Khà khà khà khà…
Tiếng cười âm lãnh vang vang trong chiến trường Tiên Vương thần bí, hài cốt chúa tể Lãnh Diễm kia, cuối cùng biến mất không thấy, nhưng từng đợt ma âm vẫn còn vang vọng bên tai Phương Hàn và Thiên Phi Ô Ma.
Thiên Phi Ô Ma bị dọa cho toát một thân mồ hôi lạnh.
Vừa rồi nếu không nhờ Phương Hàn, nàng với tu vi mười ba kỷ nguyên, thực có thể đã ngã xuống ở trong này.
Chúa tể Lãnh Diễm kia thậm chí ngay cả Phương Hàn cũng không bắt được, có thể thấy sự lợi hại của hắn, căn bản không phải tu sĩ bình thường có thể chống lại được. Hơn nữa bởi vì ngã xuống đã quá lâu, khí tức bản thân bị tà khí của chiến trường Tiên Vương lây dính, biến thành Tà Linh, mất đi chính mình, hoàn toàn bị pháp tắc đồng hóa biến thành con rối của chiến trường Tiên Vương, chuyên môn giết chóc tất cả sinh linh dị chủng tiến vào trong đó.
– Thật cường đại!
Phương Hàn nhìn theo bóng hài cốt chúa tể Lãnh Diễm rời đi, thản nhiên nói:
– Chúa tể Lãnh Diễm này trước khi ngã xuống, hẳn cũng là tu vi mười ba kỷ nguyên, nhưng sau khi ngã xuống trong chiến trường Tiên Vương gặp phải pháp tắc ăn mòn một thời gian dài, cùng ý niệm tà khí của Tiên Vương uốn nặn dựng dục, bồi dưỡng, chẳng những tu vi không có lui bước, ngược lại còn tiến bộ, tuy nhiên lại biến thành Tà Linh. Hiện tại tu vi của hắn ước chừng là mười bốn kỷ nguyên đỉnh phong, đáng tiếc hoàn toàn mất đi ý chí. Hơn nữa cả người hắn kết hợp cực kỳ mật thiết cùng pháp tắc của chiến trường Tiên Vương. Xem như ta hiểu được, vì sao chúa tể Càn Khôn tiến vào chiến trường Tiên Vương này đều từng bước khó đi. Như vậy xem ra, bên trong chiến trường Tiên Vương này còn có nhân vật mạnh mẽ hơn nữa tồn tại, vượt hơn xa chúa tể Càn Khôn.
Lúc này Phương Hàn, Thiên Phi Ô Ma chỉ là mới tiến vào ven rìa chiến trường Tiên Vương, đã gặp phải Tà Linh mạnh mẽ như thế, nếu xâm nhập sâu trong đó, còn không biết gặp phải bao nhiêu nguy hiểm cùng gian nan.
Tuy nhiên đây cũng là một cơ hội tôi luyện cực tốt không còn gì bằng.
Thậm chí Phương Hàn cảm nhận được ở chỗ sâu trong chiến trường Tiên Vương kia, có một khí tức quen thuộc vĩ đại đang kêu gọi hắn. Khí tức vĩ đại mà quen thuộc đó không hề nghi ngờ, chính là ngọn nguồn của hết thảy căn nguyên, là cánh cửa Vĩnh Sinh trong truyền thuyết.
Chỉ có cánh cửa Vĩnh Sinh mới chân chính là chốn quay về của Phương Hàn.
“Răng rắc răng rắc…”
Phương Hàn lại xâm nhập tiếp vào chiến trường Tiên Vương, lần này hắn rất cẩn thận, chín đạo tiên quang hắn hấp thu của Thái Thượng Thiên Quân từ trong cánh cửa Vĩnh Sinh truyền ra, được phóng ra toàn bộ, bắt đầu xoay tròn quay chung quanh thân thể hắn, bất cứ pháp tắc cuồng bạo cùng Tà Linh gì tới gần hắn đều bị vầng hào quang này cắt xé tan nát.
