Minh hồn là Minh Văn trên linh hồn, đây là cảnh giới tối cao của Minh Văn Thuật, cho dù là vị tiền bối đại năng kia, ký ức liên quan tới minh hồn cũng là trống rỗng.
Có lẽ là không trọn vẹn, cũng có thể là ngay cả vị Đại năng kia cũng không biết.
Minh Văn Thuật của Thiên Vận quốc vẻn vẹn hạn chế ở minh khí, tuyệt đại đa số Minh Văn đại sư xưa nay là chưa hề nghĩ tới Minh Văn Thuật còn có thể được dùng ở những địa phương khác.
Lấy cảnh giới hiện tại của Lâm Minh, minh thân cùng minh hồn là không cần nghĩ, minh dược ngược lại có thể nghiên cứu thoáng một phát.
Bất quá mấy ngày nay Lâm Minh bởi vì bận bịu tu luyện, thời gian không đủ, thứ hai hắn không nhiều tài chính mua tài liệu, cho nên vẫn gác lại.
Lần này đạt được hai viên linh đan Hồng Kim Long Tủy đan và Kim Xà Xích Đảm Hoàn, tự nhiên mượn cơ hội này chăm chú nghiên cứu một thoáng, để hiệu quả dược lực đạt đến to lớn nhất.
Đúng lúc này, Lâm Minh nghe được trên cửa truyền đến tiếng gõ cửa như sét đánh, nếu không phải ký túc xá của Thất Huyền Vũ Phủ chất lượng tốt, Lâm Minh thậm chí hoài nghi cái cửa này sẽ bị đập nát.
– Minh ca, Minh ca, mở cửa nhanh!
Lâm Minh nghe được thanh âm này, lập tức nở nụ cười, là Lâm Tiểu Đông.
– Má ơi! Minh ca, huynh chính là thần tượng nhân sinh của ta! Hảo gia hoả, quán quân! Huynh quá cường hãn rồi!
Lâm Tiểu Đông từ vòng thứ hai đã không có thể theo vào, cho nên không biết một loạt tình huống tiếp sau của Lâm Minh, hắn là vừa mới nhận được tin tức.
– Ừm, ngày hôm qua ta phát huy không tệ, thêm vào mấy ngày nay tiến bộ khá lớn, cho nên lấy đệ nhất.
– Đi một chút, huynh đệ ta đi uống rượu.
– Ừm, được! Bất quá, hiện tại vẫn chưa tới thời điểm ăn cơm, chúng ta đi mua ít đồ trước.
Lâm Minh nói xong, sau đó lấy ra một tờ giấy, trên giấy bắt đầu ghi ra tài liệu Minh dược phù cần dùng.
Minh dược phù trong ký ức của vị Đại năng kia có rất nhiều chủng loại, Lâm Minh chọn chính là loại đơn giản nhất, tên là Linh dược phù sơ cấp.
Loại Linh dược phù này chỉ có thể dùng ở trên đan dược cấp thấp.
Đương nhiên, ở Thiên Vận quốc, Hồng Kim Long Tủy đan và Kim Xà Xích Đảm Hoàn là có tiền cũng không thể mua được, ở trong mắt vị Đại năng kia chỉ có thể coi là là đan dược cấp thấp.
Lấy tu vi võ đạo hiện tại của Lâm Minh, vẽ ra Linh dược phù cấp thấp này đã là cực hạn.
Linh dược phù cao cấp, chân nguyên của hắn hoàn toàn không đủ để chống đỡ, hơn nữa Linh dược phù cao cấp, có rất nhiều tài liệu Lâm Minh căn bản là chưa nghe nói qua.
Bất quá, cho dù là Linh dược phù cấp thấp này, trong đó có không ít tài liệu cực kỳ hi hữu.
Lâm Tiểu Đông nhìn thấy Lâm Minh viết chính là tràn đầy một trang giấy, tuy hắn không hiểu Minh Văn Thuật, thế nhưng có vài loại tài liệu trong đó hắn đều nhận được, tỷ như huyết dịch Hung thú tứ cấp….
