Tuy trước đây Bao Tử là một người khá nhàn rỗi, nhưng bây giờ thì đã có chút khởi sắc rồi, dù cho khởi điểm có hơi thấp một chút cũng không sao, so với trước đây thì tốt hơn nhiều lắm.Có câu muốn đạt được thành công thì phải cố gắng hơn nhiều lần người khác, mà Bao Tử trừ việc luôn không ngừng cố gắng ra thì còn phải nói là cô rất may mắn nữa.
[Đó chính là tầm quan trọng của việc cưới được một anh chồng tốt đấy.] [Và một anh chồng tốt sẽ kèm theo đó là một người đại diện tốt.] [Ôm chặt chỗ dựa rồi bước đến đỉnh cao thôi!]
Kịch bản phim mới đã về đến tay, đánh giá sơ qua thì đây là một bộ phim khá hay, chủ yếu nói về chuyện tình của một thứ nữ của phủ tướng quân và hoàng tử, tất nhiên trong quá trình sẽ xảy ra tranh đấu, đoạt quyền đoạt vị, còn nhắc tới cả gia đấu nữa, tình tiết phức tạp khiến người ta phải than thở, nhưng xu hướng khán giả thì vẫn thích xem thể loại như vậy.
Trong phim Bao Tử vào vai ám vệ ở bên cạnh nam chính từ nhỏ, ngoài lạnh trong nóng, tuy thích nam chính nhưng vì thân phận địa vị mà không dám thổ lộ, trong vòng tám tập đầu vì là người đi theo nam chính nên sẽ được lên hình nhiều, đến tập tám thì chết vì đỡ một nhát kiếm cho chủ tử, thế nhưng cho đến tận khi chết nàng vẫn không dám nói ra tiếng lòng của mình.Thật ra nam chính đã biết tâm tư của nàng từ lâu, nhưng hắn làm như không biết, chỉ coi nàng là trợ thủ đắc lực của mình mà thôi.
Hoắc Sâm ngồi trên salon đọc kịch bản, tập trung chú ý vào nhân vật mà vợ sẽ đóng, lông mày nhíu chặt lại.
Bánh bao ngốc ngồi một bên im lặng chờ đợi ý kiến của chồng, kết quả lại thấy khuôn mặt của Hoắc Sâm tối sầm lại, trong lòng đột nhiên có chút ưu tư: “Sao vậy? Kịch bản không hay ạ?”
[Ai gu, sắc mặt của chồng không tốt rồi.]
[Có phải là bị yêu quái nhập không?]
[Đừng làm em sợ!]
“Ừ, cực kỳ chán luôn.”
“…”
[Chồng à, anh đang coi thường con mắt của người đại diện à →_→?]
“Chậc chậc, em nghĩ đi, em chỉ là vai phụ số 6 thôi, sao phải diễn vai yêu đương làm gì hả?”
“…” Chuyện này sao mà em biết được?
“Tám tập đã chết rồi, mà còn chết vì một kẻ không đáng nữa chứ, xì!”
“…” QAQ
[Sao tự dưng mình lại ngửi thấy mùi dưa chua ủ lâu ngày vậy nhỉ?]
[→_→]
Hoắc Sâm ngạo kiều không hề che dấu sự ghen tuông trong lòng trước mặt Bao Tử, rất có dáng vẻ kiểu “Đúng, trẫm đúng là rất không hài lòng khi ái phi diễn cảnh yêu đương, trẫm bá đạo như vậy đấy,
cố tình thích gây sự như vậy đấy, muốn độc chiếm nàng như vậy đấy”.Nhưng hiển nhiên Hoắc ảnh đế đã quên mất rằng, trong lúc Bao Tử còn đang chật vật đóng vai thi thể thì hắn đã đóng qua bao nhiêu bộ phim tình cảm rồi? Lại còn toàn vào vai nam chính si tình nữa chứ →_→.
“A Sâm, kịch bản người ta viết vậy rồi, em cũng không có cách nào, với lại anh cũng thấy rồi đấy, nhân vật của em tuy thầm mến nam chính, nhưng hoàn toàn không thổ lộ ra mà.” Để đối phó với Hoắc Sâm đang xù lông thỏ, bước đầu tiên Bao Tử chọn cách giảng đạo lý.
“( ̄^ ̄)ゞ”
[Vẫn không vui!]
[Anh không nghe anh không nghe anh không muốn nghe!]
[Anh cứ thích làm ầm ĩ lên đấy!]
“Anh thử nhìn lại mấy bộ phim anh đóng trước kia đi, mấy phim lâu rồi thì bỏ qua, chỉ nói đến phim “Đế vương” gần đây nhất thôi, cái vai đế vương mà anh đóng ý, trời ơi đúng là có cả một hậu cung ba nghìn mỹ nữ trong truyền thuyết, còn á cùng với nữ chính diễn cảnh chàng là gió thiếp là cát cùng nhau bay đến tận chân trời, thế mà em còn chưa thèm nói gì đâu đấy!” Nói nhẹ nhàng không nghe, Bao Tử không còn cách nào khác là phải dùng chút thủ đoạn.
“…”
[Vợ, em đang ghen đấy à = v =.]
[Thích quá đi!]
[Vợ, em hãy nghe anh giải thích.]
“Vợ, đó chỉ là diễn thôi mà.” [mặt nghiêm túc]
“Em cũng vậy thôi, cho nên chúng ta phải thông cảm cho nhau chứ.” [mặt lạnh]
[Game over!]
[Trận ghen tuông xin tạm kết thúc tại đây!]
—
Kịch bản về đến tay, cũng có nghĩa là một tuần nữa Bao Tử phải vào đoàn quay phim rồi.Lần đầu tiên trong đời cô được vào một vai quan trọng, hơn nữa còn có nhiều lời thoại nữa, quả thật khiến cho cô rất căng thẳng.Vai diễn này không giống như trước đây, cho nên cô hi vọng mình có thể nhập vai trong trạng thái tốt nhất.
[Đây chính là sự quyết tâm để được trở thành một diễn viên xuất sắc.] [Mười năm sự nghiệp chỉ được thể hiện bằng một phút trên sân khấu thôi.] [Cho nên phải biết tận dụng hết tài nguyên vốn có bên cạnh mình.]
Đúng là trong một bộ phim truyền hình không chỉ cần diễn viên chính diễn tốt là được, mà những diễn viên phụ cũng vô cùng quan trọng, chỉ một người làm sai thôi là cả bộ phim sẽ không hoàn hảo.Hiểu được điều này, bánh bao ngốc đã rất thông minh tìm đến chồng mình để diễn tập, đây chính là biết tận dụng tài nguyên đó.
“Thuộc hạ tham kiến thiếu chủ.”
“Làm xong hết mọi chuyện rồi sao?”
“Vâng.”
“Tốt, lui xuống đi.”