Cao Tuấn dùng khinh công lướt đi ra xa, trước mắt hắn không tiện hiện thân gặp mặt đám người Lục Tiểu Phụng, dù sao cũng không phải lúc để mình xuất hiện diễn trò.
Cao Tuấn không phải kẻ ưa thích cướp công của người khác, dù hắn biết chủ mưu của vụ án này là Hoắc Hưu nhưng vẫn không thể nói ra, nếu không hắn sẽ bị sét đánh chết. Vì lẽ đó, hắn cũng không cần thiết đi theo chân Lục Tiểu Phụng làm gì, cứ nhanh chóng kiếm lợi cho bản thân mình là trước nhất.
Nhưng với một người mạo hiểm như hắn, thì cái gì mới là lợi nhất đây ?!
Chính là làm nhiệm vụ, lấy điểm thưởng, tìm võ công học bí tịch, sau đó cố gắng tích lũy đủ một trăm ngàn điểm cống hiến để thoát khỏi Luân Hồi, thế thôi.
Hiện giờ điểm cống hiến của hắn chỉ mới có 70 điểm, còn rất xa vời. Lúc trước hắn rảnh rỗi nên tìm hiểu về hệ thống mới biết những thông tin này. Nhất là điểm cống hiến khó tìm vô cùng. Chỉ trừ khi làm xong một nhiệm vụ trừ gian diệt ác mới có hoặc trong quốc chiến, đi bảo vệ thành trì mà thôi.
Điểm cống hiến một mặt dùng để thoát khỏi thế giới Luân Hồi, một mặt khác cũng như tiền để mua thời gian nghỉ dưỡng sức. Một điểm cống hiến có thể đổi thành một ngày nghỉ ngơi trong khách sạn Luân Hồi. Trong ngày đó, có thể ăn chơi sa đọa, hoặc vào phòng luyện công hoặc là đi cửa hàng buôn bán để xem có bí tịch nào không, hoặc rảnh rỗi đi vào phó bản làm nhiệm vụ chiến trường.
Cao Tuấn không rõ lắm cái khách sạn Luân Hồi là vật gì, nhưng xem ra giống như một nơi dừng chân của người mạo hiểm sau một lần tham gia một thế giới võ hiệp nào đó. Hắn chỉ đoán lờ mờ như thế, còn về phần làm sao sử dụng điểm cống hiến này thì tính sau, trước mắt cứ làm nhiệm vụ, luyện tập võ nghệ, khi nào rảnh thì đi khiêu chiến võ lâm cao thủ vậy.
Đi tối một căn phòng trống, Cao Tuấn đem mấy thứ vừa lấy được trên người Thượng Quan Phi Yến ra xem. Chỉ thấy ả này không hổ là người độc ác, trên người toàn chai chai lọ lọ đựng toàn kịch độc.
– Vạn Kiến Đục Xương, Kim Ngân Thảo, Đoạn Trường Đan. Ba loại kỳ độc giết người trong vô hình, tổng cộng mỗi loại có tới 2 lọ, mỗi lọ khoảng chừng mười lăm viên. Ngoài ra còn có 3 tờ phương pháp phối chế của ba loại độc dược này kèm theo thuốc giải, Cao Tuấn cảm thấy kinh hỉ không thôi, đúng là hàng xịn nha. Có phương pháp rồi thì không sợ thiếu độc đề hại người.
Nhanh chóng đem lọ lọ bình bình cất vào trong nhẫn, tiếp đó đem quyển chưởng pháp Đại Lực Kim Cương chưởng học luôn. Đây là bí tịch do quest thưởng ban tặng nên học rất nhanh, chỉ là mở sách ra một cái, một tia sáng bắn vào não thế là học thành công.
Trên bảng thuộc tính liền hiện ra thêm một cột skill mới, hệ thống liền vang lên thanh âm:
– Keng ! Chúc mừng người mạo hiểm 0578 học tập thành công bí tịch Đại Lực Kim Cương Chưởng. Muốn thăng lên một level cần 5 điểm skill, cũng có thể tự động học tập.
– Ân, tự động đi. Dù bây giờ Mập gia có tới 7 điểm skill ( 1 điểm còn thừa lại lúc đầu với 6 điểm từ nhiệm vụ khiêu chiến Nga Mi Tứ Tú cùng Tô Thiếu Anh ) nhưng ta cũng không muốn bỏ phí một môn tuyệt kỹ như thế.
Phải biết lúc trước hắn hí hửng đem skill tăng cấp cho Đoạt Mệnh Tam Tiên Kiếm lên level 4, cảnh giới chỉ là Có Chút Thành Tựu mà thôi. Sau khi dùng điểm skill tăng level thì sẽ không tự động học tập kỹ năng đó được nữa, nên lúc rảnh rỗi hắn muốn luyện tập cũng không được. Việc đó khiến y tiếc hùi hụi, cảm thấy hệ thống này cho cái điểm skill rất là vô bổ, hình như lừa gạt người khác vậy.