– Minh ca, huynh muốn mua huyết dịch Hung thú tứ cấp? Không phải chứ!
Phải biết, Hồng Kim Long cũng bất quá là Hung thú tứ cấp mà thôi, Hung thú tứ cấp tương đương với Hậu Thiên cao thủ a.
Huyết dịch của loại Hung thú này, ở Thiên Vận quốc tuy không nói hoàn toàn không mua được, nhưng tuyệt đối là giá trên trời.
Bình thường loại đồ vật này đều là từ bên ngoài đưa tới, một hai giọt đã đáng giá ngàn vàng.
Lâm Minh tiếp tục viết, rất nhiều tài liệu để Lâm Tiểu Đông sợ hết cả hồn, hắn không nhịn được hỏi một câu:
– Minh ca, huynh có nhiều tiền như vậy sao?
Lâm Minh gật đầu một cái:
– Mấy ngày hôm trước Mộc Dịch tiên sinh ở chỗ này cho ta 15,000 lạng hoàng kim, nói là sau này có Cường Lực phù, trực tiếp bảo người đưa cho hắn là được.
– Một… 15,000 lạng… Ông trời!
Lâm Tiểu Đông nuốt từng ngụm từng ngụm nước bọi, lần trước 9000 lạng, lần này 15,000 lạng.
Hắn đột nhiên cảm thấy có chút chết lặng, tựa hồ hoàng kim này đã thành một con số.
…
Nếu nói ở Thiên Vận thành, địa phương bán ra tài liệu Minh Văn đầy đủ hết, đây không phải là Bách Bảo Đường, cũng không phải là phòng đấu giá.
Mà là Minh Văn Sư nghiệp đoàn của Thiên Vận thành.
Ở nơi đó, có bán ra các loại tài liệu quý hiếm mà những địa phương khác không mua được, hơn nữa giá cả còn tiện nghi hơn không ít.
– Cái gì? Còn có sự tình tốt như vậy?
Lâm Tiểu Đông từ trong miệng Lâm Minh đạt được tin tức này, cảm thấy khó mà tin nổi:
– Cái này không thể nào, trừ khi người phụ trách nghiệp đoàn Minh Văn Thuật choáng váng, nếu như ta là người phụ trách, không tăng giá khởi điểm là tốt lắm rồi.
Lâm Minh nhún nhún vai, nói:
– Ta cũng nghe nói vậy.
Vừa nãy bọn họ dùng một chút thời gian đi tới mấy cửa hàng xa hoa và phòng đấu giá chính thức, rất nhiều tài liệu quý hiếm ở nơi này xác thực không tìm được.
– Vậy chúng ta khẩn trương đi Minh Văn Sư nghiệp đoàn a.
– Ừm… Chỉ có thể như thế.
Lâm Minh hoài nghi mua đồ ở nghiệp đoàn Minh Văn Sư cần thân phận Minh Văn Sư.
Dưới tình huống thực lực của hắn cùng trình độ Minh Văn Thuật không cân bằng, Lâm Minh không muốn bại lộ thân phận Minh Văn Sư.
Như vậy sẽ sinh ra rất nhiều phiền phức và nguy hiểm, tuy có Mộc Dịch bảo hộ, thế nhưng Lâm Minh cũng không muốn là phiền Mộc Dịch quá nhiều.
…
– Không chỉ cần chứng thực Minh Văn Sư, hơn nữa cần giá trị cống hiến mới có thể mua?
Lâm Minh đi tới nghiệp đoàn Minh Văn Sư, đưa ra yêu cầu muốn mua những tài liệu trân quý này, từ trong miệng tiểu thư phụ trách tiếp đãi chiếm được câu trả lời này.
– Ta liền nói, nào có sự tình tốt như vậy!
Lâm Tiểu Đông hai tay mở ra, đây mới là bình thường.
– Cái gì là giá trị cống hiến?
Lâm Minh hỏi.
– Ừm… xem ra lão sư của ngươi không phải Minh Văn Sư của Thiên Vận quốc a.