Chỉ thấy hai bố con cùng đang nhìn mình, Hoắc Sâm thì nét mặt u sầu, thậm chí còn có vẻ nhẫn nhịn, nhìn dáng dấp thì hình như đang rất muốn ném Tiểu Hắc đang bế trên tay xuống rồi.Tiểu Hắc thì mặt mày hớn hở, mắt to chớp chớp, nắm đấm nhỏ còn không ngừng vung lên.
“Vợ ơi, con trai ị nhiều lắm ಥ_ಥ.”
Đối với team ưa sạch sẽ thì chuyện này có thể dùng từ “trời sập” để hình dung.
Bao Tử rất hiểu cho tâm trạng của chồng mình lúc này, nhưng bây giờ cô đang bận nấu cơm, không tiện ra tay giúp đỡ: “Anh cởi tã bẩn vứt đi, rồi lau rửa cho Tiểu Hắc.”
“Help ~”
“…”
[Giọng điệu này nghe mà muốn phạm tội a ~]
…
Cuối cùng, hai vợ chồng đồng tâm hiệp lực rửa ráy sạch sẽ cho Tiểu Hắc.Dù sao nếu để một mình Hoắc Sâm xử lý thì e là hắn sẽ làm con ngã vào chậu nước mất QAQ.
Trong quá trình tắm rửa, Tiểu Hắc rất vui vẻ, bàn chân nhỏ thỉnh thoảng lại đập xuống nước, thấy ba mẹ luống cuống tay chân nhìn mình thì lại cười toe toét, miệng thì chưa có cái răng nào.
“Cười gì mà cười, ị thúi thúi mà còn vui như vậy.”
Hoắc Tiểu Hắc: (≧∇≦)
…
Xử lý xong Hoắc Tiểu Hắc, Bao Tử bằng khứu giác nhạy bén của mình ngửi thấy mùi hơi thôi thối trên người Hoắc Sâm, chắc là vừa rồi ôm con đã bị dính một chút rồi.
Bao Tử bế Hoắc Tiểu Hắc mới tắm xong toàn thân trần truồng, nghiêm túc nói: “Chồng à, anh cũng vào tắm đi.”
“…”
Boy ưa sạch sẽ bây giờ mới nhận ra, cả người khó chịu cực kỳ.
“Vợ, em tắm cho anh đi.”
“Anh tự tắm đi.”
“Em phân biệt đối xử.”
“…”
[Chồng à, anh lại biến thành Hoắc ba tuổi rồi à?]
Tiểu Hắc uốn người lại trong lòng mẹ, lắc lắc cái mông nhỏ, miệng kêu a a như con búp bê vậy, có lẽ vì vừa tắm xong nên rất thoải mái.
“Không biết xấu hổ, nhìn xem con biến baba con thành cái dạng gì rồi kìa?” Bao Tử dùng mũi cọ cọ gương mặt mềm mại của con trai, yêu thương nói.
Bạn nhỏ Hoắc Dự Khải nghe không hiểu mẹ mình nói gì, chỉ cười thôi: ◉‿◉
Hoắc Sâm bị vợ lạnh nhạt: ( ̄^ ̄)ゞ
[Không vui!]
[Có con không vui gì hết!]
[Trẫm rất giận, cần được bánh bao an ủi dỗ dành.]