– Keng ! Chúc mừng người mạo hiểm 0578 hoàn thành nhiệm vụ giải cứu mẹ tiểu Hoàn. Đánh giá độ hoàn thành : S cấp
Quest thưởng: 25 điểm tự do + 20 điểm skill + 3 vạn Minh tệ + 2 Quyển bí tịch ( random)
– Keng ! Người mạo hiểm 0578 xác nhận mở ra hệ thống random khen thưởng bí tịch hay không !?
– Xác nhận!
Trước mặt Cao Tuấn xuất hiện một bàn tròn, trên đấy có ghi những bí tịch thuộc hàng khủng bố mà y biết như Cửu Dương chân kinh, Cửu Âm chân kinh, Hàng Long thập bát chưởng , … ngoài ra còn có 3 ô màu trắng – nếu như trúng phải ba ô này sẽ có cơ hội ăn ba. Nhưng còn có 5 ô đánh dấu X đỏ lè, nếu trúng phải thì không ăn được giải thưởng gì cả.
Cao Tuấn liền lựa chọn xác nhận quay. Đĩa tròn xoay một cái, mang theo bao hy vọng háo hức của y.
– Keng ! Người mạo hiểm 0578 nhận được bí tịch đặc thù – Diệu Thủ Không Không.
– Keng! Người mạo hiểm 0578 nhận được bí tịch đặc thù – Vô Danh Ám Khí
– Keng ! Người mạo hiểm 0578 nhận được bí tịch đặc thù – Kỷ Môn Độn Giáp
” Được tới 3 bí tịch ?! Oa ha ha, nhân phẩm của Mập gia bạo phát trúng ô ăn ba nha ! ” Cao Tuấn cười to, tiếp tục lựa chọn quay tiếp lần thứ hai. Lần này hắn không may mắn như thế nữa, chỉ trúng được một bí tịch khinh công gọi là Thần Hành Bách Biến.
Cầm lấy bốn quyển bí tịch trong tay, đọc từng dòng ghi chú làm Cao Tuấn hưng phấn không thôi.
Diệu Thủ Không Không: Tuyệt học thành danh của Diệu Thủ Thư Sinh, lấy đồ người khác như đồ trong túi, vô hình vô ảnh khiến người khác khó lòng phòng bị.
Vô Danh Ám Khí: Ám Khí của một cao thủ gọi là Vô Danh, vô hình vô ảnh bách phát bách trúng. Muốn luyện được thần công phải mù hai mắt !
Kỳ Môn Độn Giáp: Lý giải sự biến hóa của bốn mươi chín loại trận pháp thông dụng, được Hoàng Dược Sư dùng cả cuộc đời viết nên. Được xưng là kỳ công đoạt tạo hóa. Yêu cầu ngộ tính : 60
Thần Hành Bách Biến: Khinh công thành danh của Vi Tiểu Bảo, qua lại chốn bụi hoa không vương một chiếc lá. Yêu cầu thân pháp 30, ngộ tính 40.
Hự ?! Ngoại trừ cái Vô Danh Ám Khí xem ra không thể luyện được thì ba bản bí tịch còn lại đều rất tốt. Ngay cả Kỳ Môn Độn Giáp yêu cầu ngộ tính 60 điểm cũng luyện được, bởi vì hắn vừa nhận được 25 điểm tự do vừa hoàn thành xong nhiệm vụ, tăng một lượt vào ngộ tính, tức thì ngộ tính từ 40 điểm biến thành 65, vừa vặn học được luôn.
