Nhật Kí Hôn Nhân Của Tôi Và Thần Tượng

Chương 212 - Chương 73.2

trước
tiếp

Từ lúc đi vào đây đến giờ hắn dường như đã quên mất con mình rồi, quay đầu nhìn lại, phát hiện bốn bố mẹ đang tụ cùng một chỗ, miệng lẩm bẩm gì đó, hình như là tấm tắc khen ngợi đứa nhỏ đang nằm trên giường.

Để cho tôi ngắm nhìn kết tinh tình yêu của tôi và bánh bao một chút nào.

Kết quả…

Wow, cục cưng đáng yêu quá (≧∇≦).

Thân thể bé xíu xíu, mắt vẫn chưa mở được hết, hai quả đấm nhỏ nắm lại thật chặt, lại còn chẹp miệng nữa.

Lại nhìn xuống dưới…

Σ (゚д゚lll) Trời đất ơi!!!

Tiểu công chúa mà mình mong ngóng đâu rồi? Sao lại thòi ra cái tiểu đinh đinh kia là sao?

Cô con gái nhỏ tâm tâm niệm niệm mười tháng không có rồi, chỉ có một tiểu tử thúi thôi, lại ngước nhìn lên trên, hừ, cảm thấy cũng không đáng yêu như vừa rồi nữa →_→.

“Sao lại là con trai?”

“Không con trai thì sao, vừa nãy y tá cũng nói là mẫu tử bình an mà.” “…”

[Có nói à? Sao trẫm không có ấn tượng gì hết?]

Đối với chuyện cục cưng là con trai, Hoắc Sâm hiển nhiên rất oán giận, tuy đều là máu mủ cả, nhưng hắn vẫn thích có con gái đáng yêu xinh xắn hơn.

Thậm chí hắn còn không chỉ một lần nói về vấn đề này với Bao Tử, Bao Tử thì đang bận chăm con, nghe thế thì chỉ hờ hững liếc nhìn ông bố trẻ ngốc nghếch một cái rồi nói: “Nhiễm sắc thể là do anh cấp cho em mà, sao lại trách em?”

Hoắc Husky: “…”

[Đúng là tại trẫm thật.]

Tên chính của cục cưng là Hoắc Dự Khải, tên ở nhà là Hoắc Tiểu Hắc (Hắc trong từ Husky đó), cái tên này không phải do hai vợ chồng đặt, mà là thành quả của các bạn fan sau khi đã tiếp thu ý kiến của quần chúng.

Các fan đều nói là: Con trai của Nhị Hắc đương nhiên phải gọi là Tiểu Hắc rồi.

Đây nào có gọi là tiếp thu ý kiến quần chúng chứ, rõ ràng là đặt tên một cách rất tùy tiện.

Cứ coi như đặt tên xấu cho dễ nuôi đi.

Hoắc Tiểu Hắc thật sự rất đáng yêu, lúc còn ở trong bụng mẹ cục cưng đã hấp thụ rất nhiều chất dinh dưỡng, cho nên vừa sinh ra đã rất mập mạp, với lại cả bố cả mẹ đều đẹp nên cục cưng cũng rất xinh, ngày qua ngày khi cục cưng nảy nở rõ nét thì sẽ phát hiện ra là bé rất giống Hoắc Sâm, toàn thân trên dưới chỉ có mỗi đôi mắt to tròn lúng liếng là di truyền từ Bao Tử thôi.

Mà bây giờ chuyện tiền mua sữa hình như không phát huy tác dụng cho lắm, vì Bao Tử quá thừa dinh dưỡng nên cô cho rằng tự mình có thể đáp ứng đủ khẩu phần ăn hàng ngày cho Hoắc Tiểu Hắc.

[Đều tại lúc mang thai được nuôi nấng quá tốt.]

Hoắc Sâm: “( ̄^ ̄)ゞ”

[Lãnh thổ của mình bị xâm chiếm rồi.]

[Trẫm thật sự rất không vui.]

Hoắc Tiểu Hắc thật sự không hiểu cha mình đang phát điên cái gì, thậm chí mỗi lần Hoắc Sâm ăn giấm với mình, tiểu Husky còn cho là baba đang đùa với mình nữa chứ.

“Nhà mình cũng không phải không mua được sữa bột nhập khẩu ( ̄^ ̄)ゞ.”

“Nhưng mà…ngực trướng lắm.”

“Khụ, vậy để anh hút ra cho em, không cần cảm ơn anh đâu = v =.”

“→_→”

Cuộc sống trôi qua từng ngày từng ngày.

Khung cảnh một nhà ba người có thể dùng từ náo loạn để hình dung, mà người gây họa đương nhiên là tiểu Husky vẫn còn chưa hiểu chuyện rồi.

“Vợ ơi cứu anh với ~~~~”

Bao Tử nghe tiếng chạy ra, tay còn đang cầm dao thái thịt: “Sao thế?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.