Type: Mộc Du
Sau khi kết hôn, Lịch Xuyên nhất quyết muốn dẫn tôi đi châu Âu du lịch. Xét tình trạng sức khỏe của anh, tôi cũng kiên quyết không đồng ý. Chúng tôi vẫn ở lại Côn Minh, cứ nửa năm về Thụy Sĩ tái khám một lần.
Lần đầu tiên chúng tôi Lấy danh nghĩa vợ chồng đi qua cổng kiểm tra hải quan, Lịch Xuyên nghiêm túc đưa một tờ giấy màu đỏ cho nhân viên hải quan. Người kia nghiên cứu cả ngày, hỏi: “Anh ơi, đây là hộ chiếu của anh hả?”
“Đúng vậy.”
“Tại sao trên đây ghi toàn chữ Trung Quốc?”
Trời ơi, người nước ngoài cũng nhận ra chữ Trung Quốc nữa.
“Đây là giấy đăng ký kết hôn.” Lịch Xuyên nói “Hộ chiếu vợ tôi cầm rồi.”
Người nước ngoài cười haha: “Vậy anh cầm giấy đăng ký kết hôn làm gì?”
“Vì giấy chứng nhận kết hôn là giấy tờ quan trọng nhất của tôi, còn quan trọng hơn cả hộ chiếu.”
“Phụt… ” Nhân viên hải quan phì cười, đóng một con dấu lên giấy chứng nhận kết hôn của chúng tôi, “Chúc hai người trăm năm hạnh phúc!”
Qua cửa, Lịch Xuyên còn nghiêm túc cấp giấy chứng nhận kết hôn vào túi. Tôi nói Lịch Xuyên giỡn mặt với hải quan là không tốt. Lần sau không được làm vậy nữa.”
“Sao không? Lần nào cũng phải làm.”