Thế Giới Tu Chân

Chương 108 - Hai Con Đường

trước
tiếp

Sáng sớm hôm sau, sư huynh Vi Thắng đã ly khai Đông Phù.

Tả Mạc lại lần nữa khôi phục sinh hoạt điên cuồng kiếm tiền.

“Thật là ngoài ý liệu, ngươi cư nhiên có thể trong thời gian ngắn như vậy đều trả sạch nợ.” Bồ yêu tiếc nuối nói.

Tả Mạc chỉ cảm thấy toàn thân nhẹ nhàng, khoản nợ khổng lồ, những ngày này khiến hắn chịu áp lực rất lớn. Hắn hỏi một vấn đề khác: “Bồ, liên quan tới tồn trữ linh lực, có tiến triển mới gì không?”

Bồ yêu nhún nhún vai: “Không có.”

Hiện nay tốc độ hấp thu linh lực của Tả Mạc so với trước đã nhanh hơn không biết bao nhiêu lần, nhưng điều kỳ quái là, linh lực hút vào thân thể nếu không nhanh chóng dùng hết, chúng nó sẽ chầm chậm tiêu tán, mà không cách nào tồn trữ trong cơ thể. Đối với bất kỳ vị tu giả nào, linh lực nhiều ít đại biểu tu vi, nếu như linh lực không đủ, trên cơ bản, bảy mươi phần trăm pháp quyết đều không cách nào vận dụng. Pháp quyết càng cao cấp. ý nghĩ cần càng nhiều linh lực.

Hắn rất hoài nghi tình huống này có liên quan tới ma văn Bồ yêu khắc trên người mình. Hắn có thể rõ ràng cảm nhận được tu vi tăng trưởng sai lệch trước và sau khi khắc ma văn, điều này khiến hắn cảm thấy ưu tâm.

“Bồ yêu, nếu như không có cách nào tồn trữ linh lực, tu vi của ta rất khó tăng lên, cảnh giới không cách nào đột phá…” Hắn rất muốn Bồ yêu nhận thức ra đây là một vấn đề rất nghiêm trọng.

Bồ yêu hoàn toàn thất vọng: “Vậy liên quan gì tới ta? Chúng ta phiết thanh quan hệ.”

“Ngươi cái nhân yêu!” Tả Mạc lập tức nổi khùng trước thái độ ác liệt của Bồ yêu, đột nhiên mở miệng mắng lớn: “Gạt ta khắc cái gì ma văn yêu hạch, hiện tại con mẹ nó bày ra bộ dáng không quan tâm buồn nôn! Sau này ngươi đừng nghĩ móc được một viên tinh thạch từ tiểu gia.”

“Ta có thể tự mình lấy.” Bồ yêu không chút nổi giận, cười hi hi.

Tả Mạc giận quá hóa cười: “Bắt đầu từ hôm nay, ông một viên tinh thạch cũng không cần, chỉ đổi vật thực, ngọc giản! Ngươi tự đi lấy a! ông xem ngươi lấy từ đâu.”

“Oh.” Bồ yêu sờ cằm tự nói: “Đây cũng là vấn đề.”

Tả Mạc cười lạnh nhìn Bồ yêu, hận không thể băm tên nam nữ khó phân này thành thịt vụn! Cái thứ cặn bã này! Ác ôn! Tham lam, táng tận thiên lương, biến thái không ác không làm!

Bồ yêu mở hai tay rất vô tội: “Loại tình huống này, ta cũng không nghĩ tới. Phù trận quá phức tạp đối với yêu ma chúng ta. Chẳng qua, trên đời không có gì không có biện pháp giải quyết. Ta có thể nghĩ ra chủ ý giúp ngươi. Hì hì, lần này tính là miễn phí đi.”

Tả Mạc cố nén xung động, hỏi: “Ngươi nói nhá.”

“A, nếu như linh lực của ngươi hiện tại tăng trưởng chậm, ngươi có thể bắt đầu từ hai chỗ.” Bồ yêu môi mỏng cong thành hình cung: “Một là bắt đầu từ căn bản, thân thể của ngươi như một phù trận hoàn chỉnh, nó phát sinh biến hóa một loại đặc tính, vậy khẳng định một bộ phận phù trận có cải biến. Ngươi chỉ cần tìm ra nguyên nhân rồi cải biến là có thể lần nữa sửa được phù trận, nguyên nhân này dễ giải quyết.”

“Làm sao tìm được?’ Tả Mạc không thể không thừa nhận, Bồ yêu nói rất có lý.

“Cái này ta có thể giúp, nhưng người bắt tay từ phù trận, phương diện phù trận, tu giả các ngươi so với yêu ma chúng ta mạnh hơn nhiều.” Bồ yêu lắc đầu nói.

Nói nửa ngày, nguyên lai là nói nhảm! Tả Mạc bắt đầu nổi nóng, nhảy loạn.

“Ngươi lãng phí thời gian để oán hận, còn bằng sớm bắt tay nghiên cứu.” Bồ yêu lặng lẽ nói.

