Thốn Mang

Q.12 - Chương 12 - Tam Thanh Pháp Trận

trước
tiếp

Thần thức của Lý Dương truyền âm làm tất cả các Ma Đế hơi kinh hãi, hơn nữa Lý Dương lại triển khai Thuấn Di đứng chắn trước Hắc Linh và Xích Linh, các Ma Đế lập tức đình chỉ không dám công kích nữa. Một là vì họ tin tưởng vào Lý Dương, hai là sợ đánh nhầm vào hắn.

Hắc Linh và Xích Linh nhìn Lý Dương, nhếch mép cười.

– Ngươi là Lý Dương?

Hắc Linh dò hỏi.

Lý Dương gật đầu, bổn nguyên năng lượng trong cơ thể cũng vận lên chuẩn bị. Trong sát na vừa rồi, Lý Dương phát hiện ra giữa hai đại cao thủ kết hợp với nhau phát sinh một cổ năng lượng kinh khủng, hắn biết để giết chết hai người, chắc cũng phải chết hết hơn phân nửa số Ma Đế hiện có.

Hắc Linh mỉm cười gật đầu:

– Lý Dương, xem ra quả thật tiếng đồn không ngoa. Ngươi có thể xuyên qua công kích của chúng ta. Tốt, ngươi đã dám xông lên đây, chắc là phải để ngươi nếm thử công kích của chúng ta rồi.

Trên mặt Hắc Linh và Xích Linh có vẻ khá hưng phấn, đột nhiên …

– Oanh …

Thân thể Hắc Linh và Xích Linh đột nhiên biến thành luồng hào quang màu đen và một luồng hào quang màu đỏ. Hai luồng hào quang này tương tự như Thái Cực, chạy đuổi nhau quay tít mù, thành hai luồng hào quang có hình Thái Cực, ở giữa bỗng hình thành một đạo năng lượng màu xanh.

Lợi tiễn (mũi tên)!

Năng lượng màu xanh đó lại hình thành một mũi tên rất lớn, bắn thẳng về phía Lý Dương.

Lợi tiễn màu xanh lướt qua, không gian vỡ vụn thành nhiều mảnh nhỏ. Lực công kích cường hãn như thế, làm cho các Ma Đế đờ người, mắt trợn tròn há hốc miệng.

Vô cùng kinh khủng!

– Hai tên này là ai, Tiên giới sao lại đẻ ra cái loại cao thủ lợi hại đến thế?

Đám Ma Đế rì rầm bàn tán với nhau, Hạng Vũ cau mày đứng nhìn, hiển nhiên cũng không thể biết thân phận hai người này.

Thân phận của Hắc Linh và Xích Linh làm cho mọi người đương trường rất nghi hoặc, dù sao ngay cả Tiên Đế cũng chỉ rất ít người biết lai lịch của Hắc Linh và Xích Linh.

“Bổn nguyên năng lượng Thủy phòng ngự mạnh nhất, ai có thể phá được chứ?” Lý Dương mỉm cười, có vẻ rất khinh thường. Tay xoay một vòng, một dòng nước tràn ra lưu chuyển trước người Lý Dương. Về phương diện phòng ngự, bổn nguyên năng lượng Thủy tuyệt đối là vô địch.

– Xoẹt xoẹt…

Lợi tiễn màu xanh bắn thẳng vào bổn nguyên Thủy, phát ra những thanh âm chói tai.

Lý Dương biến sắc.

Chỉ trong tích tắc, vòng bảo hộ từ hình thành bổn nguyên năng lượng Thủy đã bị lõm vào hơn một nửa. Sau đó những lưu chuyển mãnh liệt của bổn nguyên năng lượng Thủy mới hoàn toàn hóa giải được lợi tiễn màu xanh kia.

“Sao có thể như thế được nhỉ?” Trong lòng Lý Dương cảm thấy khó có thể tin.

Phòng ngự của bổn nguyên năng lượng Thủy trước nay chưa bao giờ làm mình thất vọng, cho dù khi ở trong túi Túi Càn Khôn thóat ra, hơn mười cao thủ Tiên giới rình trước để công kích, cũng không thể phá được phòng ngự của bổn nguyên năng lượng Thủy.