Chọn lựa chọn tự động học tập, Cao Tuấn liền lĩnh ngộ từng đồ hình trong đầu mình, liên tục đánh ra từng thế chưởng tinh diệu. Phải luyện hết một canh giờ y mới nắm bắt cơ bản chiêu thức ra sao, cũng chưa tới mực luyện thành rồi.
– Xem ra bộ chưởng pháp này khó luyện thật, đúng là dục tốc bất đạt thật, khi nào có thời gian lại luyện xem sao.
Cao Tuấn thầm nói, sau đó thu dọn đồ đạc đi ra khỏi phòng. Hắn tìm một quán cơm ven đường làm bữa tối lót dạ dày, suy tính nên làm gì tiếp theo.
***
– Này này, có tin sốt dẻo nè. Ngày hôm nay ở Diêm phủ truyền ra một tin động trời.
– Chuyện gì ?! Diêm lão bản cưới thêm vị tiểu thiếp nữa à ?!
– Bậy, chuyện đó có gì đáng nói. Hôm nay tại hạ nghe ngóng được vị Diêm lão bản này bị người ám sát.
– Ám sát ?! Người ta giàu nên việc ám sát cũng bình thường, nhưng trong Diêm phủ không phải chỉ có đám ăn không ngồi không.
– Nhưng ngươi không biết người ám sát y là ai đâu ?! Ta nói ra chắc chắn đám bọn bây sợ xanh cả mặt.
– Rầm ! Nói nhanh đi, mi làm ta sốt ruột quá.
– Người này chính là … Tây Môn Xuy Tuyết !
– Phụt !
– Phụt !
– Phụt !
Ba ngụm rượu bắn tung tóe vào mặt tên đang nói, tiếp theo vang lên một trận cãi cọ ỏm tỏi.
– Dừng dừng, còn chưa hết đâu. Diêm lão bản này còn dính líu tới vụ bảo khố của vương quốc Kim Bằng, đích thân Lục Tiểu Phụng cùng Hoa Mãn Lâu đi điều tra chuyện này. Chiều hôm nay bọn họ đã đi tới Thanh Phong quan rồi.
– Chuyện này ly kỳ à nha. Ngươi nói rõ tường tận xem nào.
– Số là thế này, vị Diêm lão bản kia tên chính là Nghiêm đại tổng quản, thái giám của vương triều Kim Bằng, nắm trong tay mấy tỷ lượng bạc, tài sản có thể nói là vô giá….
Cao Tuấn nghe tới đây liền không muốn tiếp tục ở lại bèn gọi tiểu nhị thanh toán tiền cơm, tất nhiên hắn rất hào phóng ném hẳn mười lượng bạc cho tiểu nhị coi như tiền bồi dưỡng. Sau đó liền ra khỏi trấn mua một con ngựa, nhanh chóng chạy tới Thanh Phong quan.
***
Một đường ngựa không dừng vó, cuối cùng ở trưa ngày hôm sau Cao Tuấn mới tới Thanh Phong quan. Nhưng tiếc rằng hắn tới trễ. Thanh Phong đã chết, Hoắc Thiên Thanh cũng bị độc chết lúc đêm qua. Đám người Lục Tiểu Phụng hiện giờ chắc hẳn tra ra được chân tướng kẻ chủ mưu là Hoắc Hưu nên bỏ đi rồi.
Cao Tuấn liền bỏ ngựa, triền khai khinh công chạy thẳng vào quan. Hắn đi vào làm gì ?! Đương nhiên là hôi của rồi. Thanh Phong quan dù sao cũng là đạo quán lâu năm, ít ra tiền nhan đèn cũng phải có chứ. Vì vậy với tiêu chí thà giết lầm còn hơn bỏ sót hắn liền tự tay đi hôi thôi.
Chạy một vòng trong đình quán, cuối cũng cũng mò được hơn trăm vạn lượng bạc trắng cùng ba trăm lượng Hoàng Kim, đây hẳn là tiền của Hoắc Hưu đưa cho Thanh Phong nhằm mua chuộc người này giết chết Hoắc Thiên Thanh nhằm bịt miệng.
Ngoài ra, hắn còn tìm được hai quyển sách, một cái gọi là Đại Âm Dương thủ còn một quyển là nội công tâm pháp Tiếu Thanh quyết, xuất xứ đều từ phái Võ Đang.
Lại tiếp tục lên ngựa khởi hành, mục tiêu là Hoắc gia bảo, lần này Cao Tuấn phải khoắn sạch tiền tài của nhà họ Hoắc mới được.
Hoắc Hưu – người giàu nhất thiên hạ không phải chỉ có hư danh.
