Chân Tiên

Q.1 - Chương 60 - Toàn Trường Khiếp Sợ. (1+2)

trước
tiếp

Cổ Thần hạ xuống lôi đài, ôm quyền nói:

– Cổ gia Cổ Thần, hướng Vân huynh chỉ giáo.

Vân Hiên nhìn thiếu niên trước mắt, trong lòng cảm khái nghìn vạn, nói:

– Không nghĩ tới, ngắn ngủi thời gian một năm, ngươi dĩ nhiên đã có tư cách đánh một trận với ta, Cổ Thần, ngươi thực sự vượt xa dự liệu của ta.

Cổ Thần mỉm cười, nói:

– Thực sao?

Vân Hiên gật đầu, nhàn thần đột nhiên lăng lệ, nói:

– Tuy rằng ngoài dự liệu của ta, thế nhưng cũng không hơn, ta đã bước vào Tiên Thiên cảnh tầng thứ ba, ngươi còn chưa đủ khả năng làm đối thủ của ta, hiện tại chính là điểm cuối của ngươi.

Trên khán đài bốn phía, mỗi một người đều mở to hai mắt, hết sức chăm chú nhìn vào trận đấu. Tu sĩ từng là đệ nhất thiên tài thành Nhạc Thủy quyết chiến với tân tú mới nổi, hiện tại chính là tu sĩ thiên tài đệ nhất thành Nhạc Thủy.

Hai người tại đoạn thời gian khác nhau đều mang trên mình danh hiệu đệ nhất thiên tài thành Nhạc Thủy, tuy rằng tốc độ tu luyện của Cổ Thần so với Vân Hiên còn kinh khủng hơn nhiều, thế nhưng dù sao thời gian ngắn ngủi, Vân Hiên mười sáu tuổi bước vào Tiên Thiên, năm nay mười chín tuổi bước vào cảnh giới Tiên Thiên tầng thứ ba.

Cổ Thần năm nay mới mười một tuổi bước vào cảnh giới Tiên Thiên, cho dù đã có chiến tích đánh bại tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ hai, thế nhưng tu vi mỗi một lần đề cao một tầng, thực lực đều tăng lên vài lần, Tiên Thiên cảnh tầng thứ ba so với Tiên Thiên cảnh tầng thứ hai lợi hại hơn nhiều lắm.

Trong con mắt mọi người, tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ nhất muốn chiến thắng Tiên Thiên cảnh tầng thứ ba, hoàn toàn không có khả năng.

Huống chi, trên tay Vân Hiên còn có một pháp khí trung phẩm Thanh Giao Kỳ, Thanh Giao Kỳ chính là pháp khí trấn tộc Vân gia, chỉ có tộc trưởng mới được phép sử dụng, bất quá, hội võ ba nhà có quan hệ tới lợi ích gia tộc hai mươi năm tiếp theo, Vân Kinh Hồng tự nhiên giao Thanh Giao Kỳ cho Vân Hiên tạm thời sử dụng.

Thanh Giao Kỳ, vô hạn tiếp cận pháp khí thượng phẩm, trong cấp bậc pháp khí trung phẩm là tồn tại đỉnh cao nhất.

Tu vi Tiên Thiên cảnh tầng thứ ba, trong tay có pháp khí trung phẩm Thanh Giao Kỳ, trong mắt mọi người, cơ hội thắng của Vân Hiên vượt qua chín phần, Cổ Thần tất bại.

Chỉ có hai người ngoại lệ, một người là Cổ Thương Nhạc, một người là Liễu Hóa Nguyên. Phái ra Tiên Thiên cảnh tầng thứ bốn truy đuổi, kết quả Cổ Thần bình yên vô sự trở về, người truy đuổi thì mất đi tung tích. Cổ Thương Nhạc và Liễu Hóa Nguyên đều hết sức chăm chú nhìn vào Cổ thần, muốn biết đến tột cùng Cổ Thần lấy cái gì đối phó với Vân Hiên.

