Mặc dù Tiên Long nhất tộc xuất thủ còn che che giấu giấu, thế nhưng ai cũng có thể nhìn ra trên mấy chiến trường then chốt, quân đội của Thiên Ưng Ma Vực có thể ngăn chặn người xâm nhập ở thời khắc mấu chốt, hoàn toàn là công lao của Tiên Long nhất tộc.
Ngao Tốn cũng đã âm thầm cùng Tả Sư Dạ Vũ thử nhau mấy lần.
Loại thử này chỉ là gián tiếp, nói ví dụ hai đao của Tả Sư Dạ Vũ ở Hi Nhai tinh, Ngao Tốn tự mình đi kiểm tra qua.
Mà Ngao Tốn đã đưa cho Long Ưng Ma Tôn một pháp bảo phi đao dùng long lân luyện hóa, Long Ưng Ma Tôn bằng vào vật này đã va chạm qua một lần cùng Tả Sư Dạ Vũ. Tả Sư Dạ Vũ cũng có thể từ đó nhìn ra cảnh giới hiện tại của Ngao Tốn là gì.
Dù sao đi nữa, va chạm của cường giả tuyệt đỉnh như Tả Sư Dạ Vũ và Ngao Tốn cũng không phải trò đùa, một chút sai sót nho nhỏ cũng có thể dẫn đến kết cục chiến bại thân vong, hai bên đều sẽ cực kỳ cẩn thận.
Trận chiến giống như của Vũ La, Phù Cổ và Động Động cùng lên, dã man không giảng đạo lý ngược sát Vu Tổ Tiên Tôn, Tiên giới từ cổ chí kim cũng chỉ có một lần như vậy.
Từ cấp bậc Tiên Tôn trở lên, mọi người đều cực kỳ cẩn thận. Nếu như phải chiến, cũng sẽ chuẩn bị mấy năm, mấy chục năm, khi nào tự cho là không chút sơ hở mới có thể động thủ.
Lần bế quan này của Vũ La, thời gian bất tri bất giác đã qua hai năm rưỡi, chiến sự của Thiên Ưng Ma Vực đã có vẻ hơi căng thăng. Thế nhưng căn cứ tình thế phán đoán, Vũ La biết không đến lúc Thiên Ưng Ma Vực hoàn toàn bị công chiếm, Ngao Tốn vẫn sẽ áp chế chiến ý của mình, sẽ không xuất thủ.
Thời gian của Vũ La chí ít còn có hai năm.
Tổ Vu Tinh Vực đã hoàn toàn khống chế, Diêu Yểu và đông đảo cao thủ cũng không phải bày biện. Hơn nữa Lương Phu Tử đã chiếm chút tiện nghi của Vũ La, trong tối ngoài sáng ủng hộ hắn, tiếp thu Tổ Vu Tinh Vực mười phần thuận lợi.
Vũ La cũng không cần quá quan tâm chuyện trong lãnh địa, mà danh hiệu Nam Hoang Tiên Tôn của hắn đã chính thức lan ra dưới sự chủ trì của Lương Mạt Vũ.
Hắn đơn giản quan tâm sự vụ trong lãnh địa một chút, sau đó lập tức lên đường đi nơi mai táng của Thái cổ Ma Long. Trước khi đi, hắn không cho bất kỳ ai biết mục đích của mình. Mấy người Triệu Hiểu Hiểu không chịu để một mình hắn đi ra ngoài. Vũ La chỉ cần biểu hiện uy lực của con Linh Long thứ hai đã làm cho tất cả mọi người trợn mắt há mồm, ngoan ngoãn để hắn rời đi.
Với thực lực hôm nay của Vũ La, cho dù thực sự chống lại Ngao Tốn cũng có thể vững vàng nắm chắc thắng lợi. Mục tiêu của hắn đã không chỉ là Ngao Tốn, mà là toàn bộ Tiên Long nhất tộc.
Bộ tộc này nội tình thâm hậu, Vũ La không chút hoài nghi trong Tiên Long nhất tộc sẽ ẩn giấu một ít lão long thực lực còn trên cả Ngao Tốn.
Vũ La không tiếc mạo hiểm lớn, đi tới nơi chôn xương của Thái cổ Ma Long, chính là vì để vững vàng nắm chắc thắng lợi trong toàn trận quyết đấu với Tiên Long nhất tộc.
Vũ La một mình ra đi, không dùng bất cứ Tiên Bảo phi hành nào, ba con Linh Long bên người, sau khi hắn từ trên Cự Tượng tinh bay ra, liền vung tay mở ra một hư không tiếp dẫn điểm.
