Liên Kiều ngồi dưới đất, cười tới là sung sướng ——
“Hoàng Phủ Ngạn Tước, hiện tại anh đã biết mình tạo bao nhiêu nghiệt đi? Hừ, lại còn dám giả mạo Cung Quý Dương để lừa tôi, người như anh nên giáo huấn thế nào mới tốt!”
Cô tiếp tục cười tiếng cười xoáy lên đỉnh đầu anh, giống như ma âm của âm hồn không tiêu tan, làm anh bất đắc dĩ đến cực điểm, cho tới hôm nay cái gì gọi là “Hổ xuống đồng bằng còn không bằng chó” .
“Được, được được, Đại tiểu thư, hết thảy đều là tôi không tốt, là tôi không nên lừa em trước, em—— em sẽ không nhốt tôi ở dưới này cả đời chứ?”
Hoàng Phủ Ngạn Tước thở dài một hơi, ngẩng đầu nhìn Liên Kiều xấu hổ hỏi.
Nói vậy lúc Cung Quý Dương rơi vào bẫy của Liên Kiều cũng có tâm tình như thế đi! Sớm biết rằng sẽ như vậy, lúc trước anh nhất định sẽ không chút do dự tới giúp, bây giờ như vậy, Cung Quý Dương người này nhất định sẽ cười đến không biết có bao nhiêu vui vẻ.
Nên nha đầu chết tiệt kia, xem ra lần này đúng là náo nhiệt.
Liên Kiều nghe vậy, không cho là đúng mà nhún nhún vai, sau đó đứng dậy, vỗ vỗ người nhẹ nhàng nói:
“Anh nha, chậm rãi ở trong này sám hối đi, bổn cô nương không phụng bồi, hì hì!”
Nói xong, cô liền muốn xoay người đi.
“Này —— tiểu nha đầu ——” Hoàng Phủ Ngạn Tước vội vàng kêu lên.
“Có gì chỉ giáo? Hoàng Phủ tiên sinh?”
Liên Kiều cố ý cười đến cực kì lương thiện, từ trên cao mà nhìn xuống.
“Em sẽ không cứ như vậy mà ném tôi dưới này chứ?”
Hoàng Phủ Ngạn Tước tận lực làm cho khuôn mặt mình nhìn qua thực ôn hòa, không đến mức dữ tợn quá, ít nhất phải đi lên trước rồi mới nói a.
Ai ngờ ——
“Không có ý tốt, tôi vừa mới quên nói cho anh biết, cái cặp chuột trên chân anh càng dãy giụa càng kẹp chặt, so với Cung Quý Dương kia quả thực là cao cấp nhiều, chúc anh may mắn a, ở trong này tự hỏi nhân sinh xem xảy ra vấn đề gì!”
Liên Kiều che miệng cười, sau đó tiêu sái mà khoát tay rời đi.
“Này, em trở lại cho tôi! Tiểu nha đầu! Tiểu nha đầu —— ”
Hoàng Phủ Ngạn Tước la to, người khác sinh ra vấn đề như nào đây, đây là hãm hại! Mười phần hãm hại!
Nếu không phải Cung Quý Dương người này cố ý gây sự, anh sao có thể tới nông nỗi như bây giờ?
Đáng chết!
※※※※※※※※
Ban đêm, đám sương che bốn phía, đem toàn bộ vườn trường bao phủ bên trong một mảnh mông lung, sau khóa tự học, các học sinh tốp năm tốp ba mà kết bạn nói chuyện, có người tiếp tục ở lại thư viện học.
Toàn bộ phòng thí nghiệm không có một bóng người, đây là quy định của hiệu trưởng, toàn bộ lớp học hôn nay đều hủy bỏ, tuy rằng giáo viên và nhóm học sinh đều rấ dị nghị, nhưng cũng vẫn theo phân phó của hiệu trưởng đi làm.
Đêm nay, càng biển lớn nhất định trải qua một đêm không bình thường, linh cảm tới chuyện xảy ra trong trường học đúng là không giống bình thường.