Bàn tay Cổ Thần vừa nhấc, một thanh trường kiếm đã xuất hiện trên tay hắn, kiếm dài ba thước, một mặt màu đen, một mặt màu trắng, nhìn qua vô cùng quỷ dị, không ít người co rụt con ngươi lại, trong mắt cả kinh.

Kiếm này tương đối nổi danh, chính là chí bảo trấn tộc Cổ gia, tên là Âm Dương Phân Nguyên kiếm, cũng là một trong những pháp khí trung phẩm vô hạn tiếp cận pháp khí thượng phẩm, không hề kém hơn so với Thanh Giao Kỳ trong tay Vân Hiên.

Lần hội võ này quan hệ tới lợi ích cua ba gia tộc trong hai mươi năm tới, Cổ Hiền sao không chuẩn bị cẩn thận, đã sớm giao Âm Dương Phân Nguyên kiếm vào tay Cổ Thần. Tuy rằng Cổ Thần tại thời điểm tỷ thí tông tộc đã từng sử dụng pháp khí trung phẩm Thanh Ly Kiếm, nhưng hiển nhiên uy lực so với Âm Dương Phân Nguyên kiếm có chút không bằng.

Chỉ là Cổ Hiền không biết, Thanh Ly Kiếm đã sớm được Cổ Thần rèn luyện trở thành pháp khí thượng phẩm.

Cổ Thần cũng không giả vờ chối từ, Thanh Ly Kiếm luyện thành pháp khí thượng phẩm, không tới lúc vạn bất đắc dĩ, hắn sẽ không sử dụng trên hội võ ba nhà. Ba đại gia tộc không hề có pháp khí thượng phẩm, nếu như Cổ Thần lấy ra, tuyệt đối sẽ mang tới phiền toái rất lớn.

Hắn không sợ có người tới gây phiền toái, nhưng không cố ý muốn tạo phiền phức.

Cổ Thần cười nói:

– Ngươi còn nhớ rõ một năm trước ta đã từng nói gì hay không?

Vân Hiên gật đầu nói:

– Nhỡ kỹ, ngươi nói đừng khinh thiếu niên kém, ai chưa từng có thời gian là thiếu niên?

Cổ Thần lắc đầu nói:

– Không phải một câu này, mà là câu trước nữa kia!

Vân Hiên nghe vậy, biến sắc, thanh âm hơi giận nói:

– Ngươi nói ta bất quá cũng chỉ như vậy?

– Đúng vậy, ngày hôm nay ta lặp lại lần nữa, ngươi — bất quá cũng chỉ như vậy!

Cổ Thần gật đầu nói.

– Hừ… Cuồng vọng!

Vân Hiên giận dữ, Thanh Giao Kỳ vung lên, cuồng phong gào thét, một thanh giao bay ra khỏi cuồng phong, giương nanh múa vuốt.

Cổ Thần cười to một tiếng, đột nhiên chân khí Tiên Thiên kịch liệt bạo phát, trong sát na, tu vi từ Tiên Thiên cảnh tầng thứ nhất bành trường tới Tiên Thiên cảnh tầng thứ hai.

Sắc mặt Vân Hiên biến đổi:

– Ngươi? Dĩ nhiên đạt tới Tiên Thiên cảnh tầng thứ hai?

Khán giả bốn phía đều vô cùng khiếp sợ, Cổ Thần dĩ nhiên đã đột phá tới cảnh giới Tiên Thiên tầng thứ hai, nhất là Cổ Thái, hai mắt sung huyết, không thể tin tưởng.

Cổ Thần tại thời điểm Tiên Thiên cảnh tầng thứ nhất đã có thể đánh bại hắn, thời gian mấy tháng vừa qua, hôm nay đã đột phá tiến vào Tiên Thiên cảnh tầng thứ hai, tốc độ tu luyện như vậy, cả đời Cổ Thái đừng mơ tưởng vượt qua hắn rồi.

