Tiên Vốn Thuần Lương

Chương 118 - Bị Không Người Nào Thị

trước
tiếp

“Ta muốn ở một mình, linh khí phải dư thừa, trên đảo phải có phong cảnh đẹp. Tốt nhất là có ôn tuyền hoặc linh tuyền. Trên đảo không có nhà cũ là tốt nhất, ta không thích chỗ đã từng có người ở.” Kim Phi Dao tài đại khí thô nêu lên yêu cầu, thấy hai mắt tu sĩ kia sáng ngời, nàng âm thầm cao hứng, không nhìn ra ta là người có linh thạch sao, chắc chắn thái độ sẽ tốt hơn đây.

Quả nhiên, tu sĩ này lập tức đứng lên, nhiệt tình tiếp đón, dẫn Kim Phi Dao ra ngoài phòng, chỉ vào bản đồ Vạn Tiên bên dưới, nói: “Tiền bối, đảo như ngươi nói có vài cái, vị trí và linh khí đều là cực phẩm, trên đảo chưa từng có người ở, tuyệt đối là lần đầu tiên.”

“Ở đâu? Chỉ ta xem xem có hợp ý ta không.” Kim Phi Dao cảm thấy hứng thú, nhoài người ra nhìn, điều kiện của mình hà khắc như vậy mà cũng có chỗ đáp ứng được, thật đúng là may mắn.

“Tiền bối nhìn xem, đây là Thủy Nguyệt đảo, rộng ba mươi mẫu, có một ôn tuyền, hơn nữa do linh khí nồng đậm nên hoa cỏ thực vật rất nhiều. Bên kia là Uyên Ương song đảo, hình dáng đẹp đấy chứ, ở giữa hai đảo ngăn cách bởi một hồ nước ba trượng, tuy là có cầu nhưng tuyệt đối không ảnh hưởng gì lẫn nhau. Hiện tại trên Thư đảo đã có tu sĩ, nhưng Hùng đảo thì còn trống, ôn tuyền linh khí đầy đủ, lại có một bờ cát rất đẹp. Nơi này biển không có sóng to, bờ cát trắng thoai thoải, là một nơi rất đẹp.”

Tu sĩ của Thượng Tiên lâu dùng ngón tay chỉ một điểm về hướng hòn đảo, hòn đảo đó lập tức biến lớn, hiện ra toàn bộ cảnh sắc của đảo, triển lãm trước mắt Kim Phi Dao.

Kim Phi Dao nhìn trái nhìn phải, không biết phải quyết thế nào, chọn Thủy Nguyệt đảo hay là Uyên Ương song đảo. Thủy Nguyệt đảo không tệ, nhưng Uyên Ương song đảo lại tốt hơn, chỉ là bên cạnh lại có người ở. Nghĩ nghĩ, nàng khó xử hỏi: “Còn có đảo khác không?”

“Còn có một đảo khác, chỉ là trước đó đã từng có tu sĩ ở lại, vẫn còn gian nhà cũ, sợ tiền bối không vừa lòng cho nên ta không lấy ra.” Tu sĩ Thượng Tiên lâu lại chỉ xuống phía dưới, một hòn đảo xuất hiện trước mắt.

“Thủy Tra đảo, trên đảo có một thác nước nhỏ, căn nhà của tu sĩ cũ dựng ở trên ngọn núi, tu sĩ kia thuê hết kỳ hạn thì không thuê tiếp nữa.” nghe tu sĩ giới thiệu, Kim Phi Dao rất hài lòng với hòn đảo này, gian phòng dựng trên núi kia vừa thanh tú lại hào phóng, rất đẹp.

“Ba hòn đảo này tiền thuê thế nào, ta muốn xem cái nào lời hơn.” Nàng thoải mái nhìn ba hòn đảo, thuận miệng hỏi.

“Tiền bối vẫn còn Trúc Cơ sơ kỳ, cho nên ấn theo quy củ của chúng ta là thuê năm mươi năm. Tiền thuê Thủy Tra đảo là sáu vạn năm ngàn linh thạch trung phẩm, Uyên Ương song đảo là nửa hòn đảo nên chỉ cần bốn vạn hai ngàn linh thạch trung phẩm, Thủy Nguyệt đảo cũng không khác lắm, chỉ cần năm vạn linh thạch trung phẩm, không biết tiên sư coi trọng đảo nào?” tu sĩ Thượng Tiên lâu tươi cười nói.

Thiếu chút nữa thì Kim Phi Dao mắng to lên, làm gì có giá như vậy, quá khoa trương rồi.

Nàng nhanh chóng tính toán trong đầu, Thủy Nguyệt đảo phải cần hơn năm trăm vạn linh thạch hạ phẩm, quá đắt. Tuy nàng có nhiều linh thạch nhưng rốt cục có bao nhiêu thì nàng chưa từng đếm, không biết có được trăm vạn không. Không đợi Kim Phi Dao tính xong, tu sĩ kia đã mỉm cười nói: “Ba đảo này đều chỉ lấy linh thạch trung phẩm hoặc linh thạch thượng phẩm, không nhận linh thạch hạ phẩm.”

