Nếu như thất bại, kết quả thứ hai và thứ ba có khác nhau, xếp thứ hai chỉ thua một thành sản nghiệp gia tộc, xếp thứ ba lại mất đi hai thành sản nghiệp gia tộc, vì vậy, cho dù không so được với Liễu gia, vị trí thứ hai và thứ ba này hai nhà Cổ, Vân cũng phải toàn lực tranh giành.
Bất quá, lấy giao tình giữa Cổ Thương Nhạc và Vân Kinh Hồng, Vân Tương vẫn rất khách khí với Cổ Thái, không hề nói ra những lời kinh bỉ như Liễu Trường Sinh vừa rồi.
Cổ Thái và Liễu Trường Sinh đánh một trận mặc dù thắng, thế nhưng lại tiêu hao không ít tinh nguyên, Vân Tường cũng có tu vi Tiên Thiên cảnh tầng thứ nhất, tham gia tam gia hội võ tất nhiên cũng có một kiện pháp khí trung phẩm.
Tuy rằng tu vi so với Cổ Thái thấp hơn một tầng, nhưng giống như Liễu Trường Sinh, Cổ Thái không có biện pháp thắng hắn một cách đơn giản.
Một trận chiến này, giằng co trong thời gian hơn nửa khắc, Cổ Thái tung ra mười thành thực lực mới đánh bại được Vân Tường.
Cổ Thái liên tiếp thắng hai trận, bước chân đã có chút bất ổn, nhưng trên mặt hắn không thể hiện nửa phần không khỏe, chỉ có nụ cười hưng phấn, hắn liên tiếp thắng hai trận, trong lòng thư sướng không gì sánh được.
Thế nhưng, bên phía khán đài Cổ gia, mọi người nhìn Cổ Thái đều lắc đầu không ngớt, hắn là một tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ hai, mới chỉ chiến hai lần với Tiên Thiên cảnh tầng thứ nhất, tinh nguyên đã tiêu hao vô cùng lớn, ngay cả bước đi cũng có chút không ổn định, trận thứ ba này chỉ sợ phải thua.
Sau khi Vân Tường bại trận, Liễu gia xuất hiện một người bay tới, người này vẫn chỉ có tu vi Tiên Thiên cảnh tầng thứ nhất, nhưng so với Liễu Trường Sinh lên lôi đài vừa rồi, thực lực có vẻ cao hơn.
Lúc người này lôi đài liền lập tức triển khai chiến đấu kịch liệt đối với Cổ Thái.
Đám người Liễu gia đều nhìn ra được tinh nguyên Cổ Thái xói mòn nghiêm trọng, một thân tu vi không thể phát huy được sáu bảy thành đỉnh cao, đồng thời tác chiến càng lâu, thực lực Cổ Thái phát huy ra càng thấp.
Mới vừa rồi bắt đầu, đệ tử Liễu gia liên tục né tránh Cổ Thái tấn công, chờ khi Cổ Thái chém ra hơn mười đao, đệ tử Liễu gia mới thay đổi chiến thuật phòng ngự, dĩ nhiên bắt đầu trực tiếp công đối công với Cổ Thái, trong tay hắn cũng có pháp khí trung phẩm, uy lực công kích không kém hơn so với tu vi Tiên Thiên cảnh tầng thứ hai bao nhiêu.
Cổ Thái thấy đệ tử Liễu gia rốt cuộc liều mạng với chính mình, trong lòng vui vẻ, nhưng lập tức thất kinh, đao kiếm giao nhau, Cổ Thái bị đối phương liên tục đẩy lui năm sáu bước, lúc này mới phát hiện, tuy hắn có tu vi Tiên Thiên cảnh tầng thứ hai, nhưng theo tinh nguyên xói mòn, chân khí Tiên Thiên trong cơ thể còn lại không nhiều, chỉ có thể phát huy được trên dưới năm thành thực lực.
Đệ tử Liễu gia không buông tha người, một kiếm lại một kiếm tấn công về phía Cổ Thái, Cổ Thái liên tục ngăn chặn mấy chục kiếm, rốt cuộc bị đánh bay ra khỏi lôi đài, nặng nề ngã dưới mặt đất.
Trận thứ ba, Cổ Thái bị thua.
Dừng lại ở đây, ba nhà Cổ, Vân, Liễu đều đã bị đấu loại một người, thoạt nhìn ba nhà đang trong thế hòa, nhưng trên thực tế Cổ gia đã thua thiệt.
Hai nhà Vân, Liễu bị đấu loại chỉ là người có thực lực thấp nhất trong bốn người ngày hôm nay, mà Cổ Thái lại có tu vi Tiên Thiên cảnh tầng thứ hai, chí ít từ mặt ngoài mà nói, hắn là người mạnh nhất trong bốn người Cổ gia xuất chiến, cùng với đệ tử yếu nhất của đối phương bị đấu loại như vậy.
Sắc mặt Cổ Thái khó coi, dĩ nhiên bị thua trong tay tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ nhất, hiện tại, ngay cả chính hắn cũng thầm nghĩ trong lòng, hắn có thực sự là một phế vật hay không?
Cổ Hiền sờ sờ chòm râu, nhìn thoáng qua Cổ Thần bên cạnh, nói:
– Cổ Thần, may mà có cháu ở đây, bằng không, hừ…
Hiển nhiên, Cổ Hiền rất không hài lòng với biểu hiện của Cổ Thái.
Cổ Thái cúi đầu đứng phía sau Cổ Thương Nhạc, một thanh niên hơn hai mươi tuổi, lúc này lại giống như một tiểu hài tử làm sai chuyện gì đó.