Trên mặt Cổ Hiền và tam trưởng lão đều nở nụ cười, thời điểm Cổ Thần mới chỉ đạt tới Tiên Thiên cảnh tầng một đã đánh bại được Cổ Thái Tiên Thiên cảnh tầng thứ hai, hôm nay đã có cảnh giới Tiên Thiên cảnh tầng thứ hai, như vậy đối với Vân Hiên cảnh giới Tiên Thiên tầng thứ ba cũng rất có thể chiến thắng.

Hai người nhất thời cảm giác được hi vọng.

Tuy rằng đại trưởng lão không có biểu tình gì, nhưng trong lòng cực kỳ sợ hãi than thở.

Trên mặt Cổ Thương Nhạc và Liễu Hóa Nguyên khó coi, đôi lông mày nhăn lại, nhất là Liễu Hóa Nguyên, nhìn Cổ Thần, trong lòng càng thêm hiếu kỳ.

– Tốt… Tốt… Trách không được ngươi có khẩu khí như vậy, đã bước vào Tiên Thiên cảnh tầng thứ hai rồi, bất quá ta không phải Cổ … Hừ, ngươi cho là có thể chiến thắng ta?

Vân Hiên vốn định nói “Ta không phải Cổ Thái…”, thế nhưng Vân gia và Cổ Thương Nhạc giao hảo rất tốt, nói ra tự nhiên không thích hợp, bị hắn mạnh mẽ nuốt vào bụng.

Cổ Thần cười cười, nói:

– Như vậy thì sao?

Vừa dứt lời, chân khí Tiên Thiên vừa mới bình tĩnh một chút một lần nữa bạo phát, tu vi lại từ Tiên Thiên cảnh tầng thứ hai đề cao tới Tiên Thiên cảnh tầng thứ ba.

– Cái gì?

Trong sát na Vân Hiên tái nhợt, nhìn một màn không thể tin tưởng trước mắt. Tiên Thiên cảnh tầng thứ ba? Sao có khả năng? Ngắn ngủi trong vòng hơn một năm, dĩ nhiên từ Hậu Thiên cảnh tầng thứ hai phi nhanh đạt tới Tiên Thiên cảnh tầng thứ ba, cho dù Vân Hiên đã từng là đệ nhất thiên tài thành Nhạc Thủy cũng không dám tin tưởng.

– Tiên Thiên cảnh tầng thứ ba?

Khán giả bốn phía đã không thể nhịn được nữa, liên tục kinh hãi thốt.

Nhất là Cổ Hiền, tam trưởng lão, trong thanh âm tràn ngập kinh ngạc, cũng tràn ngập kinh hỉ. Nguyên lai Cổ Thần đã bước vào cảnh giới Tiên Thiên tầng thứ ba, trong sát na, bọn họ cảm giác thắng lợi đã nằm trong tay, thậm chí, thấy được hi vọng khiêu chiến vị trí thứ nhất vốn tưởng thuộc về Liễu gia.

Tiên Thiên cảnh tầng thứ ba? Liễu Hóa Nguyên và Cổ Thương Nhạc cũng nhịn không được biến sắc, trong lòng đồng thời thầm nghĩ:

“Lẽ nào Liễu Thông (Cổ Thiên Tùng) thực sự chết trong tay Cổ Thần?”

Vân Kinh Hồng ôm ngực, nhìn Cổ Thần trên lôi dài, đột nhiên ý thức được, dẫn theo Vân Tuyết tới Cổ gia hủy hôn là chuyện tình ngu xuẩn cỡ nào. Một thiếu niên thiên tài như vậy, nguyên bản liên hệ thật chặt với Vân gia, nhưng lại bị hắn ngu ngốc chặt đứt rồi.