“Cái gì? Không lấy linh thạch hạ phẩm?” kế hoạch tiêu pha linh thạch của Kim Phi Dao đã bị tu sĩ Thượng Tiên lâu dễ dàng phá hủy.

Tu sĩ này tựa hồ đoán được Kim Phi Dao không có nhiều linh thạch trung phẩm như vậy, tươi cười giải thích: “Bởi vì mấy đảo này giá thuê cao, nếu nhận linh thạch hạ phẩm thì số lượng quá lớn, cho nên trong Vạn Tiên Thủy thành đều dùng linh thạch trung phẩm trở lên để thanh toán cho những thứ quý giá.

Nàng có một giới tử linh thạch hạ phẩm lại không thể đưa ra được năm vạn linh thạch trung phẩm thuê một hòn đảo, Kim Phi Dao không cam tâm hỏi: “Không biết trong Vạn Tiên Thủy thành có nơi nào đổi linh thạch hạ phẩm sang linh thạch trung phẩm?”

Hỏi xong, Kim Phi Dao đã chuẩn bị tâm lý bị cười nhạo, ai ngờ tố chất của tu sĩ Thượng Tiên lâu đúng là cao, hắn không hề lộ ra biểu cảm nhìn ngốc tử, chỉ lễ phép trả lời như trước: “Trong Vạn Tiên Thủy thành không có cửa hàng như vậy, tuy nhiên nếu tiên sư không đủ linh thạch trung phẩm thì có thể dùng linh thạch hạ phẩm thuê tiểu đảo. Độc đảo cũng có, chỉ là kém hơn ba đảo kia một chút, tuy nhiên cũng không quá kém đâu.”

“Được rồi.” Kim Phi Dao nản lòng thoái chí lên tiếng. Loại đảo có thể dùng linh thạch hạ phẩm để thuê chắc chắn là không nhiều linh khí lắm, vừa cũ vừa nát.

Quả nhiên, tu sĩ Thượng Tiên lâu chỉ ra mấy độc đảo đều có vẻ hoang tàn, vài bụi cây trơ trụi. Kim Phi Dao bất mãn liếc nhìn tu sĩ này, đây là cái gì chứ? Ngay cả đảo Hạ Thất cũng còn hơn mấy đảo này.

Bị nàng trừng mắt, tu sĩ này có chút ngượng ngùng, tìm tòi một lúc, đột nhiên vui vẻ, chỉ vào một hòn đảo, nói: “Tiền bối, cái này thế nào? Tiên Đồng đảo, thiếu chút nữa thì quên mất ở đây còn có đảo, chỉ là vị trí không thuận lợi lắm.”

Kim Phi Dao thấy đảo này rộng khoảng năm mươi mẫu, trên đảo có một tòa nhà không tệ lắm. Bốn phía khá nhiều cỏ xanh và hoa tươi. Rốt cục cũng gặp được một hòn đảo tương đối bình thường, nàng vừa định mở miệng hỏi xem giá thuê thế nào thì bên cạnh liền truyền tới một giọng nam:

“Ta muốn Tiên Đồng đảo, đi làm thủ tục đi.”

“Hử?” Kim Phi Dao nhìn lại, không biết từ lúc nào bên cạnh nàng đã có thêm bốn, năm người. Một gã tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ đầu đội ngọc quan màu tím, mặc một thân bảo y linh quang chớp động, trên tay ôm một nữ tử xinh đẹp, đang thấp giọng trêu đùa. Mà một gã tu sĩ linh khí hậu kỳ đi theo phía sau hắn đã đi theo tu sĩ Thượng Tiên lầu để làm thủ tục.

“Đạo hữu, Tiên Đồng đảo này là ta nhìn thấy trước, mời ngươi chọn đảo khác.” Kim Phi Dao thật khó chịu nhưng khẩu khí vẫn hòa dịu, nói với nam tử.

Nam tử kia không thèm để ý Kim Phi Dao, vẫn ôm nữ tử kia, cười ha ha: “Mỹ nhân của ta, nàng hài lòng với đảo này chứ?”

“Ở tốt thì làm gì? Ngươi rõ ràng là muốn nuôi ta ở ngoài. Ta muốn gả cho ngươi chứ không muốn làm ngoại thất. Ta nguyện ý theo ngươi về, kể cả làm thị thiếp ta cũng cam tâm tình nguyện.” Nữ tu sĩ này mới luyện khí hậu kỳ, lúc này đang chu cái miệng nhỏ nhắn lên, vẻ mặt mất hứng.

Hóa ra là thuê đảo nuôi thị thiếp, thật là hào phóng. Kim Phi Dao mắt lạnh nhìn một màn này, rất kinh ngạc, ở đây còn có ngoại thất, Nam Sơn giới đều trực tiếp mang về.