Câu nói này vừa vặn dặp tắt lửa giập đang thăng lên trong đầu Tả Mạc, hiện tại đã thế này, nổi giận càu nhàu chỉ lãng phí thời gian. Hắn ngẩng đầu lên hỏi: “Còn một điểm khác?”

“úc, điểm này càng giản đơn. Ngươi nếu đã phát hiện tu vi tăng trưởng chậm chạp, vì cái gì không đề cao khả năng khống chế linh lực?” Bồ yêu mắt chớp qua vẻ đắc ý: “Chỉ cần ngươi có thể khống chế tinh xác mỗi chút linh lực, cùng một lượng linh lịch, ngươi có thể phóng thích càng nhiều pháp quyết. Không cần đỏ mắt thấy người khác nhiều tinh thạch, chỉ cần ngươi tiêu mỗi viên tinh thạch tại lưỡi đao.”

“tinh xác khống chế?” Tả Mạc tức thì ngơ ngác, thời gian luyện khí kỳ, đây là một vấn đề hắn thường suy nghĩ. Bởi vì hắn cần phải thi triển “tiểu vân vũ quyết” đối với rất nhiều linh điền, giống như Bồ yêu nói, hắn cần phải dùng mỗi giọt linh lực đều dùng trên lưỡi đao. Nhưng sau khi hắn trúc cơ, sinh hoạt của hắn nhanh chóng trở nên khá giả, vấn đề này dần bị hắn xem nhẹ.

“Không sai! Giống như việc ngươi đề thuần cùng luyện hóa, ngươi cần phải càng keo kiệt sử dụng một chút linh lực, một phần linh lực có thể hoàn thành thì quyết không thể dùng hai phần. Đương ngươi tinh xác khống chế một chút linh lực, ngươi sẽ phát hiện ngươi chỉ cần một chút linh lực liền có thể thôi động pháp quyết mà trước kia ngươi cần dùng rất nhiều pháp quyết.’ Bồ yêu bổ sung một câu: “Tuyệt đại đa số phú ông, giai đoạn cất bước, đều là thế này.”

Đoạn lời trước, Tả Mạc nghe nhập thần, hình tượng Bồ yêu cũng tựa như một người rất cao lớn, sau đó câu nói bổ sung tức thì trở về nguyên hình.

Phi! Thứ cặn bã!

Tả Mạc là kẻ bị hãi phẫn nộ, nhưng trong đầu lại bất giác suy xét câu nói vừa rồi của Bồ yêu.

Lý Anh Phượng phát hiện mấy ngày nay, trạng thái của sư đệ Tả Mạc không bình thường. Tốc độ hắn luyện hóa rõ ràng chậm hơn, sau mỗi lần luyện hóa, đều ngồi một lúc. So với thời gian trước tựa như hai con người khác nhau. Chẳng lẽ tinh thạch kiếm đủ rồi? Nàng không nghỉ nghĩ vậy. Sư đệ cũng nên nghĩ ngơi một chút, những ngày này, sư đệ kiếm bao nhiêu tinh thạch, không ai rõ hơn nàng.

Nàng hiện tại có chút khó tin rằng, sư đệ mộc mạc lãnh tích lại có được bản lĩnh kiếm tinh thạch khủng bố như vậy. Những ngày này hắn một mình kiếm tinh thạch, tương đương tổng lượng tinh thạch nàng bán hàng kiếm được trong năm tháng. Đây là một con số cực kỳ kinh người, nếu sư đệ là ngưng mạch kỳ, nàng còn không thấy kỳ quái, nhưng hắn là trúc cơ kỳ, nàng trước nay chưa nghe nói qua trúc cơ kỳ đệ tử nào có thể kiếm nhiều như vậy.

Có lẽ, sư đệ cũng là thiên tài.

Rất nhanh, cách nghĩ của nàng tựa hồ được chứng thực, sư đệ vẫn tiếp đơn hàng, nhưng hắn không tiếp thu tinh thạch, chỉ tiếp thụ ngọc giản trả thù lao. Nhưng khiến nàng thấy kỳ quái là sư đệ tựa hồ trở thành kẻ yêu thích ngọc giản, các loại ngọc giản hắn đều thu, nàng phát hiện, sư đệ yêu thích nhất là ngọc giản phù trận.

Sư đệ thật là thông minh a! Nàng thầm thán thán. Bản môn là môn phái kiếm tu, nhiều nhất là kiếm quyết, các loại ngọc giản khác ít tới thảm thương. Bằng sự thông tuệ của sư đệ, ngược lại rất thích hợp học tập phù trận, ngày sau đối với luyện đan cũng có ích lợi rất lớn. Nàng cảm giác tứ sư cô ngày sau chửa hắn có thể dạy được Tả Mạc. Tứ sư cô khi bằng tuổi Tả Mạc hẳn cũng không lợi hại như vậy.