Vân Hiên không giống như Cổ Thái, cũng chỉ lui lại phía sau nửa bước, tâm thần liền phản ứng, nhanh chóng khôi phục khí thế, nói:

– Ngươi dĩ nhiên bước vào cảnh giới Tiên Thiên tầng thứ ba rồi, so sánh với ngươi, ta xác thực không là cái gì, bất quá, ta ngược lại muốn nhìn, ngươi dùng thời gian hơn một năm bước vào Tiên Thiên cảnh tầng ba, bản lĩnh có giống như cảnh giới, tăng lên nhanh như vậy?

Nói xong, Vân Hiên vung tay phải lên, cuồng phong xung quanh càng thêm mạnh mẽ, thanh giao trên đỉnh đầu Vân Hiên liên tục vờn quanh, ngửa mặt lên trời huýt dài một tiếng, lập tức, Thanh Giao Kỳ trong tay Vân Hiên chỉ thẳng vào Cổ Thần, thanh giao nhất thời lắc thân thể, vọt về phía Cổ Thần.

Hai tay Cổ Thần chia ra, Âm Dương Phân Nguyên kiếm càng lập lòe, kiếm ảnh chặn ngang trái phải, một trắng một đen, nhìn thanh giao hơn mười trượng âp xuống, Cổ Thần không né tránh, không hề lui nửa bước.

Thiên Cương Thối Thể đại pháp đã thi triển, thân thể Cổ Thần, cường độ và pháp lực đều cường hóa gấp ba lần.

Trong nháy mắt, thanh giao đã nhào tới trước mặt Cổ Thần, hai thiết trảo ngăm đen dài tới hơn trượng một trái một phải chộp về phía Cổ Thần.

Móng vuốt thanh giao so với hổ trảo còn cứng rắn hơn nhiều, thực lực hơi yếu, cho dù là pháp khí trung phẩm cũng không thể tạo thành thương tổn đối với chúng.

Khóe miệng Cổ Thần nhếch lên, Âm Dương Phân Nguyên kiếm trong tay bộc phát hai đạo kiếm cương, trong nháy mắt bổ về phía trước, hai đạo kiếm cương đón nhận hai thiết trảo thanh giao.

Trên mặt Vân Hiên vui vẻ, thầm nghĩ:

“Tu sĩ không có tu vi Tiên Thiên cảnh trung kỳ trở lên, mơ tưởng tạo thành thương tổn đối vói thanh giao, dám liều mạng với thanh giao, tự mình chuốc khổ…”

Đám người Cổ Hiền cũng không giải thích được, tuy rằng Âm Dương Phân Nguyên kiếm và Thanh Giao Kỳ đều là pháp khí trung phẩm đỉnh, thế nhưng tu sĩ Tiên Thiên cảnh sơ kỳ căn bản không thể gây tổn thương tới thanh giao trong Thanh Giao Kỳ, dù sao thanh giao đã luyện thành pháp khí, so với thanh giao chân chính còn mạnh hơn rất nhiều.

Âm Dương Phân Nguyên kiếm hẳn là tách ra chính diện giao phong với thanh giao, tìm cơ hội khống chế công kích bằng thanh giao của Vân Hiên, như vậy mới có cơ hội thủ thắng, cầm Âm Dương Phân Nguyên kiếm liều mạng tới thanh giao?

Điều này thực sự là… Cổ Hiền, tam trưởng lão đều không nhịn được thở dài trong lòng.

Bốn phía khán đài không có người nào không phải nhân vật tầm mắt cực cao, thoạt nhìn Cổ Thần không giống như kẻ lỗ mãng, nhưng hành động lúc này khiến mọi người đều cảm giác ngoài dự liệu, tất cả có chút ngạc nhiên.

Thanh giao phi tới đủ nhanh, Cổ Thần bổ ra hai kiếm còn nhanh hơn, trong sát na kiếm cương và hai móng thanh giao tiếp xúc cùng một chỗ, phát sinh tiếng nổ, đồng thời tiếng hét thảm cũng vang lên.