Mở ra bảng thuộc tính nhân vật:
Người mạo hiểm 0578
HP: 21/130
Nội lực: 233/523
Thế lực: 30/210
Nội Công: Cơ Sở Nội Công – Thông Hiểu Đạo Lý
Tay không: Cơ Sở Võ Công Cận Chiến – Vô Tiền Khoáng Hậu
Diệu thủ không không- Nhập môn
Khinh công: Thần Hành Bách Biến – Nhập môn
Đặc thù: Kỳ Môn Độn Giáp – Nhập môn
Sức mạnh: 22
Thân pháp: 20
Căn cốt: 25
Ngộ tính: 65
Tinh thần: 31
May mắn: 2
Mị lực: 2
Điểm tự do: 0
Danh Vọng: 10
Điểm Skill: 22
Minh tệ: 3 vạn 1 ngàn.
“Oa ha ha, Mập gia phát tài, Mập gia đã trở thành cao thủ võ lâm hàng hiệu chính gốc rồi. ha ha ! Các mỹ nhân, mau mau nằm im chờ Mập gia tới cưỡi nào ” Cao Tuấn đắc ý cười to, nào còn bộ dạng của một hiệp khách chính nghĩa cơ chứ. Nhìn mười mấy thi thể trên mặt đất, y liền tiếp tục đào một hố đem bọn họ chôn xuống.
Nhưng khi vác xác của Tam đương gia, tự dưng có một thanh cương đao rơi xuống đất, ngoài ra còn có một bản bí tịch hơi mỏng, bên trên ghi rằng ” Trảm Mã đao pháp ”
Ồ ?! Có bí kiếp ?! Chết mồ, mình quên trên người mấy boss đều rơi ra bí kiếp, sao lại hồ đồ như thế chứ !?
Cao Tuấn vỗ vỗ đầu một cái, nhanh chóng mở áo thi thể lục lọi một phen, thu được hai trăm lượng bạc trắng cộng với một viên dạ minh châu, ngoài ra còn có một lọ thuốc
– Mê hồn hương : Người hít phải thuốc này sẽ bị rơi vào trạng thái ngủ say, sau một ngày sẽ tỉnh lại.
– Ồ, thứ tốt nha ! Cao Tuấn vui vẻ đem lọ thuốc bỏ vào trong nhẫn, trong đầu liên tưởng tới cảnh tượng bỏ thuốc cho mấy nữ hiệp mà trong lòng tràn đầy kích thích.
Sau khi vơ vét một phen, ngoại trừ thanh cương đao nhìn có vẻ tốt kia cùng bản bí tịch ra thì hết rồi, tiếp đó Cao Tuấn cho đám sơn tặc yên mồ yên mả, người chết coi như là hết không nên để họ phơi thây giữa đồng.
***
– Keng ! Người mạo hiểm 0578 chú ý. Do ngươi giết chết tam đương gia của Hắc Phong trại nên bị người của Hắc Phong trai truy sát.
WTF ?! Cao Tuấn chửi ầm lên, nhưng coi như thôi đi, dù sao cũng không liên lụy tới những thôn dân vô tội kia là được, coi như Mập gia làm người tốt một phen vậy.
***
Lệnh truy sát một khi hạ xuống, dù cho ngươi có chạy đến chân trời góc biển đi chăng nữa cũng không tránh khỏi.
Cao Tuấn thở hồng hộc, vừa chạy vừa đút vội một bình kim sang dược vào miệng hồi HP. Trên người hắn đâu đâu cũng là máu, có máu của hắn cũng có máu của đám sơn tặc. Hắn không biết mình chém chết bao nhiêu mạng người rồi, thanh cương đao lấy từ Tam đương gia đã không còn chút ánh sáng, từng giọt chất lỏng nhỏ xuống trông rất khủng bố.
Trảm Mã đao pháp tuy chỉ là một môn võ công cấp thấp, nhưng qua hai ngày nay đã được Cao Tuấn luyện tới cảnh giới Đăng Phong Tạo Cực rồi, một tay đao pháp có thể nói là xuất thần nhập hóa chém đầu người như hái rau vậy.