Nghĩ lại khi vừa tới Tiên giới, chỉ có thể sử dụng truyền tống tiên trận, không nỡ tiêu hao tiên ngọc để mở hư không tiếp dẫn điểm, giống như chỉ mới hôm qua, Vũ La cũng nhịn không được lộ ra nụ cười đắc ý.
Nhấc chân bước vào hư không tiếp dẫn điểm, Vũ La căn bản không cần phòng hộ gì khác. Cho dù là trong thông đạo không gian phát sinh cơn lốc không gian, Vũ La cũng có thể bằng vào thân thể cường hãn xông qua mà lông tóc không bị thương.
Khi từ hư không tiếp dẫn điểm đi ra, Vũ La đột nhiên ý thức được, có lẽ thực lực hiện tại của mình mới thực sự có sức mạnh đứng trước mặt của Tả Sư Dạ Vũ.
Có lẽ đây là tâm bệnh của mỗi một nam nhân, có đôi khi xem ra có chút hoạt kê buồn cười, thế nhưng người có thể đi ra từ trong tâm bệnh này đã ít lại càng ít.
Hắn mở hư không tiếp dẫn điểm, trực tiếp đi tới nơi chôn xương của Thái cổ Ma Long.
Nơi này dị thường náo nhiệt.
Trong Tinh Hải có một đám chiến hạm khổng lồ lui tới, trong nơi chôn xương phía trước, thỉnh thoảng có thể thấy được một đám Tiên Nhân khống chế các loại pháp bảo phi hành ra ra vào vào.
Trên mấy tinh cầu gần mảnh Tinh Vực này nhất, một mảnh phồn hoa, các thương nhân đại phát tài.
Nơi này, chính là nơi khai quật thượng cổ pháp bảo nổi danh nhất của toàn bộ Tiên giới: Loa Toàn Tinh Tý!
Mức độ nguy hiểm của Loa Toàn Tinh Tý gần với Hỗn Loạn Tinh Lưu, thế nhưng sản lượng kinh người của nơi này vẫn làm cho vô số Tiên Nhân trước sau cuồn cuộn kéo đến.
Các thế lực lớn trong Tiên giới ở nơi này gần như đều có phạm vi thế lực của mình, nói ví dụ Binh Long Hội của Lăng Hố Quy.
Khai quật Loa Toàn Tinh Tý đã thành một nghề phát tài nhanh nhất, nguy hiểm cao nhất của Tiên giới.
Nếu như nói điều cơ bản của Hỗn Loạn Tinh Lưu là “hỗn loạn”, như vậy trong Loa Toàn Tinh Tý chính là “không ổn định”. Vũ La ở bên ngoài Loa Toàn Tinh Tý quan sát chỉ chốc lát, đã tận mắt chứng kiến một tinh cầu không lớn, không có bất luận ngoại lực gì tác động, tự động giải thể vỡ nát.
Mà trước khi tinh cầu kia giải thể, đã có mấy ngàn Tiên Nhân đợi ở bên cạnh. Trong quá trình chờ đợi đã bùng nổ chín lần chiến sĩ tranh đoạt địa bàn, trong đó ba lần đều có Tiên Nhân Nhất phẩm xuất thủ!
Chẳng qua, tinh cầu vỡ nát cũng không làm cho bọn họ thất vọng, rất nhiều thượng cổ Tiên Bảo hỗn loạn trong tinh cầu hoặc là tổn hại, hoặc là hoàn hảo, bắn ra giống như loạn tiễn, những Tiên Nhân kia hai mắt hưng phấn lao tới, nhanh chóng đuổi theo những Tiên Bảo này.
Vũ La liếc mắt đảo qua, trong lòng trên cơ bản đã hiểu rõ đẳng cấp của những Tiên Bảo bay ra này, hắn không khỏi kinh ngạc. Trong một tinh cầu như vậy, không ngờ có mấy ngàn món thượng cổ Tiên Bảo, trong đó hoàn hảo không chút tốn hao đã chiếm chừng một phần ba, hai phần ba còn lại cũng có giá trị, không phải là phế vật.
Mà trong một phần ba hoàn hảo không tổn hao gì, có ít nhất mười món đạt đến đẳng cấp của Nhất phẩm.
Còn lại cũng đều là khoảng Tứ phẩm, có rất ít dưới Lục phẩm.
Vũ La cảm thán một tiếng:
– Khó trách có nhiều người như vậy tụ tập ở đây. Nhặt Tiên Bảo như vậy, quả nhiên có dụ hoặc cực lớn đối với Tiên Nhân.