Nhưng, lợi tiễn màu xanh này thiếu chút nữa đã bắn thủng màn bảo vệ, chỉ thiếu một chút mà thôi.

Lý Dương quên mất, lúc trước mười Tiên Đế công kích không tập trung vào cùng một điểm, mà là phân tán ra công kích. Còn lực công kích của Hắc Linh và Xích Linh lại tập trung cả vào trên lợi tiễn, tự nhiên lực công phá mạnh hơn nhiều.

Hơn nữa, thực lực của Hắc Linh và Xích Linh rất cao, còn hơn cả Huyền Đô Đại Pháp Sư. Cấp bậc Tiên Đế hậu kỳ đỉnh phong, một là Huyền Thủy Tinh, một là Huyền Hỏa Tinh, hai người liên thủ lại càng phát ra lực công kích cường đại hơn nữa, dù sao Lý Dương mới chỉ có thể khống chế bất quá một phần mười bổn Nguyên Thủy mà thôi.

– Ha ha, quả nhiên lợi hại, có thể ngăn trở một kích của chúng ta. Được, tiếp chúng ta một kích nữa này!

Tiếng cười to từ trong Thái Cực đồ truyền ra, lưỡng đạo năng lượng xoay tròn càng nhanh hơn, đột nhiên, như có một “cây súng” từ trong hình Thái Cực, hết cây lợi tiễn này đến cây khác liên tục bắn ra, không có phương hướng xác định, nhưng mỗi một cây đều bắn cả về phía Lý Dương.

Thậm chí còn có lợi tiễn bay vòng quanh công kích. Trong lúc nhất thời, Lý Dương cả người đều bị hơn mười mũi lợi tiễn màu xanh vây phủ.

– Hừ!

Sắc mặt Lý Dương có vẻ rất tức giận, cơ hồ tất cả bổn nguyên năng lượng Thủy trong cơ thể đã hoàn toàn được huy động bao phủ bên ngoài thân thể, rồi cứ thế xoay tròn không ngừng. “Như Phong Tự Bế” Được vận hành đến mức tận cùng, rốt cục đánh tan tất cả hơn mười lợi tiễn màu xanh.

– Các ngươi cũng nếm thử một kích của ta!

Lý Dương gầm lên một tiếng, nắm đấm vung lên. Một đạo kim sắc cự kiếm liền bắn vọt ra.

Kim sắc cự kiếm này cũng giống như cái lần trước hắn dùng để đối phó với Nam Cực Tiên Ông. Do Lý Dương lúc này có khả năng khống chế kim tinh khí bổn nguyên. “Kim” Là chí dương chí cương, lực công kích vốn cực mạnh. Kim sắc cự kiếm uy lực càng kinh người hơn.

– Xoẹt xoẹt…

Hình Thái Cực đồ đón lấy kim sắc cự kiếm, rồi không ngừng xoay tròn ngăn cản lực công kích.

Giằng co!

Do Thái Cực đồ hình thành từ Huyền Hỏa Tinh và Huyền Thủy Tinh nên gắng gượng cũng có thể cầm cự được với kim sắc cự kiếm hình thành từ một phần mười bổn nguyên năng lượng Kim. Lý Dương cũng không lo lắng chút nào, bổn nguyên năng lượng “Kim” Cho dù hội tán, nhưng vẫn có thể tập hợp lại như cũ, căn bản không phải lo lắng việc không đủ năng lượng.

Quả nhiên.

– Bồng!

Thái Cực đồ đột nhiên phân tán, hai luông hào quang màu đen vào màu đỏ lóe lên, rồi vọt ra rất xa. Lý Dương lúc này đã thu hồi bổn nguyên năng lượng Kim, mắt nhìn về phía Hắc Linh, Xích Linh.

Trên Hỗn Độn Không Gian, Xi Vưu và Lão Tử vẫn đang giằng co.

– Ha ha, Lý Nhĩ, Vạn Tượng La Thiên Trận bị phá, Túi Càn Khôn bị khoan thủng một lỗ, hôm nay ngay cả hai Đại tướng của ngươi cũng bị Lý Dương đánh tan tác. Ta xem ngươi còn có chiêu gì?

Xi Vưu lúc này có vẻ rất khoái trá, ngạo nghễ nhìn Lão Tử.