Trong lòng Cổ Thương Nhạc cũng tức giận, nghĩ thầm thế nào lại sinh ra một nhi tử ngu xuẩn như vậy, liếc mắt nhìn sang Cổ Thần, trong lòng tràn đầy cảm thán.
– Cổ Thái, cháu thắng liên tục hai trận, đã rất lợi hại rồi, đừng tức giận… Gia gia tại tuổi tác của cháu còn xa xa không bằng!
Thấy Cổ Thái khó chịu cúi đầu, chỉ có đại trưởng lão tương đối tán thưởng Cổ Thái.
Cổ Thái bại rời khỏi lôi đài, Vân gia có người lên sân đấu, đệ tử Liễu gia tuy rằng đánh bại được Cổ Thái nhưng đã bộc phát ra thực lực lớn nhất của hắn, trận này thua trong tay đệ tử Vân gia.
Liễu gia có hai người đấu loại.
Sau khi đệ tủ Liễu gia bại trận, Cổ Côn lên sân đấu, những đệ tử này đều có tu vi Tiên Thiên cảnh tầng thứ nhất, đều đạt tới cấp độ tầng thứ nhất đỉnh phong, tương quan thực lực không kém nhau nhiều, thắng thua chỉ phụ thuộc vào tiêu hao tinh nguyên nhiều ít, bên nào thắng trận trước thì bại trận sau.
Cổ Côn thu được thắng lợi, đệ tử Vân gia bị thua, lúc này hai nhà Vân, Liễu đều bị đấu loại hai người, tạm thời Cổ gia chiếm ưu thế.
Bất quá, rất nhanh ưu thế không còn nữa rồi, lần này đệ tử Liễu gia lên lôi đài có tu vi Tiên Thiên cảnh tầng thứ hai, là đệ tử đời thứ ba có tu vi gần Liễu Bách Sinh nhất, Cổ Côn trải qua trận đấu lúc trước, dễ dàng thu trong tay đệ tử Liễu gia Tiên Thiên cảnh tầng thứ hai.
Tiếp theo đệ tử Vân gia lên lôi đài, tiếp tục bại.
Cổ Hành lên lôi đài, sau khi đại chiến một hồi với đệ tử Liễu gia, hai bên đều có pháp khí trung phẩm, thế nhưng thời gian đệ tử Liễu gia đánh bại Cổ Hôn căn bản không có tiêu hao nhiều, chỉ trận lúc trước đánh với đệ tử Vân gia mới tiêu hao tinh nguyên không tính nghiêm trọng, Cổ Hành cũng bị bại trong tay đệ tử Liễu gia.
Dừng lại ở đây, hai nhà Cổ, Vân đều bị đấu loại ba người, Cổ gia chỉ còn lại Cổ Thần, mà Vân gia chỉ có một mình một người Vân Hiên.
Liễu gia, trên lôi đài có một đệ tử Tiên Thiên cảnh tầng thứ hai, dưới lôi dài có một Liễu Bách Sinh Tiên Thiên cảnh tầng thứ bốn vẫn chưa lên chiến đấu.
Trên mặt Liễu Hóa Nguyên nở nụ cười, hội võ ba nhà lần này, Liễu gia thắng chắc rồi, mặc kệ là Cổ gia thứ hai hay thứ ba đều phải giao ra một bộ phận sản nghiệp cho Liễu gia.
“Quáng động Bắc Thai Sơn… Lần này ta muốn chắc rồi!”
Liễu Hóa Nguyên thầm nghĩ.
Cổ Hành bị thua, đến lượt Vân gia lên sân đấu, Vân Hiên lập tức xuất hiện trên lôi đài, từ nửa năm trước, Vân Hiên đã bước vào cảnh giới Tiên Thiên tầng thứ ba, mà đệ tử Liễu gia trên lôi đài bất quá chỉ có tu vi Tiên Thiên cảnh tầng thứ hai, mà đã liên tục chiến đấu ba trận.
Tình huống đối với Vân Hiên rất có lợi.
Vân Hiên hạ xuống lôi đài, sau khi bắt chuyện vài câu với đệ tử Liễu gia, đột nhiên một chiếc tiểu kỳ hình tam giác màu xanh xuất hiện trong tay, chỉ thấy hắn chỉ tiểu kỳ màu xanh về phía đệ tử Liễu gia, trong sát na cuồng phong gào thét, một đầu thanh giao từ trong cuồng phong đột nhiên lao ra, dài tới mười trượng, vồ thẳng vào đệ tử Liễu gia.
Thanh giao tới cực nhanh, đệ tử Liễu gia huy kiếm ngăn lại, phun ra một ngụm máu tươi, thân thể giống như diều đứt dây văng ngược ra khỏi lôi đài, bay đủ hơn hai mươi trượng mới ngã xuống dưới đất.
Chỉ một lần công kích, Vân Hiên đã đánh bại được tên đệ tử Tiên Thiên cảnh tầng thứ hai này ra khỏi lôi dài, đồng thời bị thụ thương khá nặng.
Cổ Hiền nhíu mày, thực lực Vân Hiên dĩ nhiên mạnh mẽ như vậy, chiến đấu với đệ tử Liễu gia, căn bẳn là không tiêu hao nửa điểm tinh nguyên, tiếp theo là Cổ Thần bước lên sân đấu…
Tuy rằng Cổ Thần thắng Cổ Thái, thế nhưng Vân Hiên và Cổ Thái hoàn toàn ở hai tầng cấp khác nhau.
Mọi người liếc mắt nhìn Cổ Thần, đều lo lắng vì hắn.