“Không phải là ta không muốn đưa nàng về, mụ la sát kia nàng cũng biết rồi đấy, nếu để nàng ta biết, hạ độc thủ với nàng thì gia tộc trưởng bối cũng sẽ thiên vị nàng ta, ta không thể che chở nàng được.” Nam tử bày ra vẻ mặt thâm tình nhìn nữ tử khiến Kim Phi Dao nổi da gà.

Thấy nữ tử vẫn còn bĩu môi, nam tử nói thêm: “Hội đấu giá tháng sau ta sẽ mua cho nàng một viên Trúc Cơ đan. Chờ nàng Trúc Cơ thành công là có thể quang minh chính đại theo ta về.”

Hai mắt nữ tử sáng ngời, ngẩng đầu nói: “Ngươi nói thật?”

“Đương nhiên là thật, tiểu bảo bối của ta, không tức giận nữa chứ?”

Nghe hai người đối thoại, Kim Phi Dao chỉ cảm thấy đầu óc quay cuồng, rất muốn nôn. Nàng nói chuyện lại bị nam nhân này coi như gió bên tai, đành phải lớn tiếng nói: “Vị đạo hữu này, Tiên Đồng đảo này là ta thấy trước.”

“Ngươi là ai?” lúc này rốt cục nghe thấy, nam tử ngẩng đầu nhìn Kim Phi Dao, không chút để ý nói.

“Là ta chọn đảo trước, hòn đảo ngươi vừa mới chọn là ta nhìn trúng trước…” không đợi Kim Phi Dao nói xong, thủ hạ của nam tử này đã làm xong thủ tục quay trở về, sau đó nam nhân liền phối hợp ôm mỹ nhân, dẫn thủ hạ xuống lầu.

Kim Phi Dao mờ mịt nhìn bọn họ cứ thế đi xuống lầu, nàng lửa giận đằng khởi, nhấc chân định đuổi theo.

“Tiền bối, ngươi đừng đuổi theo, người này chính là kẻ ăn chơi trác táng, ngươi dây dưa cùng hắn không có ý nghĩa gì đâu.” Tu sĩ Thượng Tiên lâu nãy giờ đứng bên cạnh nàng vội vàng bước lên một bước chặn nàng lại.

“Ngươi quen hắn?” Kim Phi Dao dừng lại, hỏi tu sĩ này. Chỉ cần hỏi rõ thân phận tên kia thì sẽ có lúc nàng cho hắn biết tay. Nàng vừa mới tới đây, vẫn nên khiêm tốn một chút.

Thấy Kim Phi Dao không đuổi theo nữa, tu sĩ này nhẹ nhàng thở ra. Kể cả Kim Phi Dao không thể đưa ra linh thạch trung phẩm thì vẫn còn linh thạch hạ phẩm. Trước đó hắn cố ý đưa ra những hòn đảo thối nát nhất cho nàng chính là muốn đợi nàng nóng ruột, lúc đó sẽ đưa ra đảo tốt hơn là có thể để nàng cảm thấy mỹ mãn lựa chọn.

“Hắn họ Phan, là đệ tử của một gia tộc tu tiên có thế lực rất lớn. Có ba sản nghiệp trong Thượng Tiên lâu là của nhà bọn họ, trên các đảo khác họ cũng có rất nhiều sản nghiệp. Phu nhân hắn là đệ tử của một đại gia tộc khác, hai nhà thực lực tương đương, thuần túy vì lợi ích nên mới kết thân. Vì thế hắn không dám đưa nữ nhân về, đã mua mười mấy hòn đảo để nuôi ngoại thất, là người rất nổi danh trong Vạn Tiên Thủy thành.”

Kim Phi Dao vốn xuất thân từ gia tộc tu tiên, tuy gia tộc không lớn nhưng có vài việc nàng cũng biết. Vì thế nàng không hiểu hỏi: “Đệ tử của các đại gia tộc rất nhiều, làm sao có thể kệ hắn làm bậy như vậy?”

“Nghe nói tộc trưởng trước của Phan gia bị xuống dốc, sau này phòng bên hắn lại có tu sĩ Nguyên Anh, vì thế tộc trưởng thay bằng người của phòng hắn. Hơn nữa, cha hắn có mấy chục thị thiếp, lô đỉnh hơn trăm người mà cũng chỉ sinh được một đứa con là hắn, tự nhiên là nâng niu trong lòng bàn tay, muốn gì cũng có, ai quản được.” tu sĩ này lại giải thích.

Vạn Tiên Thủy thành không có môn phái, chỉ có tu tiên gia tộc, việc này truyền đến truyền đi trong các tu sĩ, khiến cho người người đều biết. Chỉ cần là tu sĩ đã ở lâu là có thể sổ ra một tràng gia tộc nào có ai có thị thiếp đang mang thai, nhà ai lại mới thêm một tu sĩ Trúc Cơ.

Không khí của Vạn Tiên Thủy thành hài hòa vượt quá sức tưởng tượng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.