Khi đạt đến cấp bậc này, bọn họ chỉ tranh nhau chút thể diện mà thôi, làm đối phương mất thể diện xem như một sự kiện cao hứng phi thường rồi.

Sắc mặt Lão Tử hơi khó coi.

Lần này hắn nhưng đem hết vốn ra đánh một ván, mình chỉ cần áp dụng biện pháp cuốn lấy Xi Vưu, làm cho đại quân Ma giới bị vây khốn trong trận, sau đó để Nam Cực Tiên Ông thi triển Túi Càn Khôn. Phía sau lại phái Huyền Hỏa Tinh và Huyền Thủy Tinh ra tay, ba kế hoạch, mỗi kế hoạch đều rất nắm chắc thành công.

Đáng tiếc… tất cả thay đổi vì Lý Dương.

Trận thì bị Lý Dương phá, Túi Càn Khôn cũng bị Lý Dương phá nốt. Nam Cực Tiên Ông bị đánh bại, bây giờ hai vị Đại tướng của mình cũng bị đánh bại nốt.

– Hừ, Xi Vưu, đừng vội đắc ý, còn chưa tới lúc cuối cùng, chưa biết ai thắng ai thua.

Trên mặt Lão Tử bỗng xuất hiện vẻ tươi cười, đồng thời dùng thần thức truyền âm cho Huyền Đô Đại Pháp Sư:

– Huyền Đô, nhớ kỹ sư phụ cho ngươi ba khối ngọc bội. Tốt, bây giờ ngươi và các sư huynh hãy thi triển Tam Thanh trận pháp, phong ấn Lý Dương lại cho ta!

Xi Vưu nhìn sắc mặt Lão Tử, trong lòng đoán Lão Tử gian hoạt này chắc hẳn có kế hoạch gì đây.

– Lý Nhĩ, ta muốn xem ngươi còn có gian kế gì nữa, ta nghĩ, cuối cùng cũng sẽ bị Lý Dương phá nát mà thôi.

Xi Vưu nói thập phần khẳng định.

Lão Tử vẫn không tức giận chút nào, mỉm cười nói:

– Vậy thì chờ coi.

Hai người Huyền Hỏa Tinh Xích Linh và Huyền Thủy Tinh Hắc Linh đang đứng cùng một chỗ.

– Lý Dương làm sao mà lợi hại như vậy được? Lực công kích của kim sắc cự kiếm quả là cực mạnh, hơn nữa kim sắc cự kiếm sau khi bị năng lượng của chúng đánh tan lại một lần nữa tụ tập trở về. Hay nói cách khác… năng lượng của kim sắc cự kiếm căn bản là vô tận.

Hắc Linh tâm tư rất thâm trầm, vừa rồi trong lúc đại chiến vẫn chú ý tới tới này.

– Cái gì, năng lượng tiêu tán lại tụ tập trở về? Chúng ta có đánh bao nhiêu cũng vô dụng. Lý Dương làm sao lợi hại như vậy được?

Xích Linh cũng cực kỳ bất lực.

Bọn họ hai người mọi khi vẫn tự cho mình là đứng trên đỉnh. Thậm chí còn cho rằng khi hai người liên thủ ngoại trừ Đại Tôn vốn là vô địch trong lục giới, cũng chỉ có rất ít người, tỉ như Côn Bằng Yêu Đế, Âm Dương Ma Đế mới có thể so sánh được mà thôi. Nhưng ai ngờ hôm nay gặp phải Lý Dương, nhuệ khí của họ cũng giảm đáng kể.

Trong lúc nhất thời hai người cũng không còn ở trên chiến trường nữa.

– Nhị vị sư huynh!

Thanh âm Huyền Đô Đại Pháp Sư vang lên, Hắc Linh và Xích Linh vừa nghe. Trong lòng run lên, hai người nhìn nhau trong lòng cũng cảm thấy xấu hổ, vừa mới vỗ ngực nói tuyệt đối có thể dễ dàng thay đổi chiến cuộc, làm cho Tiên giới đại thắng, thế mà bây giờ bọn họ lại bị đánh chạy không kịp thở.

– Huyền Đô sư đệ, chúng ta… chà!

Xích Linh thở dài.