Không làm mà hưởng, đối với bất luận kẻ nào cũng là dụ hoặc cực lớn.
Lam Điệp Tiên Tôn không chút hứng thú đối với những cái này:
– Đi thôi, chúng ta đi vào.
Không gian ở đây cực kỳ không ổn định, cho dù là Lam Điệp Tiên Tôn cũng không dám trực tiếp mở hư không tiếp dẫn điểm tiến vào chỗ sâu nhất. Vũ La rất muốn tránh những Tiên Nhân vây quanh bên ngoài của Loa Toàn Tinh Tý, thế nhưng đám người này gần như đã vây đầy cả ba tầng ngoài của toàn bộ Loa Toàn Tinh Tý, bất kể Vũ La đi vào từ hướng nào, cũng sẽ va chạm với một đám Tiên Nhân đang đỏ mắt điên cuồng.
Hắn dứt khoát không đi quản nhiều như vậy, trực tiếp xông đi vào.
Những Tiên Nhân này lập tức hô hoán bằng hữu cùng giết ra, muốn ngăn Vũ La lại. Vũ La vươn tay phóng ra một đạo kiếm khí, chém một cái giữa hư không, đã lưu lại một vết rách không gian dài đến mấy vạn dặm, toàn bộ đám gia hỏa khí thế hung ác giết tới đều ngây ngốc, Vũ La ung dung tiến vào Loa Toàn Tinh Tý.
Lam Điệp Tiên Tôn đối với hành động này có chút xem thường:
– Không có khí phách, nếu là ta, bất kể người tới là ai, dám vuốt râu hùm, một kiếm giết hết.
Vũ La lắc đầu:
– Đi đâu?
Lam Điệp Tiên Tôn chỉ một phương hướng.
Tinh thú trong Loa Toàn Tinh Tỷ không nhiều, sự hung hiểm của nơi này chủ yếu đến từ không gian cực độ không ổn định ở đây. Một khắc trước trong Tinh Hải phía trước còn là một mảnh vẫn thạch hỗn loạn, sau một khắc tất cả đều đã biến mất, nơi đó đã xuất hiện một vết rách không gian cực lớn. Cho dù là Hắc Minh Tinh Nhãn (hố đen), cũng sẽ thường xuyên xuất hiện ở nơi này.Lam Điệp Tiên Tôn đã nhắc nhở Vũ La một câu:
– Cẩn thận một chút.
Lời vừa nói xong, một tinh cầu thể tích cực lớn ở bên cạnh đã nổ tung.
Cơn lốc Ngũ Hành Lạp Tử (cơn lốc hạt cơ bản thuộc tính ngũ hành) cuồng bạo sóng xung kích hỗn loạn cuốn tới. Nếu như là Tiên Nhân bình thường sẽ lập tức biến thành một mảnh bụi vũ trụ. Thân thể cường hãn của Vũ La mạnh mẽ chống lại vụ nổ lần này, tiếp theo càng nhiều mảnh vỡ tinh cầu cực lớn dày đặc đánh lên trên người hắn, Vũ La vô cùng căm tức, gia tốc một cái từ trong mảnh Tinh Vực này lao ra ngoài.
Tuy nói không có tổn thương gì, nhưng cũng là đầu đầy bụi đất, rất chật vật. Hắn đang muốn oán giận than với Lam Điệp Tiên Tôn một tiếng, đột nhiên cảm thấy toàn bộ đều rơi vào trong thứ gì đó, bị một cỗ lực lượng kéo, mạnh mẽ muốn kéo vào.
Cúi đầu nhìn xuống, một vết rách không gian đang chậm rãi khuếch tán ra, mà chân trái của hắn vừa vặn rơi vào…
Vũ La giận dữ, Long Nguyên bạo phát, giãy nát cả vết rách không gian kia. Lực lượng không gian cuồng bạo cắt qua thân thể của hắn, hắn lại không chút tôn thương.
Vừa mới tiến vào không lâu đã liên tiếp gặp hai sự cố, Vũ La đã có nhận thức rõ ràng đối với sự nguy hiểm của Loa Toàn Tinh Tý.
Lúc này hắn phóng nguyên hồn ra, lẩn tránh những nguy hiểm này, chậm rãi tiến vào chỗ sâu nhất của Loa Toàn Tinh Tý.
Bên ngoài Loa Toàn Tinh Tý còn có thể nhìn thấy một đám tinh cầu, hằng tinh, hành tinh, vệ tinh, lưu tinh… Nhìn qua vẫn là Tinh Vực bình thường, thế nhưng đến bộ phận hạch tâm, lại là một mảnh không gian trạng thái gần như hỗn độn.
