Bữa tiệc hải sản hôm nay, đã thành nơi biểu diễn của Mẫn Uý.
Mọi người ngồi xuống không lâu, những mn ăn được đặt trước được đem lên, chỉ chốc lát đã đầy cả bàn. Mọi người thấy đủ thức mỹ thực hải sản, chẳng biết bắt đầu từ đâu, đều đưa mắt nhìn về phía Mẫn Uý. Mẫn Uý khẽ cười, trong lòng đã có dự định, chỉ vào từng món trên bàn mà giới thiệu.
“Cái này là món rắn nước trộn với rau, loại rắn nước này có xuất xứ từ Nam Hải. Thịt rắn nước rất mềm, mùi thơm ngon, nhiều dinh dưỡng. Đây là da rắn chiên, ăn vào giòn giòn ngon miệng, là một món nhậu ngon. Cái này là thịt rắn xào, cái kia là ‘kê hạng’ hầm với xương rắn, ‘kê hạng’ thì không được nhiều quá, chừng nửa cân tiểu mẫu kê. Nước súp của ‘kê hạng’ hầm xương rắn đặc biệt thơm ngon. Thịt rắn biển có tác dụng chống lạnh, trừ ẩm. Mấy vị phu nhân có thể nếm thử trước.”
“Rắn hả? Thật kinh tởm.” Mộ Dung San San sớm đã nghe nói người Nam Việt cái gì cũng dám ăn. Nàng từ nhỏ sợ nhất là rắn, vừa nghe nói đến rắn biển thì đã không dám ăn.
“Không cần sợ, ăn xong thì sau này nàng có lẽ không còn sợ rắn nữa.” Vĩ ca nhìn nàng ôn nhu nói.
Mấy vị phu nhân nghe xong, thì từng món thức ăn đều thử qua một chút. Mùi thơm ngon khiến các nàng không khỏi khen không dừng miệng.
“Minh chủ, cái này là mật rắn biển, là đặc biệt chuẩn bị cho người.” Mẫn Uý từ bên cạnh đưa qua một chén chất lỏng màu xanh đậm cho Âu Dương Quốc Vĩ.
“Mật rắn biển uống có tác dụng gì vậy? Ta cũng muốn.” Lăng Tâm Như cướp lời.
“Cái này…. cái này…. nam nhân uống sẽ cường thân kiện thể, là bổ thận.” Mẫn Uý không nghĩ tới việc Lăng Tâm Như nói muốn nó, nhất thời khó mở miệng. Mấy vị phu nhân vừa nghe Mẫn Uý nói rằng nam nhân uống vào có thể cường thân kiện thể, bổ thận, đều đã hiểu là cái gì, nhất thời đỏ mặt không lên tiếng. Lăng Tâm Như bắt gặp thần thái của mấy vị phu nhân, cũng đột nhiên hiểu ra, mặt không khỏi ửng đỏ, không dám nói gì nữa.
Mẫn Uý ho nhẹ hai tiếng, đánh lạc hướng, rồi lại nói tiếp: “Cái này là tôm hùm Cẩm Tú chỉ có ở tây sa quần đảo Nam Hải, ở đây chúng ta gọi là ‘tôm hùm thích thân’.” Trước mặt là một con tôm hùm dài gần ba thước, rộng chừng bảy tám tác màu sắc rực rỡ đựng trong một cái khay bằng gỗ. Nhưng kỳ quái chính là chỉ còn có đầu tôm và đuôi tôm, còn thịt ở chính giữa đã được cắt ra thành từng mảnh nhỏ trong suốt và xếp chỉnh tề như hình dạng lúc đầu. Mà miếng thịt này trắng toát như cánh chiêm, rất trong suốt. Trên đầu còn có hai con tôm lớn màu sắc rực rỡ, như đang biểu thị thần khí lúc còn sống của nó. Bên cạnh con tôm hùm còn bài biện một ít hoa quả được tỉa theo hình đoá hao dùng để trang trí. Tất cả tạo hình đều mỹ quan, quả thực tựa như một tác phẩm nghệ thuật, khiến cho người ta không đành lòng xuống đũa.
“Cái thịt tôm này thì ăn như thế nào?” Mỹ Mỹ không nhịn được mà hỏi.
“Ngài gắp một miếng thịt tôm chấm vào nước tương bí chế của chủ quán rồi ăn là được. Vào miệng thoải mái không ngán, ngoài giòn trong mềm, có mùi kỳ lạ. Thịt tôm hùm từng miếng còn có một loại cảm giác dai dai, ăn rất ngon.” Nhìn mọi người đã nếm thử qua, Mẫn Uý lại tiếp tục nói: “Bên cạnh là món lấy thịt tươi sống của tôm hùm trống xào với mật làm cho thịt của nó vừa chua vừa ngọt, vị của nó có đặc điểm riêng, nhưng mùi sẽ ngon hơn ‘tôm hùm thích thân’ rất nhiều.”
Màu sắc, mùi thơm, hương vị, hình dáng tất cả đều đủ, mọi người ăn xong đều luôn miệng khen ngon.