Một bên Hắc Linh cũng thở dài theo

Huyền Đô Đại Pháp Sư đương nhiên biết hai vị sư huynh của mình đang nghĩ gì, cười nói:

– Nhị vị sư huynh, không cần quá để ý. Lý Dương có thể trở thành vị Đại Tôn thứ tư của Ma giới nên mới có thực lực kinh khủng như thế. Huống chi hai vị sư huynh lần này ra tay, cũng giết không ít Ma giới cao thủ rồi.

– Đúng, Lý Dương mặc dù khó đối phó, nhưng những người khác dễ đối phó hơn nhiều. Vừa rồi trong chốc lát, chúng ta đã giết một Ma Đế. Còn hơn mười Ma Quân. Đúng là thống khoái, lâu rồi không sát phạt nhiều như thế.

Xích Linh hưng phấn nói.

Hắc Linh trên mặt cũng xuất hiện chút hưng phấn.

Huyền Đô Đại Pháp Sư móc áo lấy ra ba khối ngọc bội, Hắc Linh và Xích Linh vừa thấy, nhất thời biến sắc.

– Huyền Đô sư đệ, đây là bảo bối của sư tôn, ngươi sao lại có được. Trả về đi, nếu bị sư tôn biết, coi chừng ngươi tiêu luôn đó.

Xích Linh vội vàng nói. Lão Tử thân là Tam Thanh, nhưng rất cao ngạo lạnh lùng. Khi trừng phạt đệ tử, hắn tuyệt không nương tay, thậm chí còn trừng phạt nặng quá mức bình thường.

Huyền Đô Đại Pháp Sư cười nói:

– Nhị vị sư huynh đừng lo, đây là sư tôn tự mình đưa cho ta. Sư phụ đã tính là nếu Lý Dương quá lợi hại, nhị vị sư huynh cũng không đối phó được. Do đó bảo ta mang theo Tam Thanh ngọc bội này, sau đó cùng hai vị sư huynh liên thủ, cùng nhau thi triển ra “Tam Thanh pháp Trận“ trực tiếp phong ấn Lý Dương lại.

– Thật hả?

Hắc Linh dò hỏi.

Huyền Đô Đại Pháp Sư bất lực nói:

– Ta lừa các ngươi làm gì. Thôi, đừng lo gì, chẳng lẽ ta lại hại hai vị sư huynh? Hơn nữa hai vị sư huynh bị Lý Dương đánh bại như thế, không muốn báo thù sao, hãy cho Lý Dương nếm mùi uy lực của “Tam Thanh pháp Trận“.

Hắc Linh và Xích Linh suy nghĩ, trong mắt hiện lên vẻ tàn khốc, khẽ gật đầu.

– Tốt, Huyền Đô sư đệ, sư tôn đã nói thế, chúng ta đương nhiên phải tuân theo. Tên Lý Dương này nhất định phải hảo hảo giáo huấn một phen.

Hắc Linh và Xích Linh luôn luôn tuân theo giáo huấn của sư phụ, hơn nữa bọn họ cũng khó mà nuốt trôi nỗi nhục nhã vừa rồi. Vả lại đây là Huyền Đô Đại Pháp Sư đưa họ.

Ba người mỗi người lấy một khối ngọc bội.

Hắc Linh lấy “Ngọc Thanh“ ngọc bội, Xích Linh lấy “Thái Thanh“ ngọc bội, còn Huyền Đô Đại Pháp Sư cầm “Thượng Thanh“ ngọc bội. Muốn tạo thành “Tam Thanh pháp trận“, chẳng những phải dựa vào ba khối ngọc bội do Lão Tử tự mình luyện chế, còn phải tập hợp ba người cùng tinh thông phương pháp sử dụng tương ứng với “Ngọc Thanh Phù Ấn” “Thái Thanh Phù Ấn” và “Thượng Thanh Phù Ấn”

Huyền Đô Đại Pháp Sư lúc trước trong khi chủ trì đại trận cũng bị Lý Dương đánh chạy dài, lúc này trong lòng cũng mừng thầm.

Thân truyền đệ tử duy nhất dưới tay Lão Tử cùng với hai kí danh đệ tử trung thành nhất, ba người này nhìn nhau, rồi bay vào vào chiến trường.

Lý Dương đang đứng trên không trung, lạnh lùng nhìn ba người vây chung quanh.