Ở nơi này Ngũ Hành Lạp Tử đều thuộc loại trạng thái tự do, có thể phối hợp với nhau bất cứ lúc nào để hình thành vật chất hoàn toàn mới. Sau khi Vũ La đi tới nơi này dưới sự chỉ dẫn của Lam Điệp Tiên Tôn đã tận mắt nhìn thấy, Ngũ Hành Lạp Tử bên trong kia nhanh chóng hình thành một tinh cầu hoàn toàn mới.
Thế nhưng tinh cầu bay ra khoảng chừng trăm vạn dặm đã bị một cỗ lực lượng vô hình hủy diệt nổ tung thành bụi phấn, sau đó toàn bộ lại phân giải thành Ngũ Hành Lạp Tử đơn giản nhất, một lần nữa trở về bộ phận hạch tâm.
– Nơi này chính là nơi chôn xương của Thái cổ Ma Long. Ngươi nhìn mảnh Tinh Vực này xem, chính là chấp niệm của Thái Cố Ma Long hình thành. Ngươi đã từng thấy qua một tia chấp niệm của tàn hồn Thái cổ Ma Long trong con ma nhãn kia đó căn bản không tính gì, nhìn nơi này xem ngươi sẽ hiểu được.
Vũ La có thể cảm giác được, trong mảnh Tinh Vực này ẩn tàng loại phẫn nộ, không cam lòng, thống khổ, cố chấp… Thái cổ Ma Long đã chết, thế nhưng lực lượng của nó vẫn còn tồn tại như trước, hơn nữa dùng một loại phương thức đáng sợ ảnh hưởng đến Nguyên Hội vũ trụ này.
– Nguyên Hội vũ trụ trước, trên Thái cổ Hà Đồ đại lục đã ngã xuống vô số cường giả, bảo vật của bọn họ đều rơi rải rác trên Thái Cố Hà Đồ đại lục. Hơn nữa bản thân Thái Cổ Ma Long cũng thích thu thập bảo vật, bởi vậy sau khi Thái cổ Hà Đồ đại lục nổ, chấp niệm của Ma Long không tiêu tan, đã ngưng tụ đại bộ phận mảnh vỡ ở xung quanh chấp niệm, trong đó cũng bao gồm vô số Tiên Bảo kia.
Lam Điệp Tiên Tôn giải thích thêm một bước.
Vũ La không quan tâm những thứ này, hắn chỉ nhìn một mảnh Tinh Vực trạng thái hỗn độn:
– Những thứ ngươi nói ở nơi này ư? Ta nên làm như thế nào?
– Việc ngươi phải làm thực ra cũng giống như những người đào bảo ở bên ngoài. Chẳng qua ngươi dùng Linh Long.
– Dùng Cửu Long Thôn Nhật Đại Pháp của ngươi để luyện hóa mảnh Tinh Vực này. Một ít bộ phận thân thể của Thái cổ Ma Long còn lưu lại trong mảnh Tinh Vực này, nếu như may mắn, trong bộ phận của ngươi luyện hóa có được một khối, là có thể bắt đầu ngưng luyện con Linh Long thứ tư rồi.
– Quả nhiên là thử vận khí…
Chuyện khác Vũ La cũng không hỏi nhiều, nguy hiểm hay không? Làm sao có thể không nguy hiểm? Đối diện chính là lực lượng và chấp niệm của tồn tại hùng mạnh nhất Nguyên Hội vũ trụ trước lưu lại!Ba con Linh Long gào thét bay ra, mỗi một con đều dài quá ba mươi trượng. Con Linh Long thứ ba cường hãn nhất thậm chí đã đạt tới bốn mươi trượng, nhưng ở trước mặt một mảnh Tinh Vực lớn như vậy lại nhỏ bé gần như cơ thể bỏ qua.
Cửu Long Thôn Nhật Đại Pháp thi triển ra, ba con Linh Long liền bắt đầu nuốt chửng mảnh Tinh Vực này.
Mục tiêu cuối cùng của đại pháp này chính là cắn nuốt hằng tinh, mảnh Tinh Vực này mặc dù đáng sợ, nhưng so với một hằng tinh còn có chênh lệch nhất định. Linh Long cũng không khó khăn, chỉ có ma tính trong những chấp niệm kia thực sự làm cho người ta đau đầu. Vũ La chỉ có thể thi triển ra bốn mươi chín đạo thần văn, bố trí một vòng tròn quang mang màu tím trên đỉnh đầu.
