Sáng hôm sau, Thiên Tuyết đi làm khá sớm vừa bước vào phòng làm việc cô giật thót mình chỉ mém chút nữa là hét lên, Hiểu Tình ngồi buồn rầu, ủ rũ trong phòng làm việc của cô lại không bật đèn làm cô muốn đứng tim:” Hiểu Tình! Em làm gì mà hôm nay đi sớm quá vậy? Còn ở trong phòng của chị nữa, em có biết em làm chị sắp đứng tim chết không?”
Hiểu Tình đứng dậy chạy đến ôm cô, giọng nói không một chút sức sống:” Chị ơi! Em mắc bệnh tương tư rồi.”
Thiên Tuyết bật cười nói với cô:
” Em mắc bệnh tương tư với bao nhiêu chàng trai rồi?”
Hiểu Tình lắc đầu, vẻ mặt như muốn khóc đến nơi:” Không phải! Lần này em thật sự đã thích một người, thích thật sự.”
Thiên Tuyết rất bất ngờ trước lời nói của cô:” Là ai vậy? Khiến em thật sự động lòng người này không đơn giản nha.”
” Là Đường Tu Kiệt chính là chú ấy.”
Thiên Tuyết miệng không ngậm lại được, hét lên:” Cái gì? Chị không nghe lầm đúng không?”
Hiểu Tình gật đầu nhìn cô rồi nói tiếp:” Có lần em bị một đám côn đồ chặn đường chọc ghẹo chú ấy đúng lúc đi ngang qua đã đánh nhau với bọn côn đồ cứu em, lúc đó chú ấy nắm tay của em chạy, em cảm nhận được bàn tay chú ấy rất ấm áp. Từ lúc đó em đã thích chú ấy rồi.”
Thiên Tuyết hiểu ra mọi chuyện, cô nắm lấy vai của Hiểu Tình mỉm cười:” Nếu em đã thích cậu ấy thì em hãy mạnh dạn theo đuổi, để cho cậu ấy biết em thích cậu ấy như thế nào? Can đảm theo đuổi hạnh phúc của mình đi.”
Hiểu Tình như được tiếp thêm sức mạnh, cô gật đầu mạnh một cái vui vẻ rời khỏi phòng. Cô làm việc đến gần giữa trưa thì Tuyết Linh gọi điện cho cô:
” Tiểu Tuyết! Cậu hãy mau đến trung tâm mua sắm Paradise đi.”
Cô thắc mắc liền hỏi:” Có chuyện gì vậy?”
Tuyết Linh vội đáp:” Lúc nãy bọn tớ đi dạo thì nhìn thấy chị An Kỳ cùng K đi vào trung tâm mua sắm, hình như hai người họ đang hẹn hò với nhau nhìn vô cùng thân mật.”
Vừa nghe nói xong, cô tắt máy lập tức lái xe đến trung tâm mua sắm, vừa đến cô vào trong thì đã nhìn thấy Ngọc Ly cùng Tuyết Linh đứng lấp ló ở đó quan sát, cô tiến lại gần, Tuyết Linh liền chỉ cho cô nhìn về hướng của An Kỳ và K.
Quả thật, là nhìn hai người họ rất thân mật nhìn vào là biết hai người họ đang hẹn hò, ba người đang lén lút theo dõi thì bỗng dưng có ai đó khều vai của Thiên Tuyết, cô quay lại nhìn cô ngạc nhiên khi thấy anh, Lạc Hi nhìn cô hiếu kỳ:
” Ba người đang làm cái gì vậy? Lén lén lút lút.”
Ngọc Ly cùng Tuyết Linh quay người lại nhìn thấy anh họ cảm thấy tức giận, khó chịu Ngọc Ly lạnh lùng nói:
” Chúng tôi làm gì thì cũng không liên quan gì đến cậu.”
Tuyết Linh gật đầu lườm anh, Thiên Tuyết vẻ mặt buồn rượi:
” Thôi được rồi chúng ta đi thôi họ đi xa rồi kìa ”
Thiên Tuyết cùng hai người họ đi theo An Kỳ, anh nhìn cô rời đi lòng rất chua xót, chỉ biết cười khổ anh không biết bây giờ bọn họ nhìn thấy anh lại chán ghét đến như vậy anh chỉ biết lặng lẽ bước đi.