***
Khi Cao Tuấn chạy tới Hoắc gia bảo thì đại môn đã mở toang, hắn liền phi thân nhảy vào bên trong, vượt qua mấy chướng ngại vật trong địa đạo liền đi tới gian phòng bí ẩn của Hoắc lão đầu này.
Lúc này bên trong đã đánh nhau chí chóe, Lục Tiểu Phụng cùng Hoa Mãn Lâu đối chọi với sự vây công của hơn mười lăm gã hắc y, tình thế hết sức nguy hiểm.
– Lục huynh đệ, có chuyện vui như thế sao lại không mời Mập gia ! Oa ha ha, xem đao !
Cao Tuấn cười to, Trảm Mã đao trong tay vút bay ra ngoài tiện đà chém ngang lưng một gã hắc y, hắn nhanh chóng đi tới bên cạnh Lục Tiểu Phụng giải vây cho cả hai.
– Cao huynh, huynh làm ta phải chờ đến khổ nha ! Lần này phải phạt ba trăm chén mới được.
– Chuyện nhỏ,để Mập gia xử lý mấy tên thỏ con này đã. Ha ha, mấy đứa cùng lên đi để ta khỏi mất công đi thu thập từng người một.
– Hừ, nói khoác không biết ngượng, anh em xông lên.
Một người áo đen quát lớn, binh khí trong tay đánh thẳng vào đầu Cao Tuấn. Nhất thời một đám người quần chiến với nhau. Trảm mã đao liên tục lóe lên tia sáng – tuyệt kỹ Trảm Mã Bình Thiên Hạ liên tục tung ra. Rất nhanh có sáu gã hắc y bị Cao Tuấn chém ngang hông mà chết.
Lục Tiểu Phụng cũng không kém, Linh Tê nhất chỉ trong tay y biến hóa ảo diệu tuyệt luân, tất cả binh khí tấn công về phía gã đều bị một chỉ bắt lấy. Sau đó nhanh chóng xuất chỉ điểm lên huyệt đạo của những tên hắc y nọ.
Nhưng người tiêu sái nhất lại là vị Hoa gia thất đồng – Hoa Mãn Lâu này. Mỗi lần đối phương tấn công tới y đều nhẹ nhàng bước qua vài bước né tránh, cả ba gã hắc y phối hợp với nhau đều không cách nào chạm được một góc áo của họ Hoa.
Rất nhanh cuộc chiến liền kết thúc, Lục Tiểu Phụng cùng Hoa Mãn Lâu liền mang theo Cao Tuấn chạy nhanh vào bí đạo đuổi theo chân Hoắc Hưu. Lần này Lục Tiểu Phụng bị chọc tức rồi, ai đời một người đại danh đỉnh đỉnh như hắn lại bị lừa như một thằng ngốc vậy.
Vì lẽ đó, hắn quyết tâm phải bắt cho bằng được Hoắc Hưu.
– Cao huynh nhanh nào, lần này phải bắt cho được tên khốn kiếp kia. Sau khi xong việc này, Lục mỗ sẽ bày tiệc ở Thanh Phong các đãi huynh đệ một bữa.
– Nhanh, họ Hoắc chạy về phía cửa Tây rồi, mau mau đuổi theo.
Hoa Mãn Lâu rất thính tai nên nghe được tiếng bước chân chạy trốn vội vã của Hoắc Hưu. Ba người liền vận lên khinh công hóa thành một cơn gió đuổi theo sau.
Lại nói khinh công của Cao Tuấn không phải hạng tầm thường, tuyệt kỹ Thần Hành Thái Bảo chính là tuyệt học thành danh của Vi Tiểu Bảo. Nhưng đem nó so sánh với môn thượng thừa khinh công Phụng Vũ Cửu Thiên của Lục Tiểu Phụng cùng Bích Lạc Thiên của Hoa Mãn Lâu thì vẫn còn kém xa.
Vì lẽ đó, hắn là người chạy sau chót nhất.
– Tiên sư nó ! Lâu nay Mập gia luôn kiêu ngạo về khả năng khinh công của mình, đúng là ếch ngồi đáy giếng mà.
Cao Tuấn cũng không lấy làm khó chịu, vốn dĩ khinh công của hai người cơ bản là khác nhau. Thần Hành Bách Biến chú trọng chữ “khinh” khiến thân pháp nhẹ nhàng, dễ dàng luồn lách tránh né đối thủ. Nếu như trong chiến đấu chắc chắn không ai có thể đánh trúng Cao Tuấn được.
Còn về phần khinh công Phụng Vũ Cửu Thiên của Lục Tiểu Phụng cùng Bích Lạc Thiên của Hõa Mãn Lâu lại chú trong chữ “nhanh”, tức là một khi dùng khinh công này liền chạy nhanh như gió, không gì là không đuổi kịp.
