Thanh Xuân Năm Ấy Mang Tên Em

Chương 11 - Chơi 2

trước
tiếp

Bữa trưa diễn ra trong ngôi biệt thự của Khuynh Quốc….

Cảm giác lạ lùng ngượng ngập, xâm chiếm. Nó ra hiệu cho cậu .

Hắn thấy động tĩnh , nhân lúc ở đây chỉ có Dương Trí Hào đang chơi game có lẽ sẽ không quan tâm , hắn liền cúi đầu thầm thì vào tai nó , thầm thì.

– Sao hử – Âm thanh chầm ấm truyền vào tai nó.

– Về… – Nó nhõng nhẽo thì thầm vào tai, tay thì vòng qua thắt lưng ôm hắn thân mật.

– Ừ! Giờ sẽ về! – Hắn cưng chiều nhìn nó. Phải nói , nó có phúc khi bên cạnh luôn có một người ôn nhu , chu đáo, dịu dàng và chiều chuộng nó.

Hắn bảo nó ngồi đây đợi hắn còn mình thì tìm Khuynh Quốc.

– Anh ơi em về nhé, khi nào em sang chơi sau!

– Ơ! Sao về sớm vậy em?

– Dạ! Tại người yêu em có chỗ không thoải mái ý mà, khi nào em sang sau nhé!

– Ừ! Nhất chú rồi đấy, khi nào cho anh ăn cỗ đó biết chưa! – Khuynh Quốc nhẹ nhàng chấp nhận, còn buông lời trêu chọc.

– Tất nhiên rồi, còn có cả cháu cho anh bế ý – Hắn cũng chẳng vừa.

– ….- Khuynh Quốc cạn lời, không ngờ thằng nhóc này lại có tinh thần đến vậy.

– À! Mà bọn mày tí nữa về cùng với Faga nhé, tao lấy xe đưa bảo bối của tao đi chơi …

Hắn nhanh chân bước thật nhanh ra phòng khách .

– Chúng ta đi chơi nhé.

– Ừm! Mà mọi người đâu ? – Nó hỏi.

– Bọn nó tí nữa sẽ có người đón.

Cả hai đi ra xe. Chiếc xe lăn bánh . Đến trung tâm thành phố, dừng lại tại một shopping.

Nó hào hứng.

-Oa, ở đây nhiều quần áo quá !

– Em muốn chọn gì thì chọn!

-Lỡ đâu tôi mua nhiều quá thì sao? – Nó ngây ngô hỏi.

– Sẽ không thiếu tiền cho em , tôi có thể dùng số tiền này nuôi em cả đời. – Hắn nhìn nó, vừa nói vừa véo vào cái má mềm của nó.

– Bừ anh bớt thả thính đi – Nó cũng đáp trả .

– Chẳng phảk em luôn nhận thính của anh sao?

Nó chính thức á khẩu.

….

Đi lòng vòng trong đó, cuối cùng cũng hết buổi chiều. Trên tay hắn cầm túi lớn túi nhỏ ra xe.

– Chúng ta về nhé! – hắn mở lời.

– Vâng! – Nhận được cái gật đầu của nó , hắn nhanh chóng đi về căn biệt thự của hắn.

21h00p.

– Em dọn quần áo xong chưa ? – Hắn chạy sang phòng nó.

-Xong rồi! Mà về thì đi học à?

– Tất nhiên, không đi học không nhẽ ở nhà!

-Nhưng em… Học bạ…

– Không sao, anh lấy rồi.

– Nhưng về thì em không có bạn.

-Bạn của em ngày kia về, họ nghe nói mai em về thì định đặt vé của ngày mai, ai ngờ không được đành phải chuyển sang ngày kia.

– Thật không? – Nó nghi hoặc hỏi.

– Anh thề.

– Được! Tạm thời tin anh!

Trong bất giác, hắn nở nụ cười với nó.

‘ (hắn) Có lẽ, e rung động tôi rồi ‘

– Em ngủ ngon nhé!

– Anh cũng vậy!

Hắn bước ra khỏi phòng không quên tặng cho nó một nụ hôn gió…


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.