Chín đạo tiên quang trải qua Đại Mệnh Vận Thuật thanh tẩy, chân chính hiển hiện ra uy lực vô thượng, so với lúc còn ở trong tay Thái Thượng Thiên Quân đâu chỉ lợi hại hơn trăm ngàn lần? Mỗi một đạo tiên quang đều nhanh như tia chớp dập nát hết thảy, rốt cục không có người nào có thể tới gần.
Những tiên quang Ngọc Thanh, Thượng Thanh, Thái Thanh… này gần như trong ánh sáng của mỗi một đạo tiên quang đều có ngàn vạn hình thể con cự long tới lui.
Chín đạo tiên quang cơ hồ có cả trăm ngàn cự long của Long giới ở trong đó, không thể tự thoát ra được toàn bộ bị phong ấn trở thành lực lượng của tiên quang.
Giờ khắc này, Phương Hàn như Tiên Vương buông xuống thế gian, dạo bước bên trong chiến trường, vô địch, vô lượng, hết thảy pháp tắc, xiềng xích, lao tù, Tà Linh, ma ý cuồng bạo, thậm chí chiến niệm của Tiên Vương đều hoàn toàn tiêu tán. Nơi hắn bước đi trong phạm vi mười dặm, biến thành một khu vực yên bình, tĩnh lặng, tường hỏa.
Tuy nhiên, pháp tắc trên mặt đất lại như cũ thập phần cuồng bạo, Phương Hàn đạp bước trên mặt đất phát ra tiếng răng rắc, giống như giẫm đạp trên hài cốt.
– Phương Hàn! Phía trước là cái gì kìa? Thật nhiều xương trắng, khí tức thật tà ác mà cường đại…
Đột nhiên, Thiên Phi Ô Ma kinh hãi kêu lên.
Phương Hàn đảo mắt một cái liền nhìn thấu trong chiến trường phía trước, không ngờ xuất hiện tầng tầng xương trắng, trên mặt đất toàn bộ đều là xương trắng lớp lớp, dường như thiên quân vạn mà sau trận chém giết.
Hơn nữa những hài cốt này đều là hài cốt của Thiên Quân, tuy nhiên trải qua pháp tắc cuồng bạo thanh tẩy đã hoàn toàn mất đi căn nguyên, không thể dùng để tế luyện pháp bảo. Hơn nữa, còn bám vào tà khí thật đậm, cảnh tượng thật quỷ dị âm trầm không kể xiết.
Phương Hàn bước chân vừa đạp trên một bộ hài cốt, hài cốt này vốn không có một chút khí tức, nhưng khi vừa tiếp xúc với nhân khí của Phương Hàn, đột nhiên hai mắt mở ra, một đoàn hỏa diễm mờ nhạt thiêu đốt, tiếp theo đó bàn tay xương xẩu thật lớn lại chộp vào Phương Hàn.
“Ầm!”
Phương Hàn phát động tiên quang, quét tan nát bộ hài cốt này.
Nhưng ngay sau đó, “vù vù vù…”, gần xa, rất nhiều rất nhiều hài cốt đều đứng bật lên. Mỗi hài cốt hình thể cao lớn, trên hài cốt ngưng tụ thành rất nhiều phù văn, toàn bộ đều nhắm ngay Phương Hàn phun ra một hơi. Lập tức từ trong miệng những hài cốt này đều phun ra một thanh cốt kiếm màu trắng, cốt kiếm cắt ngang hư không, rậm rạp như châu chấu bay múa mà đến, ở không trung bố trí thành kiếm trận tiến hành công kích Phương Hàn và Thiên Phi Ô Ma!
Phương Hàn vẫn đứng yên bất động, chín đạo tiên quang trên thân thể cứ như vậy cắt xé.
Tất cả phi kiếm, toàn bộ đều biến thành bột phấn mà tay hắn cũng không có động.
– Ngươi xem! Đại quân hài cốt này là có người góp nhặt hài cốt Thiên Quân ngã xuống bên trong chiến trường Tiên Vương, kết lại thành một đại đội võ trang khổng lồ.
Thiên Phi Ô Ma đột nhiên nhìn thấy ở xa xa, dường như có một thân ảnh lúc ẩn lúc hiện.