Sắp tới mười giờ, Mặc Di Nhiễm Dung trong phòng hiểu trưởng đã chuẩn bị tốt bày ra những vật phẩm để giải hàng, chỉ thấy mặt cô có biểu tình cực kỳ thong dong, mà một đôi mắt tím cũng gơn sóng vô lo.
Cửa phòng nhẹ nhàng bị đẩy ra, Hoàng Phủ Ngạn Thương đi tới, thấy cô đem từng món vật phẩm đã chuẩn bị tốt bày ra, vẻ lo lắng trên mặt không cần nói cũng biết ——
“Nhiễm Dung, cỗ thi thể này lực sát thương rất lớn đúng không?”
Mặc Di Nhiễm Dung nhìn xem ngày sinh tháng đẻ đã điều tra, giữa mắt hiện ra lo lắng, nhưng giây lát liền biến mất, cô nhẹ nhàng lay động đầu:
“Tuy rằng không có dễ dàng như vậy, nhưng tôi nghĩ hẳn là không khó đối phó!”
“Tôi cùng em cùng nhau đi vào!” Hoàng Phủ Ngạn Thương kiên quyết nói.
“Không được!”
Mặc Di Nhiễm Dung nâng mắt nhìn hắn, cực kì kiên định mà phủ quyết: “Cỗ thi thể kia là trong hàng đầu thuật, anh đi vào quá nguy hiểm!”
“Một mình em đi vào tôi rất lo lắng, như vậy, em nói cho tôi biết có thể làm cái gì, tôi sẽ hết sức giúp em!”
Hoàng Phủ Ngạn Thương không khống chế mà kéo bàn tay nhỏ của cô, hai má anh tuấn cực kì nghiêm túc.
Mặc Di Nhiễm Dung hơi giật mình một chút, ánh mắt tím của cô không hề chớp mà nhìn chằm chằm người đàn ông trước mắt, cô không rõ vì cái gì biết rõ bên trong nguy hiểm như vậy hắn vẫn muốn đi vào.
“Kỳ thật anh đã giúp tôi rất nhiều, nếu không sao có thể đem những thứ cần chuẩn bị tới hết đây?”
Cô chỉ chỉ những vật phẩm kì lạ bày trên bàn.
“Nhiễm Dung —— ”
“Được rồi, anh đi ra ngoài đi, tôi muốn kiểm tra một chút đến tột cùng còn thiếu cái gì!” Mặc Di Nhiễm Dung làm một bộ cự tuyệt người ngoài ngàn dặm.
Hoàng Phủ Ngạn Thương biết cứ dây dưa như thế này chỉ có thể chậm hỏng chuyện, hắn bất đắc dĩ thở dài, vừa muốn xoay người rời đi, ngay sau đó, cánh tay lại bị Mặc Di Nhiễm Dung một lần nữa ôm lấy ——
“Em —— ”
Hắn có chút nghi hoặc, chẳng lẽ cô đổi ý?
“Hoàng Phủ tiên sinh, sinh nhật của anh là mấy giờ?”
Mặc Di Nhiễm Dung như là nghĩ đến cái gì, vội vàng hỏi hướng hắn.
Hoàng Phủ Ngạn Thương thoáng tự hỏi một chút rồi nói: “Hình như là sau buổi trưa ba tiếng, như thế nào?”
Mặc Di Nhiễm Dung thở dài một hơi, sau đó đem tay buông ra, hai mày xinh đẹp chau lại một chỗ ——
“Xảy ra vấn đề gì?” Hoàng Phủ Ngạn Thương lo lắng hỏi han.
Mặc Di Nhiễm Dung cười rất miễn cưỡng, cô khoát tay nói: “A, không có việc gì, không có việc gì!”
Hoàng Phủ Ngạn Thương cảm thấy không tốt, hắn còn muốn hỏi một chút khi nào thì bắt đầu, cửa phòng lập tức bị mở ra, ngay sau đó, Liên Kiều quỷ linh tinh quái mà thăm dò đi vào.
“Hello, chúng ta lại gặp mặt!”
Hoàng Phủ Ngạn Thương nhướn mày: “Liên Kiều? Mỗi lần cô xuất hiện đều khiến cửa phát ra âm thanh rất lớn sao?”