Hắc Linh, Xích Linh, Huyền Đô Đại Pháp Sư, ba người này đều là Tiên Đế hậu kỳ, hơn nữa đều là đệ tử của người đứng đầu Tam Thanh Lão Tử, thuộc loại bộ hạ có thực lực chiến đấu cường đại nhất của Lão Tử, ba người liên thủ đối phó với Lý Dương, Lý Dương cũng không sợ.

– Các ngươi đều là bại tướng lại dám mò đến, bị nhục thì đừng trách người khác!

Lý Dương gặp lại ba người, cười lạnh nói.

Lý Dương biết rất rõ ràng thực lực ba người, dù sao ba người đã giao thủ với mình, mặc dù lợi hại, nhưng mình chỉ cần dựa vào bổn nguyên năng lượng cũng nắm chắc đủ để đối phó với ba người này.

– Ha ha… Lý Dương, đừng vội mạnh miệng!

Huyền Đô Đại Pháp Sư cười lớn, rồi sau đó thân thể bỗng tỏa ra đạo đạo thanh quang, đồng thời Hắc Linh và Xích Linh cũng đồng thời nổi lên đạo đạo thanh quang, từ trong tay ba người bỗng bay ra một khối ngọc bội, mơ hồ bay lơ lửng trước mặt họ.

Khắp thân thể Huyền Đô Đại Pháp Sư, Hắc Linh, Xích Linh đã hóa thành một đạo thanh quang, rồi sau đó liền hoàn toàn dung nhập vào trong ngọc bội.

Hào quang trong ngọc bội tăng vọt, mặt ngoài ba khối ngọc bội xuất hiện các loại phù triện ấn ký phức tạp. Nhất thời Lý Dương cũng không biết ngọc bội này rốt cuộc là loại vũ khí công kích gì, chỉ thấy ba khối ngọc bội chậm rãi dung hợp lại.

– Hừ!

Hơi đâu mà quản làm gì, trực tiếp công kích là xong.

Lý Dương vung quyền lên, cột sáng kim sắc và hỏa trụ cùng phóng lên cao, lúc này vì cảm thấy ngọc bội này quá thần bí, trong lòng hắn cũng cảm thấy không yên tâm. Lý Dương đem một phần mười hai đại bổn nguyên năng lượng Kim và Hỏa công kích.

– Oanh…

Cột sáng kim sắc và hỏa trụ đánh thẳng ra, trong phương viên hơn mười dặm nổi lên một màn hào quang màu xanh, trung tâm chính là ngọc bội đang không ngừng xoay tròn, lúc này đã dung hợp làm một.

Màn hào quang màu xanh chấn động một lát, rồi lại ổn định như cũ, không có chút tổn thương nào.

– Ha ha, Lý Dương, đây chính là món quà do sư tôn của ta tự mình chuẩn bị – “Tam Thanh pháp Trận“, uy lực cực mạnh đến cả ngươi cũng không có khả năng phá được, ngươi hãy chờ đến lúc bị Tam Thanh trận pháp hoàn toàn phong ấn đi.

Huyền Đô Đại Pháp Sư cực kỳ tự tin.

Mi mắt Lý Dương bỗng chớp chớp, hai mắt không không tự chủ được khẽ nhắm lại.

Công kích cường đại nhất của hai loại bổn nguyên cũng không có hiệu quả, mình còn có thể công kích bằng cái gì nữa đây?

Phù triện xuất hiện ở mặt ngoài của ba ngọc bội dung hợp phát ra đạo đạo quang mang, vừa phức tạp vừa thâm ảo, còn cả không gian hình thành trong Tam Thanh pháp trận bắt đầu từ từ thu nhỏ lại, lấy Lý Dương làm trung tâm mà thu vào, một khi Lý Dương bị trói chặt Lý Dương chỉ tưởng tượng cũng có thể đoán được hậu quả như thế nào.

“Làm sao bây giờ?” Trong lòng Lý Dương rất lo lắng, bổn nguyên công kích không có hiệu quả, còn có thể làm gì đây? Trong lòng đang rất lo lắng, đột nhiên, trong đầu Lý Dương xuất hiện một tia sáng, nhất thời nhãn tình sáng lên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.