042
Tháng 4 năm nay, Dương Dương tham dự sự kiện rước đuốc Olympic tại Hi Lạp, tôi và Mr. Bu đứng trên cầu Rio – Antirrio. Sau khi sự kiện kết thúc, chàng trai ấm áp Dương Dương đã để tất cả các “Dương Mao”1 của mình cùng lên xe, Dương Dương ngồi ở ghế sát bên cửa sổ, lặng lẽ ngắm nhìn cảnh sắc bên ngoài.
Mr. Bu hỏi tôi, “Cơ hội hiếm có thế này, sao em không chạy lên xin chữ ký của cậu ấy?”.
Tôi nói, “Em không muốn làm phiền . Em thích cậu ấy ở khoảnh khắc đó, bình lặng, cao cao tại thượng”.
Sau khi về tới khách sạn, tôi nói, “Hồi nhỏ em rất thích Rukawa Kaede2 , thực ra người phù hợp với phong cách của nhân vật này nhất chính là Dương Dương”.
1Dương Mao là tên gọi chỉ những người hâm mộ nam diễn viên người Trung Quốc – Dương Dương
2 Rukawa Kaede là nhân vật trong bộ truyện tranh nổi tiếng Slam Dunk.
Mr. Bu hỏi, “Thế trong mắt em thì anh phù hợp với hình tượng nhân vật nào?”.
Tôi nghĩ một lúc rồi nói, “Natsume Takashi trong Natsume Yuujinchou”.
Anh thở phào nhẹ nhõm, “May mà không phải Shin – Cậu bé bút chì phiên
bản dành cho người lớn”.
043
Tôi sinh cùng tháng cùng năm với Lộc Hàm, cậu ấy còn kém tôi mười bảy ngày.
Món quà sinh nhật mà Mr. Bu tặng cho tôi chính là đưa tôi đi đón sinh nhật cùng Lộc Hàm.
Chúng tôi đến Thượng Hải sớm trước một ngày, xếp hàng mua chiếc túi mà Lộc Hàm làm đại diện thương hiệu. Ban tổ chức phát cho các “Tuần lộc” mỗi người một chiếc bánh quy hình còn hươu, còn có cốc giấy in chữ “Luhan”. Lúc sau đông quá, chiếc cốc giấy có chữ “Luhan” của tôi bị rơi mất. Hôm đó chúng tôi còn đi chơi rất nhiều nơi, tới khuya mới về khách sạn. Tới lúc này tôi mới biết, hóa ra Mr. Bu đã bảo vệ chiếc cốc giấy của anh vô cùng cẩn thận.
Mồ hôi trên tay Mr. Bu khiến chiếc cốc giấy đặc biệt ấy có phần mềm đi.
Mặc dù chờ tôi lâu đến mức đói sắp ngất vì tụt huyết áp, anh cũng không hề ăn chiếc bánh quy hình con hươu của tôi.
Có một lần, chúng tôi xếp hàng để chụp ảnh với chiếc hòm thư Ngoại Than danh tiếng lẫy lừng đã từng xuất hiện trong phim của Lộc Hàm. Cả một hàng dài suốt từ đầu phố đến cuối phố chỉ có vài chàng trai, vậy nên hình ảnh Mr. Bu càng trở nên nổi bật.
Có vài cô gái tiến đến bắt chuyện, “Hello, anh cũng hâm mộ Lộc Hàm sao?
Có thể add Wechat được không? Anh đã có bạn gái chưa?”.
Anh rất điềm nhiên giơ chiếc nhẫn cưới trên tay lên.
Tối hôm đó, bàn tay đeo nhẫn cưới ấy đã lên mạng giúp tôi giành giật postcard Tiểu Lộc đứng bên hòm thư siêu “hot”, tiếc là không lấy được. Hôm sau khi tôi tỉnh giấc đã không thấy anh đâu rồi. Tôi gọi điện, anh nói, “Anh đang xếp hàng ở bưu điện, chỗ này còn 900 bản giới hạn nữa”.
044
Tôi không hay lưu giữ mấy kỷ vật tình yêu, những cũng có một vài thứ đồ lưu niệm muốn lưu giữ. Hồi cấp hai, thầy giáo tiếng Anh thường hay cho chúng tôi làm bài nghe viết, sau khi viết xong thì sẽ để học sinh tự chấm điểm cho nhau. Năm đó, người chấm bài cho tôi là cậu bạn mà tôi thầm mến. Chữ viết trong vở tiếng Anh của cậu ấy rất đẹp, trang giấy xé từ vở bài tập của cậu ấy, tôi vẫn không nỡ vứt đi. Sau này, trong lúc dọn dẹp đồ đạc, nó đã bị Mr. Bu lôi ra.
Tối hôm đấy anh hỏi tôi, “Em có còn nhớ cậu nam sinh đó thế nào
không?”.
“Không nhớ nữa”
“Em chắc chứ?”
“Em chắc chắn!”
“Cậu ta trông giống idol nào của em?”
“Tĩnh Bách Nhiên”.
“Vậy còn nói là không nhớ sao!”
Cứ động tới idol là não dừng hoạt động, tôi phải làm sao đây?
045
Lướt Weibo thấy Ngô Diệc Phàm đã nhuộm màu tóc mới, tôi cũng muốn mua thuốc nhuộm tóc, nhưng Alipay của tôi hết tiền rồi, đành xin viện trợ từ “đại gia”.
“Ông xã, em muốn nhuộm tóc trắng cho giống idol. Anh cho em tiền đi.”
“Tiền tiền tiền…đã đủ chưa?”
“Anh không cho em đúng không? Đã thế tối nay em không về nhà nữa, em sẽ chờ ở sân bay cả đêm để đón idol!”
“Sao lại phải đón máy bay nữa? Mệt chết mất, chẳng lẽ nhìn một cái thôi là idol của em sẽ có thai được à?”
Tôi ném điện thoại sang một bên, không thèm để ý đến anh nữa.
Chiều hôm đó, tôi vừa tan ca thì nhận được thông báo của Wechat là có người gửi hồng bao kèm lời nhắn, “Bà xã, anh sai rồi, về nhà đi”.