Mọi người còn chưa từ mỹ vị của tôm hùm phục hồi tinh thần lại, Mẫn Uý nói tiếp:” Cái này là món đặc sản của Nam Hải, hải sâm hầm nước súp gà mái, gọi là ‘mai hoa tham’. Hải sâm sinh trưởng ở vùng biển nhiệt đới nhiều rặng san hô. Giống của nó có hơn mười loại, nhưng quý nhất chính là mai hoa tham. Mai hoa tham phần thịt phía sau chỉa ra ngoài, với sự tương lên của ba đến mười một phần thịt, liền tựa như cánh hoa mai, cho nên mới gọi như vậy. Mai hoa tham sinh trưởng tự nhiên trong nước biển, lúc trưởng thành thân thể dài gần hai thước, rộng hơn ba tấc, nặng khoảng hai trăm lượng. Nghe nói, con nặng nhất cũng gần đến bốn trăm lượng.”
Vừa nghe Mẫn Uý nói lưu loát, vừa thưởng thức mỹ thực, mọi người ăn uống rất hăng hái, một điểm phiền hà không cảm thấy. Những thường thức này không tới vùng biển thì làm sao biết được nha.
“Cái này là canh hải sâm nấu bằng mai hoa tham, bên trong có thêm thịt cá sống và thịt heo ít mỡ, còn có trứng gà, mai hoa tham được sắc thành mảnh nhỏ, là trải qua rất nhiều công đoạn và tỉ mỉ của trù sư mà thành. Vị của nó tươi ngọt thanh đạm, giá trị dinh dưỡng rất cao, rất ngon. Mọi người nếm thử.”
“Mẫn trại chủ, ngươi biết thật nhiều nha. Thật không tưởng.” Dung Khiến Văn nói lời xuất phát từ nội tâm.
“Đúng, đúng.” Chúng phu nhân đều phụ hoạ theo, ngay cả thực khách bên cạnh nghe xong cũng gật đầu, ăn xong bữa ăn này, còn biết thêm nhiều kiến thức về sinh vật ở đại dương, không lỗ rồi.
“A a, có vài điểm chúng ta tạm thời thỉnh giáo lão ngư dân ở địa phương thôi.” Mẫn Uý cười cười. Xem ra y đối với bữa ăn này đã bỏ ra nhiều thời gian nha.
“Được rồi, ta sẽ giới thiệu đơn giản vài món thức ăn khác cho mọi người, có thể thoải mái ăn uống. Yên tâm, ăn hải sản sẽ không có mập ra đâu.” Mẫn Uý được sự tán thưởng của chúng phu nhân, tâm tình thật tốt, không khỏi mở miệng cười đùa.
Sau một trận cười, Mẫn Uý lại bắt đầu nói:” Còn có, mấy con cá này mọi người đừng xem thường nó. Chúng nó là cá sống ở dưới biển sau, rất là khó bắt được, lại rất đắc tiền. Đây là cá tô mi chưng, lão thử ban chưng, hồng đông tinh chưng. Chúng ta đến đây ăn cá đều thích ăn vị tươi vị ngọt của nó, cho nên tất cả đều đem chưng. Lúc đem chưng hấp chúng nó đều còn động đậy, phải thật tươi mới được. Thịt của mấy con cá này tương đối mền, mùi vị phi thường thơm ngon, nhưng không so với đặc sản của Tây Giang chúng ta, Tây Giang lư được( lư – cá lô).”
Y dừng một lúc rồi nói:” Có cơ hội tới nơi của ta, ta nhất định sẽ cho các huynh đệ đi bắt nhiền con Tây Giang lư, để cho minh chủ và chúng phu nhân thưởng thức. Tây Giang lư đem lên nó cũng có phong vị khác nhau. Được rồi, mọi người còn nóng ăn đi, cá nguội sẽ có mùi, ăn sẽ không còn ngon nữa.”
“Đây là bào ngư xào chân vịt, ốc hấp muối, sò hầm tỏi, tôm biển chiên, ta cũng cần giới thiệu nhiều. Cuối cùng nói đến cái món cua hoàng đế hấp tỏi và hành. Bởi vì mùi của cua là mùi thơm ngon nhất trong các loại hải sản, cho nên chúng ta ở đây theo thói quan là sẽ ăn món cua cuối cùng. Nếu không, đã ăn cua xong, rồi đến lượt các món hải sản khác thì vị giác sẽ không có tốt. Ăn xong hải sản còn có một món chính, đó là cơm chiên máu giun. Máu giun có cô dụng bổ huyết. Các vị phu nhân ăn nhiều sẽ rất tốt cho thân thể. Và cuối cùng còn chuẩn bị cho mọi người một chén canh vẩy cá để súc miệng. Những món hải sản này đều không phải là tất cả, hy vọng mọi người lần này ăn sẽ hài lòng. Ha ha.” Mẫn Uý giới thiệu xong, mỉm cười với mọi người.
“Hài lòng, thật sự thoả mản rồi. Đã khiến ngươi tốn nhiều tâm huyết, Mẫn trại chủ.” Âu Dương Quốc Vĩ nói rất thành thật. Còn có cái gì so sánh được với sự khen thưởng khích lệ của minh chủ đây, Mẫn Uý thật sự rất cao hứng.
Chúng nữ thấy Mẫn Uý nói xong, cũng không có khách khí, liền đối với mấy món hải sản trên bàn thay phiên thưởng thức. Dù sao Mẫn Uý có nói rằng, ăn hải sản sẽ không bị mập, vậy thì còn sợ gì nữa.
Mọi người hết sức phấn khởi đều đã ăn no, các nàng đều là lần đâu tiên ăn được nhiều hải sản như vậy a.
Kế tiếp chính là đi đến Phi sa than để bơi lội giọc nước….
* thước = đơn vị đo của TQ, 1/3 mét
* tấc = 1/10 thước
* lượng = 100 gam