất khoản này mà thôi = v =.”
“…”
—
Điểm tốt ở việc có người đại diện chính là người ta sẽ đi tìm cơ hội cho bạn, đây là chuyện mà bánh bao ngốc đã tự mình trải nghiệm.
Nghĩ lại những lần cô phải tự đi tìm vai diễn cho mình, quả thật là như gió bấc thổi, như bông tuyết bay.
Hiện tại không ngờ là cô chỉ cần ở nhà đợi người ta gọi là đi làm thôi QAQ.
Cảm giác như một đứa trẻ được mẹ bao bọc vậy.
“Em đọc qua kịch bản đi, vai nữ phụ thứ sáu, khoảng tập 8 là chết, nhưng lúc sống có rất nhiều đất diễn.”
“Vâng ạ.”
Hai người nói chuyện với nhau rất hòa hợp, chỉ có Hoắc Sâm là không hài lòng: “Nữ phụ thứ sáu? Cậu đang coi thường vợ tôi đấy à?”
Cố Tử Diễm: “Tiến dần từng bước vẫn hơn là một bước lên trời, cậu cũng biết mà.”
“…”
[Thật ngại quá.]
[Tôi thật sự không biết.]
[Bởi vì tôi chính là người bước một bước lên trời đây, thế mà vẫn sống tốt hơn nhiều người đấy.]
Từ đó về sau, vì một câu tiến dần từng bước mà Bao Tử đã đóng đến bảy tám bộ phim, nhưng mà đều đến tập 8 là phải chết.
Phim Hàn người ta thì có một định luật là đến tập 8 sẽ có cảnh hôn, đằng này đến lượt Bao Tử thì…ha ha, cứ đến tập 8 là nhân vật của cô phải chết rồi