Cao Tuấn không rõ mình đã vung đao bao nhiêu lần, cánh tay tê rần vì mệt mỏi. Đã hai ngày hắn không ngủ rồi, giá trị tinh thần cũng như thể lực hạ xuống rất thấp. Nếu như không nhờ nội công cảnh giới của hắn tăng lên đẳng cấp Vô Tiền Khoáng Hậu thì có lẽ hắn đã bị mệt chết rồi.
Phía sau hắn, sơn tặc của Hắc Phong trại đuổi theo không ngớt, bọn chúng dường như không thể giết chết Cao Tuấn là không ngừng vậy. Dù rằng đồng bọn bị Cao Tuấn từng đao tước đi sinh mạng nhưng tất cả đều như những con chim thiêu thân lao đầu vào lửa, biết rằng sẽ phải chết những cũng quyết để lại trên người hắn một đao.
-Tiên sư nó! Mình còn đánh nữa thì chẳng còn sức đâu nữa rồi. Lương thực trong nhẫn đã gần cạn, kim sang dược thì còn đúng mười bình. Tình thế hiện nay vô cùng nguy cấp.
– Ác đồ, để mạng lại !
Nhị đương gia Hắc Phong trại cầm trong tay thanh thiết kiếm, võ nghệ sở trường của lão là Đoạt Mệnh Tam Tiên kiếm, kiếm vừa xuất vỏ tất phải uống máu người. Kiếm của lão thuần túy là kiếm pháp giết người hại mình, một khi không giết chết đối phương trong ba chiêu chắc chắn lão phải chết.
Một kiếm phải vô cùng đáng sợ, nó kích hoạt toàn bộ tiềm lực của bản thân trong ba chiêu kiếm, lấy công bù thủ, bá đạo tuyệt luân.
Tương truyền kiếm pháp này xuất xứ từ phái Võ Đang, nhưng do nó quá mức ác độc nên bị liệt vào hàng cấm điển không cho phép đệ tử học tập. Trong lúc vô tình, nhị đương gia đắc thủ được bản bí tịch chép tay của một tên đệ tử võ đang, từ đó tu vi kiếm đạo của y tiến bộ thần tốc bất ngờ cùng với đại đương gia có thể nói là so sánh cùng một đẳng cấp.
Chỉ thấy kiếm trong tay lão hóa thành ba đóa hoa kiếm, phân theo thứ tự là hai vai cùng với vị trí gần rốn của Cao Tuấn. Kiếm nhanh, chuẩn, độc mỗi chiêu mỗi thức dồn kẻ địch phải chết.
Cao Tuấn biết mình không phải đối thủ của lão, dù Trảm Mã đao pháp đã đạt tới cảnh giới Đăng phong tạo cực chỉ kém một bước đi tới cấp độ Tông Sư – Phản phác quy chân nhưng cũng không dám ngang hàng đối diên với một người điên như lão.
Chỉ thấy Cao Tuấn lách người né tranh, tay trái hóa thành chỉ điểm nhẹ lên vị trí một phần ba trên thân kiếm, nơi này là điểm yếu nhất của kiếm pháp, chỉ cần điểm nhẹ một điểm là có khả năng di chuyển cả kiếm chiêu.
Keng !
Kiếm đánh vào khoảng không, Cao Tuấn lui nhanh lại phía sau, tay phải trở tay chém ra một đao đẩy văng một tên sơn tặc ra xa, tiếp tục quay đầu bỏ chạy.
Khinh công Thần Hành Bách Biến hiển lộ thần uy của mình, Cao Tuấn nhờ vào chạy trốn đã luyện được một thân khinh công tới cảnh giới Đăng Phong Tạo Cực rồi, chỉ cần y muốn chạy thì đảm bảo không ai có thể ngăn cản được.
***
Trong lòng Nhị đương gia đại hận, ác tặc giết chết tam đệ của gã, phá hoại đêm động phòng hoa chúc với mỹ nhân của gã, đã thế còn tàn sát vô số thủ hạ của gã. Gã hận, gã muốn bắt tên nhóc con đó rút gân lột da, băm vằm thành thịt vụn mới hả cái giận trong lòng lão.