Nếu như ba con Linh Long không kiên trì được, thì sẽ có một đạo tử quang bắn ra, hóa giải ma khí tích lũy trong cơ thể nó.
Mặc dù như vậy, nhưng tốc độ của dạng luyện hóa này thật sự là quá chậm, bộ phận thân thể của Thái cổ Ma Long còn sót lại đã trải qua hàng tỷ năm, đã nhỏ bé không gì sánh được, ẩn giấu trong toàn bộ Tinh Vực, thật không biết năm nào tháng nào mới có thể “đụng tới”.
Tâm niệm của Vũ La khẽ động, liền muốn vận dụng nguyên hồn của ình. Thế nhưng trong mảnh Tinh Vực này, khắp nơi đều là chấp niệm của Thái cổ Ma Long, chấp niệm này hung tàn đáng sợ. Mặc dù nguyên hồn của Vũ La hùng mạnh, nhưng chỉ sợ cũng không phải là đối thủ của nó.
Chẳng qua Vũ La chỉ thoáng tính toán một chút, đã tìm được một biện pháp giải quyết: Con Linh Long thứ ba.
Con Linh Long thứ ba của hắn chính là do một con ma nhãn của Thái cổ Ma Long diễn hóa mà thành, trời sinh có chứa khí tức của Thái cổ Ma Long, chỉ là trong đó không có ma khí mà thôi.
Vũ La chỉ khống chế con Linh Long thứ ba bay lên, đem nguyên hồn của mình thông qua con Linh Long thứ ba phát tán ra, thẩm thấu vào trong mảnh Tinh Vực hỗn độn kia, muốn thăm dò một chút, rốt cuộc nơi nào có hài cốt thân thể của Thái cổ Ma Long.
Thế nhưng hắn ngàn vạn lần không nghĩ đến, nguyên hồn của mình vừa mới đi vào đã lập tức bị một cỗ lực lượng hùng mạnh căn bản không thể kháng cự kéo vào, ngay cả người của hắn thoáng cái đã tiến vào trong mảnh hỗn độn kia.
Ngoài dự đoán chính là, Ngũ Hành Lạp Tử trạng thái nóng cháy kia lại không làm cho hắn cảm thấy đau đớn, mà giống như có lực lượng gì đó, hoàn toàn cắt đứt hắn với hoàn cảnh xung quanh. Vũ La thậm chí còn có thể “nhàn nhã thoải mái” quay đầu nhìn Ngũ Hành Lạp Tử ngũ sắc sặc sỡ bay lướt qua bên cạnh mình.
Một khắc sau, Vũ La rơi xuống từ một chỗ hư vô nào đó, tới một chỗ hư vô khác.
Xung quanh là một mảnh sương mù màu xám dày đặc, nói là hắc ám, thế nhưng dường như lại có thể thấy rõ thứ gì đó, nói là có thể thấy rõ, nhưng lại không biết hoàn cảnh xung quanh rốt cuộc có bộ dạng gì nữa.
Đây là một địa phương phi thường mâu thuẫn.
Ngay khi Vũ La đang nghi hoặc, ba con Linh Long chậm rãi bay lên, quang mang ngân sắc càng ngày càng sáng sủa, mà giống như bị ngân quang của ba con Linh Long này đốt sáng lên, không gian hư vô vô cùng vô tận này cũng chậm rãi nổi lên quang mang.
Không gian rộng lớn căn bản không nhìn thấy biên giới, mà ở trong không gian này, có từng tia khí tức như có như không, những khí tức này hội tụ lại một chỗ, cho Vũ La một cảm giác quen thuộc.
Hắn vô cùng kỳ quái, bởi vì cảm giác này thực sự là quá mức cường liệt, thế nhưng cũng không phải loại quen thuộc cường liệt kia, mà là một kỳ ức cường liệt…
Khác biệt giữa hai cái này trên thực tế là vô cùng lớn, chỉ là khi miêu tả khó có thể biểu hiện lớn đến như vậy mà thôi.
Vũ La lục tìm ký ức của mình, một mực ngược về tới trong Ngũ Phương Giới, cũng không nghĩ ra cảm giác quen thuộc này rốt cuộc đến từ địa phương nào.
– Xảy ra chuyện gì?
Lam Điệp Tiên Tôn cũng cảm thấy kỳ quái, Vũ La mê hoặc nhìn xung quanh, không biết vì sao lại tiến vào một loại cảnh giới huyền diệu kỳ lạ, loại cảnh giới này làm cho hắn truy tìm cảm giác của mình, tới chỗ sâu nhất của kỹ ức, đi tìm kiếm, đi lục lọi.