Phù trận là nội dung mà mỗi tu giả tất tu, cũng là cơ sở trong cơ sở. Luyện đan, luyện khí, cấm chế, .v.v. không một thứ nào không cần phù trận móc nối. Đó là thứ ai cũng biết, nhưng biết thì biết, không có điều kiện cũng không có biện pháp. Vô Không kiếm môn vốn không phải môn phái giàu có, nào dành tư kim đi thu thập ngọc giản?

Nàng đột nhiên có chút thương tiếc, nếu sư đệ ở trong một đại môn phái, chỉ sợ càng lợi hại a!

“Thiên Hương dịch, đây là cực hạn ta có thể luyện hóa.” Tả Mạc có chút mệt mỏi đưa một bình ngọc nhỏ cho khách nhân.

Khách nhân vội không chờ nổi, mở nắp bình ngọc, mặt lộ vẻ vui mừng, khen không dứt miệng: “thủ pháp của Tả sư phó thật là nhất tuyệt! lợi hại!” Cẩn thận thu lấy bình ngọc, sau đó vội vàng cáo từ.

Tả Mạc không có đứng dậy, lấy ra tấm ngọc giản mới được, lòng thầm hớn hở.

Vừa rồi luyện hóa thiên hương dịch, hắn dùng bản sự giữ nhà mới có thể luyện hóa, từ đó có được tấm ngọc giản này. Trong ngọc giản cũng không biết là môn phái nào lưu lại, hẳn là tương đương cổ xưa, bên trong có ba loại phù trận khá là tinh diệu.

Bồ yêu bắn ra, hắn tương đương bất mãn với những già Tả Mạc làm thời gian này: “Ta đã nói cho ngươi hai con đường, ngươi không tuân thủ ước đinh.”

“Có sao?” Có thể chơi Bồ yêu một phát, Tả Mạc cực sướng, hắn chậm rãi thu ngọc giản vào trong lòng, liếc Bồ yêu: “chúng ta có ước định sao? Mà ta đây cũng theo ngươi chỉ điểm mà làm. Ngươi để ta nghiên cứu phù trận, ngươi lại không có ngọc giản về phù trận, ta chỉ tự mình động thủ thôi.”

Bồ yêu sửng sốt, hắn lúc này mới nhớ tới, lần trước mình đích xác không nói gì về ước định. Hắn đột nhiên ngẩng đàu khẽ cười: “Tốt tốt, hắc hắc…”

Nhìn vẻ mặt âm trầm của Bồ yêu, Tả Mạc cảm thấy lạnh gáy.

Không sợ không sợ! có thể chỉnh nhân yêu, ca dù chịu khổ cũng đáng! Tả Mạc trong lòng tự an ủi.

Bồ yêu tan biến, Tả Mạc rất nhanh bắt đầu đắm chìm vào công tác.

Thời gian này, khả năng khống chế linh lực của hắn tiến bộ thần tốc. Được Bồ yêu chỉ cho, hắn bắt đầu có ý thức chuy luyện kỹ xảo phương diện này, càng thêm “keo kiệt” vận dụng mỗi chút linh lực tới luyện hóa. Chẳng qua, tuy nhiên tiến bộ thần tốc, nhưng hắn còn không hài lòng, chính mình còn không tránh khỏi lãng phí.

Hơn nữa hắn rất nhanh phát hiện ra then chốt trong đó. Muốn hoàn mỹ lợi dung linh lực, chỉ dựa vào khống chế linh lực tinh xảo là không cách nào thực hiện được, cần phải hiểu sâu về phù trận thực thi, có đủ hai điều này mới có thể đề cao tối đa hiệu suất sử dụng linh lực.

Bởi vì chỉ lấy ngọc giản, đơn hàng của Tả Mạc chịu ảnh hưởng nhất định.

Nhưng là có thể tới với hắn, đại đa số là trúc cơ kỳ tu giả có thực lực, bọn họ đại đa số trên tay có một hai ngọc giản chất lượng tốt. Rất nhanh những khách nhân liền biết Tả Mạc ưa thích ngọc giản phù trận, bọn họ sẽ tận lực tuyển chọn một hai loại ngọc giản phù trận tốt. Hành vi của Tả Mạc không kỳ quái, càng là tu giả lợi hại, đặc biệt là những tu giả luyện đan luyện khí không phải chiến đấu, khi kỹ nghệ của bọn họ ngày càng thâm hậu, nhu cầu đối với tinh thạch càng nhỏ.

Kỳ nhân dị sĩ, bọn họ thường thường có rất nhiều yêu cầu kỳ quái. Còn về ngọc giản, yêu cầu trân hi tài liệu là nhu cầu thường gặp nhất.

Tuy số lần luyện hóa mỗi ngày ít hơn trước kia, nhưng ngọc giản trong tay Tả Mạc vẫn tăng lên với tốc độ kinh người.

Những ngọc giản này có đủ mọi loại, tuyệt địa đa số là hàng phổ thông, nhưng cũng có mấy tấm tinh phẩm, vừa vặn tấm ngọc giản mới tới tay là một trong số đó.

Đột nhiên, Lý Anh Phượng sắc mặt quái dị đi tới bên Tả Mạc, cúi người ghé tai nói với hăn vài câu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.