Nhưng không biết tên nhóc con đó là ai, một thân khinh công quỷ dị khó lường, lại chưa kể còn có một tay đao pháp bá đạo tuyệt luân. Tuy rằng đường đao chiêu thức giống như Tam đệ của gã sử dụng – Trảm Mã đao pháp nhưng lúc sinh thời tam đệ gã chưa đạt tới cảnh giới như thế! Kẻ này là ai ?! Tự dưng Hắc Phong trại đụng phải một địch thủ đáng gờm như vậy ?!
Nhị đương gia không biết, mà lão hiện tại cũng không quản nhiều được vậy, trước mắt gã phải giết chết tên súc sanh kia để tiêu trừ mối hận trong lòng gã. Vì thế, gã không tiếc hết cách huy động toàn bộ lực lượng dưới tay bao vây truy sát đối phương.
– Hừ, nếm thử tuyệt kỹ Đoạt Mệnh Tam Tiên kiếm của lão phu !
Nhị đương gia dậm chân một cái, thân hình tựa như hùng ưng bay lên trên trời, kiếm trong tay hóa thành một lồng kiếm lại tựa như một lợi trảo của đại bàng quắp lấy con mồi.
Thức thứ ba trong ba kiếm đoạt mệnh – Truy Mệnh Tuyệt Sát thức.
– Móa ! Mập gia không phát uy lão già ngươi tưởng ta là con mèo bệnh à ! Đón đao – Trảm Mã Hành Thiên Hạ !
Cao Tuấn bị bức tới bước đường cũng liền bộc phát chiến ý, xoay người vung đao, đao phong như gió cắt trên mắt đất thành từng rãnh sâu, bảy bảy bốn mươi chín đường đao liên tục xuất ra, chém thẳng xuống ánh kiếm của đối phương.
– Kengggggg !!!
Một tiếng ma sát kim loại đau nhức màn nhĩ, bốn mươi chín đao tương giao với năm mươi mốt kiếm. Cao Tuấn bưng ngực lùi lại, trước ngực y đã bị khoét ra một lỗ sâu hoắm có thể thấy rõ xương ngực trắng hếu.
Nhị đương gia cũng không tốt lành gì, cả cánh tay của y coi như phế bỏ, kiếm trong tay cũng rơi trên mặt đất. Cả đời này, lão không còn dùng tay phải cầm kiếm được nữa.
Nhưng lão còn tay trái ! Vì vậy lão tiếp tục tiến lên, một quyền hùng mạnh đấm thẳng xuống đầu kẻ địch.
– Khặc !
Quyền chưa tới, nhưng lão cảm thấy nơi trái tim lành lạnh. Một cảm giác đau nhức dâng trào từ trong phế phủ !
– Ta không cam tâm … !
Nhị đương gia không tin nổi mở to mắt, nhìn thanh đoản kiếm cắm ngập tận chuôi vào lồng ngực mình ! Tại sao ?! Tại sao lại như thế, lão cảm thấy tiếc nuối, cảm thấy hối hận, cảm thấy có lỗi với các anh em của mình.
Mình làm tất cả những chuyện này, mục đích để làm gì ?!
Câu hỏi này đã không ai giải đáp cho lão ! Lão đã ra đi, cả thân hình khổng lồ to lớn từ từ ngã quỵ xuống đất.
Cao Tuấn một tay ôm ngực, một tay rút nhanh chuôi đoản kiếm ra khỏi lồng ngực đối thủ, sau đó nhanh chóng sờ soạng thi thể thu lấy ba quyển bí tịch, một xấp ngân phiếu với lại ba bình thuốc, nhanh chóng nhặt đao của mình và thanh thiết kiếm của đối phương rồi dùng khinh công ẩn thân vào màn đêm.