Sắc mặt mọi người biến đổi, chỉ thấy hai móng thanh giao co rụt lại, trên mặt lộ vẻ thống khổ, tiếng hét thảm kia chính là do thanh giao phát ra.

Sao có khả năng? Cổ Thần chỉ có tu vi Tiên Thiên cảnh tầng thứ ba, sao có khả năng đả thương thanh giao?

Trong lòng Vân Hiên kinh hãi, khán giả bốn phía cũng đang tự hỏi vấn đề này, vẻ mặt khiếp sợ.

Hai đạo kiếm cương thoáng hiện, Cổ Thần nhanh như thiểm điện, lại bổ ra hai kiếm, nhắm vào cổ thanh giao, muốn trực tiếp chém đứt đầu thanh giao. Hai đạo kiếm cương tới cực nhanh, thanh giao cho dù được Vân Hiên khống chế, cho dù vô cùng linh hoạt trong không trung, nhưng vẫn không thể tránh được hai kiếm như thiểm điện của Cổ Thần, phải huy trải ngăn cản.

Lại tiếng hét thảm vang lên, vẻ thống khổ trên mặt thanh giao càng đậm, dĩ nhiên không bị Vân Hiên khống chế, muốn chạy trốn vào trong Thanh Giao Kỳ.

Thanh Giao Kỳ chính là chí bảo trấn tộc Vân gia, nếu như thanh giao chết đi, Thanh Giao Kỳ coi như bị hủy, thấy thanh giao không địch lại, trong lòng xuất hiện ý lui, Vân Hiên liền thu thanh giao trở về.

Cổ Thần lao về phía trước, giống như giòi bám chắc vào xương, đuổi theo sát thân thể thanh giao, kiếm cương liên tục lóe lên, liên tục bổ lên người thanh giao.

Chỉ trong mấy lần hô hấp, thanh giao đã thụ thương không nhẹ, đột nhiên vang lên một tiếng tách rất nhỏ, trên Thanh Giao kỳ đã xuất hiện vết nứt.

Vân Hiên đau lòng tới cực điểm, vội nói:

– Đừng tổn thương pháp khí của ta…

Cổ Thần nghe vậy, thu Âm Dương Phân Nguyên kiếm vào túi trữ vật, hai tay trống trơn, hét lớn nói:

– Không dùng pháp khí, ngươi tiếp ta một quyền…

Chỉ thấy thân thể Cổ Thần hình thành tư thế vô cùng kỳ quái, khom thắt lưng, ngồi chồm hổm hai chân, tựa như có một tòa núi lớn đè nặng trên người, khiến thân thể hắn không thể nhúc nhích.

– Kim Cương Phá Sơn…

Cổ Thần hét lớn, đột nhiên một quyền từ góc người khác ngoài dự liệu đánh ra, nhất thời thân thể bật lên, núi lớn đè ép trên người tựa hồ bị một quyền này oanh kích tới nát bấy.

Một quyền đánh ra, một đạo quyền cương trong nháy mắt xuất hiện bên ngoài quyền đầu, lớn chừng nửa thân người, công kích Vân Hiên.

Đại Lực Kim Cương Quyền.

Đây là lần đầu tiên Cổ Thần sử dụng Đại Lực Kim Cương quyền sau khi bước vào cảnh giới Tiên Thiên, một quyền hôm nay đánh ra có tài kia phong thái kim cương phật môn, một quyền cương lớn chừng nửa thân người dùng mắt thường có thể nhìn thấy rõ ràng, lực lượng ẩn hàm trong đó chắc chắn không nhỏ.

Vân Hiên vừa mới thu thanh giao vào trong Thanh Giao Kỳ, một quyền cương to lớn đã xuất hiện trước mặt, không kịp né tránh, tuy rằng cường độ thân thể không phải sở trường của hắn, nhưng chỉ đành trực tiếp ngăn đỡ.