– Ừ! Đại quân hài cốt này là có người luyện chế thành đại quân, là một môn cấm pháp viễn cổ gọi là Thiên Thần Phẫn Nộ, dùng hài cốt Thiên Quân làm đại quân. Thật không thể tưởng tượng, nếu có một đoàn đại quân này công kích ra ngoài Thiên giới, chỉ sợ vạn giới chư thiên đều phải thần phục.
Phương Hàn nhìn đại quân hài cốt từng mảng từng mảng, đột nhiên vung tay đánh ra một chưởng.
Trong khoảnh khắc đó, một mảng hư không bị chưởng của hắn mạnh mẽ xé rách.
Lập tức, liền nhìn thấy trong một mảng thế giới hư vô do pháp tắc tạo thành, xuất hiện rõ ràng mấy bóng người. Trong đó một bóng người, mặc hoàng bào trông thật uy nghiêm, hai mắt nhìn Phương Hàn hiện ra một tia kinh ngạc.
Người này không phải ai xa lạ!
Mà là nhân vật rất quen thuộc với Phương Hàn trên đời tục, cao cao tại thượng, có vài lần định bóp chết hắn, chính là Thái Hoàng Thiên, Thái thượng hoàng của Thái Nhất Môn!
Còn mấy người kia cũng rất quen thuộc, trong đó một người chính là Thái Hỗn Thiên, chưởng giáo Thái Nhất Môn, cùng Thái hỏa Thiên, Thái Long Thiên, Thái Nhan Thiên, Thái Hư Thiên!
Những cao thủ này mỗi người đều tu vi thâm hậu, sát thần trảm quỷ, so với trên đời tục không biết mạnh mẽ hơn gấp bao nhiêu lần. Hơn nữa mỗi người đều là Thiên Quân vô thượng hơn mười kỷ nguyên, liên hợp lại ở bên trong thời không hư vô của chiến trường Tiên Vương này, không biết tu luyện đại đạo thuật gì. Nhất là trên thân thể mấy người không ngờ lại có khí tức của Tiên Vương, dường như kết hợp cùng một vài nhân vật vĩ đại nào đó, được quán đỉnh pháp lực và truyền thụ công pháp cho.
Gặp lại người quen!
Phương Hàn cùng hơi có vẻ kinh hãi, tuy rằng hắn đã đoán trước được đám người Thái Hoàng Thiên từng phi thăng lên đã tiến vào bên trong chiến trường Tiên Vương này.
Bởi vì ở Thiên giới, hắn xâm nhập Thiên Đình đại sát tứ Phương, cũng không có nhìn thấy đám người Thái Hoàng Thiên, mà khẳng định những người này sẽ không ngã xuống. Bọn họ đều là nhân vật ẩn chứa đại khí vận, từ dưới thế tục một đường phi thăng lên để khắc chế số mệnh của mình. Khẳng định là một vài Tiên Vương vĩ đại đã tiến vào cánh cửa Vĩnh Sinh tiến hành gia trì cho bọn họ. Nên họ vừa phi thăng lên liền được tiếp dẫn vào bên trong chiến trường Tiên Vương, giúp cho pháp lực của họ tăng tiến vùn vụt.
Những người này không thể đánh đồng với cao thủ bình thường được, bởi vì tu vi của họ đều tăng lên rất nhanh.
– Phương Hàn! Không thể tưởng được, tu vi của ngươi lại tiến bộ nhanh như vậy! Thật đáng giận!
Thái Hoàng Thiên đứng ở bên trong không gian hư vô kia, hai mắt vượt qua tầng tầng trở ngại rơi xuống trên mặt Phương Hàn, vị cao thủ này lúc còn trên đời tục, chính là không đội trời chung với Phương Hàn, hiện tại trên mặt hiện ra thần sắc âm trầm lạnh lùng:
– Không ngờ ngươi dám đi vào chiến trường Tiên Vương. Tốt lắm, phi thường tốt! Chúng ta đã bố trí thiên la địa võng! Chờ đợi ngươi tiến vào, lần này ngươi là vào được ra không được.