Lúc Cao Tuấn chạy tới thì Lục Tiểu Phụng cùng Hoa Mãn Lâu đã nhanh chóng hạ sát tên Hoắc Hưu rồi, Cao Tuấn cảm thấy hơi tiếc nuối một chút nhưng cũng không sau, vì tài sản của y vẫn còn nằm dưới lòng đất chờ mình đến lấy mà thôi.
Hoa Mãn Lâu thở dài, nói: ” Cuối cùng cũng diệt trừ một mối họa cho võ lâm. ”
Lục Tiểu Phụng:” Đúng vậy, người này tâm cơ thâm trầm lại say mê quyền lực, nếu như không sớm diệt trừ e rằng sau này dân chúng lại lâm vào cảnh dầu sôi máu lửa nữa.”
Nói xong thấy Cao Tuấn chạy tới, không khỏi cười nói:
– Cao huynh đao pháp rất tuyệt nhưng khinh công dường như hơi kém nha.
– Ha ha, hổ thẹn hổ thẹn. Bộ khinh công này dùng để trộm gà bắt chó còn được chứ không thiên về tốc độ cho lắm.
– Muốn học không, ta chỉ cho mi.
– Thật à, Lục huynh có cần điều kiện gì không vậy ?! Mập gia nói trước ta không thích đàn ông.
– Bậy nè, lấy giao tình của hai chúng ta không lẽ chỉ một cái khinh công nho nhỏ không được sao.
– Đúng đó, Cao huynh đệ đừng bận lòng, chúng ta đã xem ngươi như anh em trong nhà thì đừng khách sáo làm gì.
Hoa Mãn Lâu cũng lên tiếng nên Cao Tuấn cũng không tiện chối từ, hắn thầm nhủ sau này có cơ hội sẽ giúp đỡ hai người.
– Keng! Chúc mừng người mạo hiểm học thành công tuyệt kỹ khinh công Phụng Vũ Cửu Thiên, muốn thăng lên 1 level cần 20 điểm skill hoặc có thể tự động học tập.
– Dọa ! Lên 1 level cần 20 điểm skill, hệ thống cũng quá đen đi.
Cao Tuấn hết hồn, nhanh chóng lựa chọn tự động lĩnh ngộ. Dù sao với 150 điểm Ngộ Tính của hắn cũng không phải để trưng cho đẹp mắt.
Hắn liền mở bảng thuốc tính ra xem như sau:
Người mạo hiểm 0578 – Danh hiệu Hiệp Khách, Đao Khách
HP: 250/250
Nội lực: 4500/4500
Thế lực: 900/ 900
Nội Công: Cơ Sở Nội Công – Phản Phác Quy Chân ( Active Skill )
Võ Đang – Cửu Dương Công ( bản thiếu) – Vô Tiền Khoáng Hậu ( Active Skill)
Vận dụng nội lực – Nhập môn ( Tự lĩnh ngộ )
Tiếu Thanh Quyết – Nhập môn (Active skill)
Tay không: Cơ Sở Võ Công Cận Chiến – Phản Phác Quy Chân ( Active Skill)
Diệu thủ không không- Đăng Phong Tạo Cực ( Active Skill)
Thiếu Lâm trường quyền – Phản Phác Quy Chân ( Active Skill)
Thiết Sa Chưởng – Đăng Phong Tạo Cực ( Active Skill )
Đại Lực Kim Cương chưởng – Nhập môn (Active Skill)
Đại Âm Dương thủ – Nhập môn (Active Skill)
Binh khí: Trảm Mã đao pháp – Phản Phác Quy Chân ( Active Skill)
Đoạt mệnh tam tiên kiếm – Có chút thành tựu
Cơ sở kiếm pháp – Phản Phác Quy Chân (Active Skill)
Song Đao Kiếm Pháp – Nước Chảy Mây Trôi ( Tự Lĩnh Ngộ)
Khinh công: Thần Hành Bách Biến – Phản Phác Quy Chân( Active Skill)
Phụng Vũ Cửu Thiên – Nhập môn (Active Skill )
Đặc thù: Kỳ Môn Độn Giáp – Đăng Phong Tạo Cực (Active Skill)
Cơ quan thuật – Nước Chảy Mây Trôi (Active Skill)
Sức mạnh: 79
Thân pháp: 95
Căn cốt: 52
Ngộ tính: 150
Tinh thần: 75
May mắn: 2
Mị lực: 2
Điểm tự do: 0
Điểm cống hiến: 70
Điểm Skill: 7
Danh vọng: 1570 + 100
Minh tệ: 3 vạn 1 ngàn
{Trang bị trên người}
Quần Áo: Bạch Vân Sam
Giày: Giày Ô Vân
Binh khí: Trảm Mã đao.
Lăng Tuyết kiếm
Hộ thủ: Thiên Tằm Thủ Sáo.