Bằng vào lực lượng thân thể, Vân Hiên sao có thể sánh được Cổ Thần. Thân thể Tiên Thiên tầng thứ tư của Cổ Thần dưới sự tăng cường của Thiên Cương Thối Thể đại pháp, cho dù là tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ sáu, bằng vào lực lượng thân thể cũng phải cam bái hạ phong.

Ầm…

Một tiếng nổ, thân thể Vân Hiên văng ngược phía sau, một quyền đã bị Cổ Thần đánh bật khỏi lôi dài, bay đủ hai mươi trượng mới rơi xuống đất.

Cho dù ai cũng không nghĩ tới, cư nhiên trong thời gian mười mấy lần hô hấp ngắn ngủi, Vân Hiên đã bại dưới tay Cổ Thần, Thanh Giao Kỳ lợi hại không gì sánh được kia, không ngờ được, dĩ nhiên bị Cổ Thần mạnh mẽ phá hủy.

Không có khả năng…

Vân Kinh Hồng đứng bật dậy, vẻ mặt không thể tin tưởng, Vân Hiên có tu vi Tiên Thiên cảnh tầng thứ ba, lại có chí bảo gia truyền Vân gia Thanh Giao Kỳ trong tay, nguyên bản chiếm hết mọi ưu thế, cho dù Cổ Thần cũng có tu vi Tiên Thiên cảnh tầng thứ ba, cũng có một pháp khí trung phẩm đỉnh Âm Dương Phân Nguyên kiếm thì hẳn không thể trong thời gian mười mấy lần ngắn ngủi đánh bại Vân Hiên.

Thế nhưng, sự thực ngay trước mắt, không cho phép hắn không tin tưởng.

– Tốt…

Cổ Hiền và tam trưởng lão đồng thời quát lên, thần tình hưng phấn.

Đại trưởng lão và Cổ Thương Nhạc tuy rằng có kinh ngạc, nhưng hiện tại cũng xuất hiện nụ cười hiếm thấy, Cổ gia thắng, chí ít đã bảo vệ được vị trí thứ hai, tuy rằng bọn họ chán ghét Cổ Thần, nhưng hiển nhiên lúc này trong lòng bọn họ tương đối vui vẻ.

Liễu Hóa Nguyên nhíu mày lại, nhìn chằm chằm vào Cổ Thần, trong đầu suy tư, biểu hiện của Cổ Thần thực sự khiến hắn ngoài ý muốn, Liễu Hóa Nguyên cũng không ngờ tới, cùng là Tiên Thiên cảnh tầng thứ ba mà Cổ Thần có thể nhanh chóng đánh bại Vân Hiên như vậy, thực lực này đã hoàn toàn so sánh được với một số tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ bốn rồi.

Hàn quang chợt lóe, trên lôi đài đã nhiều hơn một người. Vân gia bị đấu loại, Liễu gia cũng bị đấu loại ba người, chỉ còn lại một mình Liễu Bách Sinh, hiển nhiên người mới xuất hiện chính là Liễu Bách Sinh.

Nhãn thần Liễu Bách Sinh đã không còn vẻ kiêu ngạo như trong phòng khách, càng nhiều hơn chính là ngưng trọng. Thực lực Cổ Thần biểu hiện ra khi đánh bại Vân Hiên đã đủ khiến Liễu Bách Sinh phải coi trọng.

Trong lòng hắn tự hỏi, nếu như hắn tự mình xuất thủ, cho dù đánh bại Vân Hiên, nhưng tuyệt đối không có khả năng trong thời gian ngắn ngủi như vậy.

– Quả nhiên, chỉ có ngươi mới xứng làm đối thủ của ta!

Liễu Bách Sinh ngẩng đầu nói.

Cổ Thần gật đầu, đáp lại:

– Hừm, thực lực của ngươi không tốt lắm, nhưng ánh mắt không kém!


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.