– Phương Hàn! Ngươi từ một tiểu nhân vật, từ dưới thế tục đi bước một tới vị trí hiện tại, ta sớm đã biết ngươi không phải là một nhân vật đơn giản, hiện tại xem ra suy đoán không sai! Tuy nhiên thân phận của ngươi rất đặc thù là tồn tại mấu chốt trong đại kiếp nạn, không ai có thể buông tha ngươi, bao gồm các Tiên Vương ở trong cánh cửa Vĩnh Sinh cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi, kết cục của ngươi sớm đã được chú định rồi!
Thái Hỗn Thiên cũng nhìn về phía Phương Hàn, nói ra lời này.
Tu vi của hắn không ngờ không kém Thiên Phi Ô Ma, mà còn cao hơn một bậc, dường như đã đột phá tới tu vi mười bốn kỷ nguyên, thật đúng là gà mái biến thành Kim Phượng Hoàng.
Từng cổ ý niệm Tiên Vương khổng lồ bên trong thân thể hắn cuồn cuộn tán ra, ngưng tụ thành một thứ giống như xá lợi.
Cũng không biết vị Tiên Vương nào tiếp nhận quán đỉnh huyền công cho hắn.
– Chư vị Thái Nhất Môn dường như đều ở trong này. Tốt lắm! Phi thường tốt!
Phương Hàn vỗ vỗ tay, cũng không quên trả lời câu nói của Thái Hoàng Thiên:
– Thái Hoàng Thiên! Các ngươi trên đời tục đã có ân oán gút mắt cùng ta. Sau khi phi thăng tới Thiên giới ta vẫn luôn tìm không thấy các ngươi. Nhưng không nghĩ tới các ngươi trốn ở Giới Thượng Giới, lần này vừa đúng lúc để ta kết liễu toàn bộ đoạn ân oán này, tiêu diệt toàn bộ Thái Nhất Môn các ngươi, không cần phải… tồn tại ở hậu thế làm chi. Đúng rồi, quên nói cho các ngươi một tiếng, Thái Nhất Môn ở Thiên giới, ta đã hủy diệt toàn bộ, môn chủ Thái Nhất Môn kia cũng bị ta luyện hóa hấp thu, chặt đứt cơ sở các ngươi, hiện tại, chính là trảm thảo trừ căn.
– Khoác lác!
Nữ nhân Thái Nhan Thiên này, một mái tóc xanh biếc, vẫn giống hệt như ở giới thế tục, không có gì thay đổi. Tuy nhiên tu vi của nàng hiện tại quả thực là quá cao, ánh mắt nhìn Phương Hàn lóe ra sát khí sâu đậm.
– Nam nhân của ngươi, Tô Tú Y kia là vâng chịu đại khí vận, tuy nhiên hiện tại cũng đã trở thành thức ăn trong bụng của ta.
Phương Hàn nói:
– Có lẽ ngươi cũng sắp gặp hắn rồi.
“Ầm ầm!”
Trong lúc Phương Hàn đang nói chuyện, thân thể hắn nhích động, liền phóng tới. Các Thần vật chư thiên bên trong thân thể hắn nhoáng lên một cái, khí tức khổng lồ bùng phát khiến cho vô số hài cốt đại quân đều bùng nổ nứt ra đứt từng khúc, bị nghiền nát, tầng tầng tro cốt tràn ngập không trung, đó là hài cốt bị chấn nát thành bột phấn.
Phương Hàn như long hành hổ bộ, như Thiên Thần hạ phàm, từng chưởng bổ ra, từ trong tâm chưởng của hắn, xuất hiện một cái viên cầu hình trứng cùng một hình thức với Thiên giới.
Không ngờ hắn dùng nguyên khí pháp tắc của mình mô phỏng ra Thiên giới!
– Cũng tốt! Ta gần đây quan sát Thiên giới, lĩnh ngộ ra một chiêu Thiên Giới Bạo, hãy cho Thái Nhất Môn các ngươi nếm thử đầu tiên!
Thiên Giới Bạo của Phương Hàn đánh thẳng vào bức tường tinh thể thế giới của các nhân vật Thái Nhất Môn tại đó.